Vô Tận Thần Công

Chương 197: Bí bảo của Ẩn Giao Vương

Rắc rắc!

Cả Cửu Dương Chân Thân phát ra từng trận âm thanh giòn tan.

Chính là vừa rồi khi dương khiếu dung hợp bước lên tầng thứ Võ Tôn, Dương Thạc cảm nhận rõ ràng rằng Cửu Dương Chân Thân đã có thay đổi vượt bậc.

Không chỉ đơn giản là năng lượng được nâng lên vài phần.

Hắn phát hiện Cửu Dương Chân Thân không phải được cấu thành từ một tầng chân khí mà do hàng nghìn hàng vạn mảnh vật thể như kim cương cấu thành.

Cửu Dương Chân Thân giống như Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương chỉ cấu thành từ một tầng chân khí, hình thành vẻ bên ngoài của chân thân mà thôi

Còn Cửu Dương Chân Thân được tạo nên từ tinh thể thì không chỉ cấu thành ngoại hình chân thân cho Dương Thạc mà bên trong cũng có khung xương từ những tinh thể kia. Thậm chí trên khung xương còn có máu thịt. Những tinh thể kia không đơn giản chỉ tạo nên bề ngoài mà cấu thành cả một người thật sự.

- Đây chính là...sự ảo diệu của chân thân?

Cảm giác được tình huống này, Dương Thạc chấn kinh.

Chân thân...kim thân...

Trước đó lĩnh ngộ của Dương Thạc về hai từ này không sâu sắc lắm, cho rằng chúng cũng gần như nhau, chỉ là cách nói khác nhau mà thôi.

Giờ hắn nhận ra mình đã sai!

Dù là Thuần Dương Kim Thân hay Đại Nhật Như Lai Kim Thân, đều chỉ là cái vỏ được tạo nên từ chân khí chứ không thể coi là cơ thể thật sự. Còn Cửu Dương Chân Thân hiẹn nay thì được cấu thành từ vô số tinh thể nhỏ, tạo nên xương cốt, thông qua đó sinh ra máu thịt, nội tạng, kinh mạch...hình thành một cơ thể hoàn chỉnh. Đây mới thực sự là "chân thân"

Đương nhiên, Cửu Dương Chân Thân Võ Tôn hiện giờ vẫn chỉ là cái vỏ rất đơn giản, bộ xương, nội tạng, kinh mạch bên trong đều chưa được sinh ra.

Nhưng Dương Thạc dự đoán, khi thực lực của hắn được nâng dần lên, tầng thứ Cửu Dương Chân Thân được nâng cao, chân thân sẽ ngày càng tinh thâm.

- Nếu luyện thành được chín trùng của Cửu Dương Huyền Công, có lẽ Cửu Dương Chân Thân mới đạt đến đỉnh cao, giống hệt với cơ thể con người thật sự, thậm chí còn hoàn hảo hơn cơ thể con người.

Dương Thạc nghĩ bụng.

- Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương dường như cũng chỉ có cái vỏ, không có xương thịt.

Dương Thạc lại nhớ tới Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương.

Khi cỗ kim thân đó bị đánh tan tành, Dương Thạc cảm nhận được rõ ràng đó chỉ là cái vỏ, bên trong không hề có xương thịt gì.

- Chẳng trách mà Tô Quân Ninh nói Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Vương không hoàn chỉnh...

Dương Thạc đại khái cũng hiểu ra.

Ẩn Giao Vương của Ẩn Giao Vương thoát thai từ Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng, đệ nhất trùng là cơ sở của bộ công pháp này, không có đệ nhất trùng mà đã tu luyện đệ tam trùng, dù Ẩn Giao Vương có miễn cưỡng ngưng tụ được Giao Vương Kim Thân, hơn nữa Giao Vương Kim Thân cũng được cấu thành từ tinh thể, nhưng không thể hình thành xương cốt, máu thịt khiến Giao Vương Kim Thân chỉ là "kim thân" chứ không phải "chân thân".

- Chẳng trách mà Ẩn Giao Vương vẫn luôn muốn có Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng để hoàn thiện kim thân. Hắn bắt được mình, chỉ thiếu chút nữa là có được Cửu Dương Huyền Công đệ nhất rùng rồi...Đáng tiếc vì mình mà hắn chết.

