Ánh mắt Hạ Nhất Minh trở lên ngưng trọng, hắn biết bước cuối cùng đoán tạo Thần khí đã tới.
Mặc dù kiện Thần khí này đã hấp thu vô số lực lượng thuộc tính bất đồng nhưng chủ phách Thần khí lại chưa hình thành. Muốn chính thức trở thành Thần khí nhất định phải nắm giữ chủ phách Thần khí, chẳng qua muốn xuất hiện chủ phách nói dễ vậy sao?
Bảo vật cường đại đều có thể xuất hiện chủ phách nhưng nhất định phải trải qua thời gian dài.
Ngũ Hành Hoàn trong tay Hạ Nhất Minh ban đầu vốn chỉ là phôi thô, tất nhiên chiếc phôi này lai lịch không tầm thường. Mặc dù không thể sánh bằng Ngũ Hành Hoàn trong tay Ngao Mẫn Hành nhưng có được năm khỏa nội đan siêu cấp Thánh thú hơn nữa hấp thu Ngũ hành lực lượng, cuối cùng tiến giai thành công.
Lai lịch Huyền quy xác càng quỷ dị khó lường. Nó trên tồn tại trên không trung Sinh tử giới, trải qua không biết bao nhiêu năm tích lũy, lực lượng e rằng vượt qua Ngũ Hành Hoàn.
Hai kiện Thần khí trải qua vô số năm tích lũy nên mới có thể tiến giai thành công.
Lúc này Hạ Nhất Minh đoán tạo Hải thị thận lâu, mặc dù uy lực cường đại nhưng thời gian quá ngắn, bất luận nhìn từ góc độ nào cũng chỉ có thể xem là thần binh.
Trên thế giới này trừ Thần khí do trời đất sinh ra, những Thần khí do nhân loại đoán tạo phải trải qua vô số năm bồi dưỡng mời có thể thông linh, đủ tư cách xưng hào Thần khí.
Quá trình này có dài có ngắn, lâu thì ngàn năm, nhanh thì trăm năm. Chỉ là chưa nghe vật nào vừa đoán tạo đã tiến giai Thần khí.
Hải thị thận lâu mặc dù không trải qua ngàn năm tích lũy nhưng có khả năng hấp thu thiên địa lực lượng vô cùng vô tận tiến giai Thần khí.
Lúc này Hạ Nhất Minh muốn Hải thị thận lâu lập tức cường đại nên hắn không thể chờ đợi dung nạp toàn bộ linh hồn hải quái đã tinh lọc vào kiện thần binh.
Sau khi dung nạp lực lượng linh hồn cường đại như vậy, rất nhanh Hải thị thận lâu sẽ đủ tư cách xưng hào Thần khí.
Khi nắp Cửu Long Lô hé mở, Hải thị thận lâu bay ra. Tiếp xúc cùng bên ngoài, nó chủ động thay thế Cửu Long Lô điên cuồng hấp thu thiên địa lực lượng. Tinh thần Hạ Nhất Minh tập trung cao độ, chỉ là nếu thất bại trong gang tấc hắn thật sự không thể thừa nhận. Cánh tay khẽ vung lên, Cửu Long Lô nhất thời được hắn triệu hồi.
Kiện Thần khí thông linh này dường như cũng cảm nhận được sự cường đại của Hải thị thận lâu bởi vậy không muốn tồn tại cùng không gian.
Hạ Nhất Minh trong lòng lấy làm kỳ lạ. Cửu Long Lô mặc dù là một kiện Thần khí hàng đầu do trời đất sinh ra nhưng khi ở chung với Huyền quy xác, Ngũ Hành Hoàn, nó chưa từng tỏ ra kiêng kỵ như vậy. Tâm niệm khẽ động, hắn mơ hồ đoán ra nguyên nhân. Có lẽ Cửu Long Lô đối với việc Hải thị thận lâu hấp thu lực lượng khác khá kiêng kỵ.
- Ầm...ầm...
