Vô Sắc Cũng Khuynh Thành

Chương 46: Bị đại thần bao dưỡng ngày ngày

Cảm xúc khi ở cùng anh.

Từ sau khi trao khiên tơ hồng cho nàng về sau, Lạc Thủy Thanh Hoằng liền triền miến cuốn lấy nàng, càng ngày càng trở thành chuyện đương nhiên, mỗi ngày anh ta ở bên cạnh nàng không nói, còn đi đâu cũng đều túm lấy nàng theo. Xem ra anh ta thực hận bản thân không thể bỏ nàng vào túi quần rồi mang theo mọi nơi. Ách … bộ nàng sinh ra đã có dáng vẻ của cái vòng khóa rồi ư?

Nàng đi làm nhiệm vụ bảo giám, anh ta đi theo nàng đến nơi nào nàng truyền tống; nàng làm nhiệm vục thi uống rượu, anh giúp nàng đánh gia đinh; ngay cả khi nàng hái hoa hoa, anh cũng đều phải ở ngay bên cạnh nhìn nàng trừu mến. Sau này nàng thật sự chịu không nổi , bèn chạy tới Phi Điệp Hiên khiêu vũ, anh như thế nào mà cũng chạy vào đó, đứng ở một bên nhìn nàng rồi trầm trồ khen ngợi.

GM cứu mạng nàng với! Đại thần càng ngày càng đần độn ...

Người của bang phái chỉ cần không tìm thấy Lạc Thủy Thanh Hoằng, liền đều nhắn tin hỏi nàng.

"Xướng Trễ, lão đại đang ở đâu? Ngươi cho mượn đến dùng một chút!"

Cầm đi! Làm ơn không bao giờ trả lại nữa cũng được!

Lạc Thủy Thanh Hoằng hiện tại cũng thèm đi bản sao làm nhiện vụ, khi anh rảnh liền lôi kéo nàng đến U Châu ngắm phong cảnh.

Anh che chắn kênh bang phái, đem kênh bạn tốt đổi thành tự động trả lời "người không ở đây, tạm thời gác máy!", sau đó liền yên tâm thoải mái ở kênh tổ đội cùng với nàng bồi dưỡng cảm tình.

Lần đó, nàng đang ngắm bờ cát biển xanh ở Thệ Thủy Chi Tân, còn Lạc Thủy Thanh Hoằng theo giúp nàng đi bộ đến U Châu Phiếu Miểu Phong. Nơi này cũng không đáng ngại, chỉ có điều mất nhiều thời giờ!

Kỳ thật bình thường đi đến Phiếu Miểu Phong, cũng không cần dùng thời gian dài như vậy, chính là vì nàng trên đường còn biến thành tiểu hầu tử.

Thải hầu tử, là trung trạng thái;nhân vật khi đó sẽ mất đi khống chế, chạy loạn khắp nơi; chạy đến trên vách núi ngã xuống , Lạc Thủy Thanh Hoằng thấy nàng ngã xuống , cũng vội nhảy xuống theo, hai người sau đó lò mò tìm đường ra, lại một lần nữa bò lên trên.

Lặp đi lặp lại vài lần như thế, Lạc Thủy Thanh Hoằng không khỏi cảm thán kêu lên.

"Nha đầu, nếu không ta cùng GM thương lượng, làm thế nào cho ta cõng ngươi đi hén!"

Nàng lắc đầu từ chối, rồi gữi đến cho anh biểu tình lật bàn.

"ta hôm nay nhất định phải lên được Phiếu Miểu Phong,nếu không thề không làm người!"

Nhiều lần trải qua thiên tân vạn khổ, hai người bọn nàng rốt cục cũng lên đến đỉnh núi Phiếu Miểu Phong, nhìn lòng bàn đạp trên những đóa hoa mây trắng, lòng nàng tràn đầy cảm giác thành công, không ngừng trào dâng.

Lạc Thủy Thanh Hoằng ôm nàng, ngồi ở trên một tảng đá lớn, ngắm hoa đào nở rộ trên đỉnh núi.

Thanh phong vũ, hoa chi diêu, hoa rụng rực rỡ.

Nàng bị cảnh sắc trước mắt mê hoặc, không khỏi cảm thán: "Thật đẹp, thật như là thế ngoại đào nguyên trong truyền thuyết, nhân gian tiên cảnh."

Lạc Thủy Thanh Hoằng khẽ hỏi: "Ngươi thích không?"

Nàng liền gật đầu: "Thích!...ngươi biết ta bây giờ suy nghĩ cái gì không? Ta suy nghĩ, nếu trong hiện thực cũng có một nơi như vậy thì tuyệt rồi, ta sẽ trốn ở bên trong đó suốt cả đời, vĩnh viễn không bước ra cũng được."

Lạc Thủy Thanh Hoằng cười: "Sẽ có, nhất định sẽ có..."

