- Ngạc nhiên sao? Đây chính là tác dụng của việc chú trọng vào căn cơ vững chắc, một bước một vết chân tuyệt đối không thể qua loa, ngươi muốn trở thành một cao thủ thì rất đơn giản, chỉ cần vứt cho ngươi một môn võ học cao cấp là có thể, nhưng là ta muốn ngươi giống như ta, ở tam lưu có thể không e ngại nhị lưu, nhị lưu có thể khiêu chiến nhất lưu, đến nhất lưu tuyệt đối phải đả bại đỉnh tiêm, sau cùng ở đỉnh tiêm đỉnh phong ngươi phải vô địch thiên hạ cho ta, đó là yêu cầu tối thiểu, nếu không làm được cũng không cần gọi ta là sư phụ của ngươi nữa.

Ngô Chính dứt lời từ trong tay lấy ra ba quyển bí tịch, bên trên mặt bìa có ghi rõ là Cửu Dương Chân Kinh tầng một đến tầng năm, cùng với Lục Mạch Thần Kiếm và Hoành Không Na Di giao đến cho Lâm Bình Chi, sau đó quay lưng rời đi để lại Lâm Bình Chi một người ngơ ngác nhìn theo bóng lưng dần khuất, vẫn chưa kịp tiêu hóa một một lượt các yêu cầu điên cuồng đến khó tin qua lời nói của Ngô Chính, nhưng không hiểu tại sao lúc này lại đáng tin đến không thể nghi ngờ.

Phải nói Ngô Chính đã tròn vai trách nhiệm của mình, Lâm Bình Chi vốn dĩ trước nay là một tên “tiểu bạch kê” công tử võ học hỗn tạp không đâu vào đâu, đã bỏ qua khoảng thời gian luyện võ tốt nhất lãng phí thiên tư của mình, nhưng sau khi thông qua các đợt rèn luyện gian khổ lúc này đã có thể ổn định vững chắc căn cơ, phải nói thể chất của hắn lúc bấy giờ còn bỏ xa tiêu chuẩn quân nhân hiện đại, tuy không thể phủ nhận một phần là nhờ tư chất thượng đẳng sẵn có, nhưng phần lớn chính là nhờ vào sự cố gắng không ngừng nghỉ của Lâm Bình Chi, còn có sự thúc đẩy tài tình mượn gió đẩy thuyền của Ngô Chính.

Hơn nữa ý định của Ngô Chính là muốn Lâm Bình Chi một tay chống đỡ thế giới này, còn có các huynh đệ đi theo Ngô Chính nữa, cho nên Ngô Chính nhất quyết không thể keo kiệt, phải khiến Lâm Bình Chi trở thành một cái Tiếu Diện Huyết Ma truyền nhân thực thụ, khiến hắn có đủ lực lượng để quấy tung trời đất trở thành bá chủ một phương, nếu không làm được thì liền chấp nhận dùng tính mệnh của mình để tạ lỗi đi, phải biết sau này tính mệnh của các huynh đệ tất cả đều là phụ thuộc vào hắn.

Lâm Bình Chi lúc bấy giờ đã ổn định phần nào tâm tình của mình, lại nhìn lấy trong tay ba quyển bí tịch danh tự, mặc dù không biết loại võ học này là cao thấp thế nào nhưng là Ngô Chính đặt ra kỳ vọng đối với hắn vô cùng to lớn, cho nên tuyệt đối không phải là cái gì kia Tịch Tà Kiếm Phổ nhà họ Lâm có thể đem ra so sánh được.

