Mây lửa cuồn cuộn xẹt qua bầu trời, nơi đi qua gió tuyết đều bị bốc hơi lên hết.

Trong không gian cực lớn của xe liễn mười hai con hỏa giao kéo, là một tòa đại điện đủ để cất chứa mấy nghìn người tụ hội. Cơ Hạo ngồi ngay ngắn ở trên ngai báu tinh kim lửa vờn quanh, hai tay nắm miếng ngọc ghi lại kinh nghiệm tu đạo của A Bảo cẩn thận tìm hiểu.

Chúc Dung Long cầm đầu tám vị Vu Đế mang theo mấy chục Vu Vương Chúc Dung thị, đứng chỉnh tề ở trong đại điện, tò mò nhìn nguyên thần lơ lửng đỉnh đầu Cơ Hạo, như lưu ly màu xanh đúc thành, bộ dạng giống hệt Cơ Hạo.

Huyết mạch thần linh, bọn họ không có linh hồn. Hoặc là nói, các hậu duệ thần linh Chúc Dung thần tộc, thân thể cùng linh hồn bọn họ trời sinh đã hòa hợp một thể, thần thể bọn họ cùng lúc bị thương tổn, linh hồn cũng sẽ theo đó bị thương.

Hiện tại nhân tộc cũng không chú trọng rèn luyện linh hồn, Đại Vu nhân tộc chỉ dựa vào thân thể cường đại, dùng tinh huyết tràn đầy tự nhiên mà vậy tẩm bổ linh hồn, khiến linh hồn bản thân theo thân thể cường tráng nước lên thì thuyền lên theo đó tăng cường.

Như Vũ Dư đạo nhân truyền thụ đại đạo, vậy mà không chú trọng rèn luyện thân thể thế nào, mà là trọng điểm tu luyện nguyên thần, trọng điểm cảm ngộ đối với thiên đạo ngoại vật. Đối với bọn Chúc Dung Long mà nói, Cơ Hạo hiển lộ nguyên thần ở ngoài rất là kỳ quái.

Cơ Hạo cố ý đem nguyên thần phóng ra, để các Vu Đế, Vu Vương Chúc Dung thị kiệt ngạo kia kiến thức một phen sự thần dị của mình.

Vừa mới tu luyện ra luồng Vũ Dư đạo khí đầu tiên hóa thành tia sáng trong suốt như nước, quay quanh nguyên thần chậm rãi xoay tròn. Cơ Hạo yên lặng tìm hiểu kinh nghiệm tu đạo của A Bảo, đối với công hiệu của Vũ Dư đạo khí này dần dần có lĩnh ngộ của mình.

Vũ Dư đạo khí, căn cơ đại đạo, là thông thiên đại đạo Vũ Dư đạo nhân truyền thụ chỉ thẳng thiên đạo bổn nguyên.

Nhưng tương tự tu luyện Vũ Dư đạo khí, đám đông môn nhân đệ tử của Vũ Dư đạo nhân thành tựu cuối cùng lại khác nhau. Ví dụ như nói A Bảo, trong Vũ Dư đạo khí của hắn khắc vô số trận pháp phù lục, đạo văn thiên thư, cho nên A Bảo am hiểu luyện khí. Vô luận tài liệu quý hiếm, cao cấp cỡ nào, bị Vũ Dư đạo khí của A Bảo nhẹ nhàng cuốn, liền có thể khắc lên vô số trận pháp đạo văn, trở thành đỉnh cấp pháp bảo.

Lại ví dụ như nói Quy Linh, đều là môn hạ đệ tử của Vũ Dư đạo nhân, trong Vũ Dư đạo khí của Quy Linh dung nhập tiên thiên, hậu thiên thủy linh khí. Lại khắc quỹ tích tinh tú khắp trời, dung nhập bản thể huyền quy đoán trước họa phúc đại đạo linh cơ.

