Aokiji nghe âm thanh này, thì trong lòng nhỏ máu, nhưng đã quyết định rồi, hắn cũng bất chấp, có điều chiến hạm của hắn rời khỏi sương mù chưa bao lâu.
Thì Aokiji nhìn thấy chắn đằng trước đường đi của hắn, xuất hiện một chiếc tiểu hình thuyền buồm chắn đường.
" người đến có vẻ không thiện a, thật là phiền phức rồi!": Aokiji nhìn thấy cảnh này thì cũng thở dài, trong lòng có chút bất đắc dĩ.
Theo Haki quan sát quét qua, thì Aokiji chỉ cảm giác được bên trên chỉ có hai người, nhưng hắn cảm giác được hai người này rất mạnh.
Mặc dù chưa đạt tới Đại Tướng cấp, nhưng trong Chuẩn Đại Tướng cũng thuộc loại đỉnh tiêm.
Trong lòng đột nhiên có nghi hoặc, từ đâu suất hiện hai cường giả như vậy, mà thông qua khí tức của hai người này.
Thì Aokiji cảm giác hắn không quen biết hai người này, bởi vậy càng làm cho hắn nghi hoặc hơn.
Tại sao hai người lại chắn đường đi của hắn, và làm sao bọn họ biết hắn sẽ đi qua nơi này.
Từ biểu hiện cho thấy, đối phương đã biết hải quân bọn họ ẩn núp bên trong đám sương mù kia a.
Thậm chí đoán được hắn sẽ suất hiện tại đây, hai người ở đây chờ hắn suất hiện, có vẻ như bọn hắn bị theo dõi mà hoàn toàn không biết gì cả.
Trước đó khi núp trong sương mù, vì tránh bị người khác phát hiện, Aokiji không dám dùng Haki quan sát phạm vi quá lớn.
Cho nên hắn không biết hải quân bọn hắn đã bị người của Lâm từ rất xa giám thị rồi.
Nghĩ tới mấy điểm mấu chốt trong đó, Aokiji trong lòng lạnh lẽo, sau đó trong lòng Aokiji liên tưỡng tới Lâm.
Hắn ẩn ấn có chút bất an, không phải hắn cho rằng mình sẽ thua hai người, mà điều làm hắn bất an vì hắn nghĩ tới.
Nếu hai người này cùng với Lâm là một bọn, thì tổ chức này có chút mạnh vượt quá dự đoán rồi.
Phải biết Chuẩn Đại Tướng cấp trong hải quân cũng không có mấy người đâu, mà một tổ chức mới suất hiện thời gian gần đây thôi.
Không chỉ có Đại Tướng cấp là Lâm tọa trấn, lúc này còn suất hiện hai Chuẩn Đại Tướng cấp chiến lực.
Điều này mới là điều làm cho Aokiji bất an, hắn không biết tổ chức này còn giấu diếm bao nhiêu cường giả như vậy nữa.
Nếu thực để cho tổ chức này phát triển tiếp, thì không chỉ hải quân sẽ gặp nguy hiểm.
Đến chính phủ thế giới cũng sẽ bị uy hiếp tới rồi, mặc dù Aokiji cũng không mấy quan tâm tới an toàn cùng thống trị của chính phủ thế giới.
Nhưng hắn tình cảm đối với hải quân vẫn rất sâu dày, hắn không hi vọng tương lai hải quân đối mặt với một tổ chức có tiềm lực kinh khủng như vậy.
Bởi vì hắn biết, tổ chức này toàn bộ đều là thiếu niên nam nữ thành lập, tiền đồ của bọn họ đều bất khả hạn lượng, nghĩ tới điều này chân mày của Aokiji càng phát ra nhăn lại.
Hắn cảm giác có chút đau đầu, lần này hắn thừa cơ hội Lâm suy yếu muốn tập kích, xem như triệt triệt để để trở mặt thành thù rồi.
Với sức mạnh mà tổ chức của những người này thể hiện ra, thì một khi cùng hải quân khiêng lên, lấy binh lực của hải quân lúc này, hoàn toàn nắm bọn hắn không có cách nào.
