Vô Tận Cường Hóa

Chương 397: Vụ Thành Huyết Chiến (5)

Khi Ôn Nhu tỉnh lại, nàng phát hiện chính mình đang nằm ở trong lòng của Trầm Dịch, bên cạnh là AI Mikania. Bọn họ còn ở trong giáo đường, bên ngoài tiếng chém giết vẫn như trước, thuyết minh thời gian hôn mê của nàng cũng không dài.

lực lượng cuồng bạo đang tàn sát bừa bãi Trong thân thể của nàng lúc này đã lần thứ hai ngủ đông, nàng lại khôi phục bình thường.

Nàng bật thốt lên hỏi: "Ta chết 1 lần rồi à?"

AI Mikania cười: "Ngươi không chết, trên thực tế công kích cuối cùng của sa lợi na không có tạo thành tổn thương gì đối với ngươi."

Ôn Nhu ngẩn ngơ: "Điều này sao có thể?"

"Vậy phải hỏi chính ngươi." Trầm Dịch lạnh lùng nói: "Ngươi rốt cuộc nghĩ muốn lừa ta tới khi nào?"

Ôn Nhu trong lòng nhảy dựng, nhìn thấy vẻ mặt nghiêm khắc kia của Trầm Dịch mang theo ánh mắt trách cứ, nàng ý thức được cái gì, hơi hơi cúi đầu: “ngươi đã biết tất cả rồi à."

"Không phải nhiều lắm, nếu sớm biết có hậu quả nghiêm trọng như vậy, ta tuyệt đối sẽ không cho phép ngươi tham gia lần chiến đấu này!"

"Đây là nguyên nhân vì cái gì ta không muốn nói cho ngươi."

"Vì cái gì phải kiên trì như vậy?"

"Bởi vì đó là quyền lực của ta, cũng là nghĩa vụ của ta!"

Nói đến đây, nàng đột nhiên nở nụ cười, nhẹ nhàng khẽ hô Trầm Dịch một cái, sau đó nói: "Trầm Dịch, ta biết ngươi nghĩ như thế nào. Có lẽ đối với ngươi mà nói, mặc dù ta bị thương không thể động đậy, ngươi cũng nguyện ý chiếu cố ta, giúp ta hoàn thành nhiệm vụ...... Cũng chính vì ngươi yêu ta, ngươi nguyện ý làm như vậy đúng không?"

"Đúng vậy."

"Đối với ngươi. Ta là nữ nhân của ngươi, nhưng không phải nữ nhân dựa vào ngươi để nuôi sống."

"Ngươi không tất yếu......"

" Chuyện này rất quan trọng!" Ôn Nhu đánh gảy Trầm Dịch: "Còn nhớ rõ ngươi theo ta từ hoang dã trở về, ta đã nói với ngươi một câu không?"

" câu gì?"

"Ta nói nếu ngươi dám tìm nữ nhân khác, ta liền thiến ngươi."

" thì thế nào?"

Ôn Nhu nghiêm mặt nói: "Ta là còn thật sự đích, Trầm Dịch. Ta biết chính mình đang làm cái gì! Từ nhỏ phụ mẫu ta đã giáo dục ta, nam nữ ngang hàng là một câu nói dối, điều kiệnn tiên quyết của ngang hàng là độc lập, không có độc lập thì ngang hàng chỉ là bố thí!"

Nàng xem Trầm Dịch, chỉa chỉa chính mình: "Những lời này khắc sâu trong đầu của ta, ta biết nếu ta muốn tranh thủ cái gì, ta trước tiên phải trả giá cái gì đó! Ta không thích nữ nhân một bên hô nam nữ ngang hàng, một bên nữ nhân đó bị nam nhân bao dưỡng. Muốn bị nam nhân bao dưỡng, phải làm tốt chuẩn bị tâm lý nam nhân đó sẽ có tiểu lão bà."

