Đối với đấu giá sư mà nói giá cả không sợ cao mà chỉ sợ không cao cho nên giá tiền này hắn vẫn muốn kéo lên trên một chút.
Nếu như thành giao thanh danh của hắn cũng sẽ lớn.
Đúng lúc này hắn cho rằng không có người nào đấu giá nữa thì ở trong một góc âm u, Diệp Bạch cuối cùng cũng giơ lên một tấm bảng.
- Hai vạn ba nghìn điểm cống hiến.
Toàn trường sợ hãi.
Tất cả mọi người đều đưa mắt nhìn chung quanh, người có can đảm đấu với Lý Khinh Thiền này rốt cuộc là ai?
Mọi người nhanh chóng nhìn về phía Diệp Bạch đang ngồi ở trong góc đại sảnh.
- Người kia là ai, chỉ là một đệ tử ngoại tông tại sao lại có nhiều điểm cống hiến như vậy?
Tất cả mọi người cho rằng sẽ không còn người đấu giá, nhưng hiện tại thật không ngờ.
Mà những người ở trên lầu cũng đưa ánh mắt xuống nhìn về phía Diệp Bạch, Cốc Tâm Hoa nhìn thấy Diệp Bạch thì không nhịn được mà khẽ cười, ở lầu hai cũng có mấy người như vậy.
Quan Đạp Tuyết, Thẩm Họa Yên, Lam Phong, Trưởng Tôn Kiếm Bạch.
Bọn họ đều nhận ra Diệp Bạch.
Đáng tiếc không phải ai cũng nhận ra Diệp Bạch, tựa như Lý Khinh Thiền chưa từng nghe qua tên của hắn, còn có Bình công tử cũng chưa gặp qua hắn. Nguồn tại http://Truyện FULL
- Muốn hiển lộ uy danh mà thôi!
Hiển nhiên mọi người đều cho rằng Diệp Bạch không thật sự muốn cạnh tranh mà chỉ muốn thể hiện uy danh mà thôi, muốn so tài phú với Lý gia, không muốn sống nữa sao?
Tuy nhiên mặc kệ mọi người nghĩ thế nào, Diệp Bạch cũng đã hạ quyết tâm đối với bình cực phẩm đan này, hắn nhất định phải có.
Vừa rồi tam giai huyền binh, Chí Dương Ngũ Hành kiếm tuy hắn động tâm nhưng không phải không thể bỏ qua.
Huyền binh tuy trân quý nhưng có tiền thì vẫn lấy được.
Còn cực phẩm hoán huyết đan, đỉnh cấp tẩy cốt đan này vô cùng quý hiếm, chỉ có thể ngộ chứ không thể cầu, cả đời cũng không biết chạm phải mấy lần, cho nên Diệp Bạch không có ý định bỏ qua.
Lúc trước khi thăng cấp thành huyền sĩ, gia chủ Diệp gia Diệp Thiên Vấn đã cho hắn hai viên cao cấp tẩy cốt đan hiệu quả sau khi dùng rất rõ rệt.
Cho nên Diệp Bạch đối với cực phẩm Hoán Huyết đan này có hi vọng rất lớn, cho nên không muốn bỏ qua.
Nếu như là bình thường hắn cạnh tranh không nổi nhưng hiện tại hắn đã mang theo tới hai sáu vạn điểm cống hiến.
Biết rằng viên cực phẩm hoán huyết đan này có thể khiến cho hắn thoát thai hoán cốt cho nên Diệp Bạch không thể bỏ qua.
Tuy hơn hai vạn điểm cống hiến có vẻ hơi mắc nhưng đối với hắn mà nói có được thực lực mạnh nhất mới là điều cơ bản nhất.
Chỉ cần có thực lực cái gì muốn lấy cũng lấy được, hơn hai vạn điểm cống hiến, từ nay về sau mình cố gắng là lại cố được.
Quan trọng nhất là với thực lực trung cấp huyền sư ở trong trường đấu giá này ai có thể khiến hắn e ngại? Đừng nói là thập đại đệ tử ngoại tông mà cho dù là đệ tử hạch tâm các trưởng lão hắn cũng dám cạnh tranh.
Bởi vì hắn biết rõ thân phận của mình còn hơn cả bọn họ, trưởng lão? Không lâu sau hắn cũng sẽ trở thành.
….
Ở dưới trận vị đấu giá sư Xích Mộc kia cũng cảm thấy ngây người.
