Mũi tên hung hăng va vào ngực Cơ Hạo, vô số điểm ánh lửa phun ra, tên nổ vỡ nát ở trên Kim Ô Liệt Diễm Bào, một lực đạo bén nhọn dị thường, bá đạo lạnh lẽo giống như vô số cương đao áp súc mà thành hung hăng chui vào ngực Cơ Hạo chạy loạn.

Kim Ô Liệt Diễm Bào bao vây toàn thân Cơ Hạo, trừ đầu cùng hai tay, hai chân, bộ vị khác đều hoàn toàn bao trùm ở trong.

Hộ thân bảo y Vũ Dư đạo nhân tự tay luyện chế mà thành, bản thân bền bỉ dị thường, gần như không thể bị ngoại lực phá hủy. Mũi tên đột nhiên đánh úp này cũng như thế, mũi tên nổ thành phấn, Kim Ô Liệt Diễm Bào lại ngay cả một chút dấu vết cũng chưa lưu lại.

Nhưng vì đốc xúc Cơ Hạo, không cho hắn dựa vào lực lượng ngoại vật quá nhiều, Vũ Dư đạo nhân bố trí cấm chế cho Kim Ô Liệt Diễm Bào——bảo y này, chỉ có thể tăng lên cho Cơ Hạo lực phòng ngự tương đương với gấp đôi bản thân hắn.

Mũi tên vỡ nát, lực đạo đáng sợ trên mũi tên bị bảo y hóa giải một bộ phận, lực lượng còn lại hung hăng tiến vào ngực Cơ Hạo. Khí vô hình sắc bén xé rách máu thịt, cắt đứt kinh lạc, nổ nát xương, vô số mảnh xương vỡ hung hăng chui vào nội tạng lồng ngực.

Cơ Hạo đau đến mức khàn giọng rú thảm, cái này thật giống như vô số thanh đao sắc đâm lung tung ở trước ngực, ngực hắn đã bị quấy thành phấn.

May mắn thân thể hắn trải qua vô số rèn luyện, hơn nữa khi dùng Cửu Long Hỏa Châu tăng lên tu vi, hắn cắn nuốt máu thịt vô số hung thú, giờ phút này cường độ thân thể hắn hầu như có thể so sánh với thân thể Vu Vương vừa mới tấn thăng. Độ dày của tinh huyết hắn, khí tức sinh mệnh chất chứa trong tinh huyết hắn, so với đỉnh phong Đại Vu bình thường cường đại hơn đâu chỉ gấp trăm lần!

Cố nén đau đớn hầu như khiến hắn ngất đi, Cơ Hạo hít một hơi thật sâu, tinh huyết trong cơ thể sôi trào lên, như vô số con cự long gào thét sôi trào, khí sắc bén trong lồng ngực không ngừng vỡ vụn thân thể hắn, lại không ngừng được chữa trị hoàn thành.

Nháy mắt ngắn ngủn, ngực Cơ Hạo bị vỡ nát mấy trăm lần, nhưng lại được chữa trị mấy trăm lần. Khi một tia nhuệ khí cuối cùng bị tiêu trừ, tinh huyết toàn thân Cơ Hạo đã tiêu hao khoảng ba thành.

Mồ hôi lạnh không ngừng từ trán ứa ra, Cơ Hạo kinh hãi nhìn về phía tên bắn tới.

Một mũi tên đã tiêu hao của hắn ba thành tinh huyết, cái này chứng minh hắn nhiều nhất chịu thêm ba mũi tên, tinh huyết toàn thân tiêu hao hết, sẽ có phiêu lưu mất mạng ngay tại chỗ.

Càng làm hắn kinh hãi là, vừa rồi một mũi tên này bắn trúng ngực, có Kim Ô Liệt Diễm Bào chặn mũi tên, đây mới chỉ là một bộ phận khí kình xuyên vào thân thể. Nếu một mũi tên này là hướng về phía đầu của hắn, không có Kim Ô Liệt Diễm Bào ngăn trở mũi tên, hắn sợ là đã nổ đầu triệt để mất mạng.

Cửu Long Hỏa Châu từ mi tâm bay ra, hóa thành một quầng ánh lửa loá mắt quay quanh đầu yếu hại cấp tốc xoay tròn.

Viêm Long Kiếm cũng hóa thành một cầu vồng lửa phun ra, bị Cơ Hạo gắt gao nắm giữ. Thần thức nồng đậm kéo dài về bốn phương tám hướng khuếch tán ra, nhanh chóng bao phủ không gian phạm vi trăm dặm. Nếu lại có ám tiễn đánh úp, mũi tên xuyên qua thần thức của hắn, tất nhiên sẽ bị hắn phát hiện đường mũi tên tới.

Chín mươi chín con Kim Ô từ trên áo báu bay vút lên, hóa thành từng luồng kiếm quang màu đỏ vàng vờn quanh toàn thân, ở ngoài Cửu Long Hỏa Châu, lại bện thành một tấm lưới lớn phòng ngự kín không kẽ hở.

Bàn tay hướng tới Phong Hành bị đánh bay chụp một cái, một cơn cuồng phong dựng lên từ đất bằng, nâng Phong Hành bay về. Trên ngực Phong Hành bị phá vỡ một cái lỗ thủng cực lớn, hắn đang nghiến chặt răng điều động khí tức tinh huyết tiêu trừ tiễn khí lưu lại phụ cận vết thương, dốc hết toàn lực chữa trị vết thương.

Cơ Hạo lấy ra cả đống Long Huyết Hổ Phách Xích Mộc cung bồi thường, cũng bất chấp trực tiếp dùng loại tài liệu cấp trân bảo này là lãng phí bao nhiêu, hung hăng nhét một nắm Long Huyết Hổ Phách đầy mồm Phong Hành, sau đó bản thân cũng liên tục nuốt vào mấy chục viên Long Huyết Hổ Phách.

