Chiến thuyền tên U Linh này có khuôn cực kỳ lớn, dài chừng trăm mét, rộng khoảng 20 mét, cột buồm cao đến 30 mét, chạy nhanh vô cùng. Diệp Sảng vô cùng nghi ngờ rằng mình đã xuyên không tới Châu Âu thời Trung cổ.
Do chiếc thuyền này thật sự quá to lớn nên không thể tới gần chỗ nước cạn mà phải dừng lại phía xa xa, sau đó ném ra một cái thuyền con. Diệp Sảng cùng Tinh Tinh bơi tới, nhảy lên thuyền con, tới gần chiến thuyền. Từ trên chiến thuyền tung ra một cái thang dây thừng. Hai người bọn Diệp Sảng trèo lên.
Lúc này bọn Yến Vân đứng thành một hàng, phất tay tạm biệt Diệp Sảng và Tinh Tinh. U Linh chậm rãi quay đầu, lần nữa lướt nhanh ra biển rộng.
Trên boong tàu, một nam trọng giáp chiến sĩ cùng một nữ khinh giáp chiến sĩ kéo Diệp Sảng cùng Tinh Tinh lên. Trọng giáp chiến sĩ gương mặt khôi ngô, người cao mã lớn, giọng nói trầm thấp, khàn khàn nhưng rất có lực tạo ấn tượng đầu tiên là một chỉ huy bình tĩnh, kiên định trong mắt người khác. Tuy nhiên, câu nói đầu tiên của người đó lại khiến hai người Diệp Sảng té xỉu: “Lần đầu gặp mặt, xin giới thiệu với hai người, ta là Súng Máy!”
Một trọng giáp chiến sĩ trông oai phong như hắn vậy mà lại lấy cho mình một cái quái danh như vậy, thật là làm cho người ta không thể không phục.
“Xin chào, Súng Máy!” – Diệp Sảng lại làm bộ.
Súng Máy nghiêm nghị nói: “Ta là thuyền trưởng thuyền U Linh. Đã lên thuyền này, sau này hai người phải nghe theo sự sắp xếp của ta!”
Tinh Tinh không nhịn được cười: “Ta thấy các ngươi chơi game nhiều quá bị game làm cho hỏng não rồi. Ngươi là thuyền trưởng?
Nữ chiến sĩ lạnh lùng nói: “Cười cái gì mà cười? Có gì đáng cười? Hai tên tân binh, ta nói cho các ngươi biết, ở trên biển khác với trên đất liền. Không chỉ quy củ trên thuyền khác mà ngay cả hệ thống cũng đặt ra quy định riêng. Lên thuyền mà không phục theo an bài, cuối cùng sẽ chết như thế nào cũng không biết!”
Tinh Tinh từ trước đến nay vẫn luôn không chịu được kiểu thái độ này, nhưng Diệp Sảng lại âm thâm cản cô lại, thái độ lại rất nhiệt tình: “Phải xưng hô với cô như thế nào đây?”
Nữ chiến sĩ lạnh lùng: “Ta là thủ quỹ thuyền, Hải Dương Cầm Sư!”
“Cầm tỷ đúng không? Trong giới hàng hải có ai mà không nhận ra Cầm tỷ chứ? Chúng ta từ nhỏ đã…”
Diệp Sảng lần này không vỗ mông ngựa thành công, bị người ta cắt đứt: “Cầm lấy, đây là khóa cửa của các ngươi, nam phòng số lẻ, nữ phòng số chẵn.”
Diệp Sảng vô sỉ hỏi: “Tại sao không phải là nam nữ chung phòng?”
“Nam nữ chung phòng cũng được” – Hải Dương Cầm Sư lạnh lùng – “Điều kiện tiên quyết là ngươi phải có bản lĩnh!”
