Vô Thượng Niết Bàn

Chương 94: Hắc linh lãnh hỏa 2

“- Chết tiệt.”

Bạch Hàn Phong thầm mắng một tiếng, Lãnh Hỏa kia vô cùng cuồng bạo, lực thôn phệ hơn xa linh lực mà hắn có thể điều động được, lúc này chân khí trong tay hắn chậm rãi bị Hắc Linh Lãnh Hỏa kia thông phệ.

Sắc mặt BẠch Hàn Phong ngày càng ngưng trọng. Hậu Thiên Chân Khí không giống với Tiên Thiên Chân Khí nói phục hồi là phục hối, nói bổ sung là bổ sung, huống hồ khi trước hắn lại vì cứu Tần Di và mọi người mà bị thương, lúc này linh khí trong đan điền của hắn càng lúc càng bị Hắc Linh Lãnh Hỏa kia thôn phệ, càng thôn phệ nó lại càng trở nên mạnh hơn, đến một trình độ nhất định, đến lúc đó hắn sẽ rất thảm.

Thủ ấn trong tay Bạch Hàn Phong lại một lần nữa nhanh chóng biến đổi. chân khí trước người Bạch Hàn Phong cũng càng trở nên cuồng bạo. Hắn quyết định liều mạng

Một người một hỏa không ngừng giằng co, Bạch Hàn Phong vẫn ở thế hạ phong, cố gắng chống lại. Thời gian chậm rãi trôi qua. Vẻ mặt Bạch Hàn Phong dần dần dãn ra, lúc này hắn có thể cảm giác được, Hắc Linh Lãnh Hỏa kia dường như đã có chút vô lực, năng lượng dường như đã yếu hơn một chút. Sắp không thể chống lại Hỏa Thần Lệnh.

Hắc Linh Lãnh Hỏa này chưa có linh trí Như Bắc Minh Thiên Hỏa, đương nhiên tiêu hao một tia sẽ giảm một tia, đương nhiên càng kéo dài sẽ càng yếu. Dần dần cũng sẽ bị thôn phệ hết.

Bạch Hàn Phong thầm nhủ phải nhẫn nại, chờ sau khi lãnh hỏa này tiêu hao tới mức không thể uy hiếp tới hắn, đến lúc đó hắn sẽ xông lên.

Thời gian chậm rãi trôi qua, Bốn người kia cũng cảm giác được sự biến hóa của Hắc Linh Lãnh Hỏa kia, hai hàng lông mày đang nhíu lại lúc này cũng giãn ra.

Thời gian lại tiếp tục chậm rãi trôi qua, trong táng địa vắng vẻ lúc này cũng chỉ có tiếng do hai cỗ lực lượng đan xen tạo thành. Khí tức trên lãnh hỏa đang chậm rãi ảm đạm, nó căn bản là một vật không có trí tuệ, đương nhiên không thể chống lại sự tiêu hao giằng co như vậy. Nếu như là Bắc Minh Thiên Hỏa lão tiền bối sẽ nhất định có cách chống lại, thế nhưng may mắn lửa này trí tuệ không có cũng khiến cho Bạch Hàn Phong có cơ hội chống đỡ.

Sau khi giằng co một canh giờ, hai tròng mắt vốn nhắm chặt của Bạch Hàn Phong lúc này mở ra, một đạo quang mang bắn ra, hắn nói:

“Vô Tướng, Chu Bằng và hai vị muội muội, mau giúp ta, đến lúc rồi”

Bốn người nghe Bạch Hàn Phong nói, ngay lập tức, hữu chưởng đưa lên, Thủ ấn trong tay biến hóa, đánh vào Lưng Bạch Hàn Phong, linh lực từ bốn người ào ạt truyền sang, vòng xoáy trước người Bạch Hàn Phong trong nháy mắt tăng vọt. Đồng thời lực thôn phệ trong nháy mắt tăng trưởng. Hắc Linh Lãnh Hỏa kia lúc này đột nhiên có một tia năng lượng bị vòng xoáy của Bạch Hàn Phong thôn phệ. Hỏa Thần lệnh, nháy mắt chớp sáng,

Mà cùng với sự vận chuyển của Hỏa Thần Lệnh, tâm thần Bạch Hàn Phong chấn động, đột nhiên hắn cảm giác được có một cỗ năng lượng tinh thuần giống như thủy triều đang tiến vào trong thân thể của mình. Xem ra sắp sửa có một loại dị hỏa nữa, cho hắn thôn phệ.

Trong nháy mắt Bạch Hàn Phong cảm thấy vui mừng, nếu thực sự như vậy, lực chiến do hỏa thần nộ tạo nên nhất định sẽ mạnh hơn nhiều, hơn nữa điều khiến cho Bạch Hàn Phong vui mừng nhất chính là hắn có cảm giác, cứ mỗi lần hắn thông qua Hỏa Thần Lệnh thu phục được dị hỏa, linh khí trong người hắn lai mạnh hơn một bậc. nếu như liên tục có dị hỏa để thôn phệ, có khi hắn thực sự có thể đột phá.

