Vô Thượng Niết Bàn

Chương 97: Bản Thể Của Hi Văn

"Nếu ngươi không muốn thảo dược ở đây. Thì ta có thể giúp ngươi vào trong nội cốc lựa chọn. Dưới ngai vàng mà ta ngồi có một khe hở không gian có thể đi thẳng đến nội cốc trong đó bảo vật không tính là gì mà quan trọng nhất là trong đó có một cây Vạn Thiên Linh. Nó có Vạn Linh Quả, ăn vào có thể gia tăng linh lực, tuyệt đối là bảo vật"

Dường như sợ Bạch Hàn Phong không tin mình. Hi Văn lại tung ra thêm mồi nhử. Bởi vì nàng biết rõ, đám tu sĩ vào đây chủ yếu chính là nhắm đến nơi đó. Nơi đó có nhiều bảo vật trân quý nhất. Công pháp mạnh mẽ nhất.

Quả nhiên Bạch Hàn Phong nghe thấy nội cốc có thứ giúp mình vượt qua bình cảnh hiện tại thì hết sức vui mừng, nhưng ngoài mặt hắn không tỏ vẻ gì mà vẫn tiếp tục trợ giúp Hi Văn. Hi Văn thấy Bạch Hàn Phong như vậy thì biết chắc là hắn đã cắn câu rồi. Nàng dù sao cũng có ý định sẽ đi vào đó hái thánh quả, mang hắn đi cùng cũng không có vấn đề gì. Chỉ là vào đó hắn có sống được hay không thì lại không phải việc mà nàng cần quan tâm.

Nghĩ vậy nàng lại nhắm mắt tiếp tục luyện thanh lôi hỏa. Cùng với năng lượng khuếch tán, tiểu trận mà Hi Văn ngồi cũng dần dần phát sáng. Không biết từ bao giờ vầng sáng màu lục bao phủ quanh người Hi Văn dần rực sáng, khí thế tăng lên.

Trong thiên địa đang điên cuồng tụ tập năng lượng lại. Năng lượng tụ tập nhanh lại ảnh hưởng người xung quanh. Giờ phút này, ánh sáng màu lục trên người Hi Văn đã đến mức độ rực rỡ, năng lượng khổng lồ quanh thân nàng tụ thành lốc xoáy quay xung quanh, chân khí thẩm thấu ra chấn động không gian lan tràn sóng gợn.

Trong đan điền khí hải của Hi Văn vang tiếng trầm đục, khí tức như vòi rồng rít gào dâng cao. Chân khí quanh thân Hi Văn, dưới sự trợ giúp của hai yêu tu kia xen lẫn năng lượng thiên địa bị hút nhanh vào người nàng. Cùng với sự hấp thu của Hỏa Thần Lệnh đang dần dần tìm cách bào mòn Thanh Lôi Hỏa. Trên tế đàn, năng lượng chợt cuồn cuộn kịch liệt, dòng khí năng lượng tác động từ bên ngoài ồ ạt rót vào trong trong tế đàn,pháp trận lại một lần nữa lóe sáng.

Hai yêu tu ngồi hai bên lại dồn linh lực cuồng bạo vào Hi Văn khiến nàng đang lơ lửng trên không trung trở nên quằn quại. Hiện tượng này kéo dài khoảng mấy canh giờ, có vẻ như cơn đau của Hi Văn đã đến cực hạn. từ trong người nàng bắn ra mấy tia sáng sáng. Hỏa Thần Lệnh trên đầu Bạch Hàn Phong rung lắc dữ dội. Thân hình Hi Văn không ngừng phồng to ra, Một lát sau thân thể nàng đã hiện về bản thể yêu thú

Mặc dù Bạch Hàn Phong cũng tạm gọi là đã nhìn thấy nhiều sự kỳ lạ, nhưng khi bản thể của Hi Văn hiện ra vẫn khiến cho hắn vô cùng sững sờ, Bản thể của Hi Văn là một sự kết hợp vô cùng kỳ lạ, đầu là của chó sói với cái cổ dài như rắn, thân hình nàng có một đôi cánh như cánh dơi màu đỏ như máu, và chiếc đuôi nhỏ, cộng thêm bốn cái chân thú,

Mới nhìn Bạch Hàn Phong đã nghĩ không biết đây là loại quái vật gì, Hình thể của nàng hàng vô cùng to lớn chắc chiều dài cũng đến vài chục trượng. Toàn thân nàng được một lớp vảy xanh bao phủ, nó không ngừng tỏa sáng lấp lánh.

Ánh sáng trên người Hi Văn càng lúc càng bóng loáng, khí thế ngày càng khủng bố. đôi cánh trên lưng nàng dang rộng ra. Có ánh sáng thần dị quay quanh người Hi Văn, trong con mắt của nàng như có lực thôn phệ vô cùng.. Xoẹt xoẹt xoẹt!

Một luồng sáng lóng lánh từ thân thể của Hi Văn thoát ra, nhập vào trong cái hố trước tế đàn, cứ mỗi một lần Thanh Lôi Hỏa thoát ra,. Khí thế của Hi Văn càng lúc càng mạnh, toàn thân nàng cánh sáng lóng lánh như có ánh sao chiếu vào.

