Tên nam nhân kia chỉ cười nói: "Vậy ta khuyên ngươi nên đến nơi không có ai, nếu không, sẽ có rất nhiều cảnh tượng không nên nhìn thấy nếu như bị người khác phát hiện, đến lúc đó ngươi lại phải đi giết tất cả bọn họ.

"

Ninh Vu hai mắt hiện ra sự đau đớn, hắn hận thủ đoạn đê hèn của đối phương, càng hận chính mình bất lực, không bảo vệ được Ngọc Yên.

Nếu như ngày đó hắn không phải vì ánh mắt của Ngọc Yên khi nhìn thấy Bùi Vân mà phát cáu, nếu không phải hắn phái người đưa Ngọc Yên đi thì tất cả những chuyện này đã không xảy ra.

Nhưng có hối hận cũng vô dụng, sự việc đã xảy ra rồi, hơn nữa sau đó hắn có đi tìm Bùi Vân, nhưng đều không có tin tức, giống như hắn ta đã hoàn toán biến mất khỏi tam giới.

Mẫn Húc thấy sự do dự của hắn, bèn khẽ vỗ vai hắn: "Sau này thời gian còn dài, không cần quá nóng vội.

"

Ninh Vu gật đầu, sau đó liếc nhìn Giai Hòa: "Ta trước tiên sẽ cắt đứt dây hồn trên người của nàng ta.

"

Ngọc Ánh ở một bên, bước từng bước đến trước mặt Mộc Sênh, sau đó cười giơ tay ra: "Ngươi có sao không? Ta giúp ngươi đứng dậy.

"

Mộc Sênh đương nhiên sẽ không đụng chạm đến nữ nhân lạ mặt: "Không cần, cảm ơn.

"

Ngọc Ánh vẫn cười, không để ý đến sự từ chối của hắn ta, trực tiếp nắm tay hắn kéo hắn đứng dậy: "Không sao, hiện tại chúng ta là người đi trên cùng một chiếc thuyền.

"

"Cô nương hiểu lầm rồi, chúng ta không phải người đi trên cùng một chiếc thuyền.

"

Nói xong, hắn ta đi đến bên cạnh Giai Hòa, Ninh Vu và Mẫn Húc vẫn đang cắt dây hồn trên người nàng ta.

Khi Mộc Sênh nhìn thấy Mẫn Húc, hắn ta biết sự việc không thể giấu nữa, năm xưa hắn ta lấy thân thể người phàm xuất hiện trước mặt Mẫn Húc, bây giờ muốn tìm lý do cũng vô dụng, hiện tại hắn ta chỉ có duy nhất một hy vọng, đó là Giai Hòa có thể bình an.

"Được rồi, dây hồn đã bị cắt đứt.

" Ninh Vu lên tiếng.

"Dây hồn này rốt cuộc có tác dụng gì? Tại sao lại phải trói buộc lên người của nàng ta?" Ngọc Ánh hỏi.

Ninh Vu vốn dĩ không muốn giải thích với người xa lạ, nhưng nàng ta là người mà Ngọc Yên thích cho nên bèn trả lời: "Thứ nhất là để tiện lợi cho việc khống chế, thứ hai trên người nàng ta sát khí đằng đằng, mà hỏa liên lại dựa vào việc hút lấy sát khí để tăng hỏa lực, vì vậy, nàng ta đã bị tên nam nhân này khống chế chỉ để tăng hỏa lực cho hỏa liên, cũng may chúng ta đến sớm, nếu không với sát khí của nàng ta, một khi bị luyện thành sẽ gây ra đại họa.

"

Nói đến đây, sắc mặt của hắn có vẻ nghiêm trọng.

"Sao vậy?" Mẫn Húc lên tiếng hỏi.

Ninh Vu cau mày đáp: "Thủ pháp liên kết dây hồn này vô cùng điêu luyện, nếu như hôm nay ta không đến đây, đổi lại là những người khác trong tam giới, khó mà có thể hóa giải.

"

"Thuật dây hồn này từ trước đến nay chỉ có người trong tam giới các người nắm rõ nhất, những môn đạo khác thì không biết, vậy chuyện này là như thế nào?"

Ninh Vu lạnh lùng nhìn tên nam nhân đang nằm thoi thóp nói: "Tam giới xuất hiện nội gián, là người có tu vi cực kỳ cao.

"

Mẫn Húc có chút kinh ngạc: "Làm sao có thể, các người từ trước nay công chính liêm minh, phụ thân ngươi cũng là có thể nhìn thấu suốt mọi việc, làm sao có thể?"

Ninh Vu lắc đầu: "Phụ thân ta sức khỏe sớm đã không còn giống như lúc trước nữa, có những việc đã không còn có thể tự mình giải quyết, có lẽ trong khoảng thời gian đó đã xảy sơ hở.

