Khu kinh đô Long Đằng được phong là đệ nhất đại thành ở Trung Hoa, không khác gì hoàng thành. Trong lòng mỗi người dân Trung Quốc đều có một “giấc mộng Trung Hoa” là nhanh chóng trở thành anh hùng đại hiệp hành tẩu giang hồ, khoái ý ân cừu. Từ một góc độ nào đó mà nói thì kinh đô trong Đệ Nhị Thế Giới đã thỏa mãn giấc mộng này của rất nhiều game thủ. Kinh đô này có diện tích 300 km2. Tính cả game thủ lưu động thì trung bình mỗi ngày nơi này có 800 vạn [8 triệu nha bà con] người ở trong kinh đô này, tuyệt đối mang quy mô của đệ nhất chủ thành khu Trung Hoa.
Kinh đô chia thành bốn khu nhỏ, theo thứ tự là Huyền Vũ, Chu Tước, Thanh Long, Bạch Hổ. Bốn nội thành này rất đặc biệt vì nó đại biểu cho bốn phong cách kiến trúc khác nhau. Huyền Vũ mang đậm hơi thở hiện đại hóa, phồn vinh với cao ốc Lâm Lập, người xe nườm nượp… Chu Tước thì đi theo chủ nghĩa xa xỉ hiện đại. Thanh Long lại lấy sắc điệu A Tu La thời trung cổ làm chủ. Cuối cùng là Bạch Hổ điển hình cho phong cách phục cổ cổ đại Trung Hoa với những đình đài thủy viện, hiệu cầm đồ, khách điếm, cửa hàng…, ngay cả các cao ốc chính vụ cũng phổ theo hình thức nha môn. Đương nhiên các phong cách kiến trúc này là do công ty game thiết kế. Kinh đô chẳng những hội tụ hầu như tất cả các phong cách chủ yếu của các quốc gia trên thế giới mà còn thể hiện toàn diện các đặc điểm của Trung Quốc. Tuy nhiên được hoan nghênh nhất vẫn là khu Bạch Hổ, đây chính là địa điểm lý tưởng để các game thủ thực hiện “giấc mộng Trung Hoa”.
Bốn đại thành đứng sừng sững giữ một cái hồ mênh mông sắc bích lam, bị chia rạch ròi thành bốn khối, ngăn cách là dòng kênh. Cứ hai khối lại được lưu thông bằng một cây cầu siêu lớn. Bốn dòng kênh chảy theo bốn hướng khác nhau đổ ra ngoài, tạo nên một tòa thành nổi cực kỳ kỳ lạ. Mỗi một game thủ xuất thân từ kinh đô đều kiêu ngạo vì thân phận của mình.
Nơi này tựa như một giới giang hồ chân chính, cho dù anh có chờ chết dí ở đây không đi nơi nào cũng vẫn có thể thường thức đại sự trong thành mà không nhàm chán. Đương nhiên, đã là chuyện có thể oanh động kinh đô thì cũng tương đương với đại sự có thể oanh động toàn bộ Trung Hoa, thậm chí là toàn bộ Đệ Nhị Thế Giới.
Lúc này trời dần dần tối sầm xuống. Trời chiều vàng rực chậm rãi phai màu, sao sớm đã lên. Chỉ một lát nữa thôi thì màn đen sẽ phủ xuống hoàn toàn. Cũng chỉ một lát nữa thôi thì trong kinh đô sẽ diễn ra một đại sự, đó chính là hội đấu giá được Tử Kim Cung khu Bạch Hổ cử hành long trọng vào lúc 19 giờ.
Tử Kim Cung là phòng đấu giá của tập đoàn lớn Thần Kiếm nổi tiếng kinh đô. Nơi này đã từng cho đấu giá trang bị phẩm chất truyền thuyết. Thêm nữa tập đoàn Thần Kiếm đã từng tạo ra vô số sự kiện oanh động nhân tâm khiến cho nơi này vô cùng nổi danh. Mà hôm nay, tập đoàn Thần Kiếm liên kết với Đại liên minh Tịch Tĩnh của khu Tịch Tĩnh tổ chức một hội đấu giá long trọng hơn bao giờ hết. Một ngày trước hai bên đã cho tuyên truyền tin tức, rằng là hôm nay bọn họ sẽ bán đấu giá thứ mà trước nay chưa từng xuất hiện – thẻ thần kỳ, trang bị truyền thuyết, trang bị anh hùng cùng trang bị tinh anh biến dị 6 cũng chưa từng xuất hiện.
