Vũ Cực Thiên Hạ

Chương 2471: Lâm Minh xuất quan (Hạ)

- Nhân Hoàng bệ hạ! Nhân Hoàng bệ hạ xuất quan!?

Rất nhiều Võ giả Tam Thập Tam Thiên cũng nhận ra điều này, Tu La lộ động đất e rằng là do Lâm Minh xuất quan.

Phải rồi, nghe nói Nhân Hoàng sẽ dung hợp Tu La lộ và vũ trụ Nguyên Mộng, tuy rằng không hiểu có chuyện gì nhưng Lâm Minh dung hợp Tu La lộ thì nó sụp đổ vì hắn xuất quan cũng rất có thể.

Phe Thâm Uyên Ác Ma, bốn ma vương sắc mặt đã hết sức khó coi:

- Đám tiện dân này đang la ó cái gì?

Bọn họ nhận ra khả năng duy nhất là Lâm Minh sắp đi ra.

- Đừng hoảng!

mấy Ác Ma chân thân thượng vị miễn cưỡng giữ bình tĩnh:

- Tuy Ác Ma chân thân xuất quan nhưng chưa chắc vượt qua Chân Thần thật sự. Đừng quên Lâm Minh đã bị Ma Thần đại nhân đánh thương!

- Đúng, ngươi nói đúng!

Các Ác Ma đsang hùa theo thì mặt đất không ngừng vỡ nát, trong thần quang chói mắt có đôi cánh đen giương ngang như mây đen to lớn bao phủ Tu La hải khô cạn.

Đó là đôi csánh của hắc long.

- Grao!

Một tiếng rồng ngâm cao vút thẳng lên chín tầng mây. Trong bão năng lượng bắn ra hai tia sáng lạnh lẽo âm trầm như hai thanh kiếm thần linh xuyên suốt bầu trời, khiến tâm hồn người run rẩy.

Lâm Minh thật sự xuất quan!

Hai tía sáng lạnh đó là ánh mắt của Lâm Minh.

- Lâm Minh!!

- Lâm Minh!!

Ngay khiLâm Minh xuất hiện thì bốn ma vương con ngươi co rút, liên tục lùi mấy bước trên bầu trời.

Sự kinh hoàng này đến từ khí thế của Lâm Minh.

Đó là Lâm Minh chiến thănge vô số lần, vô số cường giả gục trong tay hắn, máuy thiên kiêu đúc thành uy nghiêm đế giả của Lâm Minh.

Bốn ma vương trong lòng hoảng sợ, liên tục thụt lùi. Bọn họ cảm giác lưng ớn lạnh, trong phút chốc không có can đảm đối diện Lâm Minh.

Có quá nhiều truyền thuyết liên quan Lâm Minh, đó là đối thủ mà mộ chủ Mộ Ma Thần cũng phải kiêng dè. Bọn họ chưa đánh nhau nhưng đã run sợ tận đáy lòng.

Gió bão tan biến, hắc long to lớn dài ngàn dặm bàn cứ trên mặt đất tan vỡ. Lâm Minh như cây trường thương cô độc đứng trên đầu rồng.

Lâm Minh đứng thẳng tắp, nhưng bộ dạng của hắn khiến người ngạc nhiên.

Lâm Minh không còn phong thần tuấn vĩ ngược lại thân thể gầy gò, da dẻ cháy đen, hình như tiêu hao hết khí huyết.

Phía trước mộ chủ Mộ Ma Thần cho một kích cuối cùng đánh nát Tử Tinh thiên cung, chớp mắt Lâm Minh xuất hiện trong tầm mắt mọi người là bộ dạng khô đen khiến người lo âu Lâm Minh có phải bị vết thương gì không thể chữa lành không.

Hiện tại Lâm Minh bế quan xong, lại xuất thế. Mọi người cứ nghĩ Lâm Minh đã phục hồi đến bộ dạng đỉnh cao không ngờ thân thể của hắn như vậy.

Lâm Minh chẳng những dáng người gầy gò, mái tóc dài xõa tung rối nùi, quần áo đẳng cấp linh bảo đã nát vụn tơi tả treo trên người hắn.

Bộ dạng Lâm Minh làm Võ giả Tam Thập Tam Thiên trái tim treo cao. Lâm Minh đã hoàn thành thiên nhân dung hợp không chưa? Có khi nào Lâm Minh bị thương nặng, hắn còng bao nhiêu sức chiến đấu?

Nhìn bộ dạng của Lâm Minh, tông chủ Tu Di giới cười gằn tìm về can đảm:”

- Ha ha ha! Còn tưởng rằng ngươi hoàn thành bế quan, vượt qua Chân Thần. Hóa ra chỉ là nỏ mạnh hết đà, dầu hết đèn tắt thôi!

Đúng vậy, lúc trước công kích của Ma Thần đại nhân đáng sợ biết mấy, độ công kích mạnh mẽ cỡ đó Ma Thần đại nhân hy sinh lực lượng tích lũy nhiều năm làm sao Lâm Minh chịu nổi mà không bị thương được?

Chính chủ nhân Tu La lộ chắc đã bị đánh hồn phi phách tán, không thì tại sao bặt tăm?

Lâm Minh mạnh thật, nhưng mạnh mấy sao hơn Ma Thần đại nhân?

- Cố làm ra vẻ, đừng tưởng rằng chúng ta không biết, ngươi bế quan cần vạn năm. Dù cho ngươi vạn năm chưa chắc ngươi có thể thành công, huống chi hiện tại mới qua chín ngàn chín trăm năm, ngươi làm sao hoàn thành?

