“Ô, đau!”

Đột nhiên trong bóng đêm có một vật gì đó trông giống như dao bén xẹt qua cánh tay của Tuyết Sinh, làm cậu đau đến cả người đều run lên, thiếu chút nữa Thiên Thủy Linh Châu đang cầm trên tay rơi xuống đất. Vết thương rất sâu, bạch huyết nhanh chóng tuôn ra, từng giọt nhiểu xuống mặt đất.

Trong hắc vụ quả có gì đó, hơn nữa còn đang công kích cậu, hiểu được điểm này Tuyết Sinh lập tức phóng ra Thủy Bích phòng ngự, bởi vì cậu nhìn không rõ địch nhân, nhưng địch nhân nhất định nhìn thấy cậu, hiện tại trừ bỏ phải toàn lực phòng ngự, cậu thực sự không thể nghĩ ra được biện pháp nào tốt hơn.

Tuyết Sinh lần này tập trung toàn bộ lực chú ý thì rõ ràng có thể nghe được tiếng vang nhỏ….

Là Phong Nhận Thuật!

Phong Nhận Thuật mặc dù là pháp thuật phong hệ cấp thấp nhất, nhưng nếu địch nhân sử dụng trong bóng đêm thì gần như đạt được  lực lượng cấm chú! Một đạo Phong Nhận xuyên qua Bích Thủy phòng ngự mà Tuyết Sinh dựng lên, tại trên đùi phải của cậu lưu lại một vết thương thật sâu.

“Ô——-” Tuyết Sinh không khỏi giật mình và có chút khiếp sợ, địch nhân của cậu dùng Phong Nhận Thuật ngưng tụ thành ‘phong thích’ giống như một sợi dây nhỏ. Thủy Bích của cậu có thể phòng ngự công kích cường đại nhưng lại không có biện pháp ngăn vật  thể nhỏ đâm vào, địch nhân trong bóng tối này đối với pháp thuật của cậu hiểu rõ đến đáng sợ!.

Sau đó, hơn mười đạo phong thích gào thét xuyên thấu thân thể Tuyết Sinh, lực lượng mãnh liệt khiến cho Thủy Bích của cậu nổi lên từng vòng tròn gợn sóng mà thôi, không có chút tác dụng nào.

Xem ra vừa rồi chỉ là thử mà thôi, hiện tại mới bắt đầu thât sự công kích.

Thủy Bích lập tức tan vỡ.

Từ lúc tiến vào trò chơi đến giờ Tuyết Sinh chưa từng chịu qua thương tích nghiêm trọng như thế, đau đớn mãnh liệt khiến cho cậu nhuyễn ngã xuống đất, máu từ hơn mười vết thương thật nhỏ không ngừng chảy ra, cậu vốn không có nhiều máu, lượng máu trong cơ thể đã gần tới đáy, chỉ cần thêm một lần công kích nữa là có thể kết thúc sinh mệnh của cậu.

Tuyết Sinh nghĩ nỗ lực đứng lên, tuy rằng cậu căn bản không có biện pháp phòng ngự, thậm chí ngay cả địch nhân ở nơi nào cũng không biết, thế nhưng cậu không thể bó tay chịu chết. Rất đau, nhưng cam chịu số mệnh cũng chết mà phản kháng cũng chết, vậy cậu thà rằng chọn cái chết có tôn nghiêm chút.

Vào thời điểm sống còn này, Tuyết Sinh nhịn không được lại nghĩ tới Thiên Hồng, nếu như cậu không nóng ruột thì tốt rồi, nếu như có Thiên Hồng ở đây nói không chừng sẽ có biện pháp, nhưng cậu cũng không hi vọng bản thân luôn nấp dưới cánh chim của người khác, vô luận thành bại, cậu ít nhất phải dùng lực lượng của mình cố gắng vượt qua!