Dương Thạc thở dài một tiếng nghĩ.

- Nói chung là Ẩn Giao Vương đã chết rồi.

- Trong không gian Thập Phương Cà Sa, mình là chủ nhân tuyệt đối! Vẫn chưa kiểm tra không gian này kỹ một lượng. Giờ đi xem sao.

Nghĩ thế, Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc liền chui vào nhục thân của mình đang ngồi dưới dòng sông nhỏ kia.

- Ừm...

Cửu Dương Chân Thân vừa chui vào, nhục thân Dương Thạc run lên, khẽ rên vài tiếng.

Sắc mặt cũng hơi tái đi.

- Cửu Dương Huyền Công dù sao cũng là chân thân Võ Tôn, nhục thân của mình chỉ là lk đỉnh phong, hơn kém nhau hẳn một tầng Võ Sư. Nhục thân của mình không thể chịu nổi chân thân Võ Tôn. Xem ra sau này phải luyện thêm sức mạnh nhục thân, đả thông âm khiếu toàn thân, cố gắng nâng cao sức mạnh, không thể để lạc hậu quá nhiều.

Dương Thạc nghĩ bụng.

Dù có Cửu Dương Chân Thân thuộc tầng thứ Võ Tôn, nhưng nhục thân vẫn là sự tồn tại chính của Dương Thạc.

Ít nhất thì Cửu Dương Chân Thân hiện nay chỉ là cái vỏ kim thân, cùng lắm là bên trong có thêm một chút xương cốt. Cửu Dương Chân Thân bị vỡ còn có cách ngưng tụ lại, còn nhục thân mà mất thì khó lòng tạo lại cái khác được.

Có lẽ chỉ khi tu thành toàn bộ Cửu Dương Huyền Công thì mới dễ dàng tạo được một cỗ nhục thân...

Tu thành toàn bộ Cửu Dương Huyền Công là chuyện xa vời đến thế nào chứ?

Lắc lắc đầu, Dương Thạc không nghĩ tới những điều đó nữa, nhục thân đứng dậy khỏi dòng sông, chuẩn bị đi khám phá không gian trong Thập Phương Cà Sa.

- Ẩn Giao Vương đã hoàn toàn chết đi, thần hôn, nhục thân đều đã tan tành, Thập Phương Cà Sa cũng thành vật vô chủ rồi. Nghe nói bảo vật loại này cũng là nhỏ máu nhận chủ.

Trong máu có mang thông tin sức mạnh, thậm chí một phần thần hồn cũng tồn tại trong máu.

Vì thế cái gọi là "nhỏ máu nhận chủ", Dương Thạc cảm thấy là chính xác, có thể thực hiện.

Nghĩ thế, Dương Thạc dứt khoát lấy ra con dao găm vẫn mang theo bên người khẽ cứa ngón tay, khi máu chảy ra thì hắn ấn ngón tay xuống đất.

Uỳnh! Uỳnh!

Rồi Dương Thạc cảm nhận thấy không gian trong Thập Phương Cà Sa bắt đầu hấp thụ máu của hắn.

Cả không gian bắt đầu rung chuyển dữ dội.

Dương Thạc có thể cảm nhận rõ ràng cùng lúc với máu thấm xuống đất, không gian Thập Phương Cà Sa liên kết chặt chẽ với hắn, cả không gian dường như biến thành một phần của thân thể hắn, đã mang dấu ấn của chính hắn.

- Đây là... Thập Phương Cà Sa nhận chủ thành công rồi?

Vừa nghĩ Dương Thạc vừa nhắm mắt lại.

Trong đầu hắn hiện ra toàn bộ hình ảnh của không gian trong Thập Phương Cà Sa.

Không gian này có chu vi đến năm trăm dặm, chủ thể là một dãy sơn mạch nhỏ. Nơi Dương Thạc đang đứng là trong một sơn cốc ở trung tâm của dãy sơn mạch đó.

Giữa sơn cốc chảy qua một dòng sông nhỏ, chính là con sông nhục thân Ẩn Giao Vương xuất hiện. Nước trong sông này có khí tức khá âm lạnh mà cổ quái.

