Lâm Hiểu Hiểu nhìn thấy Tô Thanh Dương bảo vệ An Điềm, trong lòng càng không vui, cô không đáp lại lời đề nghị của Tô Thanh Dương mà chỉ nhìn chằm chằm An Điềm, tỏ ý An Điềm nhất định phải trả lời câu hỏi này.

Những người khác thấy Tô tổng và Lâm Hiểu Hiểu đối đầu cảm thấy bối rối vô cùng, không rõ sự tình gì cả: Sao lại thế này? Rõ ràng lúc nãy chơi vui lắm mà, nhưng tại sao lại rơi vào tình cảnh không thể kiểm soát thế này.

"Hay là để chị An Điềm bị thách đi!" Khưu Doanh Doanh nhìn sắc mặt An Điềm sa sầm, mạnh dạn đồng ý với đề nghị của Tô Thanh Dương.

"Không được!"

Lâm Hiểu Hiểu ngay lập tức phản đối lời nói của Khưu Doanh Doanh, vừa nãy cô không trực tiếp từ chối Tô Thanh Dương là vì cô thích Tô Thanh Dương. Nhưng những người khác, cô không quan tâm, không ai có thể làm trái ý cô.

An Điềm nhìn thấy bầu không khí khó xử trong phòng, cũng có chút bối rối, cô luôn là người chú trọng sự riêng tư, hơn nữa cô và Lâm Hiểu Hiểu còn có các đồng nghiệp đều giữ mối quan hệ ôn hòa với nhau, nên không muốn khiến cho cả thiên hạ biết chuyện của mình.

Nhưng bầu không khí căng thẳng như vậy, Lâm Hiểu Hiểu và Tô Thanh Dương đều là những người không chịu khuất phục, An Điềm cảm thấy chỉ có cách hy sinh bản thân thì mọi việc mới trở nên êm đẹp được.

Hơn nữa, lỡ như Tô Thanh Dương vì bảo vệ cô mà xảy ra những chuyện không vui với Lâm Hiểu Hiểu, chuyện này mà đến tai chủ tịch Tô thì dù thế nào đi nữa An Điềm cũng không thể ở lại công ty Tô Thị được.

Nghĩ đến đây, cuối cùng An Điềm cũng đứng dậy, cô nhìn Lâm Hiểu Hiểu cười: "Ôi, mọi người đều ra ngoài chơi cả mà, tôi sẽ trả lời câu hỏi của cô!"

Tuy An Điềm không biết tại sao Lâm Hiểu Hiểu lại trở nên hung dữ như vậy, nhưng vì cuộc sống, An Điềm không thể để lộ vẻ mặt bất mãn ra được.

Thấy An Điềm chịu thua rồi, Lâm Hiểu Hiểu mới không gân cổ lên nữa.

Tuy nhiên Tô Thanh Dương một lần nữa nhìn An Điềm: "An Điềm, đừng ép mình!"

"Cảm ơn Tô tổng, nhưng cũng không có gì, ai cũng là người trưởng thành rồi." An Điềm quay đầu cười nói với Tô Thanh Dương, bất luận thế nào, cô cũng rất cảm ơn Tô Thanh Dương đã đứng ra đỡ lời giúp cô.

"Ai bảo mọi người đều trưởng thành chứ? Em vẫn còn bé mà!" Khưu Doanh Doanh che mặt, cố tình làm ra vẻ rụt rè hét lên, "Em không muốn nghe, không muốn nghe đâu!"

Khưu Doanh Doanh nói xong thì cố ý tỏ ra đáng yêu, những người trong phòng ngoài Lâm Hiểu Hiểu thì ai cũng cười, ngay cả Tô Thanh Dương cũng khẽ cười.

Phải nói là, An Điềm nghe xong những lời của Khưu Doanh Doanh thì càng thích cô bé đó, tuy bình thường vô tâm, lại ham ăn làm biếng.

Nhưng cô có thể kịp thời nói ra những lời như vậy, quả thật là EQ rất cao, câu nói đùa này của Khưu Doanh Doanh, chỉ cần Lâm Hiểu Hiểu không nhắc, mọi người đều cười trừ bỏ qua, cũng tránh được chủ đề khó xử của An Điềm.

Tuy nhiên, Lâm Hiểu Hiểu vẫn không buông tha, cô lạnh lùng nhìn Khưu Doanh Doanh, quay sang nói với An Điềm: "Tuy Khưu Doanh Doanh không muốn nghe, nhưng tôi muốn nghe! An Điềm, hôm nay cô phải nói!"

Lâm Hiểu Hiểu vừa thấy Tô Thanh Dương tỏ ra gần gũi với An Điềm, trong lòng liền không vui.

