‘Keng’ thật lớn, đại bổng ngưng tụ từ huyền băng và long giác kim giản hung hăng va vào nhau, thủy hỏa huyễn quang tản ra, một ngọn núi lớn phía dưới ầm ầm phát nổ, vô số chim thú trên núi nháy mắt hóa thành máu thịt tàn phá bắn tung tóe.

Đại bổng và long giác kim giản gấp gáp ma sát, tung tóe ra cả mảng lớn ánh lửa, sau cổ Vô Chi Kỳ đột nhiên thò ra một cái cánh tay thô to lông xù, hướng vào đầu Hỏa Nguyên đánh xuống một quyền.

Hỏa Nguyên rống to một tiếng, nửa người dưới của hắn hóa thành hình thái Kỳ Lân, cái đuôi thật dài kéo lên một ánh lửa, hung hăng quật ở trên cánh tay Vô Chi Kỳ đột ngột toát ra. Vô Chi Kỳ rên một tiếng, cánh tay sinh ra sau đầu tự gãy, hóa thành một mảng lớn sóng nước cấp tốc xoay tròn, trong nháy mắt đã ngưng tụ thành một viên thuỷ lôi to bằng vại nước, phát nổ ngay tại bên người Hỏa Nguyên.

Tầng tầng sóng đen quay cuồng, từng đợt lôi kình âm nhu lại không thể ngăn cản đánh ở trên xương sườn Hỏa Nguyên, một mảng lớn lân giáp trên người Hỏa Nguyên bị nổ vỡ nát, cơ thịt thật dày bị nổ tung, mấy cái xương sườn gãy, từ một bên khác của thân thể chui ra.

“Vô Chi Kỳ!” Hỏa Nguyên đau đến mức lắc đầu rống to: “Tu vi của ngươi có tiến bộ, nhưng hôm nay ngươi chạy không thoát đâu!”

Mười mấy cái bóng người khác đồng thời hướng Vô Chi Kỳ lao lên, đao thương kiếm kích các loại binh khí phun ra mảng lớn ánh lửa, hung hăng chém vào trên người Vô Chi Kỳ. Lông rậm màu lam bạc khắp toàn thân Vô Chi Kỳ kịch liệt lay động, như các cây kim thép hung hăng đâm vào trên những binh khí này. Chỉ nghe từng đợt tiếng va đập thanh thúy không dứt bên tai, trên người Vô Chi Kỳ lập tức có thêm mấy chục vết thương sâu tới tận xương.

“Hỏa Nguyên... Các ngươi cũng thật đủ mất mặt.” Khuôn mặt lông xù của Vô Chi Kỳ âm trầm dị thường, thân thể nhoáng lên một cái hóa thành một đạo thủy quang lao ra khỏi vòng vây cấp tốc hướng Bồ Phản chạy trốn. Hắn hiện tại quả thực có tư cách khinh thường Hỏa Nguyên, đường đường một trong các trọng thần Chúc Dung thần tộc, thế mà lại bị Ngu Hoặc khống chế thần hồn, còn có gì so với thế này mất mặt hơn nữa?

Nhưng Vô Chi Kỳ cùng lúc mở mồm châm chọc Hỏa Nguyên, trong lòng hắn cũng nghĩ mà sợ từng đợt. [ xem quyển sách mới nhất chương và tiết thỉnh đến

Nếu không phải mấy năm nay hắn rất có kỳ ngộ, đạo hạnh liên tục đột phá mấy cấp độ lớn, tiên thiên yêu hồn đã hòa hợp một thể với yêu thân cường đại, đối với linh hồn công kích có sức miễn dịch rất mạnh mà nói, có lẽ hắn cũng đã giống như Hỏa Nguyên, rơi xuống thành nanh vuốt của người khác.

Dùng hết toàn lực, Vô Chi Kỳ hóa thành một đạo hàn quang hướng Bồ Phản toàn lực chạy trốn. Mặc kệ như thế nào, Lương Chử đã xảy ra chuyện chung quy phải thông báo cho nhân tộc một tiếng... Vô Chi Kỳ thầm mắng, nếu là Ngu Hoặc lặng yên không một tiếng động khống chế nhân tộc, vậy Bàn Cổ thế giới sẽ vui rồi.

