Hắc Phong không thèm quan tâm đám người xung quanh, nhìn thẳng đám người Kiếm Thánh đang quỳ dưới đất cười nói.

“ Ừm, các con đứng lên đi” 

“ Tạ Môn Chủ”

Thần Phong bước đến bên cạnh Hắc Phong cười nói: “Sư Phụ ngài đã đến khi nào, đồ nhi vậy mà không nhận ra”

“ Ta cũng mới vừa đến thôi, trận chiến không ngờ đã bế mạc rồi, thật đáng tiếc” Hắc Phong cười đáp.

“ Sư Phụ ngài không cần cảm thấy tiếc, Vô Danh và Mộ Ứng Hùng trình độ chỉ đáng xách giày cho ngài mà thôi, trận chiến của bọn chúng cũng không có gì đáng để xem” Lam Vũ cười nịnh nọt nhìn Hắc Phong nói.

“ Lam Vũ, đệ không nên nói vậy, hai người Vô Danh, Mộ Ứng Hùng là tuyệt thế kiếm thủ, kiếm đạo của họ vô cùng cao rộng. Tuy so với phụ thân, họ không đáng là gì nhưng chúng ta cũng phải tôn trọng họ” Kiếm Thánh nghe vậy thì nhíu mày nhìn Lam Vũ nói thẳng.

“ Long đại ca có nói quá không đó? Đệ chỉ biết phàm kẻ nào đối địch với Thiên Môn ta thì phải giết sạch, nói gì đến tôn trọng hay không tôn trọng” Lam Vũ nhoẻn miệng cười nói.

“ Lam Vũ nói không sai, Long Nhi, con phải phân biệt rõ minh hữu và cừu nhân, kẻ nào đắc tội Thiên Môn ta, xa đâu cũng phải chết” Hắc Phong vỗ vai Kiếm Thánh ôn tồn nói.

Lời nói của Hắc Phong tuy không lớn nhưng những người xung quanh như nghe văng vẳng bên tai, hàn ý trong lời nói làm lòng người lạnh cóng. Các kiếm thủ vội vã đua nhau chạy xuống núi, lo sợ nương náo ở chỗ này càng lâu sẽ càng gặp nguy hiểm.

“ Vâng, thưa cha” Kiếm Thánh bất đắc dĩ gật đầu nói.

“ Long Nhi, ta biết con cũng đã thấy Kiếm Giới mở ra khi nãy, đây là Thủy Hoàng Kiếm, là chìa khóa để vào ra Kiếm Giới. Chỉ cần vận kiếm ý Lục Diệt Kiếm 23 vào kiếm này sẽ tức khắc vào được Kiếm Giới, nên nhớ chỉ dạo qua một chút rồi thoát ra ngay, bị hãm sâu vào đó sẽ không thoát ra được” Hắc Phong ném cho Kiếm Thánh Thủy Hoàng Kiếm cười đầy thâm ý nói.

Kiếm Thánh cầm lấy thanh Thủy Hoàng Kiếm, quan sát một chút thanh kiếm lóng lánh như thủy tinh, gật đầu nói: “Vâng, con đã biết, cảm tạ cha”

Hắc Phong nhìn xa xa thấy tiểu Vũ cùng với Võ Thiên Hạ đang suy tư nhìn xuống đáy vực thì lên tiếng nói.

“ Ngươi chính là con trai của Võ Vô Địch?” 

Tiểu Vũ đang lo lắng cho Vô Danh và Mộ Ứng Hùng đã rơi xuống vực, nghe Hắc Phong gọi thì thầm hô không tốt, lo lắng nói.

“ Vãn bối tên Tiểu Vũ, cha vãn bối đúng là Võ Vô Địch, không biết tiền bối có chuyện gì cần phân phó?” 

Hắc Phong thoắt cái đã tiến đến gần Tiểu Vũ, vỗ vai hắn cười nói: “ Ha ha ha... Bổn tọa xem ngươi rất có tư chất luyện võ, muốn thu ngươi làm đệ tử thứ tư của bổn tọa, thấy thế nào?” 

