Trên không trung một đám mây di chuyển ngược hướng những đám mây còn lại. Trên đám mây này Hạ Nhất Minh ôm bảo trư, cỡi Lôi điện mang theo Bách Linh Bát tiến về Linh Tiêu Bảo Điện.

Tốc độ bọn họ rất nhanh, dù dùng mây che giấu thân thẻ nhưng so với Thần đạo cường giả thông thường không thua kém bao nhiêu.

Phía xa mơ hồ xuất hiện một tòa thành lớn. Thông Thiên Bảo Tháp tại trung tâm tòa thành cao vút tới trời. Mặc dù khoảng cách còn khá xa nhưng Hạ Nhất Minh đã phóng thích ý niệm bản thân.

Sau khi tiến giai Ngụy thần cảnh, không chỉ thực lực Hạ Nhất Minh được đề thăng, ngay cả lực lượng ý niệm cũng cường đại không ít.

Ngụy thần cảnh cường giả so với Hư thần cảnh cơ hồ hơn hẳn về mọi mặt.

Nếu tại Hư thần cảnh ý niệm Hạ Nhất Minh không thể truyền xa tới vậy, thì lúc này có thể dễ dàng thực hiện.

Ý niệm vừa phát ra Hạ Nhất Minh di nhẹ một tiếng, vẻ mặt hiện rõ vẻ không hiểu, miệng lẩm nhẩm:

- Kỳ lạ. Bọn họ sao không có ở đây?

Quay đầu nhìn lại, Hạ Nhất Minh trầm giọng nói:

- Bách huynh. Gần đây đại lục có phát sinh chuyện gì sao?

Mấy năm hắn bế quan, việc liên lạc với bên ngoài đều do Bách Linh Bát phụ trách. Mặc dù đa phần thời gian Bách Linh Bát ở cạnh hắn nhưng bất luận tới Tây Bắc báo bình an hay tới Thủy Tinh Cung đều là Bách Linh Bát xử lý. Bởi thế đại lục xảy ra chuyện, Hạ Nhất Minh đương nhiên hỏi Bách Linh Bát.

Bách Linh Bát không hiểu vô tình hay cố ý nhìn về phía xa, bình tĩnh nói:

- Trên đại lục không có đại sự gì.

Hạ Nhất Minh khẽ nhíu mày.

- Có chuyện gì sao?

Bách Linh Bát lạnh lùng hỏi.

Hạ Nhất Minh nhún vai nói:

- Tại Linh Tiêu Bảo Điện không có Thần đạo cường giả tọa trấn, việc này rất lạ.

Hắn dừng một chút nói:

- Hơn nữa đám Thần đạo cường giả Nam Cương cũng không tới đây, việc này rất kỳ lạ.

Ba năm trước Tử Lỗ Li cùng Lưu Xương Cử có giao ước sẽ để đệ tử hai nhà bàn luận sở học.

Lúc này thời gian giao ước đã tới, bất quá Linh Tiêu Bảo Điện không xuất hiện vị Thần đạo cường giả nào? Bảo trư chớp mắt, nói:

- Chúng ta xuống xem một chút là được.

Hạ Nhất Minh bật cười, lúc này hắn tới đây ngoài việc gặp gỡ đám người Kim Chiến Dịch, còn một việc quan trọng khác chính là bái kiến Hác Đồng. Bởi vậy bất luận đám người Bảo Nham Trúc có tại đây hay không hắn đều phải đáp xuống. Bách Linh Bát đột nhiên nói:

- Muốn báo cho bọn họ không?

Hạ Nhất Minh nhướng mày, cười nói:

- Không cần. Bọn họ không thể phát hiện.

Xung quanh đám mây được hắn dùng Thủy thần lực bao phủ, có thể nói vô cùng chân thực. Trừ Thần đạo cường giả, cho dù Nhân đạo đỉnh cấp cường giả cũng không thể phát hiện.

Hơn nữa Hạ Nhất Minh không muốn oanh động mọi người, bởi thế chỉ yên lặng lẻn vào, sau khi hỏi thăm lập tức rời đi. Rất nhanh bọn họ đã tới được không trung tòa thành.

Bất quá chưa chờ đám người Hạ Nhất Minh đáp xuống, một tiếng chuông lớn ngân vang.

Theo sau Thông Thiên Bảo Tháp bắt đầu phát sáng, một cỗ Thổ thần lực khồng lổ bao phủ thân tháp, tùy thời có thể phóng thích.

- Cao nhân phương nào tới Linh Tiêu Bảo Điện ta.

Tiếng chuông vang vọng cả tòa thành.

- Các hạ đã tới xin mời hiện thân.

