Trong lòng cô đã cười phun, trên mặt đều sắp không nhịn được.

Cô nhanh chóng lắc đầu, lôi kéo Tôn Lệ Lệ, đi ra ngoài công ty.

Cô cảm thấy, nếu chính mình là còn nhìn nữa, không chỉ sẽ cười to, hơn nữa khẳng định sẽ não động ra, như đi vào cõi thần tiên ngoài không gian.

Nhìn bóng dáng vội vàng rời đi của Tô Bắc, biểu tình Lộ Nam có chút ảm đạm.

Nhìn thấy anh ở cùng người phụ nữ khác, cô lại không hề có phản ứng.

Xem bộ dáng vừa rồi của cô, nếu không phải trường hợp không đúng, phỏng chừng cô sẽ cười ra tiếng đi.

Chính mình ở bên nhau với người khác, cô liền vui vẻ như vậy sao?Lộ Nam đứng ở nơi đó, thẳng đến bóng dáng Tô Bắc hoàn toàn biến mất, anh mới nhận thấy được, Therine còn kéo cánh tay mình.

Anh không dấu vết, rút cánh tay mình ra từ trong tay Therine.

Trên mặt Therine hiện lên mất mát rõ ràng.

Lộ Nam hoàn toàn làm lơ cảm xúc cô ta, trực tiếp đi đến cửa công ty.

Khuôn mặt Therine có chút vặn vẹo, lớp trang điểm tinh xảo đều không che dấu được phẫn nộ của cô ta.

Nhìn Lộ Nam đi xa, cô ta nhanh chóng thu liễm một chút cảm xúc, đuổi sát lên.

Đi ra công ty, Lộ Nam nghe thấy tiếng bước chân phía sau.

Anh không kiên nhẫn xoay người, con ngươi hiện lên một tia chán ghét khó có thể phát hiện.

Anh nói: “Therine, cô đừng lại đi theo tôi, tôi đã cảnh cáo cô, đừng tới chỗ làm việc của tôi, cô lại không nghe, nếu không phải xem ở phân thượng Tây Tây, cô cảm thấy tôi sẽ chịu đựng cô như vậy sao?”Trên mặt Therine toát ra một tia ủy khuất và thương tâm.

Cô ta u oán nhìn Lộ Nam: “A Nam, anh đừng đối với người ta như vậy, em là thật sự thích anh, vì anh, em có thể không cần danh phận!”Nói xong, cô ta liền muốn tiến lên đi bắt lấy tay Lộ Nam, lại bị Lộ Nam đột nhiên tránh đi.

Lộ Nam như là trốn ôn dịch nhìn cô ta: “Therine, hai ngày trước lúc tôi đi công tác, cô thừa dịp tôi uống say, truyền ra tai tiếng với tôi, Tây Tây kêu tôi đừng so đo với cô, tôi biết các người là bạn tốt, được! Xem ở mặt mũi em ấy, tôi có thể chịu đựng chính mình bị cô lợi dụng một lần, nhưng nếu cô lặp đi lặp lại nhiều lần như vậy, cũng đừng trách tôi không khách khí với cô!”Lộ Nam nói xong, trực tiếp xoay người rời đi.

Therine không cam lòng, cô ta đột nhiên đuổi theo.

Cô ta còn chưa đụng tới góc áo Lộ Nam, Lộ Nam liền đột nhiên xoay người, cô ta sợ tới mức trực tiếp ngốc tại chỗ.

Thần sắc Lộ Nam lạnh băng đáng sợ, anh lãnh lệ mở miệng: “Therine, đừng khiêu chiến điểm mấu chốt của tôi! Bằng không, đừng trách tôi không khách khí với cô!”Nói xong, Lộ Nam không quay đầu lại liền rời đi.

Therine nhìn bóng dáng mê người của anh, khẽ cắn môi, trong ánh mắt hiện lên một tia không cam lòng.

Cô ái mộ anh lâu như vậy, vì sao anh lại không thể nhìn thẳng vào chính mình một chút!Lúc Tô Bắc ăn cơm, không biết vì sao, cảm thấy khẩu vị không phải thực tốt, cô ăn hai miếng, liền không muốn ăn nữa.

Tôn Lệ Lệ nhìn biểu tình ủ rũ của cô, lo lắng hỏi: “Anne, cô không sao chứ?”Tô Bắc miễn cưỡng cười cười: “Không có việc gì, có thể là thời tiết quá nóng, khẩu vị không tốt thôi!”Tôn Lệ Lệ nhìn cô vài lần, muốn nói lại thôi.

Cuối cùng, cô ấy mở miệng nói: “Anne, nếu không muốn cười, cô cũng đừng cười, cảm giác quá khó chịu!”

.