Vũ Thần

Chương 1: Hạ gia lục tử

Vũ trụ sơ khai, âm dương chi khí hợp lại, thiên địa vạn vật hợp chất đơn giản hóa thành hợp chất phức tạp, vô cùng vô tận.

Âm dương nhị khí xuyên qua không gian vũ trụ tạo thành tất cả các pháp tắc, là vạn vật quy tông.

Đêm đã về khuya, bầu trời đêm chợt hiện ra hằng hà sa số các vì sao, chiếu sáng khắp mọi nơi trong thiên địa.

Trong đêm tối ở bên một sườn núi, một gã thiếu niên đang lưng đang trầm xuống như cưỡi ngựa, bình tĩnh ngóng nhìn về phía trước.

Muốn bảo trì tư thế này thì rất hao tổn sức người, nhưng mà trên sườn núi mặt người thiếu niên này cực kỳ trầm ổn. Làm cho người ta cảm giác như hắn không phải đang ngồi trên lưng ngựa mà như đang ngồi trên một chiếc ghế.

Bỗng nhiên một tiếng nhỏ "sàn sạt" truyền đến tai vị thiếu niên.

Đây không phải là thanh âm của gió thổi vào lá, mà là có người nào đó đang bước đi cực nhẹ hướng tới người thiếu niên.

Trên núi có nhiều cây cối bao phủ, có cây nhiều người ôm mới hết, đây chính là một mảng rừng già. Nhưng, rừng tuy lâu đời lại gặp nắng hè chói chang làm xảy ra không ít những tai họa do dã thú gây ra.

Vị thiếu niên vẫn giữ nguyên tư thế trung bình tấn nghêng tai nghe ngóng một lúc, sau đó lộ nét cười.

"Nhất Đào. Ra đi."

Cùng với tiếng quát nhẹ của thiếu niên, một cậu bé nhỏ người hơn một chút từ phía sau một cây đại thụ nhảy ra.

"Lục ca. Thính lực của huynh thật là tốt. Lại bị huynh phát hiện."

Hai thiếu niên này đều là đệ tử đời thứ ba của Hạ gia trang dưới chân núi.

Tuổi lớn hơn, vẫn khổ luyện dưới đêm trăng không ngừng chính là trong đám đệ tử đời thứ ba đứng hàng thứ sáu tên Hạ Nhật Minh. Còn người nhỏ tuổi đứng hàng thứ chín tên là Hạ Nhất Đào.

Bọn họ tuy là năm nay mới mười một, mười hai tuổi nhưng đều đã tiếp nhận tinh anh huấn luyện trong hàng đệ tử trẻ tuổi. Nguồn: http://truyenfull.vn

Cũng như con trai trưởng của Hạ gia, Hạ Nhất Minh và Hà Nhất Đào đề được coi là thiên phú tốt. Tuy là loại thiên phú này không đủ để họ trong đám đệ tử đời thứ ba trở thành nổi tiếng, nhưng cũng không kém hơn so với người khác là bao nhiêu.

Hạ Nhất Đào từ phía sau cây đại thụ đi ra, thân hình nhỏ bé bỗng nhiên phát lực dưới chân giống như một tia chớp nhằm hướng Hạ Nhất Minh lao đến. Đồng thời, hai tay ôm trước ngực, mượn lực vọt tới trước lúc sắp đụng vào Hạ Nhất Minh, hai tay đánh mạnh về phía trước.

Tuy rằng, mới có gần mười một tuổi, nhưng là lực lượng và tốc độ của Hạ Nhất Đào đều không thể khinh thường.

Nhưng mà ở trước mặt hắn, Hạ Nhất Minh cũng mỉm cười, nhìn như chỉ tùy tiện vươn hai tay nhẹ nhàng đem nắm tay tràn đầy lực lượng kia xoa bóp một chút.

"Ai…u…"

Hạ Nhất Đào kêu thảm một tiếng, thân thể ở giữa không trung không thể khống chế xoay nửa vòng, hai tay đánh mạnh vào mặt đất.

Trong lúc nhất thời làm bùn đất văng khắp nơi, đặc biệt là đầu sỏ Hạ Nhất Đào hai tay xoa vào nhau kêu lên đau đớn.

Hạ Nhất Minh khẽ lắc đầu, nhìn thấy trên người cũng dính một chút bùn đất không khỏi có chút buồn bực.

"Cửu đệ. Đệ nhìn lại chiêu này của mình xem, đây chính là muốn ta phải thay quần áo mà. Vừa thay sạch lại bẩn rồi."

"Hắc hắc. Lục ca, đệ chỉ muốn thử một chút xem thế nào mà thôi." Hạ Nhất Đào lắc lắc cổ tay, hắn tuy rằng khí lực không nhỏ, cho dù nội kình đã đạt được trạng thái nhất định nhưng thân thể phát dục so với người lớn không thể so sánh. Va chạm vừa nãy tuy không khiến Hạ Nhất Đào bị thương nhưng cũng khiến hắn trong lúc nhất thời không thể giảm bớt đau đớn.