Cho nên Quy Linh tinh thông các loại thủy hệ đạo pháp, uy lực các loại nhâm thủy, quý thủy tiên hậu thiên thần lôi ở môn hạ Vũ Dư đạo nhân riêng một ngọn cờ. Nàng càng thêm am hiểu cảm ứng thiên cơ, hiểu rõ họa phúc, cảm ứng đối với tinh tú khắp trời không ai có thể hơn được.

Lại ví dụ như nói bản thân Vũ Dư đạo nhân, đại đạo căn cơ của hắn chính là —— Đại Diễn chi số năm mươi, thiên địa dùng bốn chín, một kẻ chạy đi; mà Vũ Dư đạo nhân lấy ra một đường thiên cơ, mạnh mẽ chặn lại một chạy đi, bổ sung đầy đại đạo thiên số, ngưng tụ năm mươi luồng Vũ Dư đạo khí cuối cùng hội tụ ở một đạo thai nguyên chủng.

Cho nên đạo khí của Vũ Dư đạo nhân là ở một chữ ‘Tiệt’, lấy ra thiên địa sinh cơ hóa thành mình dùng, cho nên đạo khí của Vũ Dư đạo nhân lực sát phạt số một thiên hạ, không gì không phá, một ngụm đạo khí phun ra uy lực còn hơn tất cả tiên thiên hậu thiên bảo vật, mọi phòng ngự ở trước đạo khí của hắn đều như gỗ mục ngói vỡ.

“Đạo thai nguyên chủng, đạo thai nguyên chủng… A Bảo sư huynh ‘Khí’. Quy Linh sư tỷ ‘Thiên Cơ’, lão sư ‘Tiệt thiên địa tạo hóa’. Đạo thai nguyên chủng của ta… trong Vũ Dư đạo khí của ta, nên dung nhập một phương thiên cơ diệu lý nào?”

Vũ Dư đạo khí trong suốt như nước quay quanh nguyên thần xoay tròn bất định, đây là căn cơ đại đạo của Cơ Hạo, hắn cần ở trong một ngụm Vũ Dư đạo khí này sau khi dung nhập một tia đại đạo khí tức hắn lựa chọn, mới có thể coi đây là cơ sở tìm hiểu thiên địa diệu lý, theo đuổi đại đạo cuối cùng của hắn.

Nay Vũ Dư đạo khí không dính một hạt bụi, là tồn tại thuần túy nhất, bổn nguyên nhất thế gian, Cơ Hạo nếu lựa chọn sai lầm, dung nhập khí cơ không tương xứng với đại đạo bản thân hắn theo đuổi, tương lai thành tựu của hắn tất nhiên có hạn.

“Căn bản của ta ở chỗ…” Cơ Hạo trầm mặc một phen, đột nhiên chỉ tay, một cây linh vũ từ trên người chín con thái cổ Tam Túc Kim Ô lấy ra bay ra, một luồng Kim Ô Thần Viêm màu đỏ vàng dần dần bốc lên.

Hắn tới thế giới này, huyết mạch của hắn, vu lực của hắn, tất cả của hắn đều không thoát được quan hệ với Kim Ô lực, chẳng lẽ nói đại đạo căn cơ của hắn là ở đây? Kim Ô lực, một trong các thần cầm mạnh nhất thượng cổ, nếu có thể hoàn toàn nắm giữ Kim Ô Thần Viêm, nghĩ cũng là một con đường lớn.

Tay duỗi ra, đang muốn đem Kim Ô Thần Viêm dung nhập trong Vũ Dư đạo khí, hư ảnh trong thần hồn không gian thật lâu chưa ra đột nhiên ngưng tụ, hắn rít gào một tiếng trầm thấp: “Tiểu gia hỏa thật ngu… Kim Ô lực sao có thể trở thành đạo cơ của ngươi?”