Trầm Dịch ngạc nhiên: "Ngươi là nói ngươi gạt ta chuyện huyết thống, liều mạng chiến đấu, mục đích cuối cùng chỉ vì độc lập và có địa vị ngang hàng, chính là vì không cho ta có cơ hội tìm nữ nhân khác?"

Ôn Nhu cười khúc khích bật cười: "Phải, lý do Thực vớ vẩn đúng không? Chính là hiện thực! Đây là nữ nhân, lý do không trọng yếu, quan trọng là... Nơi này......"

Nàng chỉa chỉa trái tim của mình.

Trầm Dịch hoàn toàn giật mình.

Cách đó không xa AI Mikania nhẹ giọng ho khan, kênh thông tin truyền ra âm thanh ồn ào của đám người Kim Cương Hồng Lãng, xen giữa còn kèm theo tiếng chiến đấu kịch liệt cùng tiếng than khóc.

Ôn Nhu nói chuyện mang đến rung động mạnh, thế cho nên Trầm Dịch trong lúc nhất thời lại có cảm giác sinh mệnh không thể thừa nhận nổi, bên người hết thảy đều giống như trở nên xa xôi.

Muốn nói cái gì đó, Ôn Nhu đè lại môi của Trầm Dịch: "Chiến đấu còn không có chấm dứt, có cái gì nói chờ đánh xong rồi nói sau."

Nàng đứng dậy rời đi lồng ngực của Trầm Dịch hướng ra phía ngoài, đột nhiên dừng chân nói: " kỹ năng huyết thống Của ta có uy lực suy yếu một nửa sát thương, vốn muốn tìm thời cơ thích hợp nói cho ngươi, hiện tại nói cũng không chậm, đúng không?"

Nàng nói xong đi ra giáo đường.

AI Mikania đi đến bên người của Trầm Dịch nhẹ giọng nói: "Nàng là một nữ nhân tốt, đừng cô phụ nàng, Trầm Dịch đại ca."

Trầm Dịch đứng lên, sửa sang lại áo: "Giúp ta tìm xem người máy của ta? Không có nó thì lúc đánh nhau cũng không tiện."

AI Mikania: "......"

Bên ngoài Giáo đường, tiếng gầm rú của Hỏa thần pháo vang lên lần thứ hai, viên đạn như máy thu gặt ngũ cốc thu gặt sinh mệnh của bọn quái vật.

Theo chiến tranh sương mù biến mất, trên không của Kurast đã bị bao trùm khói thuốc súng, máu tươi nhiễm đỏ mỗi một ngã tư đường, hội tụ thành con sông máu.

Nóc nhà, ngã tư đường, cầu, các góc của thành thị nơi nơi có thể thấy được thân ảnh của mạo hiểm giả, bọn họ chạy khắp nơi, lợi dụng hết thảy hoàn cảnh phức tạp để phục kích, giáp công, tập sát mục tiêu.

Trong Mưa bom bão đạn cùng loạn đao quang kiếm ảnh, thể hiện chiến tranh đặc trưng trong cái thế giới thần kỳ này.

Này trong đó có người biểu hiện ra vũ lực siêu cường, cũng có triển lãm lực lượng của tập thể tập trung lại với nhau.

Ngay khi tử vong của sa lợi na thông qua văn chương huyết tinh rơi vào trong tai của các mạo hiểm giả,tâm tình của nhóm mạo hiểm giả cũng sôi trào lên.

Tin tưởng là nguồn suối lực lượng, là thuốc kích thích tốt nhất, có thể đem người gầy yếu trở nên dũng mãnh, đem người dũng mãnh trở nên vô địch.

Mọi người tác chiến càng thêm dũng cảm, cũng càng thêm phấn chấn, theo mới đầu mọi người không quen địa hình, đến hiện tại đã bắt đầu mượn dùng địa hình để chiến đấu, nhóm mạo hiểm giả rốt cục thoát khỏi thời kì chống cự gian khổ nhất trong giai đoạn thứ nhất.