“ Tiểu Vũ, cẩn thận” Võ Thiên Hạ thấy Hắc Phong thân hình như quỷ mị tiến lại gần, vội nắm tay Tiểu Vũ nói.

“ Yên tâm, ta sẽ không tổn hại hai người các ngươi” Hắc Phong vẫn để tay trên vai Tiểu Vũ, cười trấn an nói.

“ Đa tạ tiền bối chiếu cố, nhưng vãn bối từ nhỏ đã không thích tập võ, chỉ ham thích sưu tầm tuyệt học và ghi chép lại các trận chiến trong thiên hạ. Xin tiền bối hiểu cho” Tiểu Vũ chắp tay khẩn khoản nói.

Hắc Phong gật đầu, nhìn Tiểu Vũ mỉm cười nói: “ Ngươi không cần trả lời vội, nếu thời gian sau muốn đổi ý thì hãy tìm đến ta, ta sẽ nhận ngươi làm đệ tử thứ tư. Đây là ngọc bội truyền âm tự tay ta chế tạo, nếu ngươi gặp phải nguy hiểm hãy đưa lên trán nhẩm đọc tên ta ba lần, ta tức khắc sẽ đến cứu ngươi thoát khốn, nhớ lấy”

Tiểu Vũ nghe vậy thì cũng không tin là thật, nhưng vẫn cung kính chắp tay nói: “ Đa tạ tiền bối”

“Hai ngươi đi đi” Hắc Phong phất tay nói.

“Tiền bối, cáo từ” hai người Tiểu Vũ như được đại xá, kéo nhau hướng phía đông chạy tới.

Kiếm Thánh quan sát từ xa, thấy Hắc Phong quả thật muốn thu Tiểu Vũ làm đồ đệ thì thầm ngạc nhiên: “Sao cha lại muốn thu lưu hắn, không lẽ muốn lôi kéo Võ Vô Địch?”

“ Tên tiểu tử này đúng là ngu ngốc, trong thiên hạ này biết bao nhiêu người muốn Sư phụ thu làm đệ tử còn không được, hắn lại từ chối. Bất quá hắn đã lọt vào mắt xanh của Sư phụ, khẳng định có ích lợi gì đó đối với người” Lam Vũ thấy một màn này thì âm thầm suy tính.

Tiểu Vũ đồng hành cùng Võ Thiên Hạ được hai ngày thì cả hai tách ra, Võ Thiên Hạ quay về Hàng Châu còn Tiểu Vũ đi xuống vùng núi phía nam. Trên đường du ngoạn Tiểu Vũ gặp phải Xích Luyện thiếu môn chủ của Xích Gia và bị hắn bắt về Vô Thiên Luyện Ngục.

Vô Thiên Luyện Ngục là một môn phái ẩn danh trên giang hồ, nằm cách xa Trung nguyên ở vùng núi lửa phía nam, xung quanh được bao quanh bởi hàng chục đỉnh núi cao nên rất ít người biết đến. 

Chủ nhân của Vô Thiên Luyện Ngục là Xích Gia, Xích Gia là gia tộc ẩn cư nơi đây đã được ba thế hệ. Con cháu Xích Gia suốt đời chỉ ở trong Vô Thiên Luyện Ngục không được ra ngoài và tiếp xúc với người bên ngoài.

Môn chủ của Vô Thiên Luyện Ngục là Xích Tuyệt, hai mươi năm trước bỗng nhiên mất tích, chưởng khống Vô Thiên Luyện Ngục hiện tại là Xích Nùng Cơ, thê tử của Xích Tuyệt. Xích Tuyệt có hai người con, con trai tên Xích Luyện, người con gái tên Xích Tuyết.

Hơn hai mươi năm trước, Võ Vô Địch trong một lần cơ duyên đã đi đến Vô Thiên Luyện Ngục và gặp phải Xích Tuyệt. Cả hai võ công đều cao cường, nên đã trao đổi võ học và trở thành bạn của nhau. Võ Vô Địch khiến cho Xích Tuyệt ngày càng say mê với võ học, đến nổi quên cả vợ con, suốt ngày chỉ trầm mê trong tu luyện.