Nước sông chảy xuống từ rìa phía tây của không gian rồi chảy vào rìa phía đông, ra khỏi không gian này cũng biến mất.

- Không gian thật huyền diệu!

- Nếu chỉ là một không gian bình thường cũng chẳng có gì. Nhưng chỉ từ con sông kia cũng thấy, trong không gian này còn nối liền với một số không gian để dẫn nước sông từ đó vào, đồng thời nước sông cũng chảy tới không gian khác...

Đây đều là những điều Dương Thạc hiện nay chưa thể khám phá.

Hắn cũng không quản nhiều những điều đó, tiếp tục khám phá không gian Thập Phương Cà Sa này.

Trong không gian này, đúng như Dương Thạc đoán, trong sơn cốc còn có không ít các loài thú nhỏ, nhưng không có dị thú dữ. Những loài mạnh chỉ là một con mãnh hổ Luyện Thể bình thường.

- Bao lâu nay Ẩn Giao Vương đã đánh lén vô số cao thủ, chắc hẳn có được không ít bảo vật. Không biết hắn để chúng ở đâu.

Dương Thạc tiếp tục tìm kiếm.

- Ủa? Trên sườn núi này có một cái sơn động nhỏ, hình như có cất thứ gì... Text được lấy tại Truyện FULL

Thập Phương Cà Sa đã nhận chủ, Dương Thạc chỉ cần động tâm niệm là cả không gian hiển hiện trong đầu, chỗ nào có sơn động bí mật, bên trong có cất thứ gì đều có thể nhìn thấy. Dương Thạc rất nhanh đã tìm được sơn động cất bảo vật của Ẩn Giao Vương.

Cách chỗ hắn đang đứng khoảng hơn trăm dặm, cũng không xa lắm.

- Qua đó xem sao.

Nghĩ vậy, Dương Thạc chạy thẳng tới sơn cốc.

Chỉ một lát sau hắn đã tới dưới chân núi, ngẩng lên nhìn thì thấy sơn động kia ở trên cao khoảng hơn hai trăm trượng.

- Trèo lên thì quá phiền phức, dùng Cửu Dương Chân Thân lên xem vậy.

Dương Thạc cho Cửu Dương Chân Thân xuất khiếu, chỉ một lát đã tới trước sơn động.

Dương Thạc đã kiểm tra rồi, trong sơn động không có nguy hiểm.

Vút!

Không do dự nữa, Cửu Dương Chân Thân lập tức bay vào trong.

- Bảo vật đúng là có không ít!

Vào bên trong, Dương Thạc lập tức nhìn thấy dưới mặt đất để đầy bảo vật như vũ khí, áo giáp các loại. Trong đó có rất nhiều món toả ra sát khí tanh nồng. Rõ ràng đó đều không phải vật thường, kém cũng là thần binh lợi khí như con dao găm của Dương Thạc.

Nhưng hắn đã có Huyền Ưng Đoạn Trảo, cũng không thấy hứng thú lắm với những món vũ khí này.

- Đáng tiếc ở đây không có linh dược, linh quả... Dù đã từng có thì chắc cũng bị Ẩn Giao Vương ăn hết lâu rồi.

Dương Thạc lắc đầu tiếc nuối.

Tiến về phía trước, khi gần đi hết sơn động, trước mặt Dương Thạc xuất hiện một cuộn da thú.

Ầm!

Vừa nhìn thấy nó, Dương Thạc lập tức cảm nhận được một luồng áp lực dồi dào. Nó gần giống với áp lực toả ra từ nhục thân của Ẩn Giao Vương. Đương nhiên, với Cửu Dương Chân Thân hiện nay thì uy lực này chỉ là chuyện nhỏ, không thể tổn thương được gì.

Cầm lấy cuộn da thú mở ra, Dương Thạc nhìn thấy trên đó viết đầy những thứ chữ mà hắn không hiểu, hình như là chữ của Nê La Quốc.

- Đây là da trên lưng Bạch Viên Vương!

Sắc mặt Dương Thạc trở nên ngưng trọng.

Tác giả: Linh Ẩn Hồ