Cơ Hạo rời khỏi Tĩnh Mật Chi Sâm, đồng thời bỏ lại mười mấy thánh linh giáng lâm đuổi giết.

Trên thảo nguyên ngoài rừng rậm, có lượng lớn dân bản xứ Mộc tộc, Thuỷ tộc tụ cư, hơn nữa tiêu chuẩn văn minh của bọn họ so với bộ tộc dân bản xứ trong rừng rậm mạnh hơn một mảng lớn. Lúc đám dân bản xứ trong rừng rậm còn trải qua cuộc sống nguyên thủy nhìn trời ăn cơm, đám dân bản xứ trên thảo nguyên đã mở lượng lớn đồng ruộng, phát triển ra văn minh nông canh.

Thu lợi lương thực ổn định, ruộng tốt đất màu mỡ không thể mang đi, điều này làm đám dân bản xứ trên thảo nguyên thành lập lên những nơi cư trú cố định.

Cơ Hạo một đường hành tẩu, một đường tìm hiểu, đám dân bản xứ trên những thảo nguyên này đã có hình thái ban đầu của quốc gia, hợp thành kết cấu quyền lợi cùng loại với liên bang thành thị. Từng nơi cư trú đều xây dựng quân đội của mình, quân đội chuyên nghiệp hóa làm bọn họ chiếm cứ ưu thế khi tranh đấu với bộ tộc trong rừng rậm.

Quân đội chuyên nghiệp hóa xuất hiện, cũng khiến chiến đấu giữa những nơi cư trú trở nên càng thêm tanh máu, tỉ lệ tử vong càng lớn. Đồng thời quân giới của bọn họ cũng càng thêm cường đại, chế tạo càng thêm hoàn mỹ, sử dụng kỹ thuật rèn cũng càng thêm cao thâm.

Cơ Hạo dọc theo đường đi ít nhất vụng trộm lẻn vào công trường rèn của trên trăm cái thành bang, học trộm một số bí pháp rèn của đám dân bản xứ.

Mộc tộc ‘Tự Nhiên Sinh Trưởng Thuật’, Thuỷ tộc ‘Ba đào chuy luyện thuật’, những bí thuật rèn độc đáo đó rất thú vị, binh khí, giáp trụ rèn ra đều có ưu điểm, Cơ Hạo sau khi giữ lại tinh hoa, thuật luyện khí của bản thân lại có tiến bộ rất lớn.

Trong đó, Tự Nhiên Sinh Trưởng Thuật của Mộc tộc kỳ diệu nhất, thế mà có vài phần ý nhị thiên địa tạo hóa ở trong. Ở trong các thành bang Mộc tộc, binh khí cùng giáp trụ đỉnh cấp nhất đều là dựa vào các loại thực vật tự nhiên sinh trưởng ra. Ở trong quá trình sinh trưởng, luyện khí sư Mộc tộc không ngừng ở trên trái cây thực vật khắc các loại phù văn trận pháp, có thể sinh ra binh khí cùng giáp trụ cường đại.

Cơ Hạo học trộm Tự Nhiên Sinh Trưởng Thuật, càng trộm đi lượng lớn hạt giống thực vật. Hắn chuẩn bị sau khi trở lại đại thế giới, đem những hạt giống ở đó gieo trong Nghiêu Sơn lĩnh, phối hợp bí pháp luyện khí hắn từ chỗ A Bảo học được, cũng không biết có thể mọc ra thứ kỳ quái cỡ nào.

Ở trên thảo nguyên, Cơ Hạo cũng đụng phải một số thánh linh sứ giả, bọn họ như lửa đốt mông lui tới bôn ba ở trên thảo nguyên, vội vàng đem tin tức ‘Thiên ngoại tà ma’ buông xuống truyền bá bốn phương, lệnh cưỡng chế thủ lĩnh toàn bộ thành bang triệu tập quân đội trận địa sẵn sàng đón quân địch.

Nhưng bầu không khí chủ thể của thế giới này là xao động, hiếu chiến, các thủ lĩnh thành bang trên thảo nguyên, hiển nhiên không hàm hậu thuần phác như trưởng lão các bộ tộc trong Tĩnh Mật Chi Sâm, bọn họ chân trước vừa mới đem các thánh linh sứ giả tiễn ra khỏi cổng nhà mình, sau lưng đã tiếp tục triệu tập quân đội đánh nhau to với đối thủ một mất một còn.

Thậm chí bởi vì ‘Thiên ngoại tà ma’ buông xuống, đám thủ lĩnh các thành bang này tìm được cái cớ càng tốt hơn che dấu bọn họ giết chóc. Toàn bộ thương vong đều chụp đến trên đầu ‘Thiên ngoại tà ma’, thành bang lớn nhỏ trên thảo nguyên đánh lẫn nhau càng thêm kịch liệt.

Bọn họ đánh náo nhiệt, Cơ Hạo liền thừa dịp loạn thu lợi.

Hắn không chỉ trộm đi bí pháp tu luyện, bí pháp rèn cùng kết tinh văn minh khác của các thành bang lớn nhỏ trên thảo nguyên, lại vụng trộm lẻn vào phòng kho nhiều thành bang, đem tài liệu quý hiếm bọn họ cất giữ, bao gồm những yêu đan trân quý không biết trộm đi bao nhiêu.

Cụ thể mấy thứ này giá trị bao nhiêu, Cơ Hạo đến cuối cùng cũng có chút chết lặng.

Nhưng hắn tính toán một phen, chỉ những yêu đan hắn trộm đi, nếu ở Bồ Phản đổi thành ngọc tệ mà nói, nhắm chừng còn có thể mua thêm đất đai bằng hai cái Nghiêu Bá lĩnh.

