Đây là linh kiện cuối cùng của Sa Mạc Chi Thuẫn. Sau nhiều lần bổ sung, tất cả các bộ phận đều đã được tập hợp đầy đủ. Đối với bất kì một cao thủ nào mà nói thì đây quả thực là một chuyện không hề dễ. Mặc dù trong đó có vài phần dựa vào vận khí nhưng đánh boss, đấu giá, bạn bè tặng, làm nhiệm vụ nội dung, tùy cơ lấy được… cơ hồ mỗi một linh kiện đều phải kiếm từ các nguồn khác nhau, rất gian nan.
Thanh Tuyết thở hắt ra, chậm rãi nhận lấy cái “máy ảnh” hay “smart-phone” Diệp Sảng đưa, sau đó lắp vào Sa Mạc Chi Thuẫn. Cô biết kiếm được linh kiện này không hề dễ nên động tác rất cẩn thận, bắt đầu động tay lắp ráp trước mặt mọi người. Ngay khi tất cả các linh kiện đều đã được ráp chính xác, khẩu súng đột nhiên phát ra một trận cường quang màu xám trắng. Chỉ xem biến hóa này thôi cũng biết sáo trang cấp xa hoa tuyệt không phải dạng vừa.
Rất nhanh sau đó cường quang tiêu hết, Sa Mạc Chi Thuẫn hiện ra nguyên trạng. Đây là một khẩu súng tự động, chỉ là tạo hình không hề có mỹ quan. Tạo hình cơ bản có điểm giống với tám một khiêng (*) trong nước, nhưng thương cơ dày hơn nhiều. Kính ngắm AOCG gắn ở trên cũng có điểm khác biệt. Nòng súng rất ngắn, rất nhỏ, gần như là bị ống hãm thanh to lớn che mất. Báng súng cũng theo kiểu cũ. Ngoại hình của khẩu súng này không ra cái dạng gì cả, hao hao giống MP5, không có tinh xảo đặc biệt như các loại khác. Giống tám một khiêng nhưng không có lực độ cùng khí chất như nó. Nói tóm lại là không có bất kỳ một chút khí phách nào, cũng không có sát khí ẩn ẩn, nhìn sao cũng thấy không giống với đại thương level 35 cấp xa hoa mà giống như một khẩu súng đồ chơi hơn.
(*) thực sự không biết đây là cái gì @@ anh em nào kiến thức cao sâu thì cmt để gái sửa ngay và luôn.
Tuy nhiên, Thanh Tuyết lại nhìn chằm chằm khẩu súng này mãi không thấy nói gì, chỉ cầm súng trong tay, lật qua lật lại quan sát, miệng lẩm bẩm nói: “Mọi người có ai biết tới vương quốc Israel cổ đại không?”
Diệp Sảng chần chừ nói: “Ý cô là quốc gia Israel bị người La Mã hủy diệt vào năm 70TCN?”
“Hà tiên sinh thật sự là kiến thức sâu rộng!” – Thanh Tuyết tán thưởng nhìn Diệp Sảng một cái – “Không sai, chính nó!”
Alice ở bên cạnh bỗng nhiên nói: “Tôi không biết là quốc gia nào nhưng cụ tổ tôi là người Do Thái, trong người tôi cũng mang một nửa huyết thống Do Thái. Tôi là người Do Thái đáng kiêu ngạo!”
Thanh Tuyết sắc mặt ngưng trọng gật đầu: “Cô thật sự có tư cách để kiêu ngạo bởi cô là người Do Thái. Khẩu súng này có quan hệ rất lớn với người Do Thái!”
Tất cả mọi người đều lẳng lặng nghe rõ.
Thanh Tuyết chậm rãi nói: “Quốc gia Israel cổ đại từng là một quốc gia cường thịnh , đại biểu là pháo đài Masada. Masada có địa thế hiểm trở, có thành lũy tự nhiên, uy nghiêm túc mục đứng sừng sững trong sa mạc, quan sát Biển Chết. Masada là biểu tượng cho vương quốc Israel cổ đại, là cứ điểm thống trị nổi tiếng của Roma thời đại Palestine. Pháo đài Masada nằm ở gần bờ tây nam của Biển Chết, mang hình dáng con thuyền nằm trên đỉnh núi, cao hơn Biển Chết khoảng hơn 400 mét.”