Sau khi Sa lợi na tử vong, chiến đấu tiến vào giai đoạn giằng co

Chiến đấu tiến hành đến 4 giờ 13 phút, ma quỷ binh đoàn BOSS thứ ba “ phong chi dực” bị Tông Đường chém giết,giai đoạn chiến đấu tiến vào phản kích.

Frost dẫn theo binh lính nhảy dù bắt đầu lao ra công sự che chắn, ở dưới sự trợ giúp của Kim Cương, La Hạo, Chu Nghi Vũ, La Thăng cùng Thường gia huynh đệ, bắt đầu tổ chức triển khai dọn dẹp từng con phố.

Chiến đấu đến 7 giờ tối, một ngàn năm trăm con quái vật trong binh đoàn ma quỷ bị tàn sát không còn.

văn chươngHuyết tinh truyền đến âm thanh:

" nhiệm vụ thanh trừng Kurast hoàn thành."

"Nga rống!" Tất cả mạo hiểm giả toàn bộ hưng phấn hô lên.

Lý do là vì bọn họ đã trải qua nhiều giờ khổ chiến, trả giá đại giới là ba gã mạo hiểm giả, bốn mươi bảy binh lính nhảy dù chết trận mới có thể có thành quả như vậy.

Này đồng thời cũng là sau khi bọn họ tiến vào ba khó khăn, chân chính lần đầu tiên lấy được thắng lợi dựa vào thực lực của mình. Trước đó ở trong nhiệm vụ cây cối lột da này, độ khó còn lớn hơn so với nhiệm vụ dốc Farrel.Nhưng mà đối với Trầm Dịch mà nói, trận chiến đấu này cũng không gây cho hắn cảm giác thành tựu gì.

Một trận chiến này đã chết ba gã mạo hiểm giả, mà kế tiếp sẽ phải đối mặt với nhiệm vụ còn khó khăn hơn,nhiệm vụ với ba nghìn điểm tích phân.

Bước chậm ở trên đầu đường trong Kurast, nhìn thấythi thể bị vắt ngang đầy đường, Trầm Dịch trong miệng thì thào phun ra sáu chữ: “cái núi thi thể này đủ dài."

————————————

Sau Chiến đấu chính là phân phối lợi ích, điều này đã trở thành quy củ.

thời điểm Mọi người ở địa cầu tranh danh đoạt lợi, đi tới đô thị huyết tinh, danh dự không hề trọng yếu, lợi ích mới là thứ mọi người quan tâm.

mạo hiểm giả Phân tán một lần nữa tụ lại cùng một chỗ, tán gẩu với nhau về khoảng thời gian chiến đâu gian khổ vừa rồi, đồng thời cũng khát khao chỗ tốt sắp tới tay, cứ việc đã chết ba người, nhưng tuyệt đại bộ phân mạo hiểm giả còn lại tâm tình vẫn sôi trào như cũ, đương nhiên đội Nam Hải là ngoại lệ.

sắc mặt của Anbela âm trầm —— nàng mất đi một gã đội viên.

Cái kia thời điểm, Hồng Lãng đi tới vỗ vỗ của nàng bả vai: "Người chết thì đã chết,người còn sống còn phải tiếp tục chiến đấu. Không cần quá mức đau buồn, ai cũng không biết khi nào thì chúng ta sẽ đi gặp lão bằng hữu. Quá mức bi thương, là đang ngược đãi bản thân...... Bán đấu giá sắp bắt đầu rồi, phân tâm sẽ ảnh hưởng đến cạnh tranh, sẽ chỉ làm chính mình có hại, gia tăng tỷ lệ chết trận."

Anbela kinh ngạc địa nhìn thấy Hồng Lãng: "Ngươi......"

Hồng Lãng hướng Anbela nháy mắt mấy cái: "Có phải hay không rất kỳ quái ta đột nhiên trở nên như vậy triết học?"