Trong đôi mắt từng tia đỏ hoe Lâm Bình Chi trong lòng vô cùng cảm động, thần sắc ẩn hiện vệt dài kiên định chi tâm, đã không còn là ngây ngô tiểu tử vô trách nhiệm như ngày nào, đối với Lâm Bình Chi trong tâm mặc dù nặng nề gánh vác kỳ vọng to lớn của Ngô Chính đối với mình, nhưng đồng thời cũng là thể hiện sự tin tưởng tuyệt đối của Ngô Chính, xem hắn thật sự là truyền nhân kế thừa thành tựu võ học cả đời của mình, tất nhiên Lâm Bình Chi không muốn để Ngô Chính thất vọng, chỉ là vượt một đại cảnh giới khiêu chiến mà thôi, Ngô Chính có thể làm được, Lâm Bình Chi thân là truyền nhân của hắn tuyệt không thể chịu thua kém.

- Lâm Bình Chi tuyệt đối sẽ không phụ sự kỳ vọng của sư phụ!

...............

Thời gian lẳng lặng lại thêm mấy ngày trôi qua, Hành Sơn lại danh Nam Nhạc, Lưu Phủ bên trong đại sảnh bốn phía cảnh vật bài trí theo phong cách cổ xưa vô cùng trang hoàng.

Lúc này phía dưới bậc thềm các lộ quần hùng hội tụ thành các nhóm nhỏ tọa vị tại các vị trí đã được sắp xếp sẵn, chưa hết bên ngoài tấp nập những dòng người như là nước chảy vẫn còn liên tục đang kéo về nơi đây.

Trông từ đằng xa có thể dễ dàng nhìn thấy từ trang phục của bọn họ những nhóm người này đều là đại diện cho các môn phái tổ chực có thế lực không tầm thường trên giang hồ.

Kể đến chính là Trương Kim Ngao Ngư bang chủ Cái bang nổi danh làm người trung thực, chính nhân quân tử hành hiệp trượng nghĩa, tiếp đến chính là Hành Trư Liêm cốc chủ của Cực Lạc cốc thân mang tuyệt kỹ Thiên Địa Diệt Thích thành tựu võ học thâm bất khả trắc, ngoài ra còn có Phan Hống bang chủ Hải Sa bang bên ngoài Đông Hải, cùng rất nhiều các nhân vật nổi danh trên giang hồ không ngại đường xa tự mình đi đến đây tham dự.

Hôm nay là ngày mười lăm tháng bảy, cũng chính là sự kiện đặc biệt “rửa tay chậu vàng” của Lưu Chính Phong, mọi người đồng loạt hội tụ đến nơi đây chúc mừng hắn gác kiếm từ nay không can thiệp đến thế sự giang hồ.

Lưu Chính Phong sau giờ tỵ đã lui vào nội đường chuẩn bị, chỉ để lại các đệ tử nhộn nhịp chiêu đãi khách nhân, bên trong đại sảnh mấy trăm bàn tiệc cũng để bọn người nô dịch chạy ra chạy vào bận rộn không kém.

Phía trên bậc thềm các bàn tiệc đặc biệt để dành chiêu đãi liên minh Ngũ Nhạc kiếm phái cũng đã đến đông đủ, ngoại trừ Hằng Sơn kiếm phái còn có Định Nhàn sư thái đại diện, nhìn lại Tung Sơn, Hoa Sơn, Thái Sơn phái lúc bấy giờ chỉ toàn là những gương mặt trẻ trung lạ lẫm, có phần non nớt, nói chuyện cũng ngập ngùng khách khí không được tự nhiên.

Lúc bấy giờ tại một bàn tiệc khác quây quần một nhóm người lạ mặt không ai nhận ra hay quen biết, hơn nữa trong lúc nói chuyện đều cực kỳ bình tĩnh không quấy rối đến chung quanh nên không một ai chú ý đến, chỉ đoán rằng bọn hắn là một đám hậu bối tụ tập muốn đến nơi đây để mở mang tầm mắt, kiến thức một chút các anh hùng nhân sĩ nổi danh trên giang hồ.

- Ân công nói, à không, công tử nói tí nữa sẽ có người triều đình xuất hiện nơi đây a, sự kiện bậc này tầm cỡ bọn chó săn kia có thể dám đến sao?