Từng tia năng lượng giống như xe chỉ luồn kim tiến vào đan điền của hắn. Lúc này Hắc Linh lãnh Hỏa chậm rãi bị Bạch Hàn Phong thôn phệ, trong khoảnh khắc tiến vào trong kinh mạch Bạch Hàn Phong, hóa thành chân khí và linh lực.

Dưới loại trạng thái này Bạch Hàn Phong có thể cảm nhận được rõ ràng lực lượng trong cơ thể đang chậm rãi được tăng cường. Đặc biệt là linh lực, hắn có cảm giác rằng, chẳng bao lâu nữa, hắn nhất định sẽ đột phá.

Thêm một lúc nữa, Hắc Linh lãnh hỏa, ngày một yếu ớt dần cuối cùng hoàn toàn không còn có một chút nguy hiểm gì nữa, rất nhanh, nó chỉ còn là một quả cầu hắc khí to bằng cái đấu, bạch hàn phong thông qua sự trợ giúp của bốn người còn lại, rất nhanh đã thôn phệ toàn bộ,

“Bạch Đạo hữu, ngươi quả thực bất phàm”

Vô tướng cảm khái nói:

“Nếu hôm nay không có ngươi, sợ rằng tất cả đều bị nướng chín rồi”

“Đúng vậy, Bạch huynh không hề đơn giản nha”

Tần Di vừa cười vừa nói;

“Tất cả cũng là có các vị giúp đỡ, nếu không ta cũng làm sao mà chống lại nói được”

Bạch Hàn Pphong khiêm tốn đáp

Nhưng mọi người không nghĩ như vậy, cả bốn người đều cho là hắn ẩn dấu thực lực, nhất thời vô số lời khách sáo bay qua bay lại.

“Chúng ta tiến lên xem sao, phía trước có một vài kiến trúc,”

Bạch hàn phong cắt ngang mọi người vội vàng nói, hắn không quen với những lời có cánh vừa rồi, cả đám người gật đầu, rồi cẩn thận đi tới.

Năm người lập tức tìm kiếm trong táng địa. Diện tích bên trong này cũng không nhỏ, bốn phía lộn xộn, tường nứt nẻ, còn có không ngôi mộ bị đào xới, bia đá và xương khô, nằm trơ trên mặt đất.

Cả năm người ở bên trong táng địa tìm kiếm hai lần thế nhưng cũng không có thu hoạch. Nhất thời đều chia nhau ra năm hướng tìm kiếm.

thế nhưng thực sự bên trong này đúng là không có một thứ gì,. Mọi nơi Bên trong táng địa đều là tường nứt nẻ, cây cối mọc tùm lum, giống như một khu vườn thượng uyển bỏ hoang vạn năm. Tổng cộng cả năm đếm được có gần một vạn mộ thát thế nhưng mặc dù đã tìm kiếm rất kỹ nhưng vẫn không có thu hoạch.

“- Cái gì cũng không có.”

cả năm thất vọng quay về chỗ ban đầu. Bọn họ đã tìm kỹ vài lượt thế nhưng cũng không phát hiện ra thứ gì.

“- Xem ra đây chỉ là tàn tích mọi đồ vật đã bị phá hủy rồi, không có gì đặc biệt. Có thể chỗ này là nơi chôn cất, thế nhưng rất có thể lại bị một cường giả khác thu hoạch hết đồ quý giá rồi, chỉ lưu lại tàn tích mà thôi.”

“Tên nào đã vơ vét chỗ này xem ra chính là đại may mắn”

Ngô Nhược Lan nói

Bạch Hàn Phong cũng khẽ thở dài, nơi này nhìn quanh đều là vết tích giao đấu, cũng có thể Ngô Nhược aLan nói không sai. Nơi này có bảo vật, thế nhưng đã bị người khác lấy đi rồi. Khắp nơi đều là một mảnh đổ nát, cái gì cũng không có, thế nhưng thực lực của hắn ở trong này cũng được đề thăng không ít, coi như cũng được kha khá chỗ tốt rồi.

“- Chúng ta đi thôi, trước tiên tìm xem có lối ra nào không.”

Vô Tướng đánh giá bốn xung quanh rồi nói.

“- Đi thôi.”

Bạch Hàn Phong đáp, hắn khẽ thở dài, xem ra nơi này không kiếm được gì rồi, chân khí dưới chân chợt lóe, đúng lúc hắn lao về phía trước. chợt hắn phát ra tiếng hô

“Hả”

Đúng lúc này, Bạch Hàn Phong cũng cảm nhận được điều khác thường, chân khí mà hắn vừa sử dụng, bỗng nhiên bị hút mất không ít, mà nơi hút đi chân khí của hắn chính là một ngôi mộ phía trước mặt.

Tinh thần thả ra, Bạch Hàn Phong có dự cảm rằng dường như mình đã phát hiện ra cái gì đó. Cảm nhận một tia năng lượng kia đang trôi về phía góc mộ thất, ánh mắt Bạch Hàn Phong lập tức nhìn về phía mấy vết nứt trên vách mộ, trên đó có một cái khe hẹp. hắn chầm chầm tiến tới xem xét cái khe bằng một vẻ hết sức cẩn thận./.