"Chó má, liền cái này cũng xứng kêu triết học?" Anbela chửi một câu, sau đó nói: "Bất quá theo trong miệng ngươi toát ra câu vừa rồi, làm cho cảm giác của ta có chút không quen."

Hồng Lãng cười ha ha: "một người cho dù thô lỗ, cũng có một mặt tinh tế của hắn, đừng xem thường người khác."

Nói xong cười to rời đi, Anbela nhìn bóng dáng của hắn, nhất thời giật mình.

ngẫm lại những lời hắn nói, trên mặt lại nở rộ ra nụ cười, tâm tình cũng tốt lên rất nhiều.

Theo nhóm mạo hiểm giả bắt đầu lục tục tập trung lại, đấu giá hội rốt cuộc bắt đầu rồi.

Lần này nhiệm vụ khố lạp tư đặc tổng cộng đạt được năm rương, trong đó chiến tranh xử nữ sa lợi na bị giết ba lượt, Trầm Dịch giết nàng hai lần, AI Mikania giết nàng một lần, đương nhiên lần này Trầm Dịch không cần đem tích phân phân cho mọi người. Trừ lần đó ra còn có hai con quái đầu lĩnh các rơi xuống các loại vũ khí cấp D.

Trong Năm rương đó, trừ năm cái cấp quyển trục vũ khí cấp B, trong rương của gió bảo chi thụ có một mầm móng của cây hấp huyết đằng, đúng là lúc trước người làm vườn ước mơ cái loại yêu đằng này, một khi gieo trồng thành công là có thể làm hấp huyết yêu đằng lớn dần, chỉ là quá trình gieo trồng cực kỳ phức tạp, hơi có vô ý sẽ gieo trồng thất bại.

3 rương của Chiến tranh xử nữ có quyển trục kỹ năng phong vũ cước, ba khỏa phù văn thạch cùng quyển trục kỹ năng long quyển toàn phong cước.

trong rương của phong chi dực có băng phong chi dực.

Băng phong chi dực: có khả năng nhập vào trong cơ thể, khiến cho người đó có được năng lực tự do bay lượn ở trong tầng khí quyển, sau khi triển khai cánh, khi công kích mang theo thương tổn nguyên tố băng cùng phong lên đối thủ. khi Sử dụng băng phong chi dực để phi hành, sức nặng bản thân không được lớn hơn bốn mươi kg.

Đối với băng phong chi dực này có thể nói là phụ gia trang bị tốt nhất mà nhóm mạo hiểm giả gặp qua, chẳng những có được năng lực làm cho người ta tự do bay lượn, còn mang vào thương tổn nguyên tố, chính có hạn chế sức nặng bản thân không được lớn hơn bốn mươi kg hạn chế này thật sự làm cho người ta khó có thể đủ điều kiện.

34 mạo hiểm giả, không có ai có thể trọng dưới bốn mươi kg, trên thực tế cho dù có cũng vô dụng. Phải biết rằng trừ bỏ ngoài sức nặng của bản thân, còn phải tính đến sức nặng của vũ khí trang bị. Như trang bị lực lượng chi nhận, sức nặng đã hơn bốn mươi kg, ai cầm nó đều đừng nghĩ tự do phi hành.

Hạn chế này khiến cho giá trị của nó suy giảm lớn

Trước khi Đấu giá hội chính thức bắt đầu, đầu tiên mọi người xác định một sự kiện: tiền lời của mạo hiểm người chết đi nên được, sẽ căn cứ tỉ lệ cống hiến của người còn sống một lần nữa phân phối lại

Đây là điều hết sức hiển nhiên, dù sao người chết đã chết rồi, chuyện kế tiếp lại bắt đầu làm cho Tông Đường cùng Anbela bất an đứng lên.

Nhóm Mạo hiểm giả tranh đoạt vật phẩm thưởng trở nên kịch liệt hơn.