Tay Cơ Hạo run lên, vội vàng đem Kim Ô linh vũ thu hồi, nhắm mắt hết sức chăm chú trao đổi với hư ảnh: “Lão gia hỏa, vậy ngươi nói, đại đạo của ta là gì? Sư phụ truyền thụ ta Vũ Dư Trận Giải, chẳng lẽ ta cần học A Bảo sư huynh, ở trong đạo khí của ta dung nhập vô số trận pháp?”

Tựa như đây cũng là lựa chọn rất không tồi.

Trong Vũ Dư đạo khí dung nhập ý nghĩa thâm ảo của vô số trận pháp Vũ Dư đạo nhân truyền thụ, lấy đại trận làm cơ sở, thiên địa đều là một đại trận, con đường lớn này cũng tiền đồ sáng sủa. Hơn nữa sức chiến đấu thực tế ngẫm lại đã đáng sợ, vung tay lên thì các loại đại trận kỳ diệu không ngừng trào ra, loại sức chiến đấu đó chỉ nghĩ thôi đã khiến da đầu người ta phát tê.

“Ngu!” Hư ảnh không chút khách khí rít gào: “Đại đạo, cái gì là đại đạo? Đơn giản nhất, thuần túy nhất chính là tốt nhất! Thuần túy lực lượng, thuần túy tốc độ, thuần túy quang minh, thuần túy ám, những cái này mới là đơn giản nhất, thuần túy nhất, cũng chính là tốt nhất!”

“Ngươi đã nghĩ tới muốn dung nhập Kim Ô Thần Viêm, nhưng Kim Ô Thần Viêm cũng không thuần túy. Trong thiên địa hỏa diễm thuần túy nhất, hỏa diễm bổn nguyên nhất, ngay tại đỉnh đầu của ngươi!” Quanh thân hư ảnh tản mát ra ý vị cổ xưa, thanh âm ù ù giáo huấn Cơ Hạo: “Ngày thường thấy ngươi cũng rất thông minh, hôm nay sao lại hồ đồ? Tu đạo, tu đạo, tu đến mức người cũng ngu rồi hay sao?”

Ngay tại đỉnh đầu?

Cơ Hạo vung tay, nóc đại điện đột nhiên biến thành trong suốt. Hắn ngẩng đầu nhìn bầu trời, ở trên mây đen thật dày, một ** nhật ngạo nghễ lơ lửng, tản mát ra vô cùng vô tận ánh sáng cùng nhiệt độ chiếu khắp bầu trời.

“Thái dương… Như thế nào là ‘Thái’? Thuần túy, chí cao, là ‘Thái’!” Hư ảnh hừ lạnh nói: “Không vội, đến hỏi Tự Văn Mệnh đột phá Vu Vương cảnh giới như thế nào. Lúc ngươi thành tựu Vu Vương, vừa lúc thuận thế ngưng tụ đạo thai.”

Cơ Hạo ngơ ngác nhìn thái dương đỉnh đầu, hư ảnh bảo mình lấy thái dương làm đạo cơ?

Hư ảnh dần dần tán đi, chỉ để lại một câu lẩm bẩm mơ hồ bất định: “Tiểu gia hỏa kia khẳng định muốn nói cho ngươi, lấy thái dương tinh hỏa thành tựu Vu Vương, vĩnh viễn không có hy vọng thành tựu Vu Đế… Không cần để ý đến hắn, đừng để ý đến hắn là được.”

Cơ Hạo không biết nguyên do, ở trong thần hồn không gian lớn tiếng la lên vài tiếng, nhưng hư ảnh kia không phát ra nửa điểm thanh âm nữa.

Lấy thái dương tinh hỏa thành tựu Vu Vương, vĩnh viễn không có hy vọng thành tựu Vu Đế? Đây là ý tứ gì?

Nhưng rất nhanh Cơ Hạo sẽ không rối rắm vấn đề này nữa, hắn buông ra thần thức, nháy mắt đảo qua phạm vi ngàn dặm, không khỏi cười lạnh.

“Thật sự đến rồi?”