Sau khi xuân săn kết thúc mấy ngày Chu Cẩm Hà cũng dọn đến Công chúa phủ, chỉ có điều còn chưa làm yến tiệc chỉ là trong kinh phàm là có chút sự kiện các quan lại đều sẽ tới đưa không ít lễ, hơn nữa là Thừa Bình Đế ban thưởng Ung Ninh Công chúa phủ vì vậy mà khố phòng không có mấy ngày liền đầy hơn nửa.

Ngày hôm đó, Chu Cẩm Hà đang nằm nghiêng trên giường nhỏ đọc sách tại thư phòng Phi nhi gõ cửa đi vào bẩm báo nói: "Điện hạ, Tề công tử đến rồi."

"Ồ? dẫn hắn đến đây đi." Chu Cẩm Hà thả xuống sách từ trên giường nhỏ đứng dậy sửa lại y phục rồi xoay người trở lại trước bàn đọc sách.

"Vâng."

Phi nhi đáp một tiếng lùi ra không quá lâu liền dẫn Tề Hạo Thiên lại đây.

Tề Hạo Thiên nghiêm túc thận trọng, trịnh trọng hướng Chu Cẩm Hà hành lễ nói: "Điện hạ."

Chu Cẩm Hà khóe miệng khẽ nhếch, bất đắc dĩ khẽ thở dài: "Nói bao nhiêu lần rồi không có người ngoài, Hạo Thiên không cần giữ lễ tiết."

Nghe vậy, Tề Hạo Thiên mới đứng dậy, nghiêm túc nói: "Lễ không thể bỏ, điện hạ là quân thần không thể bởi vì quân hậu đãi thần liền có thể làm càn."

"Được được được, ta nói không lại ngươi ngồi đi, " Chu Cẩm Hà cười thở dài đối với Tề Hạo Thiên rất là thoả mãn, chỉ chỉ cái ghế một bên lại hỏi: "Hạo Thiên chẳng lẽ là đến tặng lễ? đến trắng trợn như vậy ."

Tề Hạo Thiên theo Chu Cẩm Hà chỉ thị ngồi xuống, trả lời: "Chính là gia phụ phái thần đến vì điện hạ dâng lên quà tặng, cung chúc điện hạ lập phủ mới."

"Vậy còn làm phiền Hạo Thiên thay ta đa tạ Tề đại nhân, " Chu Cẩm Hà nhấp một miếng nước chè xanh, ra hiệu Tề Hạo Thiên cũng nếm thử trà mới cười nói: "Đáng tiếc, e là để Tề đại nhân thất vọng rồi, Hạo Thiên sợ là không làm được Phò mã của ta."

Tề Hạo Thiên nghe vậy, lập tức đặt chén trà xuống hướng Chu Cẩm Hà hành lễ nói: "Thần không dám trèo cao, điện hạ tương lai là một quốc gia chi chủ, thần tự nhận không có bản lãnh này, không xứng với điện hạ."

Ai, Tề Hạo Thiên chỗ nào cũng tốt, chính là quá câu nệ nếu không hay là sau này để hắn làm Lễ bộ Thượng Thư?

Chu Cẩm Hà thở dài, bất đắc dĩ nói: "Ngươi xem ngươi, động một chút là hành lễ ta đều nói qua bao nhiêu lần, đứng lên nói cho ta nghe một chút về chuyện gần nhất của Hình bộ ."

"Vâng." Tề Hạo Thiên lúc này mới đứng dậy về chỗ ngồi , cùng Chu Cẩm Hà nói sự tình phát sinh ở Hình bộ gần nhất.

Ở trong mắt người ngoài Tề Hạo Thiên cùng Lục Bỉnh Văn là người đang theo đuổi Ung Ninh Công chúa.

Không có ai sẽ nghĩ tới Tề Hạo Thiên này từ lúc ở Quốc Tử Giám thì liền nguyện đi theo Chu Cẩm Hà.

Tề Hạo Thiên cũng không ở Công chúa phủ lâu, sau khi nói chuyện xong liền đi bằng không ngày mai trong kinh lại truyền lời đồn đãi thì không biết nên làm sao.

Đưa Tề Hạo Thiên đi Chu Cẩm Hà đột nhiên nhớ tới một việc quay đầu hỏi Phi nhi: "Trích Tinh Các khi nào khai trương?"

"Đêm ngày mai, hoa khôi Ôn Nguyên cũng sẽ lộ diện." Phi nhi trả lời.