Diệp Sảng nhận lấy chìa khóa. Thực ra quy tắc của giới hàng hải hắn cũng ít nhiều có biết một ít. Căn cứ theo tư liệu chính thức do fansite của game cung cấp, phân bố địa lý trong Đệ Nhị Thế Giới cũng tương đối giống với thực tế, cũng là biển chiếm phần lớn. Chỉ là bình thường game thủ cũng đã quen với đất liền, có rất ít người ra khơi. Cũng không phải là do biển rộng kia không có lực hấp dẫn đối với các game thủ, ngược lại, trên đại dương có rất nhiều khu vực thần bí, vượt xa khỏi bản đồ mà các game thủ không thể tưởng tượng nổi. Hải vực lại không giống như Đệ Nhị Chiến Khu, tàu thuyền lưu thông trên biển tự do, không bị cái gì ngăn trở, nhưng muốn tiến vào cảng lại có rất nhiều điều kiện hạn chế.
Lúc còn ở giai đoạn close-beta, Diệp Sảng cùng Yến Vân đã từng định ra khơi. Nhưng ra khơi thực sự rất khó khăn. Đầu tiên, bến cảng cho thuê cano với cái giá cắt cổ chưa nói, đã thế lại chỉ có thể đi lại gần bờ biển, không thể ra ngoài khu hải vực rộng lớn. Đơn binh đơn mã như bọn họ, dù có đủ tài lực kiếm được một con thuyền lớn cũng không ai có đủ sức lực đi điều khiển. Thứ hai, ở trên biển nguy hiểm hơn trong đất liền rất nhiều, quy tắc cũng khác so với trên đất liền. Theo như tin tình báo của Bách Độc Đại Năng, đánh trang bị trên biển dễ hơn trên đất liền. Kể từ còn close-beta đến này, trang bị phòng ngự tốt nhất từng xuất hiện là một kiện áo choàng cấp anh hùng, xuất hiện trên đất Bắc Mĩ. Mà cái thứ đó chính là được mang từ biển vào. Vì thế có rất nhiều người cố gắng muốn ra biển nhưng cũng không cách nào đạt được mong muốn.
Chiếc U Linh này cũng không phải hoàn toàn được làm từ gỗ. Diệp Sảng chú ý thấy hai bên thuyền có khảm kim thuẫn loại 2, lan can là kim thuẫn loại 1. Chắc chắn long cốt dưới đáy thuyền đã được một nhóm kỹ thuật sư cao tay tỉ mỉ thiết kế, nếu không con thuyền này sẽ không dám vượt ra trùng dương quá xa.
Trên thực tế, sau khi từ Tiên Tung Lâm chậm rãi biến mất nơi đường chân trời, U Linh quả thật lướt sâu vào trong biển.
Thanh âm hệ thống: “Game thủ tôn quý, thuyền U Linh đã thoát ly khỏi hải vực đại khu Trung Hoa, thoát ra vòng hạn chế của hệ thống Trung Hoa. Xin chú ý, vị trí hiện tại thuộc vùng an toàn, thời gian PK rút còn 20 phút, địa điểm login/logout là trên thuyền. Một khi tử vong sẽ rớt 5 cấp, tỷ lệ rơi đồ tăng 30%. Hệ thống thế giới sẽ giám sát thuyền của các vị, một khi sự cố đắm thuyền xảy ra, địa điểm login/logout sẽ đổi thành điểm xuất phát ở chủ thành…”
“Cái gì vậy?” – Diệp Sảng ngạc nhiên – “Quy định này cũng quá là vớ vẩn.”
Hải Dương Cầm Sư lạnh lùng nói: “Thế này đã là gì. Nếu đi vào vùng Ma Quỷ hoặc U Linh Hải, rớt mất 10 cấp cũng là bình thường.”
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh trợn mắt há mồm: “Vùng Ma Quỷ là cái gì? Cái gì là U Linh Hải?”
“Bây giờ ta không rảnh đi giải thích với các ngươi. Hiện tại ta yêu cầu các ngươi lập tức trở về phòng nghỉ ngơi hoặc logout.” – Hải Dương Cầm Sư vừa nói vừa xoay người: “Kéo cánh buồm số 1!”