Liên tục mấy chục viên hỏa lôi chất chứa Kỳ Lân chân hỏa đuổi theo Vô Chi Kỳ, hỏa lôi to bằng đầu người ầm ầm phát nổ ở trên lưng Vô Chi Kỳ, từng quầng ánh lửa gào thét thổi quét địa vực phạm vi ngàn dặm, nơi đi qua núi gãy, cỏ cây thành tro, từng ngọn núi giống như lá rụng trong gió bị nhổ tận gốc, theo gió bay ra thật xa.

Xương cốt sau lưng Vô Chi Kỳ phát ra một chuỗi tiếng nổ, lục phủ ngũ tạng đều bị hỏa độc đáng sợ xâm nhập, hắn đau đến mức rú thảm khàn cả giọng, trong miệng không ngừng phun ra lửa.

Đây là tinh hoa thái cổ độc diễm Chúc Dung thần tộc từ trong núi lửa lớn nhất Nam Hoang tinh luyện, dung hợp bản mạng chân hỏa Hỏa Kỳ Lân nhất tộc quy phụ Chúc Dung thần tộc, ở trong thái cổ hỏa phế trong lòng đất Nam Hoang ngao luyện ngàn năm mà thành Kỳ Lân Hỏa Lôi.

Loại hỏa lôi này uy lực to lớn, vốn là binh khí chiến lược dùng để công thành, nhưng Hỏa Nguyên lại dùng để công kích Vô Chi Kỳ. Một viên hỏa lôi có thể phá hủy tất cả trong phạm vi ngàn dặm, mấy chục viên hỏa lôi liên miên bùng nổ, dãy núi trong vạn dặm xung quanh Vô Chi Kỳ hóa thành bột phấn, Vô Chi Kỳ cũng bị nổ đứt gân gãy xương, lục phủ ngũ tạng cũng sắp cháy lên.

“Hỏa Nguyên! Các ngươi điên rồi?” Vô Chi Kỳ điên cuồng gào thét, mỗi một sợi lông dài ở toàn thân hắn đều đang thiêu đốt, trong mấy nhịp thở ngắn ngủn hắn đã bị đốt thành một con khỉ trụi lông!

“A cha, a cha, đây là Thái Âm bí pháp, ngươi mau mau ghi nhớ!” Bên hông Vô Chi Kỳ cao trăm trượng quấn một cái túi gấm da thú, Nghệ Địa cùng Viên Lực bị thương nặng, khoảng một nửa cơ thể bị nướng chín uể oải nằm ở trong túi gấm giãy dụa.

Bọn họ là bị Hỏa Nguyên phun ra Kỳ Lân chân hỏa gây thương tích, dù là sinh mệnh lực bọn họ cực kỳ cứng cỏi, lực khôi phục cực kỳ cường hãn, bọn họ cũng không cách nào xua tan Kỳ Lân chân hỏa trong cơ thể, chỉ có thể mặc cho hỏa độc tàn sát bừa bãi ở trong cơ thể.

Nghe được tiếng rú thảm đau thấu nội tâm của Vô Chi Kỳ, Viên Lực bất chấp sư môn cấm kỵ, vội vàng đem Thái Âm bí pháp Cơ Hạo truyền thụ dùng linh hồn truyền âm đưa vào trong đầu Vô Chi Kỳ.

Đang cấp tốc chạy trốn Vô Chi Kỳ chợt chiếm được Thái Âm cấm pháp, thân thể hắn rùng mình, yêu khí màu lam bạc ở toàn thân chợt hướng về màu bạc thuần túy chuyển hóa. Thân hình hắn trở nên mông mông lung lung như mảng lớn nguyệt hoa u ảnh, tốc độ chạy trốn về phía trước càng lúc càng nhanh, trong chớp mắt đã kéo ra một chuỗi tàn ảnh thật dài.