Ở một thế giới mới ‘khai hoang’, ‘tầm bảo’, thu lợi thật sự là đáng sợ.

Chậm rãi tiến lên hơn một tháng, Cơ Hạo rời khỏi thảo nguyên mênh mông vô bờ.

Ở đây, Cơ Hạo lần đầu tiên gặp được thành trì, dùng cự thạch cùng nước thép hòa tan đúc thành, có đủ loại phương tiện phòng thành màu sắc hình dạng. Đường xá trong thành chằng chịt như bàn cờ, ngoài thành đồng ruộng bờ ruộng dọc ngang tung hoành.

Nơi này quy mô thành trì không thể so sánh với Nghiêu Sơn thành, một số chỗ còn tỏ ra rất thô lậu, nhưng thành trì xuất hiện, giữa thành trì cùng thành trì có đường rộng rãi nối liền, trên đường có thương đội lui tới, cái này ý nghĩa củng cố hệ thống thống trị.

Cơ Hạo sau khi đi ngang qua vài thành trì, lén bắt mấy tù binh tra hỏi một phen, quả nhiên nơi này đã xuất hiện khái niệm quốc gia.

Ở trên một vùng đất rộng lớn này, khác với hệ thống thành bang trên thảo nguyên, Mộc tộc, Thuỷ tộc, Hỏa tộc, Thổ tộc, Kim tộc… vài cái tộc đàn lớn đã thành lập trên trăm quốc gia to nhỏ.

Những quốc gia này dân cư nhiều có trên trăm ức, dân cư ít cũng có khoảng mười ức, ở dưới sự thúc đẩy của thánh linh mình cung phụng phía sau, các quốc gia đó chiến hỏa kéo dài lẫn nhau, trên cơ bản mỗi ngày đều có chiến tranh bùng nổ, trên trăm quốc gia không có một ngày yên tĩnh.

Hệ thống quốc gia so với thành bang tiến hơn một mảng lớn, thể chế quốc gia củng cố khiến lực lượng các tộc trở nên càng thêm tập trung, mức độ văn minh phát triển cao hơn. Nói cách khác, quân đội các quốc gia này binh khí của bọn họ càng thêm sắc bén, lực sát thương lớn hơn, áo giáp cũng càng thêm chắc chắn, lực phòng ngự càng mạnh hơn.

Cơ Hạo gặp được một ít quân giới loại lớn hình thù kỳ quái, một ít khí giới chiến tranh loại lớn có được uy lực khiến Cơ Hạo cũng cảm thấy da đầu phát tê.

Khác với đám dân bản xứ trên thảo nguyên, trong rừng rậm, bọn họ nơi đó chỉ là ngẫu nhiên có thánh linh buông xuống, nhưng ở trong đô thành các quốc gia lớn nhỏ này, hàng năm đều có thánh linh tọa trấn. Nhất là mấy quốc gia lớn thực lực đứng đầu, dân cư hơn trăm ức, quốc quân của bọn họ dứt khoát là thánh linh.

Cơ Hạo vừa mới bắt đầu chưa chú ý tới một điểm này, hắn lẻn vào trong quốc khố một quốc gia lớn muốn thuận tay dắt dê, kết quả bị quốc quân người ta mang theo mấy trọng thần vây đánh một trận, đánh cho Cơ Hạo chật vật không chịu nổi chạy trối chết, thật không dễ gì mới thoát khỏi đối phương đuổi giết.

Các loại vật quý hiếm trong quốc khố của đối phương chồng chất như núi, Cơ Hạo chỉ vừa mới cầm đi ba rương yêu đan phẩm chất cực cao đã bị phát hiện, sau đó là một trận đánh hỗn loạn. Cơ Hạo không nhịn được cơn giận này, mấy ngày nay luôn luôn lượn lờ ở ngoài quốc đô của đối phương, tính toán tìm một cơ hội đem quốc khố đối phương dọn trống.

Khiến Cơ Hạo kinh ngạc là, chuyện hắn ban đêm xông vào quốc khố quốc gia này, bị quốc quân quốc gia này nói thành là một vị trọng thần nào đó của nước láng giềng gây ra. Hai quốc gia sau khi ngươi tới ta đi phát ra một phen công văn lẫn nhau đánh trận nước miếng một phen, trên biên cảnh hai nước đồng thời triệu tập đại quân quy mô ngàn vạn người, một hồi quốc chiến đã khai chiến oanh oanh liệt liệt.

Trên chiến tuyến kéo dài gần vạn dặm, hai bên đều có hơn ngàn vạn quân đội điều binh khiển tướng, không ngừng bộc phát ra xung đột to nhỏ.

Trong vài ngày, hai nước sau khi tiến công có tính thăm dò lẫn nhau một lúc, đại chiến toàn diện rốt cuộc bùng nổ.

Cơ Hạo nấp ở trong một ngọn núi lớn của biên cảnh hai nước, kinh hãi nhìn chiến sĩ hai bên như con kiến phát cuồng chém giết lẫn nhau thành một cục. Bọn họ một phe là tộc nhân Thổ tộc, một phe là tộc nhân Kim tộc, các loại quân giới uy lực cường đại đều đưa lên chiến trường, mỗi ngày đều có mấy vạn chiến sĩ bị đánh cho tan xương nát thịt.

Sau khi chiến tranh bùng nổ năm ngày, Cơ Hạo rốt cuộc ở trên chiến trường phát hiện một số chỗ nào đó không thích hợp.