Mấy canh giờ sau, Hi Văn chợt mở mắt ra,, tiếng gầm rống vang vọng. - Grao! Tiếng rống như rồng ngâm, thanh âm biến thành sóng khuếch tán. Trên mặt đất,

Ngay lúc đó ở trên mặt đất phía bên trên, Đoàn người của Lôi Đại Cang chợt dừng lại, mở mắt ra căng thẳng nhìn bốn phía nhưng không thấy yêu thú nào.

- Ủa? Có yêu thú? Lôi Đại Cang cảnh giác nhìn xung quanh, nói: - Tiếng rống của yêu thú vừa rồi mạnh thật.

Một tên trong bọn lại nói nói: - Có lẽ phía xa có yêu thú đang đột phá, tất cả tiếp tục tu luyện đi. Lôi Đại Cang nhìn chằm chằm nhìn chằm chằm phía trước, trong mắt chất chứa lo lắng. lần này sao hắn luôn có cảm giác khác với những lần trước nhập cốc, lần này ngay khi vào cốc, hắn luôn cảm thấy có cái gì đó rất quỷ dị.

Lúc này trên tế đàn, Hi Văn trong bản thể khổng lồ, được một vầng sáng vàng nhạt bao bọc, hai con yêu thú bên cạnh không ngừng thúc dục năng lượng, đồng thời Bạch Hàn Phong cũng không có nhàn rỗi, Hỏa Thần Lệnh trong tay hắn cũng dẫn dắt Thanh Lôi hỏa trong người Hi Văn vào trong chiếc hố lửa trước tế đàn.

Trong nháy mắt này, một cỗ năng lượng màu trắng từ Hi Văn truyền ra, khiến cho nhiệt độ trong động đá trở nên vô cùng kinh khủng, hơi nước từ trong cơ thể Bạch Hàn Phong khuếc tán ra, từ chỗ chân lông hắn thoát ra ngoài bám vào trên da thịt của Bạch Hàn Phong, hình thành một tầng bảo hộ trong suốt khiến, cảm giác nóng bỏng trên da thịt khiến Bạch Hàn Phong mặc dù kiêm tu cả luyện thể nhưng cũng đã sắp không chịu được.

Từ trong màn hào quang Hi Văn nhìn thấy cảnh đó, Rất nhanh chóng, nàng đưa chân trước lên vẫy một cái, ngay lập tức cơ thể bên ngoài Bạch Hàn Phong đã được bao phủ bởi tầng bảo hộ trong suốt khiến cho cảm giác nóng bỏng ngay lập tức biến mất.

Chỉ là lúc này hỏa diễm từ Thanh Lôi Hỏa dường như cảm nhận được sự uy hiếp của Hỏa Thần Lệnh, nó không muốn rời bỏ yêu đan của Hi Văn, ngay lập tức nó tiến hành phản kháng, năng lượng hỏa diễm trực tiếp tiến vào trong cơ thể Hi Văn, lấy tốc độ nhanh như thiểm điện hội tụ thành một ngọn hỏa diễm kinh khủng trong cơ thể nàng. Nó đang muốn chống lại Hỏa Thần Lệnh

Grao

Hi Văn hầu như không nhịn được mà thét lên một tiếng, sắc mặt trong nháy mắt tái nhợt. Đồng thời trong lúc đó, hỏa diễm không ngừng đốt cháy bên trong cơ thể Hi Văn, từng cảm giác đau đớn truyền tới đại não, lục phủ ngũ tạng trong cơ thể lúc này đã bị đoàn hỏa diễm này bao vây.

“Đại Vương, bảo vệ cơ thể, “

Một trong hai con yêu thú bát cấp lên tiếng,

Thủ ấn trong tay hai bọn chúng lập tức biến hóa, chúng cũng nhanh chóng biến thành bản thể yêu thú, một con là Toan Nghê một con là Giao Long. Chúng há miệng phun ra yêu đan, chân khí trong cơ thể tuôn ra trong nháy mắt bao bọc lấy lục phủ ngũ tạng và yêu đan của Hi Văn. Lục phủ ngũ tạng là địa phương quan trọng nhất trong cơ thể nàng, chúng tuyệt tuyệt đối không thể để nó bị thương tổn.

Vù Vù.

Không gian bên ngoài cơ thể, lúc này hỏa diễm đã hóa thành từng đạo năng lượng nhỏ như sợi tóc,

Tuy rằng đã bảo vệ lục phủ ngũ tạng, thế nhưng chân khí cũng bị đoàn hỏa diễm này bắt đầu thôn phệ, Bạch Hàn Phong phát hiện ra trước mặt hỏa diễm này, chân khí của bản thân hắn không thể chống lại, nếu cứ như vậy, hắn cũng sẽ chết..

Hi Văn bất chợt lên tiếng:

“Toan Nghê bảo vệ tên tiểu tử kia”

“Nhưng”

Toan Nghê còn định nói nữa, thế nhưng nhìn thấy ánh mắt của hi văn thì hắn đành hậm hực quay qua, thổi một luồng hơi màu xanh nhạt bao phủ lấy Bạch hàn Phong, trong tai Bạch Hàn Phong truyền đến giọng nói:

“Tiểu tử nhân loại, nếu như Đại Vương xảy ra chuyện gì, ta sẽ cho ngươi sống không bằng chết.”