"Vậy thì thật là tốt, " Chu Cẩm Hà khóe miệng khẽ nhếch, lộ ra một tia cân nhắc cười, nói: "Ngày mai chúng ta liền sẽ đi sông Tần Hoài gặp tuyệt thế giai nhân."

Ngày hôm đó Trích Tinh Các khai trương giăng đèn kết hoa.

Vốn là chợ náo nhiệt mà bởi vì Trích Tinh Các khai trương lại càng náo nhiệt hơn không ít.

Không ít người đều là mộ danh mà đến, đúng là để Lãm Nguyệt Lâu cách đó không xa ít đi không ít khách.

Chu Cẩm Hà một thân nam trang trang không giống với lần trước, lần này nàng cột ngực để Mặc nhi hóa trang cẩn thận đem đường nét trên mặt tân trang càng trong sáng,trong tay cầm một cái quạt giấy dù là ai nhìn lại đều nhìn ra là một thiếu niên lang.

Tuy rằng vương triều này dân phong cởi mở nhưng vẫn không có nữ tử công nhiên dạo chơi thanh lâu càng khỏi nói đến nàng là công chúa duy nhất của Đại Tấn , Chu Cẩm Hà cũng không muốn ngày thứ hai liền có một đống tấu chương vạch tội nàng không biết kiềm chế hành vi trên bàn của phụ hoàng.

Phi nhi cũng là một thân nam trang đi theo sau Chu Cẩm Hà .

Tiến vào Trích Tinh Các, hai người trực tiếp lên lầu hai tìm một vị trí hẻo lánh gọi một bàn rượu và thức ăn.

Chu Cẩm Hà nhìn quanh một vòng, đối với nơi trang hoàng này cũng rất là vừa ý.

Càng quan trọng chính là, phóng tầm mắt nhìn tới cũng không thấy hình ảnh khó coi chủ yếu là đang biểu diễn hoặc nữ tử tiếp rượu.

Chu Cẩm Hà đã từng đi qua Lãm Nguyệt Lâu một lần chỉ có điều có chút hình ảnh thực sự khó coi, nàng đi vào không quá một khắc lại đi ra.

"Trích Tinh Các này ngược lại có chút rất khác biệt." Chu Cẩm Hà khóe miệng mang theo ý cười cầm lấy chén rượu trên bàn nhẹ nhấp một miếng.

Này, rượu ngon.

Không giống với rượu phía bắc cay độc rượu này giống như nữ tử Giang Nam ôn nhu mê người, uyển chuyển lâu dài.

"Đó là, Ôn Nguyên cô nương đối với chúng ta rất tốt không bắt chúng ta làm người hầu hạ, xưa nay không buộc chúng ta làm những việc không muốn làm." Một bên gã sai vặt mang món ăn nghe Chu Cẩm Hà nói như vậy, tràn đầy tự hào trả lời: "ở Trích Tinh Các này các cô nương đều là bán nghệ không bán thân nên không thể so với khác thanh lâu khác a."

"Aa?Trích Tinh Các là Ôn Nguyên cô nương?" Chu Cẩm Hà cùng Phi nhi trao đổi ánh mắt hứng thú hỏi.

"Ha ha, tuy rằng ở bên ngoài không nói bất quá chúng ta đều nghe Ôn Nguyên cô nương, công tử ngài uống từ từ một chút rượu này uống không nặng nhưng nó sẽ ngấm từ từ, ngài chậm dùng." Gã sai vặt đặt xong món ăn liền lui ra, Chu Cẩm Hà ra hiệu Phi nhi thưởng ,tiếp tục uống rượu trong tay khóe miệng ý cười càng rõ ràng.

Phi nhi thấy Chu Cẩm Hà đổ đầy chén rượu, cười nhạt nói: "Xem ra, công tử muốn tìm người chính là Ôn Nguyên cô nương ." Chu Cẩm Hà ra hiệu nàng cũng nếm thử, trong mắt tràn đầy thú vị cười nói: "Đúng vậy, xem ra vị Tần Hoài giai nhân này không đơn giản a."

Lại nhìn kỹ lầu hai, đúng là nhìn thấy không ít những gương mặt quen công tử nhà Lễ bộ Thượng Thư ,công tử nhà Lại bộ Thượng Thư, biểu ca Nhan Kỳ, còn có Chu Cẩm Hà ánh mắt nheo lại Lục Bỉnh Văn, còn có.