Chỉ riêng thẻ thần kỳ thôi đã quá đủ rồi. Các phân khu khác ở Trung Hoa chưa từng xuất hiện một hội đấu giá bán đồ giá trị như vậy. Vì thế, hội đấu giá lần này đã hấp dẫn vô số nhân vật nổi tiếng, tinh anh, cao thủ, game thủ quyền quý tới tham gia cổ động, cạnh tranh. Đương nhiên cũng có một vài phần tử nguy hiểm đam mê khủng bố nhắm tới nơi này. Nói thí dụ như bạn Sảng Sảng của chúng ta! Hiện tại cậu chàng đang nhởn nhơ uống rượu xái, rít điếu Lão Hồng Mai, hát bài “Đêm hôm đó”(*) dưới gốc cây đại thụ ở ngay tại vùng ngoại ô. Đây chính là ưu điểm của đồng chí Sảng, bất kể là làm chuyện gì, kể cả giết người phóng hỏa, hắn đều sẽ tìm cho mình chút việc vui để giải tỏa, không bao giờ để bản thân rơi vào trạng thái chán đến chết.
(*) Đêm hôm đó - Tạ Quân, hay cực kỳ luôn, rất hợp hoàn cảnh này nhá:-bdhttp://mp3.zing.vn/bai-hat/Dem-Hom-D.../IW8Z7I79.htmlNhàm chán là cái gì? Cảm giác toàn thân đều uể oải, chán chường, cho dù ở trong game rồi vẫn thấy không có ý nghĩa gì, chẳng thấy thú vị. Cơ mà đêm nay phải thực hiện phi vụ lớn khiến Diệp Sảng cảm thấy vô cùng vô cùng hứng thú. Không vì danh vì lợi, chỉ vì nghĩa!
Ánh sáng bàng bạc giao hòa với bóng đêm nơi kinh đô phía xa xa hiện lên có vẻ kim bích huy hoàng. Nhà nhà đã đèn đuốc sáng trưng. Từ xa nhìn lại kinh đô quả thật không hề kém bất cứ một thành phố không đêm nào trong hiện thực.
Việc duy nhất mà Diệp Sảng có thể làm lúc này là chờ đợi. Bây giờ hắn đã bị hồng danh rất nặng, vào thành là việc bất khả thi. Kinh đô này có hệ thống phòng ngự nghiêm mật nhất cùng với vô số NPC Tứ Nha Đầu lợi hại, cho dù anh là cuồng nhân level 100 người đầy thần khí thì Tứ Nha Đầu vẫn có thể theo đuôi giết không tha. Vì thế, hắn nhất định phải đợi tới trời tối rồi hành động mới không khiến ai chú ý.
Giờ phút này ở Tử Kim Cung vô cùng náo nhiệt, đầy mùi xa hoa. Nhìn từ ngoài vào, Tử Kim Cung cùng với phòng đấu giá số 1 của Thành Tín khác nhau một trời một vực. Quy mô của Tử Kim Cung rất lớn, diện tích của nơi này ít nhất cũng phải bằng 3 cái sân bóng đá. Không gian lại giống như hoàng thành cổ, tất cả mấy cái cột cổng đều điêu khắc đầu rồng cánh phượng. Vào sâu bên trong thì nghiễm nhiên là điện Kim Loan cho thiên tử lên triều. Trung tâm là bục chữ T cho MC trưng bày, giới thiệu hàng đấu giá. Chung quanh là điêu kim thính phòng, ước chừng có thể chứa tới 15 vạn người. Ngoài ra nơi này còn có các cửa hàng lớn, dịch vụ đa dạng, tuyệt đối nghiêm trang túc mục, tuyệt đối tỏa hào quang sáng rỡ như cầu vồng.