Ngay khi trương quyển trục tăng lên vũ khí cấp B thứ nhất bắt đầu đấu giá, một gã mạo hiểm giả tự do trực tiếp kêu giá cả tám ngàn điểm, dọa Anbela cùng Tông Đường một cú sốc.

Người nầy có phải bị điên rồi? Thế mà lại khai ra giá cao như vậy?

Phải biết rằng quyển trục tăng lên vũ khí cấp B bất quá là đem vũ khí cấp CC tăng lên cấp B, giá trị cùng lắm là chín ngàn điểm. Đối phương trực tiếp dùng tám ngàn điểm để đấu giá, làm như vậy là không có lời, đồng thời làm một cái tán nhân, hắn cũng không có năng lực đấu giá tiếp.

Không chỉ có như vậy, người này cũng không có đủ tiền để trả, nói cách khác, hắn đang đấu giá khống

theo sau là Mặt Thẹo báo ra giá cả chín ngàn điểm, đây đã là giá cực hạn của quyển trục này, giá cả này làm mọi người khiếp sợ.

Ngay khi trương quyển trục tăng lên vũ khí bị cấp B thứ nhất bị mua đi, Ngay sau đó là trương thứ hai lần thứ hai bị ra giá tám ngàn điểm, sau đó Hoàng Thiên ngưỡng bỏ ra chín ngàn điểm để mua.

cạnh tranh kịch liệt Như thế, khiến cho da đầu hai người an tông đều run lên.

"Có người nóng nảy, sợ sau khi chết đi ưu đãi gì cũng không có, tình nguyện đấu giá khống cũng muốn lấy được ưu đĩa." Tông Đường ý thức được sự biến hóa này, nắm tay lại nói.

Đúng vậy, tử vong của ba gã mạo hiểm giả cho mọi người mang đến kích thích. Thay vì đem điểm thưởng tặng cho người khác, thực lực của chính mình lại không tăng lên, kết quả ở trong chiến đấu chết đi, còn không bằng liều mạng đấu giá khống để lấy ưu đãi, tăng lên thực lực bản thân,chính vì tâm tình này khiến cho đấu giá trở nên kịch liệt.

Anbela có chút ngồi không được: "Không thể làm cho loại xu thế này tràn lan, như vậy thì mọi người sẽ không kiêng nể gì mà chào giá."

Hai đội sở dĩ phải tận khả năng đem vật phẩm thưởng thu mua lại, bởi vì lo lắng loại tình huống này phát sinh. Trong Đoàn đội có người tử vong, người còn sống còn có thể kế thừa ích lợi của hắn, chia ra cũng không ít. Tán nhân mà chết, vậy thật là cái gì cũng mất.

Nàng đứng lên: " đi, cùng Trầm Dịch nói chuyện. Phải ngăn cản tình huống này!"

Giờ này khắc này, nàng trước hết nghĩ đến Trầm Dịch.

Trầm Dịch đang thản nhiên ngồi ở trên một khối tảng đá lớn, thần thái tự nhiên nhìn tràng đấu giá. Tràng đấu giá vẫn như trước kịch liệt, hắn lại thản nhiên tự đắc ngồi uống rượu

thời điểm Anbela cùng Tông Đường tới, hắn thậm chí còn hướng hai người giơ lên chén rượu, làm động tác mời rượu.

Sau đó hắn cười, nói: "Ta biết ý đồ đến của các ngươi, không cần sốt ruột, đây đã là cực hạn của bọn hắn."

Anbela ngẩn người: "Ngươi như thế nào sẽ biết?"

Trầm Dịch từ từ trả lời: "Bởi vì tất cả mọi người muốn sống."

Anbela cùng Tông Đường đồng thời ngẩn ngơ, lập tức hiểu được.

tăng giá hành vi của Nhóm Mạo hiểm giả, là do bị người chết trận kích thích, bởi vậy tình nguyện báo giá khống, nhưng không có nghĩa là mọi người liền nguyện ý tiếp nhận giá cả đó.