Đám người sau boong tàu đều đang bận rộn, vừa nghe thấy tiếng mệnh lệnh của cô ta, một đám chiến sĩ lập tức bắt đầu hợp lực kéo dây. Tiếng “rọc rọc” rền rĩ vang lên, một cách buồn hình tam giác giương lên, thuận theo gió căng phồng lên. Tốc độ thuyền nhanh lên không ít.
Diệp Sảng thấy Súng Máy giữ bánh lái, trên có đồng hồ. Súng Máy nói: “Gió đông nam, tốc độ 10km/h, không tệ, kéo cánh buồm số 2, 3, 4, 5, 6!”
Hải Dương Cầm Sư chỉ huy mọi người kéo buồm. Sáu cánh buồm to lớn căng lên, no căng gió. Tốc độ thuyền nhanh lên rất nhiều. Sáu cánh buồm cũng không có dấu hiệu gì đặc biệt, nhưng lần lượt mỗi cánh một màu hồng [đỏ chứ không phải màu hường phấn cánh hoa đâu nhá], lam, lục, hoàng, hắc, bạch, trông cực kỳ giống thuyền hải tặc Châu Âu thời Trung cổ.
“Tốc độ 25km/h!” – Hải Dương Cầm Sư hô to.
Súng Máy vừa lòng gật đầu. Diệp Sảng thầm nghĩ mục tiêu của U Linh là hướng đông nam. Lúc này Tinh Tinh lại phát hiện một hiện tượng quái lạ. Theo như Hải Dương Cầm Sư nói thì trên thuyền này có tổng cộng hơn 130 thuyền viên, phân biệt đến từ các cư xá, thành thị của đại khu Trung Hoa, trong đó chủ lực là nguyên tố sư cùng cung thủ. Nhưng sau khi đi dạo một vòng trên thuyền, cô phát triện những người này đều bị hồng danh, không một ai bạch danh bình thường.
“A Ngân, không phải chúng ta lên phải thuyền hải tặc đấy chứ?” – Tinh Tinh hỏi thầm.
Diệp Sảng còn chưa có trả lời, sau lưng đã truyền tới một thanh âm khàn khàn: “Ngươi nói đúng, đây là thuyển hải tặc!”
“A?” – Hai người cùng nhau quay đầu lại.
Đứng sau lưng họ là một nguyên tố sư, trông vô cùng phong cách. Hắn ngậm điếu thuốc, sau đó giơ pháp trượng lên. “Roạt”. Quyền trượng phun ra một tia hỏa diễm bé hẹp dài châm thuốc.
“Ngưu!” – Diệp Sảng thập phần kính nể.Tên này lại còn dùng quyền trượng châm thuốc lá. Có một khách tiêu dùng như hắn, công ty thuốc này quả thực cũng có phúc.
Đương nhiên, ánh mắt của Diệp Sảng cùng Tinh Tinh cũng không đơn giản. Phải biết rằng nguyên tố sư tùy tiện phóng ra một kỹ năng hệ hỏa nào đó là chuyện rất đơn giản, nhưng để có thể điều khiển đến mức tinh tế như thế lại là chuyện vô cùng khó. Cũng giống như anh nổ súng bắn trúng người là chuyện thường, nhưng có thể nhất thương tất sát lại là một cấp bậc khác. Thực lực người này chắc hẳn không kém. Mà người này cũng giống như hai người bọn Diệp Sảng, toàn thân tỏa ra hồng quang, cũng bị hồng danh. Người của thuyền này đều là “phạm phân”?
“Người mới? Các ngươi ở khu nào?” – Nguyên tố sư đưa cho Diệp Sảng một điếu thuốc, lại còn là loại gấu trúc. Hành động này lấy được hảo cảm của Diệp Sảng.
“Chúng ta ở khu Tịch Tĩnh!” – Diệp Sảng không giấu diếm.
“Ồ…” – Nguyên tố sư nhàn nhạt lên tiếng – “Khó trách thuyền này không hề có người khu Tịch Tĩnh. Cao thủ Tịch Tĩnh vốn cũng bình thường thôi.”
