Giờ phút này anh chỉ có thể tự trách mình miệng quạ đen, tâm bệnh chữa bằng tâm dược cái gì, nếu không phải anh nói như vậy, Lộ Nam khẳng định sẽ không tâm huyết dâng trào đi thành phố Khai Tâm.

Hiện tại ngài ấy đi thành phố Khai Tâm, ngoại trừ tìm Tô Bắc, Vân Phàm nghĩ không ra loại khả năng thứ hai.

Hai giờ chiều, Lộ Nam và Vân Phàm liền bay thẳng đến thành phố Khai Tâm.

Giây phút máy bay đáp xuống kia, trong lòng Lộ Nam sinh ra một loại cảm giác vi diệu.

Anh và Tô Bắc, giống như lại ở dưới một vùng bầu trời, trong lòng anh tựa hồ cũng không có quá bực bội nữa.

Vân Phàm nhìn thành phố vừa mới tới ngày hôm qua, quen thuộc đến anh muốn đâm tường.

Xuống máy bay, Lộ Nam và Vân Phàm trực tiếp đi khách sạn.

Làm Vân Phàm vô cùng hỏng mất chính là, bọn họ và Tô Bắc ở cùng một khách sạn.

Không có người biết, vì ở cùng khách sạn với Tô Bắc, Lộ Nam đặc biệt kêu anh đi tra xét hành trình và nơi trọ lại của Nghiêm Nghệ Đình.

Lúc sáu giờ tối, Vân Phàm lại bị Lộ Nam gọi lần nữa.

Anh hữu khí vô lực đi đến phòng Lộ Nam: “Tổng giám đốc, làm sao vậy?”Lộ Nam như suy tư gì đó nhìn anh: “Vân Phàm, tôi nhớ rõ anh đã nói, đêm nay Tô Bắc và Nghiêm Nghệ Đình muốn đi tham gia một tiệc rượu?”Vân Phàm gật gật đầu: “Đúng vậy, bọn họ ở chỗ này tuyên truyền phim mới, bên phía nhà đầu tư mời các cô đi tham gia tiệc rượu!”Lộ Nam gật gật đầu: “Vậy được, anh chuẩn bị một chút, lát nữa cùng tôi cùng nhau đi qua!”“Cái gì!” Vân Phàm lập tức giật mình hô một tiếng: “Không phải chứ tổng giám đốc, ngài đây là muốn chế tạo ngẫu nhiên gặp được sao?”Lộ Nam không được tự nhiên ho khan một tiếng, anh xấu hổ nhìn Vân Phàm: “Anh nói bậy cái gì! Tôi cũng nhận được thư mời tiệc rượu!”Vân Phàm vô ngữ nhìn Lộ Nam, anh chính là nhớ rõ, thư mời này, là đối phương cho anh ngày hôm qua.

Bởi vì ngày hôm qua anh tiến đến thành phố này xử lý chuyện, đối phương cho rằng hôm nay anh chưa đi, cho nên mới đặc biệt mời anh.

Không nghĩ tới, tổng giám đốc lại là có thể phế vật lại lợi dụng như vậy.

Anh gật gật đầu: “Được, vậy tôi lập tức đi chuẩn bị!”Bảy giờ rưỡi tối, tiệc rượu bắt đầu.

Tô Bắc nhàm chán ngồi ở trong một góc, nếu không phải vì bồi Nghiêm Nghệ Đình, sợ cô ta xảy ra đường rẽ gì, tiệc rượu như vậy, cô là không muốn tới chút nào.

Đặc biệt là, hiện tại cô ngồi ở chỗ này, là có thể nghĩ đến trường hợp bữa tiệc tối hôm qua.

Tô Bắc bưng một ly rượu vang đỏ, lười biếng dựa vào trên sô pha, nhàn nhã nhìn Nghiêm Nghệ Đình xuyên qua ở trong tiệc rượu.

Lúc này, trong tầm mắt Tô Bắc đột nhiên xuất hiện một bóng người quen thuộc.

Tô Bắc mới vừa uống một ngụm rượu, thiếu chút nữa không nhịn được phun ra.

Đó không phải Lộ Nam sao? Không phải anh ở thành phố Nam Hi ư? Sao lại chạy đến nơi đây?Anh là cuồng theo dõi sao? Sao nơi chính mình xuất hiện, đều có thể thấy anh!Tô Bắc đứng dậy, vừa muốn đi đến phòng vệ sinh.

Đột nhiên, một giọng nói quen thuộc vang lên: “Anne, hóa ra cô ngồi ở chỗ này, tôi liền nói, sao đêm nay không thấy bóng dáng cô!”Tô Bắc cười gượng một tiếng, nhìn đạo diễn Lâm trước mặt.

Đạo diễn Lâm tên đầy đủ là Lâm Chấn, là đạo diễn nổi danh trong nước, phim truyền hình lần này, anh ta chính là đạo diễn, ở trong mắt Tô Bắc, là một người rất không tồi.

.