"

"Vậy bây giờ phải làm sao?"

"Ta sẽ đem hắn trở về Minh Giới để tra hỏi.

"

"Được, nếu như cần ta giúp đỡ thì cứ nói.

"

"Đương nhiên.

" Ninh Vu sau khi nói xong liền đem tên nam nhân đó rời khỏi, lúc này Mộc Sênh vốn dĩ im lặng lại quỳ trước mặt Ninh Vu.

"Đế Quân, tiểu tiên có một việc muốn thỉnh cầu.

" Sau đó hắn ta cúi đầu trước mặt Ninh Vu: "Khẩn cầu đế quân rộng lòng giúp đỡ, hủy đi thân phận quỷ kỹ cho thê tử của thần, nàng ấy đã bị nhốt ở đây hơn ba mươi năm rồi, tội lỗi năm xưa sớm đã chuộc tội hết rồi.

"

"Thê tử của ngươi?" Ninh Vu có chút kinh ngạc.

Giai Hòa cũng cảm thấy kinh ngạc, không biết bản thân khi nào lại trở thành thê tử của hắn ta?

Mộc Sênh gật đầu, sau đó quay sang nhìn Mẫn Húc: "Mẫn Húc đế quân, ngày đó ở khách trọ, ngài có nhìn thấy thần, nếu như ngài và Ninh Vu đế quân đồng ý cứu Giai Hòa, thần nguyện sẽ đem chân tướng của việc đế phi năm xưa tại sao lại có yêu lực nói cho ngài biết.

"

Ngọc Ánh nắm chặt tay thành nắm đấm.

Nhìn thấy phản ứng này của Ngọc Ánh, Mẫn Húc quay sang nói với Ninh Vu: "Có thể giúp hay không?"

Ninh Vu sau khi nghe Mộc Sênh nói, liền cảm thấy kinh ngạc vô cùng, hắn cũng muốn biết chân tướng năm đó Ngọc Ánh ở Tru Tiên Đài là như thế nào, trong một ngàn năm qua, hắn luôn không tin rằng Ngọc Ánh sẽ cùng cấu kết với yêu hoàng.

Nhưng bởi vì do việc của Ngọc Yên và ứng long Tống Miên, Minh Giới và Cửu Trùng Thiên ngày ấy gây ầm ĩ với nhau, vì vậy lúc Ngọc Ánh bị đưa lên Tru Tiên Đài để chịu hình phạt lôi kích, hắn bị phụ thân và mẫu phi cưỡng ép ở Minh Giới không cho hắn đến Cửu Trùng Thiên, vì vậy mới không thể giúp Ngọc Ánh.

Nhưng, hắn vốn là người không thích người khác lợi dụng điểm yếu để uy hiếp, bèn lạnh lùng nhìn Mộc Sênh cười: "Ngươi biết rõ sự việc mà không báo, còn muốn bổn quân giúp ngươi cứu người, là do đầu óc của ta có vấn đề hay là đầu óc ngươi có vấn đề, Mẫn Húc, người này giao cho ngươi tra hỏi.

"

Mẫn Húc kéo hắn lại: "Giúp đi, dù sao nàng ta cũng là bằng hữu của Ngọc Ánh.

"

Ninh Vu lúc này mới nén giận: "Ta có thể hủy đi thân phận quỷ kỹ của nàng ta, nhưng một khi bị hủy, nàng ta lập tức sẽ vào luân hồi, kiếp sau có thể còn thống khổ hơn nữa.

Nếu như muốn giải quyết chuyện này, cần phải tìm ra nguyên nhân lúc nàng ta còn là tiên thể đã phạm phải tội lỗi gì khiến thiên đạo nghịch chuyển trừng phạt nàng ta.

"

Mẫn Húc nói: "Chuyện này nếu điều tra thì sẽ liên quan đến rất nhiều việc, chi bằng ngươi tróc hồn thức của nàng ta sẽ biết rõ cội nguồn sự việc.

"

Ninh Vu nói: "Tróc hồn thức của nàng ta đối với ta không phải là chuyện khó, nhưng nàng ta sẽ không thể chịu nổi sự đau đớn, hơn nữa nàng ta đã luân hồi hơn năm mươi kiếp, nếu như ta tróc từng hồn thức của mỗi kiếp ra, đoán chừng cái mạng này của nàng ta cũng không còn.

"

"Vậy thì chuyển sự đau đớn đó qua cho thần đi.

" Mộc Sênh nói: "Thần biết Minh Giới có thuật pháp này, van xin đế quân ra tay giúp đỡ, giúp nàng ấy có thể chấm dứt đau khổ.

