Trên chiến hạm kim loại của dị tộc, các quý tộc Ngu tộc, Già tộc, Tu tộc kia, đầu tiên là cả mình, sau đó là kinh hãi, cuối cùng quả thực là chấn động đến hoảng sợ!
Bọn họ và Đông Di tiễn thủ, cũng là đối thủ lâu năm trên chiến trường, uy lực Đông Di tiễn trận, bọn họ từng kiến thức vô số lần. Không biết bao nhiêu chiến sĩ dị tộc nuốt hận ở dưới Đông Di tiễn trận như bão tố, trên thân nhiều quý tộc dị tộc còn mang theo vết sẹo mũi tên lưu lại.
Nhưng trước kia các Đông Di tiễn thủ tất nhiên tiễn thuật cao tuyệt, nhưng bọn họ sức sản xuất thấp kém, khiến uy lực mũi tên của bọn họ cũng không phải quá cường đại.
Đông Di tiễn thủ bình thường, chỉ có dùng tên công kích kéo dài không ngừng, hao phí mấy chục, mấy trăm mũi tên liên tục trúng chiến sĩ dị tộc, mới có thể đánh tan giáp trụ của bọn họ, đánh bị thương hoặc là đánh chết kẻ địch!
Nhưng hôm nay vừa gặp, Đông Di tiễn thủ sử dụng Lang Nha Đột thế mà lại thoải mái xuyên thủng tháp khiên hạng nặng thợ cao tay nghề của Tu tộc tỉ mỉ rèn!
Mà Liệt Sơn Băng bọn họ sử dụng, vô luận là phạm vi bao trùm hay là lực sát thương đều tăng vọt mấy lần!
Không phải tăng lên chút xíu, mà là bỗng dưng tăng vọt không có bất cứ đạo lý nào cả, không có bất cứ lý do nào, không phù hợp trình độ phát triển của sức sản xuất chút nào. Hơn trăm vạn tinh quái nô lệ đó, tuy bọn họ thực lực thấp kém, nhưng cho dù là một trăm vạn con heo, ngươi cũng phải hao phí chút thời gian đi giết chứ?
Chỉ một đợt Liệt Sơn Băng công kích bao trùm, trăm vạn tinh quái nô lệ đã thành tro bụi!
“Điều này, sao có thể chứ? Mũi tên phù văn bọn họ sử dụng từ đâu mà có?” Một tông sư Tu tộc dại ra nhìn thành trại trên nước đen sì không ngừng tới gần phía trước: “Mũi tên phù văn của bọn họ, uy lực đã đủ để so sánh với mũi tên đỉnh cấp chúng ta tỉ mỉ rèn!”
Nhiều năm qua như vậy, dị tộc vì sao có thể đè ép nhân tộc đánh bừa, không phải bởi bọn họ giáp trụ lực phòng ngự mạnh, binh khí lực sát thương lớn, các loại quân giới, nhất là công nghệ khí giới chiến tranh hạng nặng tiên tiến hơn nhân tộc sao?
Dứt bỏ các vật ngoài thân này, vô luận là tiềm lực chủng tộc hay là tốc độ sinh sản, dị tộc ở trước mặt nhân tộc không chiếm thượng phong chút nào đâu!
Nhân tộc một khi nắm giữ kỹ thuật sản xuất không kém gì dị tộc, có thể chế tạo giáp trụ, binh khí tương đương đỉnh cấp quân giới của bọn họ, cuối cùng chờ đợi dị tộc, chắc chắn là một cuộc đồ sát tàn khốc!
Kinh nghiệm chiến tranh vô số năm nói cho dị tộc —— nhân tộc Bàn Cổ thế giới tuyệt đối không phải kẻ dễ bắt nạt, đây là một tộc đàn đáng sợ có bản năng điên cuồng tiến công, nếu không phải dị tộc thưởng ở trước khi nhân tộc phát triển liền xâm nhập Bàn Cổ thế giới, tộc đàn này sớm hay muộn sẽ bước lên con đường điên cuồng khuếch trương như dị tộc!
