Mẹ Tần cạn lời với cô con dâu này luôn, vừa bất đắc dĩ vừa vui vẻ nói: “Đứa nhỏ ngốc này! Con sắp làm mẹ rồi!” Nói xong, bà hưng phấn nói tiếp: “Không lâu nữa sẽ có một cục cưng bụ bẫm chui ra từ bụng con đấy!”

“Thật ạ?” Tô Uyển mơ màng, vừa như không nghe hiểu được lời bà nói vừa không dám tin, nhìn về phía chồng yêu với vẻ cầu cứu.

“Đúng vậy.” Sự vặn vẹo trong đôi mắt của Tần Chấp đã bị sự dịu dàng thay thế, rồi anh sờ đầu cô.

Từ ánh mắt của ba mẹ hai bên khi nhìn cô đã có thể khẳng định điều này là thật.

“Hử?” Tô Uyển chớp mắt khi cảm nhận được sự khẳng định từ mọi người, ngơ ngác sờ bụng mình: “Trong này có một cục cưng nhìn giống A Chấp sao?”

“Không phải.” Tần Chấp vuốt tóc cô, nheo mắt nói: “Là một cục cưng giống Uyển Uyển cơ~”

Tất cả trẻ con đều là ác ma. Vì vậy, nếu bắt buộc phải có con thì anh càng mong một cô công chúa nhìn giống bảo bối của mình. Tất nhiên thì trọng điểm ở đây là phải cùng giới tính với Uyển Uyển mới được.

Tô Uyển nhạy bén nhận ra sự kháng cự của Tần Chấp dành cho cục cưng nhìn giống anh. Cô bĩu môi, bướng bỉnh nhìn chằm chằm vào anh: “Là một cục cưng nhìn giống A Chấp mà!” Cô muốn có một bé cưng nhìn giống anh cơ!

Nhất định phải nhìn giống anh, còn giới tính không quan trọng. Cô tin rằng, A Chấp là người đẹp nhất trên đời, ngay cả cục cưng nhìn giống anh cũng vậy!

Được rồi, đôi vợ chồng son này không nhận ra rằng định nghĩa về cục cưng nhìn giống A Chấp và cục cưng nhìn giống Uyển Uyển của họ không giống nhau chút nào hết.

“Được được.” Tần Chấp đầu hàng trước đôi mắt bướng bỉnh của vợ, duỗi tay ôm eo cô, vùi đầu vào cổ người trong lòng mình để giấu đi đôi mắt u ám của mình: “Là một cục cưng nhìn giống anh~”

Người lớn bật cười thành tiếng khi cuộc đối thoại đáng yêu giữa đôi vợ chồng này.

Mẹ Tần cười đến không khép miệng lại được: “Uyển Uyển về nhà chính ở với mẹ nhé? Vừa khéo mẹ có thể chăm sóc con…”

Mẹ Tô uống trà, miệng nở một nụ cười sâu xa.

“Không cần đâu mẹ.” Nghe vậy, Tần Chấp đang tình tứ với liền ngẩng đầu lên với vẻ cảnh giác, nheo mắt rồi ngắt lời mẹ mình: “Con sẽ chăm sóc Uyển Uyển thật tốt, mẹ với ba cứ sống thoải mái như bình thường là được!”

Mẹ Tần nghe hiểu nghĩa bóng trong câu này, nghiến răng đấm chồng mình đang ngồi bên cạnh: “Ông nhìn đứa con trai ngoan của ông kìa!”

Bàn tay đang bưng ly trà của ba Tần run lên, vô cảm nhìn thoáng qua đứa con trai bị bệnh thần kinh của họ được gọi là “Con trai của tôi” khi bà xã vui, còn khi tức giận thì thành “Con trai của ông.”

Tuy vậy, ông vẫn không dám nói gì cả.

Cuối cùng, họ quyết định Tô Uyển và Tần Chấp sẽ cứ sống như bình thường, nhưng không được để dì Vương nhàn rỗi như bây giờ.

Vì dì Vương là người được bồi dưỡng bên nhà chính nên bà cũng xem như là chuyên gia dinh dưỡng. Tiếc thay, bình thường đôi vợ chồng son này chỉ thích quấn lấy nhau, khiến bà chỉ còn mỗi việc nuôi mèo để làm!

Ba mẹ hai bên dặn dò một số chuyện cần phải chú ý. Thậm chí, mẹ Tần còn hận không thể nhét hết mọi chuyện vào đầu Tần Chấp mới thôi.

…​

Tần Chấp ôm Tô Uyển, vùi đầu vào gáy cô, đôi mắt u ám chợt xuất hiện sắc đỏ khát máu.

“A Chấp ơi.” Tô Uyển đang sờ bụng nhạy bén quay đầu lại, vòng tay ôm cổ rồi hôn mấy cái: “Anh không thích con của chúng mình sao?”

Mũi Tần Chấp ngửi hơi thở thơm ngát của bảo bối, ánh mắt tối sầm khi thấy cần cổ trắng nõn dần dần tiến gần mình, rồi vô thức gặm nó.

Tô Uyển rụt vai, bật cười thành tiếng.

Hàm răng của anh khẽ dời khỏi cổ của Tô Uyển khi cảm nhận tiếng cười của cô, say mê liế.m rồi sờ lên dấu răng, sau đó đau lòng hôn lên nó. Đồng thời, anh chợt cảm thấy thoả mãn một cách biến thái.

“Anh không thích.” Anh ngẩng đầu lên, nhìn thẳng vào mắt cô, sự u ám trong mắt vẫn còn chưa biến mất. “Anh không thích bất kỳ ai hấp dẫn sự chú ý của em, em là của một mình anh thôi~”

Anh ngừng lại rồi nói tiếp: “Dù là con của chúng mình cũng vậy. Anh sẽ ghen với nó mất.”