Đến một ngày, Xích Tuyệt dắt theo một người tỳ nữ tên Tiền Văn đi đến cấm địa của Vô Thiên Luyện Ngục là Long Tiên Trạch để tu luyện Xích Hỏa Thần Công rồi không thấy quay trở lại.

Xích Hỏa Thần Công là môn công pháp bí truyền của Xích Gia, có tổng cộng chín tầng, ba tầng đầu là cấp thấp, ba tầng giữa là trung cấp, ba tầng cuối cùng là cao cấp. Thông thường chỉ cần luyện tới tầng thứ 6, người luyện sẽ là cao thủ Thiên Thần Cảnh Hậu Kỳ đỉnh phong, luyện tới tầng thứ 7 sẽ đạt đến nửa bước Thần Ma, luyện tới tầng thứ 8 sẽ là Thần Ma cảnh, còn nếu luyện được đến tầng thứ 9 sẽ đến cảnh giới Phá toái hư không.

Tuy nhiên từ trước đến nay chưa có ai trong Xích Gia luyện được tới tầng thứ 9, còn tầng thứ 8 thì chỉ có một người kinh tài tuyệt diễm luyện được, đó chính là Xích Tuyệt. 

Xích Tuyệt tuy luyện được tới tầng thứ 8 nhưng đáng tiếc thân thể không chịu đựng được xích hỏa chí cương chí dương, cường mãnh vô cùng, đã bị đốt cháy thành tro bụi. Trước khi thân thể bị hủy, Xích Tuyệt đã kịp ký gửi Nguyên thần của mình vào tượng đá trong động Long Tiên Trạch, chờ đợi kẻ hữu duyên.

Trong thời gian ở Long Tiên Trạch, Xích Tuyệt có với Tiền Văn một đứa con gái tên là Xích Tuyết. Sau khi Xích Tuyệt chết đi, Xích Nùng Cơ vì lòng thù hận đã chặt chân Tiền Văn và nhốt nàng vĩnh viễn trong động Long Tiên Trạch, Xích Tuyết tuy được mang về nuôi dưỡng nhưng cũng bị bà ta hành hạ vô cùng thê thảm.

Xích Nùng Cơ căm hận Võ Vô Địch đã khiến cho chồng mình say mê võ học, bỏ bê vợ con nên đã tìm cách trả thù. Bà ta lệnh cho Xích Luyện đến Trung nguyên dò la tung tích Võ Vô Địch và hậu nhân của ông ta để có cơ hội thì ra tay. Chính vì nguyên nhân này Tiểu Vũ mới bị Xích Luyện bắt về Vô Thiên Luyện Ngục.

Bị giam giữ và chịu hành hạ vô cùng đau đớn hơn nửa năm nhưng Tiểu Vũ vẫn kiên quyết không khai ra hành tung của cha mình, trong thời gian này, Tiểu Vũ cũng có cơ hội làm quen với Xích Tuyết và tỳ nữ của nàng là Thanh Việt. Vì từ trước đến giờ chưa từng tiếp xúc với nam nhân lạ, Tiểu Vũ lại biểu hiện khá chân thành nên Xích Tuyết cùng Thanh Việt đã đem lòng cảm mến Tiểu Vũ.

Cho đến một ngày, vì không muốn Tiểu Vũ chịu thêm đau khổ, Xích Tuyết và Thanh Việt đã liều mạng thả ra Tiểu Vũ. Cả ba người cùng nhau chạy đến cấm địa của Vô Thiên Luyện Ngục là Long Tiên Trạch.

Tại đây, cả ba người gặp được Tiền Văn, Tiểu Vũ được Tiền Văn truyền thụ Xích Hỏa Thần Công mà Xích Tuyệt khắc trên vách đá. Tiểu Vũ nhờ vào Huyền Vũ Chân Công của cha mà đã luyện được Xích Hỏa Thần Công đến tầng thứ 6, lập tức đạt đến cảnh giới Thiên Thần Cảnh Hậu kỳ đỉnh phong.

Nhưng không thể ngờ được, vào đúng lúc đó, tai họa đã giáng lâm Vô Thiên Luyện Ngục.