Nếu bọn họ báo giá khống quá nhiều, sau đó lại không có đủ điểm để trả, thì khi rời đi thế giới nhiệm vụ sẽ tiến hành thanh toán điểm huyết tinh bù vào, vạn nhất tài chính không đủ sẽ bị gạt bỏ, mọi người cũng không muốn chết.

Không ai là đứa ngốc, có chút người có lẽ không thể suy nghĩ được lâu dài, nhưng ít ra có thể tính toán ích lợi rõ ràng trước mắt. Bởi vậy hành vi nâng giá của bọn họ vẫn tương đối khắc chế.

"Nhưng vẫn bị bọn họ nâng giá cả lên cao quá rồi." Anbela rất là bất mãn.

Trầm Dịch thản nhiên trả lời: "Ngươi không thể luôn trông cậy vào dùng giá thấp đi thu mua thứ tốt. thời điểm nên tranh, vẫn phải tranh một chút. Lại nói tiếp, chúng ta rốt cuộc có lực lượng đoàn đội, chẳng lẽ đoàn đội còn tranh không lại cá nhân sao? Bọn họ có thể nâng giá, các ngươi chẳng lẽ lại không được?"

Có câu hắn chưa nói, nhóm mạo hiểm giả sở dĩ có gan nâng giá, còn cùng hắn có quan hệ —— Trầm Dịch càng ngày nổi tiếng, càng có nhiều người biết sự tích mượn tiền của hắn.

An Tông hai người lẫn nhau nhìn, lúc này bọn họ đột nhiên ý thức được, nguyên lai điểm huyết tinh trong tay bọn họ cũng không như bọn họ tưởng tượng đầy đủ. Nếu còn tranh như vậy, những nhiệm vụ sau, bọn họ sẽ không có tư cách gì cùng Trầm Dịch cạnh tranh, Trầm Dịch đề nghị bọn họ mua nợ, rõ ràng không có hảo ý. Nhưng cứ như vậy buông tha cho cơ hội có thể tăng lên thực lực của chính mình lại không khỏi làm cho bọn họ cảm thấy đau lòng.

Là giữ lại điểm huyết tinh nhất định đến hậu kỳ cùng Trầm Dịch cạnh tranh, vẫn là trước bắt ích lợi trước mắt?

Hai người trong lòng đều do dự không ng ừng.

Lúc này, quyển trục vũ khí thứ ba bắt đầu bán đấu giá.

Anbela cắn răng một cái kêu lên: "Chín ngàn điểm!"

—————————

Trận này đấu giá kịch liệt cuối cùng kết thúc sau 1 giờ.

đội Phong Lâm lấy giá cả một vạn tám ngàn điểm chụp được hai quyển trục cấp B, đội Nam Hải chín ngàn điểm bắt 1 trương, toàn bộ đều là giá cả cực hạn. Điều này không những không có lợi mà còn tai hại cực lớn về sau, hai đội đều cảm thấy phiền não.

đội Đoạn Nhận hoàn toàn buông tha cho tranh đoạt quyển trục tăng lên vũ khí —— có khối lập phương Hắc Ám ở trong tay, bọn họ không cần quyển trục.

quyển trục phong vũ cước do Thường gia huynh đệ mua xuống, bất quá chính bọn hắn không học, hiển nhiên là tính toán quay về đô thị đem bán ra. quyển trục kỹ năng long quyển toàn phong cước cấp CC được đội Phong Lâm dùng một vạn tám ngàn điểm mua. Tông Đường hoàn thành một cái nhiệm vụ treo giải thưởng, điểm huyết tinh tăng lên nhiều. Huống chi Trầm Dịch nói đúng, thà làm ma no còn hơn làm ma đói, hắn bây giờ tăng lên lực lượng, nhiệm vụ phía sau còn có thể tiếp tục cố gắng.