Dùng hết khí lực toàn thân, Tuyết Sinh cuối cùng lắc lư lảo đảo đứng lên, dũng cảm đối mặt với địch nhân không biết kia.

Lại là ba động của pháp thuật!

Lần này chết chắc rồi, Tuyết Sinh mới vừa đứng vững liền gắt gao nhắm chặt hai mắt, chỉ hi vọng là lúc chết không cần quá đau.

Một lát sau không những không có cảm giác đau, hơn nữa trong người còn cảm thấy ấm áp, sao giống như là cảm giác của trị liệu thuật? Tuyết Sinh nghi hoặc mở to mắt, thật là trị liệu thuật! Thương thế toàn thân cậu cư nhiên tốt lên nhiều rồi.

Cái người trong bóng đêm kia rốt cuộc là địch hay bạn? Vì cái gì trước đánh thương cậu, rồi sau đó lại chữa khỏi cho cậu? Tuyết Sinh cảm giác mình không thể hiểu đươc.

Cậu thử hướng vào trong bóng đêm hô: “Chào ngươi, ta vừa rồi ở bên ngoài cảm giác được chính là triệu hoán của ngươi sao?”

Đợi một hồi lại không nghe thấy ai trả lời.

“Ngươi vì cái gì tấn công ta?”

Vẫn không có trả lời.

Thực buồn bực, rốt cuộc là có ý gì a? Tuyết Sinh tò mò đi về phía trước từng bước….

Tê một tiếng, lại là Phong Nhận Thuật!

Lại tới nữa, Tuyết Sinh che vết thương trên hai gò má của mình mà dở khóc dở cười, cái tên này rốt cuộc là muốn làm cái gì a?

Chờ một chút!

Vừa rồi lúc cậu ngã xuống đất hình như đã thấy … đúng rồi! Trên mặt đất không biết từ lúc nào xuất hiện rất nhiều chú văn hắc sắc đem toàn bộ máu của cậu hút vào!

Hóa ra, hành vi kỳ quái của tên này, cư nhiên là vì muốn thu thập máu của cậu!.

555, tuy rằng biết không cần phải chết làm cho cậu thở nhẹ nhàng một hơi, nhưng dù sao cũng sẽ bị đau chết người a.

Ngay tại thời gian nguy hiểm này thì Thông Tấn Khí* lại bất ngờ vang lên, Tuyết Sinh vừa tiếp tục chịu đựng từng trận phong nhận tập kích, vừa kết nối Thông Tấn Khí…

(*) bộ đàm, máy truyền tin.

“Thiên Hồng?”

“Tuyết Sinh, ngươi hiện tại sao rồi, có khỏe không?” trong máy bộ đàm truyền tới chính là giọng nói đầy lo lắng quan tâm của Thiên Hồng.

“Khá tốt …” lời mới nói ra khỏi miệng, một đạo phong thích hung hăng đâm xuyên qua bả vai cậu, Tuyết Sinh không nhịn được kêu đau một tiếng.

“Tuyết Sinh!” Thiên Hồng lập tức minh bạch Tuyết Sinh nhất định đã xảy ra chuyện, thế nhưng hắn lại không có cách nào tiến vào kết giới chú văn, lòng nóng như lửa đốt.

Tuyết Sinh dùng sức đè lại vết thương, cậu thực sự sinh khí, người này căn bản chỉ dùng trò chơi mèo vờn chuột để trêu đùa cậu! “Ta nói lần cuối, ngươi mau lăn ra đây, bằng không ta không khách khí!” Tuyết Sinh cảm thấy cơn tức giận muốn tuôn trào, khiến cậu khống chế không được run rẩy. Không ngoài sở liệu, cậu không đạt bất luận câu trả lời gì.

“Hừ!” giá trị phẫn nộ của Tuyết Sinh đạt đến cao nhất từ lúc ra đời tới nay, dù là bồ tát còn có 3 phần thịnh nộ mà, cậu Đỗ Tuyết Sinh cũng không phải là người mặc người khi dễ!