Diệp Sảng chần chờ nói: “Chẳng nhẽ khẩu súng này được gọi là ACR-Masada?”
“Đúng, chính là cái tên này!” – Thanh Tuyết tiếp tục nói – “Khi trước những người Do Thái cổ cuối cùng đã tới cố thủ ở pháo đài Masada. Vào năm 70TCN, người La Mã chiếm lĩnh Jerusalem, giết chóc người Do Thái. Những người may mắn sống sót còn lại mang theo gia quyến tìm tới Masada để nương náu. Năm đó Masada có vòng phòng thủ kiên cố, dễ thủ khó công, trong pháo đài có nhiều kho lương thực, dựa vào trời mưa để tích nước cho sinh hoạt. Có hậu bị sung túc, đầy đủ nên mặc dù là cô thành cuối cùng nhưng không gì có thể làm dao động lòng dũng cảm của người Do Thái. Người La Mã vây công ròng rã ba năm, cuối cùng không có cách nào phá thủ nên chỉ có thể lựa chọn phương pháp tệ nhất là [cho xây một bức tường dài hơn 4 km bao bọc chung quanh ngọn núi để chia cắt những người bị vây hãm với bên ngoài và cho dựng tổng cộng đến 8 doanh trại quân sự mà ngày nay di tích vẫn còn trông thấy được. Tiếp theo đó, người La Mã đắp một bệ đất cao đến tận tường thành về phía tây của pháo đài, là nơi thấp hơn. Qua bệ đất này họ đưa nhiều vũ khí phá thành đến gần pháo đài và cuối cùng đã phá được bức thành lũy bảo vệ.] (*) Nhưng thứ khiến cho Masada nổi danh thiên hạ không phải là tòa pháo đài nổi tiếng mà là sự kiên nghị cùng dũng khí viết nên sự tích “thà làm ngọc vỡ chứ không làm ngói lành” thảm khốc trong lịch sử. Vào đêm trước khi Masada bị phá thủ, 967 người nam nữ già trẻ toàn thành vì để không rơi vào tay địch mà toàn thể tự sát.”
“Ô?” – Cả một đám Diệp Sảng nghe đến đơ người. Không ngờ khẩu súng này lại mang ý nghĩa sâu xa như vậy.
(*) đoạn này trong cv sai đôi ba chỗ (hoặc lão Biên nhầm) cộng thêm không chi tiết nên gái cho luôn đầy đủ vào đấy.
Thanh Tuyết tựa như đã trầm mình vào dòng hồi tưởng lịch sử: “Họ chọn ra 10 dũng sĩ chấp hành giúp mọi người tự sát. Mọi người đều ôm chặt vợ con nằm trên mặt đất đón kiếm. 10 dũng sĩ còn lại cũng tự nguyện nhận nhất kiếm phong hầu của chiến hữu. Cuối cùng chỉ còn lại một dũng sĩ duy nhất, rồi cũng tự sát. Masada là biểu tượng tinh thần của người Do Thái, đồng thời tượng trưng cho sự xa hoa, tinh mỹ, dũng cảm, tinh tế. Vì thế kĩ sư thiết kế đời sau đã đặt tên cho khẩu súng là ACR – Masada để tưởng niệm cho tinh thần này, gọi là súng trường Masada. Nhưng năm đó Masada là pháo đài kiên cố nhất sa mạc, cho nên khẩu súng này mới được mệnh danh là Sa Mạc Chi Thuẫn.”
“Ồ!!!” – Đám người Diệp Sảng lúc này mới hoàn toàn rõ ràng vì sao khẩu súng này lại có biệt hiệu hoành tráng vang dội như vậy. Hóa ra đây là một khẩu súng mang ý nghĩa tưởng niệm chứ không phải là một khẩu súng đồ chơi.
