Vô Tận Thần Công

Chương 299: Tàn sát, hấp thu Âm Sát Khí

- Cũng được!

- Giết đi!

Hắn bỗng nhiên mở hai mắt ra, lộ rõ sát khí.

- Có lẽ ta không thể ngăn cản kinh thành bị quân đội của Dương Tử Mặc công phá. Nhưng ít ra những quân đội tội phạm này, phàm là người mà ta có thể giết, ta đều phải giết!

Phốc!

Xé mở hư không, thân hình Dương Thạc nhoáng lên, trực tiếp tiến vào trong đó.

Bên ngoài vài dặm, đội ngũ ngàn người do đám tội phạm tạo thành đang từ xa nhìn về phía kinh thành bên này.

Cách xa nhau khoảng bốn năm dặm, nhìn thấy cũng không rõ ràng lắm. Nhưng tội phạm này chẳng qua là miễn cưỡng nhìn thấy Triệu Đại Long và mười hộ vệ kia hình như xuống ngựa, không biết dang làm cái gì. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Bọn hắn đương nhiên không biết bọn người Triệu Đại Long căn bản không phải xuống ngựa mà là bị Dương Thạc chém giết toàn bộ, trực tiếp rơi từ trên ngựa xuống!

- Bọn Triệu lão đại còn ở bên kia chửi đổng sao?

- Hình như bên kinh thành Đại Chu không có quân đội đi ra. Hừ, đám cháu trai này, tên nào cũng là rùa đen rút đầu!

- Ta phải nói. Triệu lão đại cũng không nên mắng, trực tiếp dẫn theo chúng ta đi chém giết, công phá kinh thành là được! Chờ vào kinh thành rồi, những vàng bạc bảo bối, đại cô nương, tiểu thiếp trong đó đều là của chúng ta!

- Còn phải đánh nát nhà giam Đại Chu, thả huynh đệ của chúng ta ra. Hừ, nhị ca mà ta kết bái chẳng qua chỉ cưỡng gian một tiểu thiếp đang mang thai khiến nàng đẻ non. Cũng không phải tội giết người gì, rõ ràng lại bị bắt giam trong lao, sắp tới còn bị sung quân Tây Bắc, bắt làm nô lệ. Lúc này công phá kinh thành vừa vặn cứu hắn ra!

- Hắc hắc, lần này ta chơi nữ nhân dạng gì thì cũng không ai dám quản. Cho dù trực tiếp đùa chơi đến chết thì ai có thể bắt chúng ta vào nhà giam? Ta đã theo chân Mạc gia vào sinh ra tử, dùng tính mạng đánh hạ kinh thành Đại Chu này đấy… Nghe nói kinh thành Đại Chu này có một Ngọc Mạt Lâu được xưng là thiên hạ đệ nhất lâu. Mỗi cô nương trong đó đều tươi ngon mọng nước, cũng không thiếu chim non đâu!

- Ha ha ha ha…

Một đám binh sĩ này đều là tội phạm khắp nơi tập trung lại. Tuy nói là miễn cưỡng tạo thành một đội ngũ ngàn người nhưng đội hình rời rạc. Người dẫn đội Triệu Đại Long vừa đi không bao lâu, một số người này lập tức rời rạc, đội hình tán loạn rồi!

Gần như tất cả tội phạm đều nghĩ về tình cảnh sau khi đánh vào kinh thành.

Có một số tội phạm, tin tức bế tắc, thậm chí còn không biết chuyện Ngọc Mạt Lâu đã bị diệt, còn bảy mồm tám mỏ chõ vào, nói phải vào trong Ngọc Mạt Lâu chơi chim non.

Ông…

Đột nhiên hư không đằng trước đội ngũ ngàn người này chấn động một hồi.

Xoẹt!

Sau một khắc, hư không phá vỡ, một thiếu nữ mặc áo trắng tố nhan xuất hiện giữa không trung.

Dáng vẻ của thiếu nữ này chẳng qua chỉ là mười lăm mười sáu tuổi, sắc mặt trong trẻo nhưng lạnh lùng, sau lưng mang theo một đôi cánh ánh sáng, trong tay cầm một tiểu linh đang. Nàng lạnh mặt nhìn chằm chằm những tên tội phạm phía dưới này.

- Tiểu nữ tử này ở đâu ra… thật xinh đẹp!

Mấy tên tội phạm mắt sắc đồng thời nhìn thấy thiếu nữ áo trắng này, có chút ngẩn ngơ.

Ông… ông….

Nhưng chính là nháy mắt đó, linh đang trong tay thiếu nữ này chợt nhẹ nhàng lay động.

Phạm âm lượn lờ giống như sấm sét trầm đục bỗng nhiên bao phủ về những thứ tội phạm này.

Dưới linh đang của thiếu nữ này lay động, ba mươi lăm tên tội phạm đi đầu liền chấn động mạnh, trong mắt lập tức hiện ra vẻ mờ mịt cực hạn, thần thái sinh cơ trong mắt nhanh chóng biến mất. Đúng là dưới công kích sóng âm của linh đang này, bọn hắn đã trực tiếp bị tiêu tán thần hồn, đoạn tuyệt sinh cơ!