Tuyết Sinh một chữ một chữ từ trong miệng niệm ra kỹ năng công kích duy nhất của bản thân.

“Kinh, Đào, Hãi, Lãng!”

Nhất thời, quanh mình Tuyết Sinh lập tức rơi vào một mảnh đại dương vô biên, sóng lớn dâng trào tham lam thôn phệ mọi thứ xung quanh, nước biển cuộn trào bạo mãnh liệt phá hoại điên cuồng….

Đồng thời, đoàn người Thiên Hồng bọn họ đang ở ngoài cốc cũng thấy được thủy triều thình lình xuất hiện như ngày tận thế bao phủ toàn bộ Bách Hoa Cốc, sóng triều cường đại đem phiến phiến hoa tươi tốt nghiền nát, Bách Hoa Cốc tươi đẹp ngày xưa bị hủy diệt hoàn toàn.

“Tuyết Sinh ── ”

Thiên Hồng vừa thấy trong Bách Hoa Cốc xuất hiện dị biến, phản ứng chính là không thể đợi được nữa! Hắn không chút do dự cấp cho mình một cái “Chân Nguyên Hộ Thể”, định bụng xông vào, tuy rằng biết rõ phía trước cực kỳ nguy hiểm, thế nhưng Tuyết Sinh đang ở bên trong. Cho dù là âm tào địa phủ, không cần nói cũng phải xông vào một lần!

Thiên Hồng đang chuẩn bị chạy vào trong, thì bên cạnh lại bay tới một đạo bạch quang, Chân Nguyên Hộ Thể hồng sắc trên người hắn lại được bỏ thêm một tầng bảo hộ bạch sắc, hắn lập tức minh bạch, đây là cái tên ít nói Gây Tê đem chân nguyên hộ thể của mình cũng cho hắn. Chân nguyên hộ thế là kỹ năng cao cấp hai người bọn họ cùng học, có thể trong thời gian nhất định điều động chân khí hình thành nên 1 tầng bảo hộ mặt ngoài thân thể, chân khí tiêu hao rất lớn, hơn nữa một ngày chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi.

Đều là huynh đệ của mình nên cũng không cần nói cám ơn làm gì, hắn hướng Gây Tê gật đầu, rồi giống như tên rời cung hướng về phía Bách Hoa cốc bay đi….

—————

Tuyết Sinh tiêu hao hết lực lượng ngã xuống đất, khó khăn ngẩng đầu lên, sóng triều có phần nào làm tản đi hắc vụ, tình cảnh trước mắt khiến cậu khó có thể tin, cái tên trong bóng đêm công kích cậu cư nhiên là một nam tử yêu mị! Người nọ một thân cẩm bảo lam tử sắc, dáng người cao gầy,diện mạo tinh xảo mê hoặc lòng người. Tuy rằng hắn lấy ngoại hình nhân loại xuất hiện, nhưng không biết tại sao Tuyết Sinh liếc mắt một cái liền nhìn ra nguyên thể của hắn ———

“Hồ…….Điệp……”

(các vị đại nhân, thỏa mãn đi! Tiểu nhân đã muốn dựa theo yêu cầu của các vị đại nhân làm ra một cái NPC hình người, 55555, nguyên tắc của ta a, bay! Độc giả đứng đầu, đáng thương tiểu tác giả đã muốn bỏ mình) (tác giả)

———————————————————————-

Tiểu Mộng: Một Boss đã xuất hiện ——– tập sau gay cấn nha, chúng ta xem thử Boss này tại sao lại tấn công Tuyết Sinh mà hấp thu máu của ẻm, còn Thiên Hồng có gặp được và giải cứu cho Tuyết Sinh hay không ——–hẹn gặp lại tập sau hehe ^^

Yu Ming: bây giờ là 0 giờ, ê lưng quá