Nếu như trước đây Hạ Nhất Minh còn trong Hư thần cảnh, khẳng định vài phần kiêng kỵ sự phòng ngự này. Bất quá sau khi tiến giai Ngụy thần cảnh, hắn đối với Thần lực lưu lại không chút để ý.

Trừ khi Bảo Nham Trúc hay Tử Lỗ Li phát động Thần lực trong Thông Thiên Bảo Tháp, nếu không chỉ cần Hạ Nhất Minh triển khai Thổ hệ lĩnh vực, thân thể hắn không chút ảnh hưởng.

Bất quá cho dù Hạ Nhất Minh không sợ hãi nhưng cũng không muốn làm lớn chuyện. Nếu hắn tại Linh Tiêu Bảo Điện xung đột với Hắc Đồng cam đoan sẽ trở thành trò cười cho Thần đạo thiên hạ. Khẽ vung tay, đám mây bao quanh bọn họ nhất thời tiêu tán.

- Hác huynh. Là Hạ mỗ.

Âm thanh Hạ Nhất Minh không vang vọng nhưng truyền khắp Thông Thiên Bảo Tháp.

- Là Hạ trưởng lão.

Âm thanh Hác Đồng tràn ngậo kinh hỉ.

Theo sau quang mang bao phủ Thông Thiên Bảo Tháp chậm rãi biết mất, đồng thời dưới chân tháp hơn mười vị cung kính đứng chờ.

Không chỉ dưới chân tháp, ngay cả trong tòa thành, trên phố xá, tất cả mọi người đều hướng nhìn bầu trời. Dù với thị lực của họ căn bản không phát hiện điều gì bất quá ánh mắt vô cùng ngưng trọng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Hạ Nhất Minh lắc đầu cười khổ. Hắn vốn không muốn kinh động người khác. Nghĩ không ra lúc này ngược lại gây lên một hồi oanh động.

- Ngươi không phải nói, bọn họ không thể phát hiện sao?

Bách Linh Bát chậm rãi nói.

Bảo trư cùng Lôi điện đồng loạt nhếch mép, ánh mắt thú vị nhìn Hạ Nhất Minh.

- Cái này...

Hạ Nhất Minh dở khóc dở cười nhìn Bách Linh Bát. Người này sau khi sống lại tại Bắc Cương càng lúc càng giống nhân loại hơn.

Trừng mắt nhìn Bách Linh Bát cùng hai đầu Thần thú. Hạ Nhất Minh làm bộ không nghe những lời kia. Thân thể hắn khẽ động đã lập tức bay xuống trước mặt đám người Hác Đồng.

Hơn mười người đứng dưới chân Thông Thiên Bảo Tháp quả thật Hạ Nhất Minh không quen biết ai, trừ đám người Hác Đồng, Hứa Tinh Hà, Trương Trọng Cẩn.

- Hác huynh. Mấy năm không gặp. Phong thái vẫn như xưa. A...

Hạ Nhất Minh thoáng ngưng lại, theo sau mỉm cười nói:

- Chúc mừng.

Hác Đồng trên mặt lộ vẻ cười khổ nói:

- Hạ trưởng lão quá khen. Lão hủ đã ba lần trùng kích nhưng mỗi lần sắp thành công lại thất bại. Có lẽ cả đời không có cơ duyên.

Lúc này Hác Đồng tu vi mặc dù chỉ là Ngũ khí triều nguyên nhưng Hạ Nhất Minh nhìn ra, lão đã đạt tới đỉnh phong. Chỉ cần tiến thêm một bước Hác Đồng có thể tiến giai Cửu trọng thiên. Bất quá nghe ngữ khí Hác Đồng tựa hồ lão không còn tự tin.

Bất đắc dĩ lắc đầu, Hạ Nhất Minh đối với điều này không tránh được. Nếu một người ngay cả tự tin cũng mất cho dù cơ hội tiến giai trước mắt e rằng không thể nắm giữ.

- Hác huynh. Tâm tình thoải mái hơn chút, lần sau trùng kích có thể thuận lợi thành công.

Hạ Nhất Minh trấn an nói.

Hác Đồng chậm rãi gật đầu, đột nhiên vỗ gáy nói:

- Hạ trưởng lão. Nghe nói lần này ngài du lãm đại dương, lúc này trở về đại lục hẳn đã có thu hoạch.

Hạ Nhất Minh bật cười nói:

- Chỉ có chút thu hoạch.

Hắn ngẩng đầu nhìn quanh nói:

- Tông chủ, Bảo huynh cùng Kim huynh vì sao không ở đây?

Hác Đồng lập tức hiểu Hạ Nhất Minh không muốn nói tới chuyện kia, vội vàng đáp:

- Tông chủ cùng Bảo trưởng lão mang theo Chiến Dịch tới Nam Cương.