Nàng lại hỏi Lạc Thủy Thanh Hoằng, "Vậy ngươi bây giờ đang suy nghĩ cái gì?"

Lạc Thủy Thanh Hoằng vỗ về vai nàng, hôn nhẹ lên đỉnh đầu nàng rồi nói những lời vô cùng thâm ý.

"Ta suy nghĩ đến, một gian nhà tranh, một ngụm u tỉnh, nhất thụ hoa đào, một cây đàn cổ, cả đời ở đó cùng với người ta yêu thương ..."

Nàng nghe xong thật lâu không nói, cảm xúc mênh mông.

Nàng và anh đang chìm trong thâm trầm cảm xúc! Đột nhiên cảm giác có người truy tìm bọn họ, thật đúng là đại sát phong cảnh.

Kênh thiên hạ - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (bão nổi biểu tình)Lạc Thủy Thanh Hoằng, lão tử tìm ngươi từ U Châu Cổn đến Lôi Trạch! Bên này bang phái bị Mộng Nguyên Thành đánh cho thê thảm, ngươi thân là bang chủ cư nhiên lại đi gác máy? Còn che chắn kênh bang phái??? Oa nha nha nha, thật sự là ngươi làm ta tức chết đây!

Kênh thiên hạ - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: (khóc lớn biểu tình) Xướng Trễ, ngươi mau đưa lão đại trở về đi! Chúng ta cần hắn a a a a! (vô hạn hồi âm)

Tô mạc.

Lạc Thủy Thanh Hoằng lại một lần nữa muốn trao cho nàng bộ Tô Mạc,hơn nữa anh đã luyện hóa hoàn đến 8 chui.(toàn thân 8 chui có thể mỡ ra cánh màu trắng. )

bạn tốt - Lạc Thủy Thanh Hoằng nói với nàng: ngươi mặc tạm trước, chờ đến khi ngươi lên đến cấp 70 sẽ đổi thành trang bị 13 chui hồng cánh.

Lòng tự trọng của nàng cảm thấy bị tổn thương nên trong nháy mắt nàng trở mặt, thở phì phì đóng cửa giao dịch, quay đầu bước đi.

"Ta không nhận đâu,nếu ngươi ngại ta mặc Vân Thủy bộ sẽ làm ngươi mất mặt, thì ngươi đi đổi người khác đi."

Lạc Thủy anh quả nhiên bị nàng dọa sợ, tay cầm Tô Mạc đuổi theo nàng giải thích, "Nha đầu,thật là oan uổng! Đừng nói ngươi mặc Vân Thủy, cho dù ngươi không mặc gì đi ra ngoài, ta cũng không dám ghét bỏ ngươi a!"

Nàng đang chạy đi, nghe thế liền sững người đừng lại.

"Ngươi có gan nói một lần nữa cho ta không?"

Lạc Thủy Thanh Hoằng cũng không biết là nàng đang nổi giận, vẫn là cố ý, lửa cháy đổ thêm dầu nói: "Ngươi làm sao vậy? Cũng không phải là ta chưa thấy qua ngươi cởi truồng..."

Bầu trời u ám ong ong trên đầu nàng, Đại Thần anh ta không thể biến thái hơn được nữa lại dám nói những lời này trên kênh thế giới cơ chứ!

Người qua đường đều ồ lên.Suy nghĩ chắc hai người bọn họ đã phát triển đến trình độ kia?!

Nàng đứng lên, lấy ra Tú Hoa châm, đuổi theo Lạc Thủy Thanh Hoằng liên tay đâm anh ta.

"ta khâu cái miệng thối của ngươi đây!"

Giáo dục xong Lạc Thủy Thanh Hoằng, nàng giận dữ rời khỏi tổ đội, chạy đến trung nguyên Tây Lăng Thành Dạo quán, nhìn xem có thứ gì cần mua hay không, thuận tiện buôn đi bán lại, kiếm cái ít tiền chênh lệch.

Ai ngờ nàng vừa bước bộ đến hai cái quầy hàng, liền liên tục rùng mình sáu cái.

hệ thống nêu lên – Đại Thương Bách Hóa đang quan sát trang bị của nàng.

hệ thống nêu lên – Không Mua Cũng Đến Xem đang quan sát trang bị của nàng.

hệ thống nêu lên –… đang quan sát trang bị của nàng.

Tê, nàng cảm thấy thắc mắc trong lòng! Bọn họ không lo tập trung việc buôn bán, chạy tới đây xem trang bị của nàng làm cái gì?

Đại Thương Bách Hóa: Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ không phải là nữ nhân của Lạc Đại Thần sao? Làm sao mà trang phục trông thảm hại thế này?

Không Mua Cũng đến xem: chẳng lẽ không phải là Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ này? Chắc có ngươì khác nữa?

Giá Rẻ Tiểu Điếm: là nàng chính là nàng ta, lần trước ở Vĩnh Trữ trấn, đại thần vì nàng ta cùng Huyết Tẩy Hồng Trần trở mặt, ta cũng đang ở bên cạnh.