Thanh Tuyết nói: “Masada là một khẩu súng trường đột kích tự động hạng nhẹ, hơn nữa còn là một trong những dòng súng ống tiên tiến nhất trong giới vũ khí hỏa dược. Từ khi được sinh ra nó đã sáng tạo ra rất nhiều kì tích. Nói thí dụ như tiểu tổ thiết kế khẩu súng này chỉ cần 3 tháng 23 ngày, tốn 67000 đô-la để chế tạo ra.”
Yến Vân nghe xong thấy ảm đạm, thở dài nói: “Thế mà đối với cái gọi là chuyên gia ở nước ta thì chút tiền ấy còn chưa đủ tiền cơm cho ba người. Trong khi nước bọn họ chỉ dùng thời gian ngắn ngủi, tài chính eo hẹp để nghiên cứu, phát minh ra vũ khí tiên tiến bậc này. Đây chính là sự khác biệt lớn!”
Diệp Sảng cũng thở dài một tiếng.
Thanh Tuyết cải chính: “Không thể nói như vậy. Sở dĩ bọn họ có thể tốn ít thời gian cùng tài chính như vậy là vì bọn họ ghép các linh kiện từ các dòng súng khác nhau để tổ hợp thành một dòng súng mới!”
Diệp Sảng trợn tròn mắt: “Thế cũng được?”
Thanh Tuyết gật gật đầu: “Chẳng những được mà bọn họ còn thành công rực rỡ. Vũ khí hỏa dược đến ngày nay đã phát triển rất nhiều. Có rất nhiều thiết kế, hệ thống, kinh nghiệm, kĩ thuật cải tạo, chỉnh hợp. Masada gần như là tổ hợp của các khẩu súng siêu việt thế kỉ XX. Nó có trang bị phụ trợ tiên tiến nhất, hệ thống trích khí linh hoạt, hỏa lực mãnh liệt nhất, độ chuẩn xác rất cao. AK, M4, M16, AUG… tất cả những yếu tố kinh điển của các loại danh thương này đều có trên ACR. Nó chính là một lợi khí đoạt mệnh chân chính. Đối với Hà tiên sinh mà nói, có Masada trong tay thì tuyệt đối sẽ ngang vô địch, ra tay nhanh, chuẩn nhất, tốc độ ngắm bắn nhanh, đổi đạn nhanh, hỏa lực mạnh mẽ…”
Thanh Tuyết giải thích đến kích động. Đám Diệp Sảng nghe cũng kích động. Nhưng kích động nhất vẫn là Lôi Lôi. Cô sớm đã biết nếu Diệp Sảng thực sự tổ hợp thành công khẩu súng này thì sẽ trở thành ác mộng với rất nhiều người. Bởi, người ta còn chưa biết điểm khủng bố thật sự của khẩu súng này.
ACR-Masada (sáo trang xa hoa)
Yêu cầu cấp bậc: 35.
Yêu cầu chức nghiệp: thương thủ nhị giai.
Yêu cầu viễn trình: 100.
Trọng lượng: 3.6kg.
Chiều dài: 0.66m.
Tốc độ bắn tiêu chuẩn: 800 phát/m.
Sơ tốc đầu đạn: 790 - 990m/s.
Thuộc tính trụ cột: động năng nòng súng: 300; tầm bắn hiệu quả: 500 - 600m; sức giật: 9%; đạn dung: 30; đường kính đạn: 5.56x45mm / 5.45x45mm / 5.45x39mm / 6.8mm SPC / 6.5mm Gender / 7.62x39mm tùy vào hình thức lựa chọn (súng bắn tỉa, súng cacbin, CQB, súng trường A, tiêu chuẩn).
Thuộc tính phụ:
Kính ngắm ACOG: phóng đại 4 lần, có thể ngắm bắn khi mở cả hai mắt.
Máy cảm ứng nhịp tim: trinh sát chính xác bất cứ một sinh vật sống nào trong phạm vi 200 mét.
[ửa ửa lão Biên buff cho ACR thành siêu nhưn biến hình à hay như thế thật @@ hình như là được buff??]