Bây giờ không chỉ Tô Thanh Dương năm lần bảy lượt đứng ra nói thay An Điềm mà ngay cả đồng nghiệp cũng đỡ lời giúp cô, điều này càng khiến Lâm Hiểu Hiểu khó chịu! Tại sao mọi người cứ vây quanh An Điềm như vậy

Câu hỏi hôm nay, Lâm Hiểu Hiểu phải hỏi đến cùng. Hơn nữa, nếu trong lòng An Điềm không có gì, sao cứ phải ấp a ấp úng chứ? Cô chính là muốn biết, An Điềm này rốt cuộc có đáng để anh Tô yêu thương không!

Lời của Lâm Hiểu Hiểu nói ra lần nữa làm không khí căng thẳng trở lại, mọi người nhìn nhau, hoàn toàn không biết phải nói gì.

"Sau khi tôi kết hôn mới vượt rào với người đó." An Điềm không muốn vì bản thân mình mà mọi người phải căng thẳng, nên đã trả lời câu hỏi.

"Cô kết hôn rồi sao?" Lâm Hiểu Hiểu không dám tin vào tai mình, cô tin An Điềm từng yêu, nhưng nghĩ thế nào cũng không ngờ An Điềm lại kết hôn rồi!

Các đồng nghiệp ở phòng thiết kế đều bị shock, An Điềm đã kết hôn? Khi nào? Ở đâu? Sao họ không biết? Lẽ nào họ lặng lẽ kết hôn?

Đây là lần thứ ba không khí trở nên yên lặng, ngoài Tô Thanh Dương thì ai cũng sững sờ, giống như thước phim đang tạm dừng.

"Cũng đúng, cũng không đúng." An Điềm nhún vai, thờ ơ giải thích, "Tôi kết hôn rồi, nhưng..."

"An Điềm!" Tô Thanh Dương ở bên cạnh lập tức ngắt lời An Điềm, anh lắc đầu nói, "Đây là việc của cô, không cần mọi người biết!"

Tô Thanh Dương nói xong thì nhìn thẳng về phía Lâm Hiểu Hiểu.

Lâm Hiểu Hiểu cảm thấy được ánh mắt đáng sợ của Tô Thanh Dương, liền cảm thấy rất nặng nề: Vừa nãy, ánh mắt anh Tô là tỏ ý anh ấy ghét mình sao?

"Không có gì" An Điềm nhìn Tô Thanh Dương lắc đầu, nếu đã nói một nửa rồi thì không có lý nào không nói hết.

"Tôi kết hôn rồi, và tôi cũng ly hôn rồi, bây giờ có một đứa con trai 4 tuổi tên An An." An Điềm nói rõ ràng toàn bộ câu chuyện, nếu bản thân làm việc ở công ty Tô Thị, vậy thì việc của bản thân, các đồng nghiệp cũng sẽ biết, sớm nói rõ ra thì cũng không có gì.

An Điềm vừa dứt lời, căn phòng vốn yên tĩnh, giờ đây tràn ngập sự ngạc nhiên, không ai nói chuyện, chỉ nghe tiếng hát như mổ lợn ở gian phòng bên.

Tô Thanh Dương sớm đã biết về quá khứ của An Điềm, nên không có nhiều biểu hiện ngạc nhiên, nhưng anh cũng hiểu được sự ngạc nhiên và tâm trạng lúc này của mọi người.

Chỉ là, điều anh lo nhất là An Điềm: Sự riêng tư bị đồng nghiệp khác biết hết rồi, sau này mang đến nhiều phiền phức cho An Điềm?

Biểu cảm trên mặt mọi người đều không kiểm soát được nữa, trong lòng họ lúc này xuất hiện nhiều câu hỏi: Sao có thể! Sao lại thế! An Điềm đang đùa phải không? Kết hôn sinh con sau đó ly hôn, sao An Điềm có thể trải qua hết mọi thứ ở tuối 25!

Chính là lúc mọi người đang âm thầm tiêu hóa những thông tin này thì Lâm Hiểu Hiểu nói: "An Điềm à... thật ra cô không cần giải thích rõ ràng như vậy!"

Mặc dù Lâm Hiểu Hiểu có chút kiêu căng, nhưng cô tự cho rằng tam quan bản thân mình rất chính đáng, vừa nãy cô đúng là muốn làm khó An Điềm, nhưng đó là vì Tô Thanh Dương.

Bây giờ cô ấy nghe những điều này từ An Điềm, trong lòng cũng hơi áy náy: An Điềm bây giờ trông chỉ mới 20 tuổi hơn, nhưng đã có đứa con 4 tuổi, vậy tức là cô ấy kết hôn trễ nhất vào 20 tuổi.

Bây giờ con gái 20 tuổi còn chưa học xong đại học mà, sao cô có thể kết hôn? Nhất định là gặp phải Sở Khanh nên mới dẫn đến chuyện ly hôn rồi một mình nuôi con!