Editor: demcodon

Sau khi Thẩm Dạng giới thiệu xong, Sở Từ nhìn bốn người còn lại. Trong đó có hai người đàn ông, một người cao to thô kệch, một người hào hoa phong nhã đeo mắt kính. Còn hai đồng chí nữ dáng vẻ cũng không tệ. Đặc biệt là nhân viên y tế Dịch Tình, xinh đẹp, dáng vẻ dịu dàng, ra dáng sinh viên khoa y, giống Bồ Tát.

Về phần Nghiêm Cầm, không xấu nhưng không xuất sắc, không có gì đặc biệt.

"Xin chào mọi người, em tên là Sở Từ." Sở Từ gật đầu chào, giả vờ làm một cô gái nhỏ, ngoan ngoãn nói một câu.

Nói xong, Từ Vân Liệt cười: "Em mang món gì ngon đến cho anh vậy?"

Khi nói chuyện hắn cũng vừa dọn trống phần mặt bàn trước mặt mình, hiển nhiên là chuẩn bị nếm thử món ngon của Sở Từ mang đến.

"Phụt -- em gái Sở à, chỗ anh Thẩm cũng không thiếu đồ ăn. Tại sao em mang nhiều đồ đến như vậy? Thật giống như anh Thẩm chúng ta ngược đãi Vân Liệt vậy." Dịch Tình mềm mại mỉm cười một tiếng, lại nói tiếp: "Kỳ thật những người như anh chị đã quen ăn đồ trong quân đội, những đồ lung tung bên ngoài cố gắng ăn ít thì tốt hơn, dễ dàng bị tiêu chảy. Nhưng đồ em đã mang đến bỏ đi thì lãng phí, không bằng lấy ra chia cho mấy anh em khác ăn đi."

Sở Từ nhíu mày, ngước mắt liếc nhìn người phụ nữ này một cái: "Mấy tháng nay anh Từ đã ăn đồ do em nấu, cũng đã quen. Nếu như mọi người không quen thì em cũng không miễn cưỡng. Lượng cơm của em và anh Từ đều lớn, còn có thể ăn nhiều hơn."

Cô gái trông rất đẹp, nhưng nói chuyện lại mang theo gai góc, thực sự cho rằng nàng là cô gái nhỏ thật thà để cô nhào nặn sao?

Dịch Tình xấu hổ cười: "Chị không phải có ý kia, là bởi vì trên bàn anh chị đã có đồ ăn... Nhưng nếu em cứ khăng khăng nói như vậy cũng không sao. Hôm nay có lộc ăn, nhìn xem tay nghề của em gái nhỏ có thể so sánh được với đầu bếp nổi tiếng được anh Thẩm mời đến đây hay không."

Sở Từ nhếch khóe miệng, mặt không thay đổi liếc nhìn người phụ nữ này một cái. Tiếp theo khịt mũi một tiếng: "Dạ dày của mọi người không tốt thì ăn ít một chút. Đặc biệt là đồng chí Dịch Tình, lỡ như ăn xong đau bụng ảnh hưởng đến công việc của chị thì em tội ác tày trời."

Nói xong, Sở Từ mở ra hộp cơm gỗ tự chế. Tầng đầu tiên có bốn món xào nhỏ tinh tế. Đó là: khoai lang ngào đường, thịt heo xào ngồng tỏi, củ sen xào ngó sen, củ từ xào bắp. Hộp cơm gỗ này là Sở Từ tự chế, đóng kín tốt, khả năng giữ nhiệt cũng tốt. Cộng với việc đi xe điện đến đây không mất nhiều thời gian. Cho nên món ăn vẫn còn nóng, món ăn bóc khói nghi ngút tỏa mùi hương.

Vừa lấy bốn món ăn ra, Sở Từ lại mở ra tầng thứ hai: tôm nõn xào, ruột già xào, thịt ba chỉ lát, gan hầm. Chúng vẫn là nguyên liệu bình thường ở nhà, nhưng hương vị ngay lập tức gợi lên con giun trong bụng của mấy người.

Tầng thứ ba: trứng ba màu, gà xào hạt điều, khổ qua xào chu ngọt, thịt viên hấp xanh.

Tầng thứ tư: đậu hũ miền Nam, thịt thăn núi tuyết, hải sản xào thập cẩm, giò heo hầm.

Tầng thứ năm: tôm cuộn xà lách và cá lăng là hai món chính.

Tầng thứ sáu: nấm hương hầm hạt dẻ, gà ba chén.

Tầng thứ bảy: bánh nhân đậu đỏ, bánh cam vỏ giòn.

Tầng thứ tám: canh dược thiện* hỗn hợp và một đĩa trái cây sấy khô.

(*Dược thiện là phương pháp dưỡng sinh kết hợp điều trị bệnh bằng thức ăn và thuốc.)

Hơn nữa trái cây sấy khô tổng cộng có 24 loại, không nhiều không ít. Món ăn vừa bày lên xong, trên bàn căn sẽ không có chỗ cho món ăn khác. Lúc Thẩm Dạng thấy Sở Từ bày ra tầng đồ ăn thứ ba thì đã kêu người cất hết những món ăn đã đưa lên trước đó.

Buồn cười, món ăn của Sở Từ đầy đủ hương vị và mùi thơm. Chỉ cần cắn một miếng đã làm cho người ta thèm ăn rồi, ai còn sẽ ngu ăn những món thập cẩm vừa rồi chứ?

"Anh nhìn mà thèm. Tay chân em nhỏ như thế làm sao xách được nhiều đồ ăn đến đây vậy? Còn... còn nữa... tất cả những món này đều là em làm à?" Người đàn ông tên Hùng Xuân trừng to đôi mắt tròn xoe nhìn bàn thức ăn, theo bản năng nuốt nước miếng nói