Hộc Máu Đại Bán Phá Giá: không nghĩ tới Đại Thần lại là ngươì keo kiệt như vậy a! Bản thân mình ăn mặc vô cùng cao quý, lại có thể để lão bà biến thành như thế, thật sự là nhìn người không thể nhìn tướng mạo, ai bảo là lão bà của Đại Thần là sướng chứ!

Nàng tức giận đến nỗi không thể thở được! Các ngươi bọn họ coi nàng là không khí à? Dám ở trước mặt nàngnhục mạ nam nhân của nàng?!

Nàng liền phi ngựa chạy đến kho hàng, lấy tất cả của quý nàng cất giấu bấy lâu không dám dùng đến, lại đem vũ khí thêm hộ đến 8, rồi tổ thượng Lạc Thủy Thanh Hoằng.

đội ngũ lãnh tụ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: trong vòng một phút,ngươi mang theo Tô Mạc xuất hiện trước mặt ta, muộn một giây, ta liền đem toàn bộ quốc khố của ngươi ném hết thị uy!

Lạc Thủy Thanh Hoằng không hiểu đầu đuôi ra sao nhưng cũng nhanh chóng đuổi tới Tây Lăng Thành, đem Tô Mạc cùng Nguyệt Chui giao dịch cho nàng.

Nàng liền lập tức mặc Tô Mạc vào, lại còn dùng Nguyệt Chui làm trang sức cùng dược lâu thêm hộ đến 8, trong khoảnh khắc, sau lưng xuât hiện một đôi cánh trắng, sau đó nàng lại còn cố ý ở kênh phụ cận nói: "Phu quân… (phu quân kéo trường âm),Tô Mạc này nhìn không được đẹp lắmlúc khác ngươi đem Vân Thủy của ta biến thành bản dập, thiếp lên trên có được không?"

Lạc Thủy Thanh Hoằng nghe nàng gọi là “Phu Quân” nhất thời choáng váng, không thốt lên được lời nào, nửa ngày mới nghẹn ra được một chữ.

"Được."

Người qua đường đều lắc đầu đầy ngưỡng mộ .

Đem Tô Mạc làm bản dập thành Vân Thủy ngoại hình? Nữ nhân này chẳng những biết thưởng thức độc đáo, còn có khả năng làm Đại Thần phá sản a! Xem ra Đại Thần rất giỏi nên mới có thể nuôi được nàng ta rất tốt nha ...

(bản dập, ví dụ thuyết minh: đem Vân Thủy bộ hủy đi, làm thành Vân Thủy bản dập, sau đó dán lên Tô Mạc bộ, Tô Mạc bộ liền biến thành Vân Thủy bộ ngoại hình. PS: làm bản dập rất mắc, mắc như thế nào? Quý đến nỗi có thể mua một được một bộ Tô Mạc nữa, đó là quý như thế!)

Nàng không thèm để ý đến mọi người ganh tỵ có, ngưõng mộ có, nắm tay Lạc Thủy Thanh Hoằng, trong tiếng hò hét tiêu sái bước ra khỏi Tây Lăng Thành.

Nàng vốn địng sau khi xong việc sẽ đưa lại cho Lạc Đại Thần, nên liền đem Tô Mạc cởi ra trả lại cho Lạc Thủy, kết quả là khi nàng vừa cởi ra hệ thống liền thông báo.

GM, nàng làm sao có thể quên đi rằng Tô Mạc là trang bị buộc định chứ? Nói cách khác,nếu đã mặc vào rồi thì không thể cởi ra lại …

Nàng bên này đang vẫn còn hậm vực vì bản thân mình đã quá đãng trí! Lạc Thủy Thanh Hoằng bên kia rốt cục cũng hoàn hồn gọi nàng.

đội ngũ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu, ngươi vừa rồi gọi ta là cái gì? Lại kêu một lần nữa cho ta nghe được không!

đội ngũ lãnh tụ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ta vừa rồi cái gì cũng chưa từng nói qua, chắc là ảo giác của ngươi đó!

đội ngũ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: nha đầu,ngươi kêu lại tiếng kêu phu quân đi, ta lập tức làm bản dập cho ngươi.

Đại thần a! nàng thực đã muốn hối hận không kịp, ngươi cũng đừng ở miệng vết thương bỏ thêm muối vào chứ? Cái loại keo kiệt như nàng, mà anh ta còn muốn tiêu một đóng tiền để làm một bộ Vân Thủy bản dập cho nàng, không phải sẽ khiến nàng đau lòng chí tử sao?

đội ngũ lãnh tụ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: Ngươi không nghĩ ta là ngốc tử đấy chứ!

Lạc Thủy Thanh Hoằng quyết không buông tha nói: "Kêu đi! Kêu đi! ta rất muốn nghe ngươi gọi ta như vậy!"

Vì thế, nàng cuối cùng thật sự kêu … trời "A a a a a!!!"