Triệu Tây Bối cắn môi, cô biết Yến Hiểu Mộng cố ý hỏi vấn đề này, mặc dù hôm nay cô cố ý mặc một bộ váy quý phái, nhưng đó không phải là nhãn hiệu nổi tiếng, những người trong phòng này đều là người thông minh, chỉ nhìn cách ăn mặc của cô cũng có thể biết hoàn cảnh trong nhà chắc cũng không tốt lắm, nhưng cũng không ai nói ra.

Chỉ là Yến Hiểu Mộng nói ra như vậy, cô cũng không thể không trả lời.

“Cô ấy không phải là tiểu thư của gia tộc nào, cô ấy là Triệu Tây Bối, bạn gái của tôi, là nhị phu nhân tương lai của Quý gia.

"Quý Nam Tư thậm chí không thèm nhìn Yến Hiểu Mộng mà chỉ nhìn xuống Triệu Tây Bối một cách chăm chú, trong mắt người ngoài, bộ dạng này của hắn có thể gọi là thâm tình.

Triệu Tây Bối lại nghe thấy Quý Nam Tư bênh vực mình, trái tim cô cảm thấy ấm áp, tràn ngập cảm động.

Trong phòng nhất thời cứng đờ, Quý lão phu nhân cũng không ngờ rằng Quý Nam Tư sẽ trực tiếp thừa nhận thân phận của Triệu Tây Bối trước mặt mình, nhất thời có chút không kịp phản ứng.

Kể từ khi Quý Nam Tư giải ngũ, Quý lão phu nhân khôg thiếu nhọc lòng vì hôn sự của hắn, nhưng hắn lại luôn bất mãn với đối tượng xem mắt của mình, không nghĩ tới lại thật sự coi trọng cô gái nhỏ này.

Vẻ mặt của Yến Hiểu Mộng và mẹ cô ta ngay lập tức thay đổi, nhưng cả hai đều là bậc thầy diễn xuất, trên mặt không nhìn ra cái gì, chỉ là đáy mắt hiện lên một tia lạnh lẽo.

“A Tư rốt cuộc mang bạn gái về nhà? Dì, con xin chúc mừng dì trước, chỉ cần A Tư kết hôn, dì rất nhanh liền có thể ôm chắt rồi! "

Vẫn là mẹ của Yến Hiểu Mộng, Trịnh phu nhân phản ứng nhanh, mặc dù trong lòng bà ta rất ghét Triệu Tây Bối nhưng ngoài mặt lại tỏ ra rất vui vẻ vì Quý Nam Tư cuối cùng cũng bằng lòng kết thúc cuộc sống độc thân.

Quý lão phu nhân nghe vậy tự nhiên mỉm cười, tuy rằng mới gặp Triệu Tây Bối, nhưng ít nhất bà có ấn tượng là mình không ghét cô gái này, hơn nữa, cô ấy là cô gái được A Tư mang về nhà, liền càng thích Triệu Tây Bối hơn một chút.

Về phần gia cảnh của cô, Quý gia bọn họ đã lớn như vậy, còn cần hy sinh hôn sự của con cháu để đi liên hôn sao? Trong lòng Quý lão phu nhân không ủng hộ hôn nhân không có tình cảm, cho nên bà vẫn luôn sốt ruột nhưng cũng không ép anh em Quý gia nhanh chóng cưới vợ sinh con.

Bà hiểu rõ tâm tư của Trịnh phu nhân và Yến Hiểu Mộng, nhưng Quý Nam Tư là cháu trai của bà, hạnh phúc của cháu trai phải được đặt lên hàng đầu, cho nên Quý Nam Tư không thích Yến Hiểu Mộng, mặc dù bà cảm thấy tiếc nhưng bà chưa bao giờ ép buộc hắn.

Nụ cười trên mặt Yến Hiểu Mộng có chút đông cứng, cô ta không ngờ rằng Quý Nam Tư sẽ đưa Triệu Tây Bối về Quý gia sớm như vậy, cô ta còn chưa chuẩn bị sẵn sàng đã bị đánh cho một cú trở tay không kịp.

Vừa rồi có người hầu nói với cô ta rằng Quý Nam Tư đưa một vị tiểu thư về nhà, cô ta liền vội vàng chạy tới, nhưng vừa nhìn thấy Triệu Tây Bối trong nháy mắt, cô ta cảm thấy mình vẫn là xem nhẹ tự chủ của mình, cô ta phí rất nhiều công sức mới làm như không có chuyện gì xảy ra.

"Cô Triệu, cô đang cầm cái gì vậy? Là lễ vật để đưa cho bà sao?" Đây là khi Yến Hiểu Mộng nhìn thấy thực phẩm bổ sung dinh dưỡng trong tay Triệu Tây Bối, cô ta đảo mắt, nảy ra ý hay.

Lần này, sự chú ý của mọi người đều đổ dồn về trên tay Triệu Tây Bối.

Triệu Tây Bối sửng sốt, vừa rồi cô chỉ lo căng thẳng, quên đưa cho Quý lão phu nhân những thực phẩm bổ sung dinh dưỡng mà cô vừa mua, cho nên cô vẫn cầm chúng trên tay.

Bây giờ bị Yến Hiểu Mộng hỏi, Triệu Tây Bối nhất thời cảm thấy hơi xấu hổ, ban đầu cô ấy không biết rằng Quý gia là một gia đình giàu có như vậy, vì thế đã coi như một chuyến thăm bình thường và mua các sản phẩm dinh dưỡng phù hợp cho người già.

Nhưng bây giờ biết Quý gia là một gia đình như vậy, còn cần thực phẩm bổ sung dinh dưỡng của cô sao? Cho dù cô đã bỏ ra toàn bộ số tiền của mình để mua những thứ này.

.