Quốc sư Đại Hồng ma quốc đè nén lòng sợ hãi bước nhanh tới gần Lâm Minh:

- Bế quan bị Ma Thần đại nhân d dánh gãy, ngươi sớm chịu phản phệ, hiện tại khí huyết thiếu hụt. Dù khí thế của ngươi còn đó nhưng sức chiến đấu thật sự còn lại bao nhiêu? Hiện tại ngươi cưỡng ép xuất quan vì biết nếu không xuất quan đó là một con đường chết, thế nào, mùi vị thất bại trong gang tấc không dễ chịu đúng không?

Bốn ma vương thi nhau nói, càng nói càng cảm thấy bọn họ phỏng đoán không sai, có lẽ tu vi Lâm Minh chẳng những không tiến bộ còn rớt thực lực.

Phe Tam Thập Tam Thiên, tất cả Võ giả nín thở. Bọn họ cũng lo cho Lâm Minh, thấy Thâm Uyên Ác Ma sấn tới thì bản năng che trước mặt hắn, tiếp tục thúc giục Thiên Nhân đại trận.

Tiểu Ma Tiên, Lâm Hoang, Cửu Nhi, không rõ Lâm Minh nghĩ gì, hắn như một đoàn sương khiến người hoàn toàn nhìn không thấu.

Hắc long bỗng đập cánh bay lên trời.

Lâm Minh đứng yên trên đầu rồng cách đại quân Ác Ma càng lúc càng gần.

Thấy Lâm Minh bay tới bốn ma vương thầm lo, lúc trước bọn họ nói vênh váo nhưng thật ra ngoài mạnh trong yếu, bơm thêm can đảm cho mình. Làm sao bọn họ biết Lâm Minh bị thương nặng đến đâu?

Một ma vương cắn răng nói:

- Ra tay, diệt hắn!

Bọn họ không có lựa chọn nào khác, dù cho không muốn đối diện Lâm Minh chút nào. Nhưng Lâm Minh đã xuất quan, chẳng lẽ có thể chạy trốn?

Không nói đến có thoát khỏi tay Lâm Minh được không, cho dù trốn trở về, mộ chủ Mộ Ma Thần sẽ cho bọn họ sống không bằng chết.

- Tà, xông tới!

Bốn ma vương đạt thành ăn ý, lúc này bốn người không ai dám ra tay, phát động hồn ấn trong người Tà, hoàn toàn đioeùe khiển Tà để Tà nổ chết Lâm Minh là cách chiến đấu ổn thỏa nhất.

Tổng sản lượng năng lượng trong người Tà siêu khủng bố, để Tà tự bạo như một siêu sao mới bộc phát có thể hủy diệt hết thảy!

Hồn ấn khởi động, Tà bị khống chế hoàn toàn, mắt đỏ ngầu gầm rống lao hướng Lâm Minh.

- Chết đi, chúng ta có nhiều người đưa tang cho ngươi cộng thêm một con Ác Ma đẳng cấp đồ đằng chôn cùng ngươi, ngươi cũng nên nhắm mắt!

- Cuộc đời ngươi cũng xem như oanh liệt, đáng tiếc ngươi gặp phải Ma Thần đại nhân, đã định trước sẽ bị hủy diệt!

Mấy ma vương rống lớn cũng để tự thôi miên mình, tăng thêm can đảm. Bọn họ điên cuồng rót lực lượng của mình vào người Tà, trong phút chốc Tà như bong bóng phình to lớn.

Võ giả Tam Thập Tam Thiên nhìn ra Tà sắp tự bạo, một Ác Ma đẳng cấp đồ đằng khổng lồ như thế tự bạo sẽ có uy lực cỡ nào? Không dám tưởng tượng.

Biểu tình Lâm Minh bình tĩnh, đối diện Tà hùng hổ vọt tới, toàn thân trướng phình, hắn vươn tay ra nhẹ nhàng chậm rãi bóp hư không.

- A! A! A!

Bốn ma vương rót năng lượng vào người Tà cùng kinh kêu, trong chớp mắt bọn họ cảm giác năng lượng, cảm giác của mình bị lực lượng khủng khiếp cắt đứt. Bọn họ nhìn Tà cơ thể to như ngôi sao bị một bàn tay khổng lồ vô hình bóp, nắn.

Bùm!

Đầu lâu Tà bị đè đến cực hạn rồi nổ tung.

Máu thịt văng tứ tán.

Đây không phải năng lượng nổ, đơn thuần là máu thịt văng tung tóe. Khi Lâm Minh vươn tay chộp thì tất cả năng lượng trong người Tà đã bị hắn khống chế, không nổ được.

Máu như dòng lũ tuôn ra, đổ xuống trên bầu trời. Máu thịt Tà bị ép nát biến thành thịt nát chảy ra, xương cốt kêu giòn vang, là tiếng đầu lâu của Tà bị bóp thành xương vụn.

Thanh âm nghe ghê rợn khiến người người da đầu mát lạnh.

Bốn ma vương xoe tròn mắt, lòng bàn tay đổ mồ hôi, trong lòng dậy sóng thần.

Bọn họ đã dự đoán có lẽ Lâm Minh siêu mạnh nhưng không ngờ công kích nhằm vào Lâm Minh biến thành bộ dạng này.

Tà thể tích lớn như sao, có đầu lâu cứng rắn bảo vệ nhưng . . . Bị bóp chết?