Quỳnh Tuyết cung, trên bình đài bên hồ, mấy cái bàn dài ngọc thạch thật lớn được xếp ra, mấy trăm thiếu nữ xinh đẹp đem rượu ngon món ngon đưa lên như nước chảy.

Hơn trăm đại hán Kim Ô bộ thay trường bào tơ lụa chế thành hoa mỹ, tóc cũng chải chuốt thật chỉnh tề, không rối một sợi, đi ủng cao thoải mái da yêu thú chế thành, giơ chén rượu tinh kim, mỹ ngọc chế thành ngửa mặt lên trời kêu vui vẻ. Rượu ngon, thịt nướng, các loại trái cây điểm tâm tùy ý ăn, chỉ cảm thấy cực lạc cuộc đời cùng lắm cũng chỉ như thế này thôi.

Trên không Bồ Phản ráng hồng dày đặc, gió lạnh có tuyết, nhưng Cơ Hạo lấy mấy trăm lá cờ phướn bày ra đại trận, cứng rắn đem toàn bộ tầng mây trong một khoảng trời phạm vi mấy trăm dặm trên không chính điện Quỳnh Tuyết cung xua tan, ánh sao đầy trời như nước chảy trút xuống, ánh sao bảy màu phụ trợ cung điện lâm viên tuyết đọng trên mặt đất vô cùng đẹp đẽ.

Trên mặt hồ có thuyền nhỏ chạy, trên đầu thuyền treo đèn lồng, người đánh cá mạnh mẽ hữu lực hát ngư ca câu đêm, phàm là có cá lớn mắc câu, liền lập tức đưa đi phòng bếp chế biến sau đó dâng lên.

Cá hồ béo tốt, đầu bếp trong cung của Cơ Hạo tay nghề tốt, lại chịu chi tiêu các loại hương liệu trân quý, cá hồ chế biến ra đẹp mặt tươi ngon tuyệt luân, các hán tử cường tráng của Kim Ô bộ ăn đến mức mồm đầy mỡ khen không dứt miệng.

Bên cạnh bình đài, ngay bên hồ nước, Cơ Hạo và Cơ Hạ cách một cái bàn nhỏ ngồi đối mặt nhau, rượu ngon món ngon vô số tương tự. Cơ Hạ vừa vui vẻ ăn uống, vừa tâm tình với Cơ Hạo biến hóa trong hai năm qua.

Man Man sửa tính tình hoạt bát hiếu động ngày thường, nhu thuận bưng bình rượu cực lớn ở một bên rót rượu cho Cơ Hạo cùng Cơ Hạ, thỉnh thoảng ôn hòa thúc giục các thị nữ kia mau mau đem khay trống rút xuống, thay đồ ăn nhắm rượu mới.

Bộ dáng dịu dàng của Man Man hôm nay, quả thực khiến Cơ Hạo cũng có chút không quen. Hắn uống một chén rượu, liền theo bản năng nhìn Man Man một cái, sợ nàng là bị người ta hạ vu chú, hoặc là dứt khoát bị ác quỷ bám vào người. Bằng không sao có thể trở nên như vậy?

Cơ Hạo đem chuyện mình theo Tự Văn Mệnh tới Bồ Phản, sau đó gia nhập Vu Điện, lập vài công lao nho nhỏ, lại tới Xích Phản sơn tham gia chiến tranh với dị tộc, Vũ Dư đạo nhân giúp đỡ chém giết vô số dị tộc, do đó lập công lớn lần lượt nói ra.

Cơ Hạ lắng nghe Cơ Hạo kể, thỉnh thoảng hít ngược một ngụm khí lạnh, trừng lớn mắt truy hỏi tình huống chi tiết của Cơ Hạo.

Ví dụ như nói sức chiến đấu của đám dị tộc kia, nhân số những dị tộc kia, cùng với khí giới chiến tranh cường đại vượt xa tiêu chuẩn nhân tộc của bọn hắn, tất cả cái này đều khiến Cơ Hạ như nghe thần thoại chuyện xưa. Hàng năm ở rừng rậm Nam Hoang, tộc nhân Kim Ô bộ nào từng biết thế giới bên ngoài lại là nhiều vẻ nhiều màu như thế lại nguy hiểm khủng bố như thế?