Dương Địch, linh đang Thần Âm!

- Còn muốn đi vào Ngọt Mạt Lâu đùa giỡn tỷ muội Thiên Âm Môn chúng ta?

Giờ phút này, trong lòng Dương Địch vô cùng giận dữ, mãnh liệt vung vẩy linh đang Thần Âm trong tay. Vừa rồi chuyện những tên tội phạm này nói muốn vào Ngọc Mạt Lâu chơi chim non đều bị Dương Địch nghe thấy rõ ràng. Phải biết rằng thực ra Dương Địch cũng coi như là chim non của Ngọc Mạt Lâu. Những tên tội phạm này vừa rồi nói chuyện như vậy đã sớm khiến Dương Địch vô cùng phẫn nộ, hận không thể trực tiếp chém giết những tên tội phạm này.

- A….

- A…

Chém giết hơn mười tên tội phạm đi đầu, một số tên tội phạm khác ở xung quanh cũng bị công kích sóng âm của linh đang Thần Âm này ảnh hưởng đến. Mặc dù không trực tiếp bị chém giết nhưng cũng cảm giác được từng trận đau nhức trong đầu, gần như không thể nào suy nghĩ được.

Bọn hắn lập tức ngã xuống đất, ôm đầu kêu rống lên.

Dương Địch liên tiếp phát động hai lần công kích linh đang Thần Âm. Chỉ tiếc thực lực của nàng có hạn, hiện tại chỉ có thể phát động tối đa hai lần công kích, chém giết hơn trăm tên tội phạm, hơn nữa khiến khoảng hai ba trăm tên tội phạm ôm đầu gào rú. Nhưng dù như vậy, Dương Địch vẫn giải quyết trên dưới ba thành tội phạm chỉ trong nháy mắt.

- Nữ nhân này là ai?

- Dám giết huynh đệ của lão tử!

Sáu bảy trăm tên tội phạm còn lại nhìn thấy Dương Địch vừa xuất hiện đã chém giết hơn trăm huynh đệ, không khỏi vô cùng tức giận, hận không thể ăn tươi nuốt sống Dương Địch.

Chíu!

Mà đúng lúc này, thân hình Dương Địch khẽ nhoáng lên, bỗng nhiên bay đến chính giữa đám tội phạm này.

Ông… ông… ông…

Nhanh chóng bay qua một số tội phạm này, một chưởng đánh ra đều mang đi tính mạng của một tên tội phạm!

Những tên tội phạm này chẳng qua chỉ là cấp độ Luyện Khí, cấp độ của Bách Phu Trưởng cũng không quá cường giả Võ Sư mà thôi. Trước mặt Dương Địch, bọn hắn đều không thể chống đỡ được ngay cả một hiệp.

Uỳnh!

Ngay sau đó lại là một tiếng bạo vang.

Hư không mở ra, một cự nhân toàn thân mặc áo giáp đen trầm trọng từ trên trời rơi xuống, một quyền trực tiếp đánh ba năm tên tội phạm thành thịt nát!

Sau khi rơi xuống, cây Cự Phủ trong tay cự nhân này liền nhanh chóng lia một cái. Năm tên tội phạm trực tiếp bị chém thành hai đoạn. Ngoài ra còn có bảy tám tên tội phạm khác trực tiếp bị đánh bay ra ngoài, miệng phun máu tươi, gần như không thể sống thêm được nữa.

- Đây là Cự Phủ của Triệu lão đại? Tại sao lại ở trong tay người này…

Những tên tội phạm còn lại đều sắc mặt đại biến.

- Triệu lão đại? Hắn đang ở ngay dưới lòng đất chờ các ngươi. Ta chính là tới đây tiễn các ngươi xuống dưới gặp hắn đấy!

Âm thanh lạnh như băng truyền ra từ trong miệng cự nhân mặc trọng giáp này. Cự nhân này đúng là thân thể Dương Thạc sau khi biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng. Gặp bọn tội phạm này, thu thập tính mạng của bọn tội phạm này, cây Cự Phủ của Triệu Đại Long này càng có ưu thế hơn đoạn trảo Huyền Ưng của Dương Thạc. Cho nên Dương Thạc dứt khoát dùng kiện Cự Phủ này.

Lúc trước đoạn trảo Huyền Ưng là Tam Cấp Thần Binh, xem như là binh khí rất mạnh, tăng thêm biên độ tăng trưởng lực lượng vô cùng hiệu quả, tổng thể tính ra vô cùng thực dụng.

Chỉ tiếc là hiện tại binh khí áo giáp mà Dương Thạc tiếp xúc, có rất nhiều cái đạt tới cấp độ Tam Cấp Thần Binh. Huống hồ Dương Thạc mặc Bắc Địa Uy Lực Khải, sau khi biến thân thành Hắc Hùng, bàn tay vừa thô vừa to, cũng không thể nào cho vào trong đoạn trảo Huyền Ưng. Hiệu quả tăng trưởng biên độ lực lượng của nó gần như không cần dùng. Theo thời gian trôi qua, binh khí này cũng không thuận tay nữa, ngược lại không dùng tốt bằng thanh Cự Phủ của Triệu Đại Long.