Vô luận Anbela vẫn là Tông Đường, đều đã chuẩn bị cạn kiệt tiền lời tương lai, bọn họ biết chính mình không có khả năng trong cuộc bán đấu giá tương lai có khả năng cạnh tranh nổ với Trầm Dịch, cho nên chỉ mưu đồ ích lợi trước mắt. Những kế hoạch lúc trước đặt ra, sau khi tình thế phát triển dần dần biến mất, không có hiệu quả —— Anbela chính thức thông tri a hồng, hủy bỏ ý tưởng tranh đoạt kỹ năng quyển trục cấp C, Tông Đường cũng làm ra thông tri đồng dạng

Trầm Dịch không đánh mà thắng làm tan rả mưu đồ của hai đội.

Về phần phù văn thạch vẫn do Trầm Dịch mua, mỗi người đều biết Trầm Dịch có ý tổ hợp thần phù chi ngữ, cũng không cùng hắn khó xử. mầm móng Hấp huyết đằng bởi vì không có người gieo trồng, nên bị Trầm Dịch dùng hai ngàn điểm dễ dàng chụp được, theo sau là băng phong chi dực cũng bởi vì không ai có thể xử dụng, Trầm Dịch tiếp tục dùng 2000 điêm bắt lấy. Hắn một hơi chụp được ba trang bị, tổng giá trị bất quá là bảy ngàn điểm, còn không đáng giá bằng quyển trục vũ khí cấp B, nhưng mỗi một thứ đều giá trị phi phàm.

thời điểm hắn chụp được băng phong chi dực, mỗi người đều nhìn hắn, không nghĩ ra hắn lấy thứ này làm gì. Không nghĩ tới Trầm Dịch cầm băng phong chi dực, hướng Ôn Nhu gật đầu, Ôn Nhu đã lấy ra con ảnh thú với bộ dáng nhu thuận.

Trầm Dịch tùy tay đem băng phong chi dực nhập vào trong cơ thể của ảnh thú, vật nhỏ này sau lưng loạn hưởng một trận keng keng, sinh ra một đôi cánh chim bằng băng, lập tức giương cánh bay lượn, lấy tốc độ cao ở trên bầu trời vẽ ra 1 vòng sóng gợn, phát ra tiếng kêu vui vẻ.

một màn Này làm mọi người trợn mắt há hốc mồm.

Ảnh thú nguyên bản chính là thú triệu hoán di động với tốc độ cao, hiện giờ có đôi cánh này, liền như hổ thêm cánh.

Tông Đường nhịn không được mắng một câu: "Đáng chết, ta như thế nào không nghĩ tới thứ này còn có thể dùng cho sủng vật."

Anbela dùng ánh mắt đồng tình nhìn hắn: "Hỏa mã Của ngươi cũng không dùng được thứ này?"

"Ta có thể tìm con khác cố thể trọng phù hợp."

"Đáng tiếc ngươi nghĩ đến đã chậm. Có rất nhiều sự tình sẽ không dựa vào chỗ chúng ta có hay không có thể nghĩ đến, mà do chúng ta có hay không có thể trước tiên nghĩ đến...... Cơ hội không đợi người." Anbela khẩu khí mang theo chút vui sướng khi người gặp họa.

Bởi vì Zeus không thể chiến đấu trên đường phố, không thể phát huy tác dụng, tất cả phân phối chỉ có dựa theo đô thị tính toán, nhóm mạo hiểm giả phụ trợ chỉ có thể tự nhận không may. Nhưng mà cho dù là dựa theo đô thị tiến hành tính toán tỉ lệ cống hiến, đội Đoạn Nhận cũng đạt được 31 % tỉ lệ cống hiến. Bởi vậy Đoạn Nhận tuy rằng mua 3 trang bị trên, nhưng theo tỉ lệ chia điểm,thu hoạch điểm huyết tinh vẫn như cũ lớn hơn bọn họ trả giá.

sau khi Tất cả sự tình kết thúc, Trầm Dịch đề nghị nghỉ ngơi một ngày. một trận Kurast đánh quá mức gian nan, đại bộ phận người cũng đều mệt mỏi, không chỉ là trên thân thể, càng nhiều là phương diện tâm linh.