"

Thấy hắn ta nguyện ý chịu đựng sự đau đớn thay cho Giai Hòa, Ninh Vu trong lòng cũng không có chán ghét: "Được, nếu ngươi nguyện ý chịu đựng, vậy ta liền thử xem sao.

"

Hắn vẽ pháp trận trên mặt đất, để Mộc Sênh và Giai Hòa ngồi vào trong đó, sau đó bắt đầu tróc hồn.

Hắn bắt đầu tróc đi từng hồn thức ở mỗi kiếp, Giai Hòa không hề hấn gì, nhưng Mộc Sênh thì lại vô cùng đau đớn, thất khiếu chảy máu, nhưng hắn ta lại không hề kêu ngừng lại.

Một lúc sau, cuối cùng họ cũng nhìn thấy kiếp đầu tiên của nàng ta, cũng là lúc Giai Hòa từ bỏ tiên cốt để trở thành người phàm nguyện chung sống với Mộc Sênh.

Đầu tiên, những gì Ngọc Ánh nhìn thấy là Giai Hòa từ tiên thảo tu luyện thành tiên nữ, nàng ta ngày ngày làm việc siêng năng ở dược phòng trên thiên đình, nhưng thường bị các tiên nữ khác bắt nạt vì tính cách hướng nội và không có bối cảnh xuất thân.

Sau này khi vào Dược Vương phủ, nàng ta vốn tưởng rằng có thể tránh được tất cả, không ngờ tới, nàng ta cũng không thoát khỏi những tháng ngày bị ức hiếp, hơn nữa, sau này khi nàng ta xuống nhân gian gặp được Mộc Sênh, muốn cùng hắn ta sống những ngày bình yên vì vậy nàng ta mới quyết định bỏ đi tiên cốt trở thành người phàm.

Nhưng mọi thứ đã thay đổi vào ngày mà nàng ta trở lại dược phòng để lấy thuốc cho Mộc Sênh.

Ngày hôm đó, nàng ta vừa tìm được đan dược có thể chữa bệnh cho hắn ta từ phòng luyện đan, đang định rời khỏi phòng bị một dược nữ thường xuyên bắt nạt nàng ta chặn lại.

Dược nữ kia không chỉ đe dọa rằng nàng ta sẽ đi nói với Dược Vương thiên tôn về việc Giai Hòa lấy trộm đan dược, mà còn đe dọa rằng sau khi Giai Hòa trở thành người phàm thì sẽ xuống nhân gian tìm nàng ta, để Giai Hòa và Mộc Sênh không có cuộc sống tốt đẹp.

Giai Hòa không muốn cãi nhau với dược nữ kia, thứ nhất, nàng ta nhát gan, thứ hai, thiên đình và Dược Vương cung có quy định, tiên nhân không được phép bắt nạt kẻ yếu và người phàm, vì vậy nàng ta chỉ nghĩ rằng dược nữ kia chỉ hâm dọa mình mà thôi.

Nhưng dược nữ kia lại nói thêm một câu, nói rằng đợi khi Giai Hòa và Mộc Sênh có con với nhau, sẽ không để yên cho bọn trẻ.

Đây vốn dĩ chỉ là lời nói nhất thời, nhưng bản thân Giai Hòa từ nhỏ đã bị bắt nạt, mà hiện tại dược nữ kia lại đang uy hiếp con của nàng ta, nên trong lúc tức giận, Giai Hòa cuối cùng cũng động thủ.

Giai Hòa đương nhiên không phải là đối thủ của dược nữ, nhất thời bị dược nữ đè lên lò luyện đan sau đó tát Giai Hòa, sức nóng từ lò luyện đan như thiêu đốt toàn thân nàng ta, dược nữ không ngừng nói những lời châm chọc cùng lăng mạ, cuối cùng thành công bóp ch,.ết sự kiên nhẫn của nàng ta, cho nên khi dược nữ vung tay lên một lần nữa, Giai Hòa liền đẩy nắp lò luyện đan ra sau đó đẩy dược nữ kia vào, sau đó đóng nắp lò lại, và dùng thân mình đè chặt nắp.

Dược nữ ban đầu thống khổ kêu lên, nhưng lúc ấy trong phòng luyện đan chỉ có hai người bọn họ, lửa trong lò luyện đan là nghiệp hỏa, rất nhanh thiêu đốt hồn phách của dược nữ kia.

Sau khi không còn nghe thấy tiếng kêu của dược nữ, Giai Hòa cuối cùng cũng buông bàn tay đang ấn nắp, lúc đó nàng ta cũng đã bị bỏng đến không còn nhìn ra hình dạng.

Nàng ta yên lặng nhìn lò luyện đan, trong mắt không có sợ hãi cũng không có hối hận, tựa hồ vào lúc đó, nàng ta cuối cùng cũng tìm được bình yên.

.