Một khi nhân tộc nắm giữ quân giới giáp trụ tiêu chuẩn tương đương với dị tộc, hậu quả tàn khốc đầm đìa máu đó khiến các quý tộc dị tộc kia nghĩ tới thôi đã phát tê cả người.
Trên thành trại, Nghệ Địa kéo Bôn Lôi Cung, đặt lên một mũi Vạn Lý Phong.
Hắn khinh thường nhìn thoáng qua tinh quái nô lệ đứng ở trên mặt nước run rẩy, trăm vạn tinh quái nô lệ, sống tạm bợ cũng chỉ có mấy ngàn người như vậy. Bọn họ bị lực sát thương mang tính hủy diệt núi lửa sụp đổ dọa cho run sợ, mắt bọn họ trống rỗng, quả thực đều bị dọa thành kẻ ngốc rồi.
Một tiếng xé gió bén nhọn đột nhiên vang lên, Nghệ Địa buông dây cung, một luồng sáng từ trên Bôn Lôi Cung lao vút ra.
Luồng sáng dài trăm trượng, to bằng ngón cái mang theo tiếng kêu bén nhọn xuyên thấu hư không, hung hăng cắm vào ngực một tinh quái nô lệ, ở trên thân hắn phá vỡ một lỗ thủng trong suốt. Sau đó luồng sáng theo một đường cong thon dài, liên tiếp xuyên thấu chỗ yếu hại trí mạng của mấy trăm tinh quái nô lệ.
Tiếng ‘Phập’ không dứt bên tai, Vạn Lý Phong Nghệ Địa bắn ra như một con chim linh hoạt nhẹ nhàng xuyên qua, mấy ngàn tinh quái ở nháy mắt ngắn ngủn bị Nghệ Địa dùng một mũi tên thoải mái đánh chết.
Mũi tên thon dài xuyên thấu thân thể một tinh quái nô lệ cuối cùng, mang theo tiếng xé gió thật dài tiếp tục dán mặt nước bay ra hơn ba trăm dặm, lúc này mới chui chéo chéo vào mặt nước. Đây là chỗ đáng sợ của Vạn Lý Phong, nó có tầm bắn cực kỳ dài, phối hợp tiễn thuật không thể tưởng tượng của Đông Di tiễn thủ, ở trên chiến trường có thể phát huy ra lực sát thương dị thường kinh người.
Thi thể mấy ngàn tinh quái nô lệ trôi nổi ở trên mặt nước.
Các quý tộc dị tộc thấy Nghệ Địa một mũi tên bắn chết mấy ngàn tinh quái đồng loạt biến sắc, bọn họ mờ mịt nhìn nhau một cái —— Vạn Lý Phong bọn họ biết, biết đây là một loại tên tầm bắn kinh người chỉ Đông Di tiễn thủ có.
Nhưng bọn họ chưa bao giờ gặp Vạn Lý Phong tầm bắn xa như vậy, sau khi bắn chết mấy nghìn người, lại còn có thể bay xa như vậy.
“Bọn hắn, có cổ quái!” Một lão nhân Tu tộc đột nhiên giơ lên pháp trượng tạo hình quái dị trong tay, khàn giọng hét lên: “Xử lý bọn hắn, bắt nhiều người sống một chút, nhất định phải hỏi rõ, mũi tên của bọn hắn là từ đâu mà có! Bọn hắn sao có thể... Sao có thể... Sao có thể chế tạo mũi tên cường đại như vậy?”
Một trăm chiếc chiến hạm kim loại đồng thời phun ra hào quang mãnh liệt, dòng ánh sáng chói mắt từ trong phù văn điêu khắc thật lớn trên boong chiến hạm trào ra, từ trong các hoa văn trang sức tinh xảo đẹp đẽ phun ra. Vô số dòng ánh sáng hội tụ cùng một chỗ, hóa thành một màn hào quang dày tới trăm trượng như vỏ trứng đem chiến hạm bao bọc ở bên trong.