Nhưng đừng thấy nơi này giống cung điện cổ đại mà tưởng lạc hậu, thực ra thiết bị bên trong là các sản phẩm hiện đại bậc nhất. Giữa sân khấu chữ T có đài mô phỏng 3D. Bốn phía lắp đặt camera theo dõi. Mỗi một chỗ ngồi đều có máy trả giá tự động. Tầng 2 là một loạt phòng riêng cho khách VIP, phục vụ phòng là các nhân viên mặc trang phục cung đình. Nhân viên phục vụ có nhiệm vụ quản lý hệ thống truyền tin. Chỉ là, các yếu tố khoa học kỹ thuật đều được dung hòa một cách xảo diệu với yếu tố cổ điển, vì vậy, nơi này thoạt nhìn tựa như một nhà khách dành riêng cho các vương hầu các nước từ nơi xa tới. Mà các tân khách tới cung điện cũng nhiệt tình trải nghiệm và hưởng thụ cảm giác xa hoa chốn cung đình mà game mang đến cho người chơi. Không ít người đến trung tâm thương mại mua cổ trang, rồi cả cung trang cho nữ, trang phục lên triều của quan viên. Đương nhiên, người bình thường cũng thay sang những bộ cánh hiện đại nhưng lịch sự như âu phục, lễ phục. Trong đại sảnh vớ bừa một góc mà trông cũng thấy sự kết hợp giữa Trung Quốc và phương Tây, tất cả đều là nam thanh nữ tú, soái ca tiêu sái, mỹ nữ xinh đẹp động lòng người. Tóm lại, người có thể tới nơi này đều không phải dạng vừa đâu.
La Đại Hữu, Phương Nhã Văn, Nhất Chưởng Sát Nhân, cả ba người ngồi chung một căn phòng riêng. Nhìn không khí náo nhiệt dưới sảnh, cả ba đều kích động. Liên minh bát đại hợp tác với Thần Kiếm, quyết định phải một đêm thành danh tại kinh đô. Sau vụ làm ăn lớn này, một khi danh khí của đại liên minh Tịch Tĩnh tràn ra ngoài thì Tịch Tĩnh trở thành danh khu, các công hội, bang phái trở thành danh môn chính phải tất sẽ không phải là việc gì khó.
“Ha ha, chúng ta không thiếu tiền. Thứ chúng ta muốn là danh tiếng!” – La Đại Hữu bưng ly đế cao nhấp một ngụm, cười tủm tỉm.
Nhất Chưởng Sát Nhân cũng cười: “Nói thật, nếu không phải vì suy xét tới đại cục thì ta thật sự muốn tự mình dùng tấm thẻ hồng tinh đó!”
Phương Nhã Văn nhìn màn hình lớn trong phòng, trầm mặc không nói gì. Trong hiện thực, không phải là cô chưa từng thấy qua lễ tiệc xa hoa như vậy, nhưng không khí xa hoa đó tuyệt đối không thể so sánh với thế giới giả tưởng này. Không biết vì sao mà lúc này, nơi này, cô chợt nhớ tới Lôi Lôi. Nếu Lôi Lôi cũng ở đây, không biết cô ấy sẽ thích thú tới cỡ nào. Cô biết Lôi Lôi một mực cố gắng hết mình để hướng tới mục tiêu này, chỉ tiếc là con đường còn quá dài.
Nghĩ tới Lôi Lôi, kỳ lạ là cô lại nghĩ tới cả cái nhóm ngưu quỷ xà thần mà Diệp Sảng cầm đầu. Cô bỗng cảm thấy rất kiêu ngạo. Một nơi như thế này, cái loại thấp kém không thân phận, không tiền tài như Diệp Sảng há lại có thể tới được? Không sai, cô đã nếm không ít thiệt thòi mà Diệp Sảng gây ra. Nhưng nhìn tới tình cảnh hiện giờ, tâm lý của cô lại cân bằng trở lại, bởi, chỉ có người tài giỏi như cô mới có tư cách đứng ở nơi đây. Đám Diệp Sảng kia là cái thá gì? Có thể đi vào sao? Có thể ra giá đấu giá sao? Có thể có được loại địa vị này sao?
Người nghèo nhất định sẽ bị người ta giẫm đạp cả đời! Quyền thế vĩnh viễn đứng ở tầng chót!