Hạ Nhất Minh thắc mắc hỏi:

- Ba năm trước bọn họ không phải giao ướng gặp mặt tại đây sao? Có chuyện gì phải làm ngược lại?

Hác Đồng cười khổ một tiếng, muốn nói lại thôi.

Hạ Nhất Minh nhất thời rõ ràng, bỏ qua đề tài này, nói tiếp:

- Hác huynh. Sao ngươi có thể khám phá hành tung của ta?

Hác Đồng vội vàng xua tay nói:

- Lão hủ sao có thể khám phá hành tung Hạ trưởng lão.

Lão chỉ tay về Thông Thiên Bảo Tháp nói:

- Phàm có người bay tới không trung tòa thành trong phạm vi mười dặm, Thần lực bảo tháp sẽ cảnh báo cho chúng ta.

Hạ Nhất Minh lúc này mới hiểu, hắn nhất thời khinh thường, cho rằng Linh Tiêu Bảo Điện không có Thần đạo cường giả tọa trấn nếu không chưa chắc đã bị Thông Thiên Bảo Tháp phát hiện.

Có thể đứng tại đây toàn bộ đều là những nhân vật trọng yếu nhất tại Linh Tiêu Bảo Điện. Bất quá khi Hạ Nhất Minh nói chuyện cùng Hác Đồng không ai dám tùy ý ngắt lời, cho dù Ngũ khí Tôn giả Hứa Tinh Hà cũng vậy. Dù sao thân phận bọn họ cùng Hạ Nhất Minh chênh lệch quá lớn, thậm chí ngay cả chủ động chào hỏi cũng không dám.

Sau một hồi Hác Đồng cùng Hứa Tinh Hà đưa đám người Hạ Nhất Minh vào Thông Thiên Bảo Tháp, những người còn lại lần lượt trở về.

- Hác huynh. Vì sao bọn họ phải tới Nam Cương? Lúc này hẳn ngươi có thể nói rồi.

Hạ Nhất Minh tùy ý nói.

Hác Đồng vội vàng giải thích:

- Hạ trưởng lão còn nhớ Viên cô nương tấn giai Ngũ khí Tôn giả thế nào chứ?

Hạ Nhất Minh trong lòng khẽ động, vội nói:

- Bọn họ tới Nam Cương chẳng lẽ muốn trợ giúp Kim huynh tiến giai Ngũ khí Tôn giả?

Hác Đồng liên tục gật đầu nói:

- Việc này Mã Dự tiền bối đề nghị, sau khi Tông chủ cùng Bảo trưởng lão bàn bạc kỹ lưỡng mới thực hiện.

Lão dừng một chút nói:

- Vốn có thể tiến hành tại Linh Tiêu Bảo Điện nhưng dù sao Nam Cương dễ che giấu hơn, bởi thế cuối cùng lựa chọn Nam Cương.

Hạ Nhất Minh trầm ngâm giây lát, đột ngột hỏi:

- Ngũ Hành Môn Kỳ Liên Song Ma huynh đệ phải chăng đã tiến giai Ngũ khí Tôn giả?

Hác Đồng trầm giọng nói:

- Kỳ Liên Song Ma huynh đệ nửa năm trước đã tiến giai thành công.

Hạ Nhất Minh chậm rãi gật đầu, nếu không phải hai huynh đệ kia kích thích, xem chừng đám người Bảo Nham Trúc không có quyết định này. Hác Đồng khẽ nói:

- Hạ trưởng lão. Ngài tìm Bảo trưởng lão có chuyện quan trọng sao/

Hạ Nhất Minh bật cười, nói:

- Hạ mỗ chuyến này tới, thứ nhất muốn gặp mặt Kim huynh. Thứ hai muốn thỉnh giáo Hác huynh.

Hác Đồng kinh hãi, vội vàng nói:

- Hạ trưởng lão khiêm nhường. Ngài có chuyện gì cần phân phó, chỉ cần lão hủ có thể làm được, tuyệt không chối từ.

Hạ Nhất Minh trong lòng thầm than, thực lực thay đổi, quả nhiên địa vị biến hóa khó tin.

Cổ tay khẽ đảo, cuộn giấy như chuẩn bị từ trước lập tức xuất hiện, theo sau Hạ Nhất Minh thấp giọng nói:

- Hác huynh. Ngươi có nhận ra vị thảo dược này?

Hác Đồng lúc này mới yên tâm. Nếu nói về phương diện luyện đan, trong thiên hạ trừ Phiền Thạc Động Thiên Phúc Địa, ít người có thể vượt qua lão.

Tiếp nhận cuộn giấy, lão cẩn thận xem xét.