Nhìn thuộc tính của súng, Diệp Sảng thiếu chút hộc máu: “Ai nha má ơi, động năng nòng súng 300 điểm. Chẳng phải đây là súng trường đột kích hạng nhẹ sao? Tại sao uy lực còn gần gấp đôi AK?”
Thanh Tuyết cười nói: “Nếu đây là một khẩu AK thì động năng nòng súng ít nhất cũng 400.”
Diệp Sảng lập tức hiểu ra. Đây đúng là súng trường hạng nhẹ, chỉ là level cùng phẩm chất quá cao dẫn đến uy lực kinh người. Đây quả thực là súng tự động phiên bản AK. Khi cầm khẩu Masada này, bắn một phát tạo 400 điểm thương tổn trở lên, gấp những 3 lần các khẩu tinh anh trước đó. Ông trời của tôi ơi, chẳng phải là vô địch sao?
“Máy cảm ứng nhịp tim là sao?” – Diệp Sảng hiếu kỳ hỏi.
“Để tôi làm mẫu cho ngài!” – Thanh Tuyết nâng súng, đẩy ra một cái hộp sắt bên trái thương cơ.
Diệp Sảng trợn tròn mắt: “Đây không phải là cái camera vừa nãy sao?”
Thanh Tuyết nói: “Không, đây không phải là camera mà là máy cảm ứng nhịp tim. Nó có thể căn cứ vào tần suất tim đập để dò ra vị trí của mục tiêu, hơn nữa có thể biểu hiện độ mạnh yếu của nhịp tim.”
Thanh Tuyết ấn ấn vài cái lên màn hình cảm ứng. Một màn ảnh nhỏ phát sáng màu lam nhạt xuất hiện. Trên màn ảnh có không ít điểm đỏ đang lóe lên. Diệp Sảng vốn không nghĩ tới súng còn còn được trang bị công năng khủng bố thế này. Ay ay, ma pháp của anh dù có mạnh mẽ, nhưng khoa học kĩ thuật của ta vẫn là vô địch.
Thanh Tuyết chỉ vào một cái điểm đỏ đang nháy nhanh, mạnh nhất trên màn ảnh: “Xem đi, đây là ngài, nháy nhanh nhất bởi hiện tại cảm xúc của ngài rất kích động, tim đập nhanh hơn bình thường.”
Diệp Sảng chết lặng: “Cảm ứng được cả tôi à?”
Thanh Tuyết nói: “Thứ này cần phải nạp điện như sạc pin điện thoại vậy. Nó thích hợp với tác chiến cự li xa, không hợp cận chiến. Khi sử dụng máy cảm ứng nhịp tim nhất định phải chú ý. Dù sao thì đây cũng không phải kính ngắm. Lúc ngài đang quan sát màn hình thì khó tránh khỏi bị phân tâm, đó chính là lúc ngài yếu ớt nhất.”
Diệp Sảng thở hắt một cái. Có khẩu súng này bên mình, liên minh bát đại cái gì đó chỉ là ứt chó, một đống ứt chó to bự thối không ngửi được.
Trình Tiếu Phong cười nói: “Hà huynh, nếu ca nhất quyết muốn trở lại đất liền, lấy trạng thái hồng danh bây giờ thì tuyệt đối không có khả năng. Chúng tôi có thể điều một trực thăng đưa ca nhảy dù xuống Kim Sa trấn.”
Phú Gia Thiên Kim nói: “Chúng ta ngay lập tức đi liên lạc, một khi tin tức chính xác tới thì ta sẽ báo cho cậu đầu tiên.”
Ta Là Tiểu Tam đưa một cái rương kim loại nhỏ cho Diệp Sảng: “Người anh em, mang mấy món đồ tinh anh này cho bạn hữu của cậu. Cứ coi như là chút tâm ý của chúng ta!”
Yến Vân nhìn Diệp Sảng không nói gì. Diệp Sảng hiểu. Có nhiều bạn bè tốt như vậy, ông còn sợ cái gì mà không tiến lên.