"Hừ. Ngươi chưa đột phá đến tầng thứ năm nội kình, muốn thử cái gì?" Hạ Nhất Minh bất mãn nói.

Hạ Nhất Đào chớp chớp đôi mắt sáng ngời, đột nhiên hỏi: "Lục ca, huynh cảm thấy có cơ hội đột phá à?"

Sắc mặt Hạ Nhất Minh trầm hẳn xuống, tuyệt không giống như một đứa trẻ mới mười hai tuổi.

Nhẹ nhàng vỗ một chút lên đầu mình, Hạ Nhất Đào vội kéo tay áo lục ca nói: "Lục ca. Ta sai rồi. Ta không nên hỏi huynh."

Hạ Nhất Minh cười khổ một tiếng, lắc lắc đầu nói: "Không có việc gì, điều này không liên quan gì tới đệ. Đều là do ta cả."

Những đứa trẻ ở Hạ gia trang đạt tới năm tuổi đều bắt đầu tu luyện nội công bí tịch trong nhà. Bất cứ tu luyện bí tịch nào cũng đều được chia làm mười tầng.

Đối với người bình thường mà nói, chỉ cần không phải loại ngu ngốc hoặc không có thiên phú thì chỉ trong vòng năm năm tu luyện là đạt tới tầng thứ ba.

Còn trước khi tiến được vào tầng thứ ba của nội công bí tịch cũng có thể cường thân kiện thể, tu dưỡng thân thể mà thôi.

Còn từ tầng thứ ba về sau lại phải xem coi mình có thiên phú, ngộ tính và kỳ ngộ hay không.

Hạ Nhất Minh từ khi năm tuổi bắt đầu chủ tu Kim hệ bí tịch Hỗn Nguyên Kình. Từ khi bắt đầu bản thân tiến bộ thần tốc, gần như một năm sau lúc sáu tuổi đã tu luyện tới tầng thứ ba.

Khi đó mọi người đối với tiền đồ Hạ Nhất Minh thập phần xem trọng, bởi vì điều này không chỉ đại biểu với thiên phú của Hạ Nhất Minh tốt, tu luyện chăm chỉ mà còn tu luyện đúng nội công bí tịch tương ứng với thuộc tính của mình. Cho nên Hạ Nhất Minh mới tiến giai nhanh như vậy.

Phải biết rằng tất cả nội công bí tịch đều có thuộc tính riêng biệt, nếu bản thân có thể tu luyện bí tịch hợp với thuộc tính của bản thân thì tự nhiên có thể tiến bộ thần tốc. Nhưng nếu chọn lựa không tốt thì cho dù tu luyện thế nào cũng không có kết quả khả quan. Hạ Nhất Minh lần đầu tiên chọn lựa bí tịch đã có thể chọn bí tình cùng với bản thân có thuộc tính tương ứng tuyệt đối là vận may hiếm có.

Sau đó ba năm, Hạ Nhất Minh mỗi một, hai năm đều tiến một lên một tầng. Đến khi chín tuổi, Hạ Nhất Minh tu luyện Hỗn Nguyên Kình đã đạt tầng thứ năm.

Bắt đầu từ tầng thứ năm, Hạ Nhất Minh gặp được bức tường tu luyện cản trở mỗi người gặp phải. Hơn nữa Hạ Nhất Minh bị dừng chân ở bức tường này từ đó đến nay đã bốn năm.

Ở trong thời gian đó, hai vị huynh trường cùng các vị tỷ tỷ, đệ đệ tu luyện đều đã vượt qua hắn, vượt qua bức tường tầng thứ năm. Ngay cả tiểu muội cùng tiểu đệ trước mắt cũng đã đạt tới tầng thứ tư, còn hắn vẫn giẫm chân tại chỗ. Bất chấp Hạ Nhất MInh cố gắng như thế nào cũng không thể tiến thêm một bước.

Đương nhiên, ở trong đời thứ ba của Hạ gia có chín huynh đệ tỷ muội, cũng chỉ có lão đại là đạt tới tầng thứ bảy, còn lão nhị và lão tao đạt tới tầng thứ sáu. Còn lại tất cả chỉ chung quanh ở tầng thứ tư và năm.

Nhưng chỉ có Hạ Nhất Minh chín tuổi đạt tới tầng thứ năm, sau đó bốn năm không có dấu hiệu tiến thêm một bước nào.

Thở nhẹ ra một hơi, Hạ Nhất Minh chậm rãi đứng thẳng lên, ở dưới ánh trăng thân thể nhỏ bé kia lộ ra một chút cảm giác tịch mịch.

Hạ Nhất Đào lè lưỡi. Hắn tiến giai từng bước một, cũng không có hiện tượng như Lục ca. Xuất hiện nổi bật từ nhỏ, được dự đoán có thể so sánh với lão đại, thậm chí có thể vượt qua người được coi là thiên tài – lão đại chỉ cần thời gian. Cho nên hắn tuyệt đối không thể cùng Hạ Nhất Minh buồn rầu.