“Hạo, con hiện tại đã là Nghiêu Bá!” Than thở hồi lâu, Cơ Hạ không khỏi vỗ vỗ đầu.

“Nghiêu Bá. Nghiêu Bá, hắc, thằng nhãi con của Cơ Hạ ta, lại là Nghiêu Bá!” Cơ Hạ dùng sức vỗ đầu, bàn tay nặng nề vỗ đầu vang ‘Thùng thùng’, quả thực như một cái chuông đồng đang nổ vang. Hắn vui vẻ ra mặt nhìn Cơ Hạo, lặp lại từng lần nói ‘Thằng nhãi con nhà ta, là bá hậu nhân vương sắc phong’!

Cơ Hạo cười ngây ngô nhìn Cơ Hạ. Bản thân là Nghiêu Bá, thân phận này nếu là lấy để đối phó người ngoài, Cơ Hạo vẫn có chút kiêu ngạo nho nhỏ.

Nhưng đối mặt Cơ Hạ, Cơ Hạo chỉ cảm thấy, cái gì danh hiệu Nghiêu Bá, cái gì trên ức con dân linh tinh, tất cả cái này đều là mây trôi phù phiếm.

Có thể nhìn thấy Cơ Hạ ngà ngà say tươi cười thuần túy sang sảng như thế, có thể cảm nhận được phụ thân mình vì thành tích của mình vui mừng phát ra từ trong lòng. Chỉ cần loại hạnh phúc đơn giản phụ tử nhìn nhau mà cười này, chính là chuyện đẹp nhất nhân gian.

“Trở về Nam Hoang, lão tử không thể dọa chết bọn hắn một đống người?” Cơ Hạ đột nhiên đứng dậy, hướng tới hồ nước cất tiếng thét dài: “Con trai lão tử Cơ Hạ, là Nghiêu Bá nhân vương sắc phong! Dm tổ tiên các ngươi. Tất Phương bộ, Hỏa Long bộ, Hỏa Phượng bộ, tất cả các ngươi đều cút ngay cho lão tử!”

“Con trai lão tử Cơ Hạ, là Nghiêu Bá nhân vương sắc phong! Bọn nhãi con của các ngươi, không một ai so được với nó!”

Tiếng hét dài như sấm cuồn cuộn truyền ra ngàn dặm, đơn giản phạm vi mấy ngàn dặm đều là địa bàn của Quỳnh Tuyết cung, Cơ Hạ cất tiếng thét dài, cũng chưa dẫn tới người ngoài chú ý. Chỉ có trong quân doanh xa xa, các chiến sĩ dưới trướng Cơ Hạ cũng đang thoải mái chè chén đột nhiên dừng đùa giỡn xôn xao, đột nhiên im lặng một phen, sau đó mấy vạn chiến sĩ theo Cơ Hạo tới Bồ Phản đồng loạt đứng dậy, giơ chén rượu hướng tới phương hướng chính điện Quỳnh Tuyết cung cùng cất tiếng hoan hô.

Trong vô số tiếng cười cui, Cơ Hạ dương dương đắc ý ngồi về chỗ ban đầu, mặt mày hồng hào hướng Cơ Hạo kể lại tình huống của hắn mấy năm qua.

Nói tới cũng đơn giản, năm đó hai vợ chồng Khương Dao và Cơ Xu trong lúc vô ý được một tấm bản đồ, bên trên ghi lại là chỗ phần mộ Vu Đế tổ tiên nhất mạch Cơ Hạ lưu lại. Sau lại âm mưu hai vợ chồng suy tàn, bản đồ rơi vào trong tay Cơ Hạo. Cơ Hạo lúc rời khỏi bộ tộc, đem bản đồ để lại cho Cơ Hạ.

Ba năm trước, thời điểm Cơ Hạ chấp hành một lần nhiệm vụ tuần tra hằng ngày Chúc Dung Đồng Cung phân phối, mang theo mấy ngàn tộc nhân đi ngang một chỗ tuyệt cảnh khắp nơi đều có núi lửa dung nham nội địa Nam Hoang, kết quả tấm bản đồ kia đột nhiên có phản ứng, tự bọc lấy Cơ Hạo và hơn ba trăm tộc nhân tiến vào phần mộ tổ tiên.