Người nói chuyện không ai khác chính là Quỷ Đao Tử đang ngồi cùng một đám kỳ nhân dị sĩ nghe lệnh sai khiến của Ngô Chính đến nơi đây tham dự, lúc bấy giờ y phục trên bọn hắn đều là thường nhân không có đặc điểm gì đặc biệt dễ gây chú ý.

- Không biết là công tử có tin tức này ở đâu, tí nữa chỉ cần làm theo lệnh là được, không nên nhiều chuyện.

Trong những công vụ quan trọng đương nhiên sẽ không thiếu được Mị Ảnh Nữ, nhất lưu hậu kỳ tu vi tuy không nói là cao nhất trong đám người nhưng là hành sự cẩn trọng nhất khiến Ngô Chính rất yên tâm.

- Đương nhiên phải nghe theo lệnh, tuy nhiên vẫn là không nên quá lộ liễu, tiết chế một chút tránh gây cho những người có mặt ở đây nổi lên nghi ngờ.

Kế bên Quỷ Đao Tử là thiếu niên Mã Hành Phàm, hậu sinh khả úy, thiên tư luyện võ cực cao, bằng chừng ấy tuổi đã là nhất lưu trung kỳ tu vi, phải nói cho dù bên trong các danh môn chính phái cũng rất khó tìm ra được một kỳ tài võ học như thế.

- Tiểu tử ngươi là lo lắng thừa, đằng nào chẳng phải động gươm đao, có công tử hậu thuẫn còn có cả Đông Phương cô nương, ngươi nói bằng vào bọn hắn có thể chống đỡ?

- Tiểu Phàm nói không sai, ngươi cũng cẩn trọng một chút, nếu là công tử cùng Đông Phương cô nương đến không kịp, chúng ta cũng không đánh lại số đông a.

Quỷ Đao Tử tuy là tu vi cao thâm gần đây đã đặt chân đến đỉnh tiêm trung kỳ cao thủ, võ công cao cường không hề thua kém so với Nhạc Bất Quần khi còn tại thế, nhưng là trước nay tính tình lỗ mãng hành sự bất cẩn rất thiếu tiết chế, cùng một bên Mị Ảnh Nữ trở thành một cặp trong hầu hết các công vụ được giao, đương nhiên Mị Ảnh Nữ vai trò chính là “bảo mẫu” áp chế tên ngu ngốc Quỷ Đao Tử chỉ biết dùng quyền đầu để nói chuyện.

Kể ra Quỷ Đao Tử trước khi theo chân Ngô Chính cũng là bá chủ một phương, tuy nhiên vì đầu óc chậm chạp lại hay tin người bên mình mù quáng, sau đó bị chính thủ hạ cấp dưới của mình phản bội mới dẫn đến bị ám toán thực lực không phát huy được năm thành, trong lúc chạy trốn truy sát tình cờ lại được Ngô Chính cứu về một mạng.

Quỷ Đao Tử từ khi được cứu biết được ngoại hiệu của ân công chính là một trong những người khiến hắn trong lòng khâm phục kính trọng nhất Tiếu Diện Huyết Ma, lấy tính cách ngay thẳng chính trực của hắn đương nhiên sẽ không thể thiếu được nhân nghĩa, cũng bởi vì thế mới năm lần bảy lượt muốn báo đáp ân tình cho Ngô Chính, rong ruổi khắp nơi hòng tìm được tung tích dấu vết những nơi đi đến của Tiếu Diện Huyết Ma, trong khoảng gian đó mỗi nơi hắn đi qua đều nghe sự tích kể lại các hành động diệt gian trừ ác hành hiệp trượng nghĩa của Tiếu Diện Huyết Ma càng khiến hắn trở nên sùng bái điên cuồng, quyết tâm truy tìm đến tận ba năm sau mới có thể gặp lại Ngô Chính giao phó cho hắn bảo vệ Lâm Chấn Nam một nhà ba người.