Hắn thật sự không ngờ sẽ có người đấu giá, hơn nữa người này không phải xuất phát từ trên lầu các mà là trong một góc vắng vẻ.
Chỉ là tình hình này khiến cho lão cảm thấy hưng phần mà nói:
- Vị công tử này ra giá hai vạn ba nghìn điem cống hiến, còn có người nào ra giá cao hơn không?
- Hai vạn bốn nghìn điểm.
Lý Khinh Thiền trầm mặc một cái rồi ra giá.
Diệp Bạch không hề do dự xuất ra hai vạn năm nghìn điểm cống hiến, nhất thời ở vị trí số sáu trên lầu hai không có thanh âm phát ra nữa.
Ở trên kia vị đấu giá sư cuối cùng cũng hạ chùy xuống mà nói:
- Chúc mừng vị công tử này lấy được lọ đan dược này, xin mời lên trên đài giao điểm cống hiến.
Tất cả mọi người đều thở ra một hơi, không thể tưởng tượng nổi, hắn thật sự muốn mua, rõ ràng là thực sự…
Có người khẽ véo bắp đùi của mình, bọn họ xác định mình không phải nằm mơ.
Ở trên lầu hai tại vị trí số sáu truyền tới một thanh âm hừ lạnh, hiển nhiên Diệp Bạch đã thành công trong việc đắc tội Lý Khinh Thiền trước mắt bao nhiêu người, nàng không thầm hận hắn mới là chuyện lạ.
Chỉ là Diệp Bạch cũng không để ý sau khi giao hết điểm cống hiến hắn cầm bình đan dược xuống đút vào trong Tam Mãng tuyết giới chỉ.
Sau lọ cực phẩm hoán huyết đan chính là một lọ Đỉnh cấp tẩy cốt đan.
Vị đấu giá sư Xích Mộc kia hưng phấn đến đỏ bừng cả khuôn mặt, hiển nhiên cái này cũng nằm trong dự liệu của hắn, một lọ cực phẩm hoán huyết đan này có giá trị khởi điểm là một vạn ba nghìn điểm cống hiến.
Trải qua chuyện vừa rồi mọi người biết rõ Cực phẩm Hoán huyết đan có giá trị hai vạn năm nghìn điểm cống hiến thứ này còn quý giá hơn, trong trường liền có một số người không có ý định báo giá nữa, miễn cho bị mất mặt.
Mà ở trên lầu một số người cũng đưa mắt nhìn Diệp Bạch xem hắn có phản ứng gì.
Thấy vậy Diệp Bạch cũng không thèm để ý mà giơ tay lên nói:
- Hai vạn năm nghìn điểm cống hiến.
… Toàn trường im lặng.
Cuối cùng bình Tẩy Cốt đan này không có ai đấu giá được giao cho Diệp Bạch, Diệp Bạch tiến tới giao hai vạn năm nghìn điểm cống hiến xong rồi nhận bình đn dược.
Vị đấu giá sư tuy không hài lòng lắm nhưng hai vạn năm nghìn điểm cống hiến đã không phải là ít.
Đỉnh cấp tẩy cốt đan này có giá trị thật là một vạn tám nghìn điểm cống hiến, so với Hoán huyết đan thì đắt hơn, chỉ là những người khác biết cho dù mình có hô giá thì Diệp Bạch cũng sẽ đuổi kịp nên dứt khoát không cạnh tranh.
Bởi vậy Diệp Bạch tốn hao năm vạn điểm cống hiến đã mua được hai bình đan dược.
Không ít người nghị luận thân phận Diệp Bạch, sau đó tin tức Diệp Bạch ba chiêu đánh bại đệ tử khiêu chiến Sơn vương tự truyền ra.
Ở trên lầu hai.
Ở trên vị trí số tám Bình Công tử Hàn Vô Cữu thấy ánh mắt mọi người vây quanh Diệp Bạch thì hừ lạnh một tiếng, lúc trước hắn cũng không nhận ra Diệp Bạch nhưng hiện tại thì đã biết, đối với việc Diệp Bạch ba chiêu chiến thắng đệ tử Sơn Vương tự hắn không thèm để ý, hiển nhiên cho rằng Diệp Bạch chẳng qua may mắn mà thôi.
Lúc trước hắn không ở trên núi cho nên không biết đệ tử Sơn Vương tự này đã liên tục đánh bại ba đệ tử hạch tâm Tử Cảnh Cốc. Diệp Bạch có thể chiến thắng hắn có thể là may mắn sao?