.

.

Tiêu Vô Định.

ha, này cũng thật là không nghĩ tới, nàng vẫn cho là Tiêu Vô Định là người lạnh nhạt như thế bình thường sinh hoạt tất nhiên sẽ rất vô vị đây.

Chu Cẩm Hà không cẩn thận liếc mắt nhìn, liền thấy Tiêu Vô Định nhìn lại.

Bị phát hiện, Công chúa điện hạ cũng không có gì phải trốn tránh quang minh chính đại cười với hắn ngoắc ngoắc tay ra hiệu hắn lại đây.

"Công tử." Tiêu Vô Định đến trước bàn của Chu Cẩm Hà ôm quyền hành lễ nói.

Chu Cẩm Hà đưa tay ra ra hiệu hắn ngồi xuống, nói: "Tướng quân không cần đa lễ, ngồi đi."

Tiêu Vô Định cũng không chối từ theo lời ngồi xuống, mỉm cười nói: "Đúng là không nghĩ tới sẽ ở chỗ này gặp công tử."

"Ta cũng không nghĩ tới, Tướng quân nhạy bén như vậy, ta chỉ là liếc mắt nhìn liền bị phát hiện." Chu Cẩm Hà đưa tay nắm bình rượu sứ trắng rót cho Tiêu Vô Định một chén mỉm cười nói: "Tướng quân cũng cảm thấy hứng thú với Ôn Nguyên cô nương ?"

"Trên chiến trường thay đổi trong nháy mắt nếu không nhạy cảm chút, sợ là bây giờ ta cũng không thể ngồi ở đây cùng công tử uống rượu." Tiêu Vô Định hời hợt, uống một hơi cạn sạch rượu trong chén, nói: "Không thể nói là hứng thú, Ôn Nguyên là sư tỷ của ta."

Chu Cẩm Hà tràn đầy kinh ngạc, hỏi: "Ồ? Sư tỷ? Lời ấy nghĩa là sao?"

"Ta cùng sư tỷ cùng ở tại Côn Luân, sư tỷ yêu chuộng âm luật hội họa ta thì lại vũ đao lộng thương, sư phụ trình độ cực cao, hai chúng ta cũng chỉ có thể học được một nửa, sợ còn rất xa mới đuổi được sư phụ." Tiêu Vô Định thở dài cảm khái, lại nói: "Hai năm trước ta vào quân doanh, sư phụ đi ngao du Tứ Hải rồi liền đem Trích Tinh Các giao cho sư tỷ quản lý."

"hóa ra là như vậy?" Chu Cẩm Hà trong lòng cả kinh, một mặt kinh ngạc với quan hệ Tiêu Vô Định cùng Ôn Nguyên, một mặt lại hiếu kỳ sư phụ cuả Tiêu Vô Định đến tột cùng là thần thánh phương nào lại có năng lực đến như vậy.

Tiêu Vô Định còn không tới kịp trả lời liền nghe một tiếng đàn cổ từ trên xuống dưới như nữ tử ôn nhu than nhẹ say động lòng người.

Trong lúc nhất thời phòng khách đang ầm ĩ cũng yên tĩnh lại, tất cả mọi người ngừng lại động tác trên tay nhìn phương hướng âm thanh truyền tới.

Tiếng đàn uyển ước Thanh Dương, thấu tĩnh nhuận viên, lại như oán như mộ, như khấp như tố, một khúc 《 Phượng Cầu Hoàng 》 người nghe được như mê như say.

Tiêu Vô Định đã lâu không được nghe tiếng đàn nàng nhắm hai mắt lẳng lặng thưởng thức , so với hai năm trước sư tỷ cầm kỹ lại tiến bộ không ít.

Bỗng nhiên, lại thêm một tiếng tiêu du dương hòa vao mặc dù là tấu vào gữa chừng nhưng không có vẻ đột ngột, hai cỗ tiếng nhạc đan xen vào nhau trái lại hiện ra âm sắc thay đổi khiến người ta say mê trong đó.

Một khúc kết thúc yên tĩnh hồi lâu.

Mọi người vẫn cứ say mê với nhạc khúc ừa rồi mãi đến tận lầu trên xuất hiện một bóng người giống như tiên tử mọi người mới bừng tỉnh vội vàng vỗ tay.

"Ôn Nguyên cô nương! Ôn Nguyên cô nương! Ôn Nguyên cô nương!"

