*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Hai đôi mắt chạm đến nhau đó là một sự vô tình không sắp đặt.

Trong ánh mắt của Hàn Uyển Nhi đó là một đôi mắt long lanh soi sáng khắp mọi nơi, dễ khiến người khác trầm luân không thể nào tự thoát ra khỏi đó.

Đôi môi lại cong nhẹ lên kết hợp với gương mặt vô cùng thanh thoát trên người tỏa ra một sự mị hoặc vô cùng.

Anh đã rất lâu không gặp được ai có được vẻ đẹp tự nhiên như cô đây.

Nhìn thấy ánh mắt của Mạc Phong hai má của Hàn Uyển Nhi cũng nổi lên một tầng hồng nhẹ khiến người ta thật muốn hung hăng ức hiếp cô.

Cười nhẹ một tiếng Hàn Uyển Nhi xoay người đi chỗ khác che đi sự ngượng ngùng không đáng có này.

Lại tim còn đập hơi nhanh nữa nhưng không.....không.....không lẽ mình thích người ta từ cái nhìn đầu tiên.

Mạc Phong cũng cảm nhận sự đổi thay trong lòng mình, cô gái này thật sự khuynh đảo chúng sinh.

Ngồi bên cạch cô âý cũng không có sự bày xích nào. Chẳng phải lúc trước hắn chỉ đến gần phụ nữ khi cần thiết thôi sao?

Muốn đem cô âý giữ bên người không cho người khác thấy vẻ đẹp này.

Móc điện thoại ra nói nhỏ vào điện thoại đến mức người bên cạnh là Hàn Uyển Nhi cũng không nghe được.

Một lúc sau Mạc Phong nhấc điện thoại lên.

- Thưa chủ nhân đó là Hàn Uyển Nhi năm nay 23 tuổi một nhà thiết kế thời trang nổi tiếng nhất nhì trên thế giới.

Về phần thân phận gia tộc thì không biết...

- Tiếp tục đều tra

Mạc Phong không tập trung xem phần biểu diễn thiết kế mà nghiêm người hướng về Hàn Uyển Nhi để theo dõi từng cử chỉ của cô.

Buổi biểu diễn kết thúc Mạc Phong vô cùng tiếc nuối trở về thành phố S nơi công ty chính của anh đều hành và gặp một số việc trong bang.

Hàn Uyển Nhi cũng cùng theo Triệu Lan Nhi về khách sạn để nghỉ ngơi mọi việc còn lại đã có thuộc hạ lo.

Bất quá anh chỉ xem cô là một người tình bé nhỏ mới lạ không hơn không kém mà thôi.