Tinh Tinh không thích nghe lời này của hắn nhưng cũng không phản bác. Người ta nói đúng! Đừng tưởng rằng ở Tịch Tĩnh được tôn làm cao thủ mà oai, đến khi thực sự đứng trên võ đài với ngoại khu, bản thân cũng chỉ là ếch ngồi đáy giếng.
“Ha ha, các ngươi có thể xem qua bảng xếp hạng thế giới!” – Nguyên tố sư cười nói – “Hiện tại đã rời khỏi khu Trung Hoa, hẳn có thể nhìn thấy bảng xếp hạng thế giới!”
Diệp Sảng mau chóng lôi bảng xếp hạng ra nhìn.
No.1: FC. Vivian, level 51, Anh.
No.2: Tenny TKS, level 50, Mỹ.
No.3: Lanaon, level 49, Đan Mạch.
No.4: Cheten, level 48, Mỹ.
No.5: Milla, level 47, Pháp.
…
Diệp Sảng cùng Tinh Tinh trợn mắt há mồm. Trời ạ, nhìn cao thủ thế giới mà xem, cấp bậc của mình so ra là cái mắm gì? Quả thực là dọa người mà. Cái tên Vivian nào kia, những level 51. Vẫn tưởng rằng mình có chút hơn người, thực ra lại chẳng là cái đinh gì. Diệp Sảng vô cùng rung động, cũng cảm thấy trong người nóng lên. Hắn có khát vọng muốn gặp những người này, chỉ cần gặp mặt chào hỏi đôi câu, hút đôi điếu thuốc cũng được a. Diệp Sảng tiếp tục xem.
No.9: Demon, level 45, Đức.
Diệp Sảng lại nhiệt huyết sôi trào. Cho tới bây giờ, hắn chưa từng nghĩ mình đã từng xử lý qua người đứng hạng thế giới. Lần trước level của Demon là bao nhiêu? Khoảng thời gian này, không ngờ hắn lại như nổi điên luyện một lèo thêm 10 cấp. Tuy rằng cấp bậc không thể quyết định tất cả nhưng nó cũng thể hiện ra một phần thực lực. Cấp bậc cao như vậy, dù không là thánh nhân thì cũng thực sự là có tài.
Diệp Sảng nắm rất rõ khả năng của Demon. Lần trước hắn đánh được Demon cũng không phải hoàn toàn dựa vào thực lực mà thắng. Mà một tên cường đại như Demon không ngờ chỉ có thể đứng thứ 9, không biết những người phía trên là thuộc dạng tà môn ngoại đạo nào.
“Đừng kinh ngạc! Những người này đều có tập đoàn, phòng làm việc làm hậu thuẫn. Ngươi thực sự tin một người có thể một mình luyện lên cao như vậy trong một thời gian ngắn sao?” – Nguyên tố sư giải thích.
Diệp Sảng gật gật đầu. Hắn đương nhiên hiểu điểm này. Nhưng người đứng thứ 10 mới thật sự khiến hắn rung động.
No.10: Súng Máy, level 45, Trung Quốc.
Tinh Tinh trợn mắt đến trắng dã: “Má ơi, thuyền… thuyền trưởng đứng top 10. Nghĩa là, lão nhân gia đây là đệ nhất cao thủ khu Trung Hoa?”
Nguyên tố sư liếc cô một cái: “Level cao là có thể xưng đệ nhất?”
Tinh Tinh lầu bầu: “Đương nhiên là không!”
Nguyên tố sư lại nói: “Thời gian không còn sớm, logout nghỉ ngơi đi. Tinh thần tốt thì tinh lực mới khỏe!”
“Được, cảm ơn!” – Lần này Diệp Sảng không bát quái nữa – “Đúng rồi, huynh đài, xin hỏi phải xưng hô sao đây?”
“Tức Nước Vỡ Bờ!” – Nguyên tố sư cũng không quay đầu lại.
Diệp Sảng thì thào thở dài: “Được, lần này cũng thật hư hão. A, Tức huynh ngủ ngon, ngủ ngon nhá.”