Tiếng sấm động vang vọng chín tầng mây, một tia chớp cực lớn trừ trên không giáng xuống khỏa cầu. Đoán tạo thần khí thành công hay thất bại quả thật khác biệt quá lớn.
Cửu Long Lô vừa hấp thu thiên địa lực lượng cũng không ít hơn khỏa cầu nhưng nó chỉ khiến thiên địa biến hóa. Lúc này Hải thị thận lâu hoàn toàn khác, khi bắt đầu hấp thu thiên địa lực lượng không ngờ dẫn phát thiên địa chi uy tới vậy. Thần khí này uy lực cường đại tới độ lão thiên gia cũng đố kỵ. Hạ Nhất Minh vung tay, thần lực lập tức ngưng tụ lại.
Thiên lôi mặc dù đáng sợ nhưng cũng phải xem đối phó với ai? Lúc này Hạ Nhất Minh đủ tư cách chống lại thiên lôi. Chỉ là vừa đưa tay lên trong đầu hắn lập tức xuất hiện cảm giác kỳ dị.
Khi đoán tạo Thần khí Hải thị thận lâu, Hạ Nhất Minh hoàn toàn dựa theo ghi chép trong tiểu bài tử. Hắn khắc sâu ý niệm cùng thần lực bản thân vào bổn nguyên lực trong Hải thị thận lâu. Bởi thế lúc này hắn đương nhiên có liên lạc thần kỳ với nó. Mặc dù Hải thị thận lâu chưa chính thức tiến giai, cũng chưa có chủ phách thần khí nhưng đã xuất hiện cảm giác bản năng.
Trong nháy mắt Hải thị thận lâu truyền tới Hạ Nhất Minh cảm giác vui mừng.
Bị sét đánh còn cảm thấy cao hứng?
Hạ Nhất Minh nhất thời bỏ qua ý định ra tay, hắn tin bản thân cảm nhận không sai.
Quả nhiên khi tia sét sắp giáng xuống, khỏa cầu như quái thú đột ngột mở miệng nuốt trọn nọ.
Hạ Nhất Minh không khỏi hít vào một ngụm lãnh khí, khẩu vị của tên này cũng thật lớn.
Bất quá lúc này Tiên dịch thần dược trên người hắn đã dùng hết, không thể giúp dung hòa thêm, bởi thế sau khi kinh ngạc, Hạ Nhất Minh không khỏi lo lắng lần nữa.
Tinh thần ý niệm phóng thích liên lạc với khỏa cầu, hắn lập tức cảm nhận mỗi tấc thước bên trong nó.
Lực lượng lôi điện mặc dù cường đại nhưng so với không gian bên trong khỏa cầu không tính là uy hiếp.
Dù sao tài liệu đoán tạo Hải thị thận lâu đều là thiên tài địa bảo, nếu bị hủy dễ dàng như vậy, Hạ Nhất Minh ngàn khó vạn khổ đoán tạo ra chỉ là một kiện phế vật. Lôi điện cường đại không ngừng oanh kích, khỏa cầu cũng không cự tuyệt cắn nuốt toàn bộ. Tựa hồ cảm nhận sự khiêu khích từ vật nhỏ kia, thiên địa lực lượng biến hóa thần kỳ.
Trên không trung truyền xuống tia sét lớn tới khó tin, hơn nữa liên miên không ngớt càng khiến người ta cảm thấy sợ hãi. Cuối cùng ngay cả Hạ Nhất Minh cũng không dám coi nhẹ trận sét này.
Vô số ý nghĩ lướt qua trong đầu hắn, để Lôi điện phóng thích Phích Lịch Thiên tuyệt đối có thể chống đỡ trận sét này.
Chỉ là cảm giác tràn ngập vui mừng từ khỏa cầu truyền lại càng lúc càng mạnh mẽ.
Thiên lôi uy lực cường đại nhưng khỏa cầu truyền lại cho Hạ Nhất Minh cảm giác như nó đang được lôi điện tẩy lễ.