Người có suy nghĩ này vào lúc này không chỉ mình Phương Nhã Văn. Trong phòng VIP tại tầng 2, Thần Kiếm cùng các lãnh đạo của liên minh bát đại đều ở đây. Diễm Vô Song, Toàn Trí Tiên, Tình Thâm Thâm Vũ Mông Mông, Thiên Hành Tiện, Tô Kỳ Nhĩ, Hồng Thất Thập Thất, Long Hành Vân, Thiên Thiên, Kẻ Điên, Nhân Giả Tiên Tử, Thiên Sứ U Buồn, Phong Vũ Tinh Cuồng, Dữ Dội Tướng Quân, Lãng Tử Tiêu Dao… N cừu gia của Diệp Sảng ở hết trong này, nhưng những người này còn chưa biết rằng đại sát tinh thực thụ của mình đã tìm tới cửa.
Lúc này, tại kinh đô, trời đêm đã hoàn toàn trùm xuống. Sao rắc lốm đốm khắp bầu trời đêm. Một chiếc Bumble Bee xẹt qua không gian, sau đó quay đầu lại biến mất khỏi thành. Nếu không nhìn kĩ còn tưởng đây là trực thăng tới đánh giả, nhưng nhìn cho rõ mới thấy có một bóng đen đột nhiên nhảy xuống từ cửa, cả người nhanh chóng đáp xuống khoảng đất trong thành.
Trực thăng chợt xuất hiện chợt biến mất ở kinh đô là chuyện thường ngày ở huyện. Bình thường thì các game thủ sẽ không quá chú ý, nhưng nhóm Tứ Nha Đầu sẽ lập tức cảnh giác, chỉ cần là hồng danh sẽ xông vào. Game thủ hồng danh này rất giảo hoạt, áp dụng phương pháp nhảy dù để đột nhập vào thành. Bóng đen bung dù giữa không trung, mục tiêu hình như là đỉnh tòa Tử Kim Cung.
Đám Tứ Nha Đầu tuần tra trong thành đã có ít nhất 10 chị đoán được điểm rơi, cùng nhau bày thiên la địa võng khắp tứ phía Tử Kim Cung. Chỉ cần đồng chí hồng danh này vừa rơi xuống đất sẽ lập tức bị gô cổ dắt vào tù. Trong mắt đám chị em Tứ Nha Đầu, hồng danh làm cho người ta phát điên lên, kẻ bị hồng danh chính là một đại ác ôn tội ác tày trời.
Tuy Diệp Sảng đang ở giữa không trung từ từ đáp xuống nên không nhìn thấy hành động của nhóm Tứ Nha Đầu nhưng hắn biết hành động làm càn của mình sớm đã kinh động tới NPC thủ vệ thành.
Vào lúc sắp chạm đất, Diệp Sảng rút tấm thẻ hắc tinh ra: “Lão đại, phù hộ huynh đệ hôm nay toàn thây trở về đi nha!”
Nói xong, hắn quyết đoán cạo lớp phong ấn, đặt tấm thẻ lên trán mình. Tấm thẻ lập tức sát nhập vào trong cơ thể. Nhìn từ ngoài thì toàn thân Diệp Sảng không hề có bất kỳ biến hóa nào, nhưng trong mắt nhóm Tứ Nha Đầu chết tiệt kia thì vào lúc tiếp đất, Diệp Sảng bỗng nhiên giống hệt hàng trăm game thủ khác, chỉ là có giá trị tà ác hơi cao một chút mà thôi.
Nhóm Tứ Nha Đầu chết tiệt kia lập tức tản ra. Thanh âm hệ thống cũng đồng thời vang lên: “Người chơi Hà Kim Ngân tôn quý, ngài đã sử dụng thẻ hắc tinh “Không chuyện ác nào không làm”. Trong vòng 30 phút ngài có thể tự do xuất nhập tất cả các thành thị ngoại trừ các thành thị PK do hệ thống thiết đặt. Trong thời gian sử dụng thẻ, một khi ngài tử vong thì level sẽ giảm xuống 1/3. Hiện tại level của ngài là 35, sau khi chết lần một sẽ rớt xuống còn 24, tỉ lệ rơi đồ tăng 40%...”
Hóa ra tác dụng phụ của tấm thẻ này lại biến thái như vậy, khó trách hệ thống thông báo là phải sử dụng thật cẩn thận. Tuy nhiên Diệp Sảng đã tới, không còn thời gian để suy ít tính nhiều. Chỉ còn 30 phút, trong 30 phút này hắn còn phải tính để an toàn ra khỏi thành, nếu không khi thẻ hết tác dụng sẽ bị nhóm Tứ Nha Đầu kéo đi mần thịt mất.