Nhóm Mạo hiểm giả tụ cùng một chỗ, tự do đi lại, nói chuyện với nhau, theo một hồi sóng vai chiến đấu, cảm tình của mọi người dần dần sâu sắc,tâm lý cảnh giác dần dần suy yếu. Một ít người trong lúc đó thành lập giao tình không tồi, đều tự ước hẹn tìm địa phương uống rượu. trong thành thị Kurast, tửu quán cũ nát nhỏ không thiếu, đáng tiếc là không có rượu, bất quá không sao cả, nhóm mạo hiểm giả phần lớn tự mang.

Vì thế mọi người có hẹn đều tản ra. Chu Nghi Vũ theo thường lệ quấn quít lấy AI Mikania, đội Long Nha cùng Mặt Thẹo đi đến cùng nhau, Kim Cương cùng mập mạp, La Thăng cùng với Thường gia huynh đệ đi tửu quán, vốn nghĩ muốn đem Hồng Lãng cùng đi, không nghĩ tới nửa đường gặp phải Anbela, gác lên bả vai của Hồng Lãng nói: "Có hứng thú cùng ta uống một chén?"

Mọi người cảm thấy kinh ngạc, khi nào thì Hồng Lãng tán tỉnh nữ nhân này? Hồng Lãng muốn cùng các huynh đệ cùng một chỗ, nề hà mọi người cùng nhau ồn ào, bỏ lại một mình Hồng Lãng cùng Anbela,, chính mình rời khỏi.

Hồng Lãng chỉ có thể trừng mắt nhìn Anbela: "Làm gì tìm ta uống rượu?"

Anbela cười: "Ngươi giúp ta đi cứu đội viên của ta, ta nghĩ cám ơn ngươi."

"Lại không cứu được, có cái gì mà tạ ơn " Hồng Lãng không hiểu phong tình mà trả lời, thô lỗ hán tử này tình nguyện tiêu tiền để chơi nữ nhân, cũng không hiểu được như thế nào lợi dụng để tán tỉnh người khác.

"Mặc kệ nói như thế nào ngươi đều hết sức, ta nên cảm ơn ngươi."

Hồng Lãng có chút do dự, nhìn bộ dáng của hắn không tình nguyện, Anbela tức giận đá hắn một cước: "Không ai miễn cưỡng ngươi, không muốn thì thôi."

Nàng xoay người bước đi, Hồng Lãng chạy lại: "Uy, cùng ngươi uống là được."

Anbela cười nói: "Cẩn thận nhaa, tửu lượng của ta tốt lắm."

"Thiết, lão tử sẽ sợ một nữ nhân như ngươi?"

Xa xa nhóm Chu Nghi Vũ cùng Kim Cương đang đứng nhìn,mọi người đồng thanh kêu to: "Lãng cầu cố lên, thượng nữ nhân kia!"

Lời này rốt cục làm cho Hồng Lãng hiểu ra, hắn giơ lên ngón giữa về phía bọn họ, một đám người cười lớn chạy trốn.

Không ai chú ý tới lúc này, Trầm Dịch đã mang theo Ôn Nhu lặng lẽ rời khỏi.

Bọn họ đi ra ngoài thành Kurast, đi vào một mảnh rừng cây nhỏ.

Ôn Nhu khẽ vuốt mặt của Trầm Dịch: "Ngươi quyết định rồi muốn tìm nàng hỗ trợ?"

Trầm Dịch cười nói: "Dù sao cũng phải thử xem."

Nói xong hắn hút vào một hơi dài.

Dị năng câu thông phát động!

CHương sắp tới sẽ có cảnh nóng giữa Hồng Lãng và Anbela. mọi người cùng chờ xem. Có gì cho mình 1 like hay ít kim phiếu