Mà hiện tại có hai Chuẩn Đại Tướng cấp chặn đường, Aokiji không cho rằng lần này hắn có thể bắt được Lâm.
Theo Haki quan sát cảm ứng được, hắn biết để Lâm hồi phục thời kỳ toàn thịnh cũng không tốn thời gian quá dài.
Thời gian hắn ra lệnh cùng suất phát, thì theo Haki cảm ưng được Lâm đã hồi phục gần một thành chiến lực rồi.
Tốc độ hồi phục làm cho Aokiji có chút hãi hùng khiếp vía a, tốc độ hồi phục của Lâm nhanh gấp bốn lần hắn rồi, điều này càng làm cho Aokiji kiên kỵ Lâm hơn nữa.
Đang lúc Aokiji đang suy nghĩ, thì phía trước chiếc tiểu thuyền chắn đường của hắn kia, bên trên có một tiếng nói trầm ổn nặng nề vang lên.
“ Aokiji Đại Tướng, mời ngài dừng bước cùng chúng ta ôn chút chuyện thôi!”: người lên tiếng không là ai khác ngoài sư huynh của Lâm, Aboli.
Và bên cạnh hắn mạnh lạnh quan sát lấy Aokiji không ai ngoài Fiona, hai người trước đó nhận được tin tức, cấp tốc lên đường trở về.
May mắn bọn họ đuổi kịp chặn đường Aokiji, quả nhiên như Lâm trước đó đoán vậy, khi hắn cùng Mắt Ưng kết thúc chiến đấu.
Thì chắc chắn hải quân sẽ lần nữa nhúng tay vào, bởi vậy Lâm đã chuẩn bị trước, hắn đã phái người chú trọng theo dõi động thái của hải quân.
Quả nhiên khi trận đấu của Lâm sắp bắp đầu trước đó hai ngày, trong đêm một chi hạm đội quân hạm bí mật lái ra hải quân tổng bộ.
May mà Lâm phái ra rất nhiều người tới bí mật theo dõi hải quân, chỉ cần có thuyền đi ra, là sẽ có người phụ trách theo dõi.
Sau đó thì tình báo bộ môn một đường theo dõi Aokiji tới tận đây, bọn hắn trốn trong sương mù hai ngày.
Hành tung đều nằm trong mắt của tổ chức bọn hắn, bởi vậy khi Aokiji có hành động, thì chính là giống như hiện tại.
Bị chặn đường, Aokiji nghe Aboli nói, long mày cũng nhíu nhíu, hắn cảm giác khó giải quyết.
Hai người này cho dù liên thủ cũng không phải là đối thủ của hắn, nhưng nếu muốn trong thời gian ngắn đánh bại bọn họ là điều khó khăn.
Nhưng dù vậy Aokiji cũng không nguyện ý bỏ lỡ mất cơ hội lần này, hắn phải thử một chút lực cuối cùng xem sao.
Nếu không lúc này rút lui trở về cũng không tiện báo cáo với Nguyên Soái, có quyết đoán.
Aokiji cũng không nhiều lời để tốn thời gian nữa, hắn nhảy người lên cao, phóng xuống mặt biển.
“ Thế Kỷ Băng Hà!”: Lập tức mặt biển hoàn toàn biến thành một cái băng tuyết thế giới, nhiệt độ lập tức hạ xuống âm mấy chục độ.
Phạm vi bị đóng băng lần này lan tràn cũng không quá rộng, bởi vì Aokiji còn muốn tiết kiệm chút sức lực ứng đối chiến đấu tiếp theo.
Hắn muốn trong thời gian càng ngắn càng tốt kết thúc chiến đấu, bởi vậy thì thể lực sẽ phải tiêu tốn cực lớn, hiện tại tiết kiệm được chút nào hay chút đó.
Bởi vì sau đó hắn còn phải ứng đối với Lâm nữa, cho nên lần này mặt biển bị băng phong chỉ không vài cây số.