Tối hôm sao tụi nó đã bình an trở về thành phố yêu dấu của mình. 12h đêm cái thời điểm đáng lẽ ai ai cũng chìm vào cuộc hành trình bên chiếc giường ấm áp. Nhưng   từ khi trở về anh là người không tài nào ngủ được mỗi lần nhắm mắt lại nhìn thấy hình ảnh đáng yêu của nhỏ.Lòng anh cứ rộn ràng, pháo hoa, pháo bông linh đình.

-Không lẽ mình.....mình bị....bị... cô ta bỏ bùa ta?

Anh tự quơ tay múa chân, suy nghĩ ác cho nhỏ không.

"Mình yêu cô ta à? phải không? yêu nhỏ đó à? cô ta không đẹp? đúng! sao mình lại yêu? ......trơi ạ? điên ......điên....... ta rồi""

Anh vò đầu bứt tóc, rát chân lên trán phân vân. Giờ trông anh còn hơn cả ma nữ là đằng khác.

-Gì vậy ba? đầu dây bên kia ngáy ngủ lên tiếng.

-Kỳ? tao điên mất?

-Mày đi mà điên một mình ,,,, tao muốn ngủ? Hắn tức tối quát to

-Mày muốn mai không gặp lại tao không? Anh nói có vẻ hơi giận dỗi.

-Haizzzz...... gì má?

- Tao có chuyện nhờ mày? Anh hớn hở trong mà đen của bóng tối.

-Gì? nói nhanh tao ngủ?

-Giúp..... tao tỏ...... tình?

-What?

-Tao muốn tỏ tình với Tiểu Anh?

Anh hét lớn làm hắn phải để điện thoại ra xa không thôi đi tông cái tai.

-Cai gì? hahahhaa

Hắn ngồi bật dậy như đang nằm mơ thấy  một cơn ác mọng khủng khiếp, rồi lại ôm bụng cười sặt sụa làm anh tức tối.

-Cười gì? mày muốn chết?

-Không? nhưng khỏi tỏ tình, không ai dám yêu mày đâu?hahaha

-Mày.....mày......... giờ sao? Anh thật sự đang nóng muốn xác sinh

-Bớt nóng. ok... tao chuẩn bị cho mày?

-Vậy phải được hơn không?

-Mẹ? tao ngũ?

Hắn cúp máy chuôi mình ngũ tiếp với giấc mơ thiên đường của mình.

Anh cứ cười mãi không ngưng, mong trời mau sáng để còn thực hiện cái nhiệm vụ cao cả cho bản thân mình.

-------------------

Binh minh bắt đầu hé mở sau một đêm chìm vào bóng tối. Khung cảnh hôm nay hết sức quyến rũ làm ai đó nông nóng cứ đi đi lại lại dưới nhà mãi.

-Em gái..... nha.....nha?

Nó mới vừa bước khỏi phòng đã bị anh hai nó làm phiền cứ đi theo nài nỉ nó giúp anh mãi.

-Tại sao em phải giúp anh chứ?

Nó chu mỏ lên tay trống nạnh nhìn anh thách thức.

-Đi mà em gái .... yêu...... quý?

Từ" yêu quý" anh kéo dài, ngọt ngào hết sức.

-Được rồi ông hai?

-Nha ..nha.... em đồng ý giúp anh rồi nha?

-Điều kiện?

Nó được cơ hội thơm tho thế này mà không đòi hỏi gì thì phí quá.Lên thừa dịp lấn tới luôn.

-Được.. em muốn gì cũng được.

-Hắn sợ gì nhất?

Nó cười gian manh nhìn anh hai yêu hơn chữ quý của nó đòi hỏi.

Anh đành nhắm mắt phản thằng bạn thân của mình mong rằng hắn thông cảm cho Anh chỉ vì sự nghiệp hết sức to lớn ( mê gái phản bạn thì đúng hơn)của Anh mà đành tiếc lộ điều cơ mật về hắn.""Thôi thì đành chịu thiệt một chút nha Thiên kỳ, tao sẽ bù đắp lại"" Anh nhìn nó gian manh mà cầu mong thằng bạn mình còn nguyên vẹn.

---------------

Tại trường A.M hôm này lại yên bình hơn mọi ngày không còn ồn ào bàn tán xôn xao chuyện hotboy có bạn gái nữa, mà lại nổi lên một cơn sốt khác đó là...là trường lại có 1 hotboy và1 hotgirl mới sẽ chuyển đến học, và ước nguyện của họ là cầu mong sẽ không như hotboy Thiên Kỳ và Minh Quân đồng loạt lại có bạn gái.

-Mày làm xong chưa? Anh mắt nhìn nhỏ không rời mà mỏ cứ oa oa oa.

-Dạ.. xong rồi cha?

-Mày đúng là bạn tao Kỳ ak? Anh cười hahaha vỗ vai hắn.

-Điên....... mày yêu Tiểu Anh thật ?

Hắn hơi nghi ngờ nhìn anh rồi dây dưa mắt liếc nhìn nó ngoài hành lang.

-Ừ! và không thể mất được?

Hắn nhìn và cảm nhận được thằng bạn mình đã tìm được tình yêu thật, hắn cũng thấy vui,mong Tiểu Anh cũng sẽ yêu thằng bạn mình thật lòng và không bỏ rơi Minh Quân giống như Ngọc Mai đã từng bỏ rơi hắn.

Hắn lại nhìn nó nhìn thân hình bé nhỏ của nó ngoài hành lang mà người nặng trịu nỗi đau. Ngọc Mai đây là cái tên mà hắn có thể nói được khi mỗi lần nhìn thật sâu vào nó, không phải vì nó giống Ngọc Mai mà chỉ là tính cách của nó rất giống. Mỗi lần anh tiếp xúc với nó , nó lại mang cho anh một thứ gì đó rất mãnh liệt, một chút bình yên và anh thấy được con người thật của mình khi ở cạnh nó cũng như những năm tháng bên Ngọc mai.

Thật sự đối với hắn nó là gì? người thế thân? hay là một phần không thể thiếu của hắn.

(m.n cho ý kiến hay góp ý gì cho tg nha? )