Lôi điện lực lượng khổng lồ không ngừng rèn luyện khỏa cầu khiến nó chậm rãi ngưng tụ. Sắc mặt Hạ Nhất Minh âm trầm, hắn đã lâu rồi không có cảm giác suy tính thiệt hơn. Sau hồi lâu rốt cuộc hắn thở dài một tiếng, bỏ qua ý nghĩ để Lôi điện ra tay. Không trải qua sóng gió sao có thể thành Thần khí cường đại trong truyền thuyết. Có lẽ Hải thị thận lâu cần có kinh nghiệm như vậy.
Một đạo lôi điện khổng lồ lại từ trên không trực tiếp giáng xuống khỏa cầu.
Đạo lôi điện này to lớn đến khó tin, không ngờ so với thể tích khỏa cầu còn lớn hơn nhiều lần, tất nhiên nó bao phủ cả khỏa cầu.
Phảng phất như tới cực hạn, khỏa cầu rốt cuộc đã không chịu được áp lực lớn bạo liệt hoàn toàn. Nó hóa thành vụ khí vô hình, trong nháy mắt biến mất trước mặt Hạ Nhất Minh. Trong lòng đại chấn, Hạ Nhất Minh cơ hồ không tin vào mắt mình. Một kiện Thần khí sắp thành hình không ngờ bị thiên lôi bổ nát.
Mặc dù uy lực thiên lôi vô cùng cường đại nhưng bất luận thế nào kiện Thần khí kia cũng không có khả năng yếu ớt như vậy mới đúng. Suy nghĩ này vừa xuất hiện hắn lập tức cảm nhận được chân mày khẽ động, rốt cuộc gương mặt hắn như trút được gánh nặng.
Trên không trung sau khi lôi điện mất đi mục tiêu đã chậm rãi tiên tán.
Tầng mây trên xám cũng đồng dạng nhạt dần, thiên địa lực lượng xung quanh khôi phục bình thường.
Lúc này trên thế giới thiên địa lực lượng nồng đậm tới khó tin. Mặc dù trải qua biến cố cường đại như vậy nhưng thiên địa quả thật không chút tổn thất. Chỉ giây lát tất cả đã khôi phục bình thường.
Cảm nhận thiên địa lực lượng dao động, trong lòng Hạ Nhất Minh vô cùng cảm khái.
Trước khi đóng cửa thông đạo, tu luyện giả vô cùng khó khăn mới đạt tới Tiên thiên cảnh giới, thật sự không phải đám Tiên thiên cường giả mới tiến giai mấy năm nay có thể hình dung.
Khẽ lắc đầu, Hạ Nhất Minh chậm rãi tập trung tinh thần, tay hắn vung lên, không gian xung quanh nhất thời xuất hiện biến hóa.
Theo sau trên tay hắn vô số lực lượng bắt đầu ngưng tụ. Khi lực lượng này ngưng tụ tới cực hạn một khỏa cầu nhỏ tương đương Thần khí Phích Lịch Thiên lập tức xuất hiện trên tay Hạ Nhất Minh.
Bất quá khỏa cầu này không màu tử kim mà tràn ngập quang mang mỹ lệ.
Nhìn những đạo quang mang này tinh thần Hạ Nhất Minh không khỏi dao động. Ngay cả hắn cũng có cảm giác linh hồn bị thứ quang mang này ảnh hưởng.
Hải thị thận lâu, quang mang thập sắc, vô hình vô sắc, thiên biến vạn hóa, như có như không.
Lúc này kiện Thần khí đã nắm giữ chủ phách, cũng để Hạ Nhất Minh hiểu rõ uy lực thần kỳ của nó.
Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vnSau khi tập hợp vô số thiên tài địa bảo, uy lực Hải thị thận lâu thậm chí vượt qua tưởng tượng ban đầu của Hạ Nhất Minh.
Hạ Nhất Minh khẽ đảo tay Thần khí Hải thị thận lâu lập tức biến mất.
Huýt nhẹ một tiếng, ba người Bách Linh Bát, Lôi điện cùng bảo trư lập tức xuất hiện trước mặt hắn. Hạ Nhất Minh nhìn về phương Tây trầm giọng nói:
- Đi thôi. Chúng ta cũng nên đòi nợ.