Sinh ở thái cổ hồng hoang, làm con thủy viên đầu tiên của Bàn Cổ thế giới, Vô Chi Kỳ từng ở vô lượng quang huy của Thái Âm tinh tận tình chơi đùa, tu luyện. Hắn hiểu rất rõ lợi ích của Thái Âm tinh lực đối với yêu tộc, ngại là thời hồng hoang Vô Chi Kỳ mới mở linh trí, trí tuệ hắn thua xa hiện tại, càng không có đạo hạnh cao thâm khó lường hiện nay, hắn đắm chìm ở trong Thái Âm tinh lực, lại không cách nào hiểu ảo diệu của Thái Âm tinh.

Được Viên Lực truyền thụ Thái Âm bí pháp, một tầng vách ngăn vô hình trong thần hồn Vô Chi Kỳ đột nhiên bị đánh thủng, pháp lực của hắn chưa có nửa điểm tăng phúc, nhưng đạo hạnh cảnh giới đột nhiên tăng vọt một mảng lớn.

“Hắc hắc, hắc hắc, hắc hắc hắc hắc!” Vô Chi Kỳ vừa chạy trốn, vừa cất tiếng cười dài chói tai: “Hỏa Nguyên, đợi lát nữa lão tử sẽ đánh vỡ đầu của ngươi! Các ngươi đám vô liêm sỉ không chịu cố gắng này, ngu xuẩn cam tâm tình nguyện bán mạng cho ác quỷ dị tộc!”

“Vô Chi Kỳ, lát nữa ta sẽ chặt cái đầu khỉ của ngươi!” Hỏa Nguyên cũng dốc hết toàn lực bán mạng đuổi theo, trong miệng hắn hộc từng ngụm từng ngụm máu, hắn đang không ngừng thiêu đốt tinh huyết để cầu tốc độ đuổi theo càng lúc càng nhanh Vô Chi Kỳ.

Chợt trên trời có một tiếng nổ, một đạo thần quang màu vàng từ trên trời giáng xuống, một Thiên môn đột nhiên xuất hiện ở trên không nơi cực cao, vô số Kim Ô đạo binh mặc kim giáp kêu ‘Quạ quạ’ chói tai từ trên trời lao mạnh xuống. Các Kim Ô đạo binh cách mặt đất còn xa mấy chục vạn dặm, vô số phi kiếm màu vàng đã đập loạn như một cơn bão cấp tốc xoay tròn, mang theo tiếng xé gió bén nhọn cực kỳ chói tai chém xuống.

“Ta... Đệch!” Vô Chi Kỳ ngoác mồm chửi, phi kiếm màu vàng trên trời đập loạn xuống tất nhiên là đem đám người Hỏa Nguyên coi là mục tiêu chủ yếu, nhưng vẫn có một số Kim Ô đạo binh điên điên khùng khùng không đáng tin chưa thấy rõ người đến là ai, mấy trăm thanh phi kiếm đem Vô Chi Kỳ coi là kẻ địch đâm nhanh xuống.

Vô Chi Kỳ hổn hển hùng hùng hổ hổ, trong túi gấm bên hông hắn, Viên Lực thò ra một cái đầu, hướng tới một đám người quen trên trời uể oải hừ hừ: “Cứu mạng! Cứu mạng! Chín rồi, chín rồi, tay chân, còn có mệnh căn của ta, chín hết rồi! Cơ Hạ đại thúc, Cơ Hạ đại gia, Cơ Hạ tổ tông, ngài cứu mạng nhanh lên!”

Đám người Hỏa Nguyên bị thiên đình đại quân đột ngột xuất hiện dọa giật mình, bọn họ rống giận khàn cả giọng giơ lên từng món phòng ngự chí bảo, mưa kiếm màu vàng đầy trời gào thét hạ xuống, chỉ nghe tiếng nổ chói tai kéo dài không dứt, phòng ngự chi bảo của bọn họ đồng thời sụp đổ.

Thân thể Hỏa Nguyên bị mấy trăm thanh phi kiếm xuyên thủng, thân thể cao lớn bị lực xuyên thấu cường đại mạnh mẽ đánh ngã xuống đất, ngã vào bụi bậm không thể động đậy.