Tuy rằng, phụ thân Hạ Nhất Mình cùng các vị trưởng bối đã nhiều lần nghiêm khắc chỉ bảo, hơn nữa cực kỳ nghiêm túc nói cho Hạ Nhất Minh biết. Nếu Hạ Nhất Minh không thể đem chấp niệm trong lòng buông bỏ như vậy có bỏ ra cả đời cũng không thể đột phá được chướng ngại này.

Đây là điều huyền bí nhất của nội công bí tịch, ở ba tầng sau, mỗi lần đột phá đều phải cần có cơ duyên xảo hợp, cùng vận khí tốt thì có lẽ đang trong lúc luyện công chính mình đột phá cũng không biết. Còn vận khí không tốt thì mười năm cũng chỉ như một ngày không thể tiến bộ được.

Tất nhiên, tu luyện càng cao khi đột phá chướng ngại càng lớn.

Như Hạ gia đời thứ nhất, đời thứ hai khi tu luyện tới tầng thứ bảy phải tiêu phí tới mười năm, có khi còn hơn mười năm mới có thể đột phá tầng chướng ngại.

Hạ Nhất Minh tuy rằng hiểu được đạo lý này, cũng biết mười ba tuổi tu luyện tới tầng thứ năm cũng đã là nổi bật. Ngay cả như nhị ca Nhất Hải, tam ca Nhất Huyễn cũng phải tới khi mười bảy tuổi mới đạt tới tầng thứ sáu. Mà Hạ Nhất Minh còn rất nhiều thời gian để tu luyện.

Chính là, muốn biết là một chuyện, còn làm được hay không lại là chuyện khác.

Buông bỏ chấp niệm trong lòng, đối với đứa trẻ nhỏ tuổi như Hạ Nhất Minh là rất khó.

Thấy được sắc mặt ủ dũ của Lục ca, Hạ Nhất Đào tay chân cuống quýt, hắn tuy rằng nhỏ hơn Lục ca hai tuổi, hơn nữa lại không phải là thân sinh huynh đệ. Mỗi khi Hạ Nhất Minh nhíu mày, Hạ Nhất Đào đều xuất hiện cảm giác hết hồn. Nhất Đào miễn cưỡng cười, nói: "Lục ca. Đệ còn có chút việc nên về trước. Huynh cũng nhanh chóng trở về đi."

Hạ Nhất Minh buồn bã gật đầu, phất phất tay. Hạ Nhất Đào liền nhanh chóng ly khai, đi được một đoạn âm thanh liền vọng lại.

"Lục ca. Nếu huynh không cảm thấy có dấu hiệu tấn cấp thì thử đổi một loại nội công bí tịch khác xem. Có lẽ khi ấy sẽ có hiệu quả."

Hạ Nhất Minh rùng mình. Nội tâm vốn vững như bàn thạch của Hạ Nhất Minh có chút dao động.

Cũng không phải ai khi sở hữu nội công bí tịch cũng như Hạ Nhất Minh có thể tìm một lần là thích hợp với bản thân mình.

Có người phải lựa chọn hai, ba lượt, thậm chí còn hơn nữa. Đương nhiên, điều này cũng tùy vào thiên phú mỗi người, nếu thiên phú kém thì hiệu quả càng không thể nói.

Hạ Nhất Minh mặc dù ở lần đầu tiên lựa chọn đúng nội công bí tịch. Nhưng đã nhiều năm như vậy dừng chân ở bình cảnh, như vậy lựa chọn một nội công bí tịch khác cũng là một loại biện pháp.

Đạo lý ấy, Hạ Nhất Minh cũng sớm hiểu được. Nhưng ngẫm lại, đã luyện nhiều năm Hỗn Nguyên Kình, tại chỉ trong vòng một năm đột phá tới tầng thứ ba thì đây chính là bí tịch thích hợp với mình. Hạ Nhất Minh có chút luyến tiếc không muốn bỏ đi luyện bí tịch khác.

Liếc mắt nhìn xuống dưới chân núi, Hạ Nhất Minh đang định đi xuống, lại thoáng nhìn qua góc áo dính bùn đất khẽ nhíu mày rồi chuyển thân theo hướng khác chạy đi.

Ở bên kia chân núi, có một hồ nước trong suốt, cũng là khu vực chơi đùa của đệ tử đời thứ ba Hạ gia trang.

Đi tới nơi này, Hạ Nhất Minh cởi quần áo sau đó lấy nước hồ lên tẩy rửa vết bùn trên áo. Một lúc sau, bùn trên áo bị tẩy sạch sẽ, chỉ còn lại chút vết nhăn nhưng còn đỡ hơn vừa nãy.

Đang định rời đi, trong hồ đột nhiên hào quang lóe sáng, Hạ Nhất Minh thấy nao nao trong người, quay lại trợn tròn mắt ra nhìn lòng hồ chợt xuất hiện hào quang ánh sáng. Làm tâm thần Hạ Nhất Minh bất chi bất giác bị chấn nhiếp……