“Vâng.” Cô nghiêng đầu, cười rộ lên, hôn lên môi của chồng yêu: “Em thích A Chấp ghen lắm!” Rồi cô liế.m môi anh: “Tô Uyển yêu A Chấp nhất!”

Anh cúi đầu để cô dễ hôn anh hơn, làm nũng: “Vậy sau này Uyển Uyển cũng phải yêu anh nhất!” Vẻ mặt của anh ấm ức, m.út lấy đôi môi của cô, liên tục dụ dỗ: “Em đừng hôn hay ôm nó nhé?”

Tô Uyển đồng ý không chút do dự.

Sự tối tăm trong mắt anh rút xuống nhanh như thuỷ triều.

“Vậy được rồi.” Anh thở hắt ra, miễn cưỡng ngậm lấy đôi môi của bảo bối, vươn đầu lưỡi cạy môi của cô, hung hãn liếm m.út thoả thích cho đến khi hai mắt cô ngập nước, hô hấp dồn dập. Sau đó, không cam lòng thoả hiệp: “Nhưng em phải yêu anh nhất!”

“Không thì, không thì…” Anh ngẫm nghĩ rồi tủi thân nói: “Không thì anh sẽ khóc cho em xem.”

“Vâng!” Cô tựa vào lòng anh để bình ổn lại hơi thở của mình: “Em không nỡ làm vậy~”

Anh nhắm mắt, che khuất sự điên cuồng trong mắt mình. Đời này, anh không thể thoát khỏi lòng bàn tay của bảo bối rồi.

Nhưng anh cam tâm tình nguyện chịu đựng.

…​

Ngày hôm nay là một ngày đặc biệt với fan cuồng của Tô Uyển vì lý do sau đây:

Weibo của Ảnh hậu Tô: Tôi có cục cưng nhìn giống A Chấp!

Từ khi Tô Uyển bị boss Tần ngậm đi, fan của cô chỉ mong sẽ thấy được một chàng hoàng tử hoặc một cô công chúa của vợ chồng họ mà thôi.

Nói thật thì fan không cần phải quan tâm về sự nghiệp của nữ thần. Về chuyện tình cảm, tuy vợ chồng họ không thường xuyên lộ diện trước công chúng nhưng chỉ cần nhìn biệt danh “Vợ chồng ngược cẩu” là đã biết lúc nào họ cũng phát cả đống thức ăn cho chó rồi.

Fan đợi mỏi mòn suốt hai năm vẫn chưa thấy tung tích của cục cưng đâu, suýt nữa đã bỏ cuộc thì đột nhiên Uyển Uyển thông báo đã mang thai!

Tuyệt Tình Cốc: A a a a a vừa chạy vừa khóc!

Uyển Uyển đẹp nhất: A a a a a! Hoàng tử nhỏ! Công chúa nhỏ!

Uyển Uyển là nữ thần của tui: A a a a a! Tất cả tránh ra cho tui! Con rể/ Con dâu của tui sắp đến rồi!

Tui là fan cuồng của Uyển Uyển: A a a! Vui quá nên đã bật khóc! Các cục cưng của chị ơi!

Một cẩu độc thân: Khắp chốn vui mừng!

Dưới Weibo của Tô Uyển đã bị “A a a a a” bao phủ, mãi cho đến khi fan của cô bình tĩnh lại mới thôi.

Uyển Uyển là nữ thần của tui: Tui đã chạy ba vòng quanh khu chung cư! Sau đó, ai nấy cũng đều nhìn tui với vẻ như tui bị bệnh tâm thần…

Chú chim nhỏ nhắn: Trạch nam nhà bên đã gọi cho cảnh sát…

Tui là fan cuồng của Uyển Uyển: Tất cả tránh ra! @Tần Chấp v nhớ phải chăm sóc cho nữ thần của tui kỹ lưỡng đó!

Tuyệt Tình Cốc: Đúng đó, mang thai vất vả lắm! Boss @Tần Chấp v nhớ phải chăm sóc cho Uyển Uyển thật tốt nhé!

Một cẩu độc thân: Boss @Tần Chấp v nhớ phải chăm sóc cho Uyển Uyển thật tốt nhé!

Nữ thần của tui giỏi nhất: Boss @Tần Chấp v nhớ phải chăm sóc cho Uyển Uyển thật tốt nhé!

Không lâu sau, người trong giới giải trí lẫn thương trường đều phát hiện ra bài Weibo này, vội vàng share bài về rồi chúc mừng liên tục, đồng thời cũng vô tình khuấy động cả hai giới.

Đạo diễn Vương: Chúc mừng chúc mừng! @Tần Chấp v @Tô Uyển v

Triệu Thân: Chúc mừng Ảnh hậu~ @Tô Uyển v @Tần Chấp v

Quốc tế: Chúc mừng Tần gia! Chúc mừng phu nhân! @Tần Chấp v @Tô Uyển v

Công ty cổ phần hữu hạn: Chúc mừng Tần gia!

Tần Chấp nheo mắt khi đọc được vô vàn lời chúc của mọi người, cười lạnh, đánh vài chữ.

Tần Chấp v: Tin vui* ở đâu?

*Chữ “mừng” và “vui” đều là chữ “hỉ” trong tiếng Trung.

…​

“Alô?” Quản lý Từ rảnh rỗi sinh nông nổi vì boss đã dẫn Tô Uyển đi tuần trăng mật lần thứ n đang xem mắt ở quán cà phê. Khi đối tượng của anh ta sắp đớp thính, đồng nghĩa với việc lớn của đời anh đã được giải quyết thì tiếng chuông điện thoại reo lên.

“Mợ nó! Cậu vừa nói gì?”