Long Huyết Hổ Phách là trân bảo do tinh huyết thượng cổ cự long rơi xuống, ở trong vực sâu rèn luyện vô mấy năm sau đó ngưng tụ thành, bên trong ẩn chứa tinh khí khổng lồ của cự long, hiệu quả bổ sung khí huyết, rèn luyện thân thể vô cùng cường hãn. Mấy chục viên Long Huyết Hổ Phách vào bụng, ba thành tinh huyết Cơ Hạo tổn thất nhanh chóng khôi phục, hơn nữa ngọn lửa năm màu vờn quanh Long Huyết Hổ Phách còn lại, không ngừng rèn luyện ra từng tia sáng năm màu tẩm bổ toàn thân.

Cường độ thân thể đang tăng lên từng tia một, ngực vừa mới bị vặn vẹo nát nhừ còn có chút mơ hồ đau, nhưng ở dưới Long Huyết Hổ Phách tẩm bổ, chút thống khổ lưu lại đó rất nhanh đã biến mất.

“Tên khốn ám tiễn đả thương người, lăn ra đây cho ta!” Cơ Hạo lạnh lùng quát lớn một tiếng: “Một mũi tên này của ngươi, đã đến Vu Vương cảnh rồi nhỉ? Đường đường Vu Vương ám tiễn đả thương người, còn chưa thể giết chết ta hậu sinh vãn bối nho nhỏ này, ngươi mất mặt không?”

Một mũi tên có thể xuyên thấu qua Kim Ô Liệt Diễm Bào, thiếu chút nữa đem Cơ Hạo bắn chết, Đại Vu không có khả năng có lực công kích như vậy.

Chỉ có thể là Vu Vương, hơn nữa là Vu Vương tinh tu tiễn thuật, mới có thể bắn ra một mũi tên bá đạo tuyệt luân, lại vô tung vô ảnh như vậy.

Thần thức khuếch tán ra chợt kịch liệt dao động lên, ba mũi tên vô thanh vô tức từ trong núi rừng ngoài trăm dặm bắn nhanh ra, thẳng tắp hướng mi tâm, cổ họng và ngực ba chỗ yếu hại của Cơ Hạo bắn tới.

Ba chỗ yếu hại đồng thời xuống tay, Vu Vương ẩn nấp trong bóng tối này đã tỏ rõ muốn giết Cơ Hạo.

Nếu không phải Cơ Hạo có thể sử dụng thần thức giám sát bốn phương, hắn thật sự không thể tránh được ba mũi tên này. Nhưng hắn chỉ ‘nhìn thấy’ quỹ tích ba mũi tên này, Cơ Hạo cũng chỉ kịp miễn cưỡng di chuyển ngang một bước, mũi tên đã xuyên thấu trăm dặm hư không, đột ngột đến trước mặt hắn.

Cơ Hạo di chuyển ngang một bước, một mũi tên sát huyệt Thái Dương hắn bay qua, một mũi tên sát cổ hắn xẹt qua, còn lại một mũi tên bắn về phía ngực hắn, thì bị Cơ Hạo dùng Viêm Long Kiếm cản được.

Trong chớp mắt, Cơ Hạo cũng chỉ kịp nâng Viêm Long Kiếm bảo vệ ở trên ngực.

Lực lượng đáng sợ ập tới, Viêm Long Kiếm nổ vang ‘keng’, lực đánh cực lớn chấn động khiến đôi tay Cơ Hạo trật khớp, thân thể chợt lui về phía sau. Cơ Hạo mạnh mẽ cố định hai chân muốn ổn định thân thể, hai chân hắn ở trên đất kéo ra một cái rãnh thật sâu dài đến ba mươi mấy dặm, không tự chủ được hướng về phía sau lui ba mươi mấy dặm.

Xương ngón tay, xương cổ tay, xương cánh tay, xương bả vai ùn ùn nứt vỡ, lực lượng đáng sợ xuyên thẳng nội tạng, lục phủ ngũ tạng kịch liệt chấn động, một ngụm máu ngược lên cổ họng, Cơ Hạo cố nén sự quay cuồng trong lòng, mạnh mẽ đem ngụm máu này nuốt vào.

Nha Công phát ra tiếng rít dài tức giận, nó phóng lên cao, xoay quanh một cái hướng phía mũi tên bắn bay đi.

Cơ Hạo túm móng vuốt Nha Công, mạnh mẽ đem Nha Công kéo xuống: “Không thể đi, Nha Công, ngươi ở trên trời, sẽ là bia ngắm tốt nhất!”

Hai con Thần Hỏa Xà áp súc đến dài bằng chiếc đũa vô thanh vô tức tụt xuống mặt đất, thiên phú thần thông phát động, nhanh chóng chui vào trong nham thạch dưới đất biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Bọn Thần Hỏa Xà này sinh trưởng ở trong nham thạch nóng chảy, đi dưới đất là thiên phú cơ bản nhất của bọn nó.

“Lão tạp mao, lăn ra đây!” Cơ Hạo lớn tiếng quát: “Dám ám tiễn đả thương người, không dám lộ mặt sao?”

Tinh huyết sôi trào, Long Huyết Hổ Phách cấp tốc tiêu hóa, xương cánh tay bị chấn nát nhanh chóng khép lại, mảnh xương ghép lại với nhau, không ngừng phát ra tiếng va chạm thanh thúy.

Một bóng người hiện lên, một thanh niên thoạt nhìn chỉ ngoài hai mươi tuổi, bộ dạng anh tuấn phi phàm đột ngột xuất hiện ở trên sườn núi ngoài ba dặm trước người Cơ Hạo.