Tiếng ‘Rắc rắc’ không dứt bên tai, boong thuyền khổng lồ của dị tộc không ngừng khép mở, dịch chuyển, vô số khí giới chiến tranh loại lớn thể tích khổng lồ từ trong khoang thuyền nâng lên boong, các loại khí giới nỏ khổng lồ, nỏ pháo… thong thả di động, đồng thời tập trung phương hướng thành trại.
“Nghênh chiến!” Thiếu Ti đứng ở trên một tòa tháp quan sát cao nhất, bên người mơ hồ có làn sóng màu xám khuếch tán ra.
Theo lệnh nàng, vô số cây gỗ lớn cấu thành thành trại trên nước đồng thời phun ra ánh sáng mạnh mẽ màu xanh, tầng tầng hư ảnh cây gỗ lớn trùng điệp dựng lên, ở trên tường thành cấu thành một tấm khiên bảo vệ to lớn mà chắc chắn.
Một vạn con Tinh Không Cự Quy cùng cất tiếng kêu dài, trên cái mai thật dày của bọn chúng một tầng tinh quang nồng đậm xoay tròn bay lên trời, cả thảy một vạn đạo tinh quang nối liền một thể, hóa thành một quầng sáng bảy màu đem bọn nó bao bọc chặt chẽ ở trong.
Cách xa mười mấy dặm, khi đại chiến sắp bùng nổ, một tiếng rồng gầm chấn động thiên địa, chín con rồng lửa dài đến nghìn trượng từ dưới mặt nước phía sau thành trại phóng lên cao, kéo một chiếc xe kéo cực kỳ lớn xông thẳng lên trời.
Cơ Hạo đoan đoan chính chính đứng ở trên xe kéo, một vầng mặt trời ở đỉnh đầu phát ra hồng quang hừng hực chiếu rọi hư không, Nha Công cao hứng phấn chấn dang cánh, Nha Công đem thân thể bành trướng đến mức tận cùng dang cánh hơn nghìn trượng, ngẩng đầu ưỡn ngực đứng trên mui xe kéo.
Cửu Long Xa Liễn phát ra vô lượng hào quang chiếu rọi bốn phương, trong phạm vi trăm vạn dặm đầy ánh sáng, mây mưa trên trời cũng bị nhiệt độ cao xua tan đi vô số.
Cơ Hạo nhìn thoáng qua một trăm con thuyền khổng lồ của dị tộc trên mặt nước phía dưới, trong mặt trời ở đỉnh đầu hắn một bóng người màu vàng nhạt nhoáng lên một cái, hắn nhẹ nhàng bâng quơ đè xuống một chưởng, chỉ thấy một bàn tay màu vàng phạm vi trăm dặm bị lửa nồng đậm bao lấy, vô thanh vô tức từ trên cao vỗ xuống.
Một trăm chiếc thuyền kim loại khổng lồ bị một chưởng vỗ trúng, chỉ nghe tiếng ‘Xẹt xẹt’ vang lên, cả thảy một trăm chiếc thuyền lớn dài đến nghìn trượng vô thanh vô tức biến mất.
Khiên bảo vệ kết giới dày tới trăm trượng chưa tạo ra được bất cứ tác dụng che chở nào, bàn tay màu vàng hầu như đạt tới nhiệt độ cao cực hạn của lửa ở Bàn Cổ thế giới bóp chặt lấy toàn bộ khiên bảo vệ kết giới, thuyền kim loại khổng lồ ở trong ánh lửa màu vàng nháy mắt hoá khí, tính cả toàn bộ dị tộc trên thuyền lớn đều nháy mắt bốc hơi.
Một chút cặn bã cũng không lưu lại!
Đây là uy lực một chưởng tùy tay của Cơ Hạo sau khi hấp thu toàn bộ Đông Hoàng Thần Ấn, đạo hạnh tăng vọt. Lực sát thương một chưởng này đã gần như Đông Hoàng Thái Nhất chân chính ra tay.