Nửa đêm về sáng, tại bệnh viện.

Trên hành lang, một cô gái trẻ níu lấy cánh tay của một người đàn ông trung niên đang định rời đi, khóc lóc van xin, “Ba, cầu xin ba, cứu mẹ con, ba hãy cứu mẹ, mẹ sắp không được rồi.”

“Mẹ con vốn đã cứu không được nữa rồi.” Người đàn ông lạnh nhạt kéo tay cô ra.

“Có, bác sĩ nói có một triệu thì có thể làm phẩu thuật, ba, xin ba cho con một triệu được không?” Hai hàng lệ chảy nhòe cả khuôn mặt non nớt của cô gái.

Bất ngờ người đàn ông trung niên nghiến răng kéo cô gái lại gần, nhìn vào khuôn mặt xinh xắn nhòe lệ nhưng lại có sức lay động lòng người của cô, ông cúi đầu xuống,” Lạc lạc, muốn cứu mẹ con tất nhiên là được, nhưng con phải đáp ứng cho ta một điều kiện.”

“Ba nói đi, con đồng ý, con đồng ý”.Cô gái gật đầu lia lịa, chỉ cần cứu được mẹ dù là lấy mạng của mình thì cũng chỉ là một câu nói mà thôi.

“Ta biết con là một đứa con ngoan, con cũng nghe việc chị con liên hôn với thiếu gia tập đoàn Long thị rồi chứ!”

Cô gái chớp chớp đôi mắt to tròn long lanh, không biết cha nói chuyện này với mình là có ý gì, cô thút thít gật đầu,”con biết ạ!”

“Thiếu gia đó không thích những thứ đã bị xài qua, anh ta thích con gái sạch sẽ, chị con đã không còn cái lần đầu tiên đó nữa, ta muốn con thay thế chị con đêm đầu tiên.”

Thân hình mảnh mai của cô gái bủn rủn, run rẩy nhìn ba, “Ba, con không muốn!”

Người đàn ông trung niên lạnh lùng nắm chặt tay cô, hạ thấp giọng nói, “Đây là cách duy nhất cứu mẹ con lúc này, chỉ cần con đồng ý, ta lập tức cho con tiền, mẹ con có thể tìm được hi vọng sống, còn nếu để lỡ thời gian ba ngày, thời điểm tốt nhất để phẩu thuật thì lúc đó chỉ có thể vô vọng nhìn mẹ con về trời thôi.”

Đôi mắt cô gái ánh lên nỗi lo lắng, cô hít nhẹ một hơi, cúi gằm khuôn mặt xinh đẹp,” Được, con đồng ý.”

“Con ngoan lắm, trang điểm chút đi, tối mai là ngày con hiến thân rồi, đối phương là thiếu gia tập đoàn Long thị, con sẽ không bị thiệt thòi đâu.” Người đàn ông vui mừng vỗ vai cô.

Nên biết, tất cả cô gái trong thành phố này đều muốn ngủ với anh ta.

Cô gái bủn rủn ngồi xuống ghế, đôi mắt thẫn thờ vô hồn, chỉ có một điều khiến cô vui, mẹ cô được cứu rồi.

Ngày thứ hai, buổi tối, tại khách sạn sa hoa tráng lệ.

Phòng tổng thống.

Trong căn phòng tối tăm, cô gái hoảng loạn ngồi trên giường, hai tay ôm chặt cánh tay, run rẩy.

Bỗng chốc, cửa phòng mở ra, một thân hình cao to từ ngoài cửa sải bước vào, anh ta bấm nút tắt mở đèn và nhận ra đèn dường như đã bị hỏng.

Mà tất cả những thứ này đều đã được sắp đặt cả.

Cô gái trên giường thở hắt bước xuống đất, cô căng thẳng dùng đôi tay run rẩy ôm lấy cổ anh, nhón chân lên hôn vào mặt người đàn ông một cách không tự nhiên.

Hôn xong, trong lúc cô không biết nên làm gì tiếp thì đột nhiên có bàn tay bá đạo khóa chặt phía sau đầu cô.

Trong lúc cô chưa thể thoát ra được, đôi môi nồng nặc mùi rượu của anh đặt chính xác vào chiếc miệng nhỏ của cô gái trong đêm tối.

“Ưm…” môi cô bị đôi môi nồng cháy khóa chặt.

Đầu óc Tô Lạc Lạc hoàn toàn trống rỗng.

Cô có chút kháng cự với cái khí lạnh toát từ người đàn ông xa lạ đang xâm chiếm lấy khoang miệng cô.

Nụ hôn mạnh mẽ của người đàn ông khiến cô quên thở và đầu óc trở nên mụ mị, cô choáng váng, cả người bị đè hẳn trên giường, anh hôn càng dữ dội và điên cuồng hơn.

Chuyện diễn ra tiếp theo đã không thể dùng ngôn từ để hình dung nữa rồi.

Trong đêm tối, nước mắt cô không ngừng tuôn rơi.