Sau khi thông qua một phen nghiệm chứng huyết mạch phức tạp, Cơ Hạ cùng các tộc nhân bước vào phần mộ cổ xưa mở ở trong một tiểu thế giới thứ nguyên.

Trong cổ mộ có một tấm bia đá, bên trên ghi lại lai lịch chủ mộ —— đó là thời kì nhân tộc Tam Hoàng trị thế, phần mộ một vị Kim Ô bộ Đại Vu Thần Cơ Liệu và mười sáu Vu thần, ba mươi tám Vu Đế, ba trăm sáu mươi Vu Vương dưới trướng hắn.

Thời Tam Hoàng, có tà ma làm loạn, đế Hiên Viên thống lĩnh nhân tộc đại quân ác chiến trăm năm, ở nơi Nam Hoang rốt cuộc đem tà ma tru sát.

Cơ Liệu khi đó là đại tướng chủ chiến dưới trướng đế Hiên Viên, thống lĩnh đại quân xung phong ở phía trước, kết quả bị tà ma lâm vào tuyệt cảnh phản kích lúc gần chết, Cơ Liệu và đại quân dưới trướng bị tà ma đại quân bao vây tầng tầng không thể thoát vây, mắt thấy đã có nguy cơ toàn quân bị diệt.

Cơ Liệu liền lấy tinh huyết bản thân dẫn dắt, dùng một tấm bản đồ da rồng chế thành, đưa một vị thủ hạ mang theo bản đồ phá vây, gắng đem nơi mình ngã xuống chỉ điểm cho tộc nhân, để tộc nhân có thể dựa theo bản đồ chỉ dẫn tìm được mình chỗ ngã xuống, thu hồi một thân Vu thần thần khí cùng tổ truyền chí bảo khác của mình.

Sau khi thiêu đốt tinh huyết đem thủ hạ đưa ra khỏi vòng vây, Cơ Liệu bất chấp tính mạng, phát động cấm chú đồng quy vu tận với tà ma, ở trong tiểu thứ nguyên mở phần mộ, một hơi trấn áp mấy trăm tà ma.

Nhưng cũng không biết người nọ hộ tống bản đồ xảy ra cái gì ngoài ý muốn, tóm lại bản đồ chưa trở lại Kim Ô bộ, mà là tản mạn bên ngoài. Qua vô số năm, bản đồ mới bởi ngoài ý muốn trở lại trong tay Cơ Hạ truyền nhân đích hệ này, hơn nữa bởi vì một cái ngoài ý muốn đi ngang qua lúc này mới tiến vào phần mộ.

Cơ Hạ chiếm được truyền thừa cường đại vị Đại Vu Thần lão tổ Cơ Liệu kia lưu lại, trực tiếp từ một Đại Vu nho nhỏ đột phá trở thành cửu tinh Vu Đế.

Các tộc nhân Kim Ô bộ theo Cơ Hạ tiến vào phần mộ, thì chia sẻ truyền thừa ba mươi tám Vu Đế, ba trăm sáu mươi Vu Vương khác.

“Đòi mạng là, còn có truyền thừa của mười sáu Vu thần…” Cơ Hạ nói tới đây, khuôn mặt già nua trở nên đỏ bừng vô cùng: “Mười sáu Vu thần, đều phải có huyết mạch trực hệ một nhà chúng ta mới có thể truyền thừa. Cho nên a mỗ con, ép a cha liều mạng sinh con!”

“Vậy?” Cơ Hạo cùng Man Man nhìn nhau, không thể lên tiếng.

Cơ Hạ liều mạng sinh con, là vì điều này?

Bàn tay khẽ lật, Cơ Hạ lấy ra một viên bảo châu ánh lửa quấn quanh to bằng đầu người, trịnh trọng đặt ở trong tay Cơ Hạo: “Hạo, đây là truyền thừa một vị Vu thần lão tổ mạnh nhất bên trong, a cha mang đến cho con!”