Mọi người la lên Ôn Nguyên, Tiêu Vô Định mở mắt ra thấy Chu Cẩm Hà cầmtiêu trong tay còn duy trì tư thế thổi , mới phản ứng được tiếng tiêu vừa rồi là Chu Cẩm Hà.

nàng cũng không keo kiệt hướng Chu Cẩm Hà khích lệ nói: "Công tử thổi tiêu thật tốt."

" nào có, cách sư tỷ của ngươi còn kém xa lắm, mới vừa rồi là ta lỗ mãng mong rằng Tướng quân rảnh rỗi giúp ta cùng Ôn Nguyên cô nương nói lời xin lỗi." Chu Cẩm Hà có chút thật xấu hổ nàng lúc nãy thực sự là hành động bất ngờ , thiếu một chút không có đuổi kịp cũng may Ôn Nguyên vẫn dẫn dắt nàng, hai người mới có thể hợp tấu hoàn mỹ như vậy.

Chu Cẩm Hà nhìn về phía lầu trên nhìn hình ảnh kia mỉm cười nói: "có lẽ,sư tỷ Tướng quân nhất định là một người ôn nhu."

"Đúng là như vậy, sư tỷ từ trước đến giờ luon ôn nhu chỉ có điều.

.

.

lời này Còn phải để công tử chính mình mở miệng." Tiêu Vô Định mày kiếm nhướn một cái, cười nói: "Công tử như vậy, sợ là sư tỷ của ta thấy cũng không nhịn được muốn tới mời công tử."

Tiêu Vô Định vừa dứt lời, Chu Cẩm Hà liền nghe giọng của nữ tử ôn nhu như nước nói: "Ôn Nguyên ở đây cảm ơn các vị đại giá quang lâm, Trích Tinh Các mới đến còn muốn dựa vào các vị ủng hộ nhiều hơn." Ôn Nguyên lời còn chưa dứt, phía dưới tiếng đáp lời liền không dứt.

Mỹ nhân muốn nhờ, nào có không đồng ý? Chu Cẩm Hà nhìn lầu hai liền ngay cả mấy vị đại nhân ,công tử cũng vẻ mặt hưng phấn đáp lời.

Quy củ Trích Tinh Các: Ôn Nguyên cô nương ba ngày lên đài một lần, một lần tấu ba khúc còn lại thời gian xem bản lĩnh mọi người nếu như có thể đánh động Ôn Nguyên cô nương liền có thể thấy nàng.

Đây là ngày khai trương Ôn Nguyên lại tấu hai khúc đều là cực phẩm.

Khúc này ở nhân gia sợ cũng chỉ nghe được ở trong tay Ôn Nguyên cô nương a.

Chu Cẩm Hà cùng Tiêu Vô Định yên tĩnh ngồi tỉ mỉ thưởng thức tiếng đàn du dương.

Ba khúc xong xuôi Ôn Nguyên liền tiến vào gian phòng,thời điểm mọi người phục hồi tinh thần lại dĩ nhiên không thấy được giai nhân , nhất thời thổn thức không ngớt.

Trong chốc lát, liền có mama đi ra nói: "Ôn Nguyên cô nương mời vị công tử vừa cùng nàng hợp tấu vào phòng một lát!"

Chu Cẩm Hà nghe vậy sững sờ nhìn Tiêu Vô Định ngồi đối diện thản nhiên uống rượu, một bộ dáng như "Không ngoài sở liệu của ta"thì dở khóc dở cười.

Những người khác từ lâu đã sôi sùng sục không biết đến cùng là ai có vận may lớn như vậy dáng dấp như thế nào lại được Ôn Nguyên cô nương để ý.

Cũng may Chu Cẩm Hà chọn vị trí hẻo lánh, lúc này mới không để mọi người phát hiện.

Không lâu lắm liền có thị nữ lại đây mời nàng Chu Cẩm Hà nhìn Tiêu Vô Định, mày liễu hơi nhíu một cái, nói: "Tướng quân muốn cùng đi không?"

"Không được, sư tỷ mời chính là công tử, ta liền không đi tham gia trò vui." Tiêu Vô Định giơ lên chén rượu trong tay, cười nhạt nói: "Công tử đi gặp mỹ nhân, ta ở chỗ này uống rượu ngon."

Chu Cẩm Hà khẽ cười một tiếng, mang theo Phi nhi theo thị nữ kia lên lầu.