Sáng hôm sau, trời cao trong xanh, gió thổi nhè nhẹ qua ô cửa sổ, ánh nắng rọi vào giường thân hình một nam một nữ đang ôm nhau ngủ say giấc. Cô mở mắt tỉnh dậy, thấy mình đang nằm ngủ trong lòng anh, cô ngước lên nhìn gương mặt anh lúc ngủ trông thật quyến rũ. Cô nhẹ nhàng nhấc tay anh ra khỏi người mình, định bước xuống giường nhặt quần áo lên thì anh kéo chặt cô lại, ôm vào lòng mình. Anh nói:

- Đi đâu.

Cô giật mình nói:

- Dậy đi muộn rồi. Tôi còn phải làm bữa sáng.

Anh buông cô ra, cô nhanh chóng lấy quần áo chạy vào phòng vệ sinh, động tác nhanh thoăn thoắt chưa đến 5 giây. Anh tỉnh dậy, khuôn mặt lạnh lùng về trạng thái ban đầu. Anh mặc quần áo, rồi về phòng mình.

10 phút sau cô bước ra, ngồi chải lại tóc rồi xuống làm bữa sáng. Bởi vì tâm trạng cô hôm nay tốt nên làm món ăn khá bắt mắt. Thấy anh đi vào phòng bếp, cô bày món ăn lên, rồi nói:

- Anh ăn sáng đi.

Rồi cô cũng ngồi đối diện anh. Hai người cùng nhau ăn sáng, đấy chính là thói quen suốt 3 tháng qua của cô.

Ăn xong cô dọn dẹp, anh thì đi làm.

Một ngày bình yên lại trôi qua.Nhưng không ai có thể biết được tất cả đã nằm trong kế hoạch của anh rồi. Không biết những ngày yên bình, hạnh phúc này sẽ diễn ra đến khi nào hạ màn

Chẳng mấy chốc cô đã sống với anh 1 năm rồi. Trong 1 năm, cô đã sống rất hạnh phúc, anh luôn quan tâm, lo lắng cho cô. Cô cảm thấy mình đã rung động trước anh mất rồi.

Tối hôm nay, anh đưa cô đi đến gặp anh là Minh. Cô thấy cửa hàng này có rất nhiều quần áo đẹp, Minh thấy Lăng Triệt dẫn theo một cô gái đến đây thì liền đến gần cô nói:

- Chào cô gái xinh đẹp, không biết tôi có thể giúp gì cho quý cô đây?

Cô thấy đứng trước mặt mình là một chàng trai trẻ tuổi, mái tóc màu vàng óng, chắc anh ta là chủ cửa hàng. Lăng Triệt nắm lấy tay kéo cô ra đằng sau người anh, anh lườm Minh nói:

- Cậu vào việc chính đi.

Minh thấy bạn mình vì người con gái mà đối xử với anh như vậy, anh cười:

- Được rồi, đến đây làm gì. Cô gái này là ai.

- Không liên quan tới cậu, bảo nhân viên nữ ra đây.

Anh lạnh lùng nói.

- Thôi tôi không đùa cậu nữa, cậu muốn gì ở đây?

Minh nghiêm túc nói.

Anh trả lời:

- Chọn một bộ váy cho cô ý đi.

Minh nhìn cô, nói:

- Được rồi, việc này cậu cứ giao cho tôi. Cô gái mau đi theo tôi.

Cô nhìn anh, anh gật đầu ý bảo cô cứ đi theo Minh. Cô đi theo Minh đến khu váy dạ hội. Cậu ta chọn cho cô rất nhiều váy đẹp. Tất cả hành động của Minh và cô anh đều giám sát kĩ.

Một tiếng sau, cô bước từ trong phòng thay đồ ra. Lăng Triệt và Minh nhìn cô đứng hình, cô hôm nay mặc một bộ váy màu đỏ rượu, tôn lên làn da trắng hồng của cô. Váy xẻ ngực không sâu lắm, phần eo đính hạt ngọc lấp lánh lộ rõ được vòng eo nhỏ nhắn của cô, chân váy xẻ cao lộ ra đôi chân thon dài. Mặt cô còn được trang điểm nhẹ nhàng, nhìn cô rất xinh đẹp và quyến rũ. Lăng Triệt nhanh chóng lấy áo khoác choàng lên cô, anh quay sang lạnh giọng nói:

- Sao mày chọn bộ váy hở như thế này cho cô ý mặc.

Minh cũng cạn lời với anh, Minh nói:

- Đại ca à, cậu nhìn xem cô ý đẹp như nữ thần vậy. Cậu còn chê ở điểm nào nữa.

Anh không nói gì dắt cô đi ra xe, mặc kệ cho Minh đứng đấy trách móc.

Anh đưa cô đến một nhà hàng sang trọng bậc nhất. Nơi đấy nổi tiếng các đầu bếp nhiều năm kinh nghiệm, nổi tiếng trong giới ẩm thực. Các món ăn ở đây rất đắt, chỉ có giới thượng lưu mới được vào đây. Cô có lần được bố đưa vào đây ăn rồi nên biết.

Anh cầm tay cô dẫn cô đến một bàn ăn đã được đặt sẵn. Cô nhìn xung quanh nơi đây không thấy một bóng người chỉ có anh và cô. Anh kê ghế ra cho cô ngồi, cô giờ mới để ý, hôm nay anh mặc bộ trang phục hợp với bộ váy của cô. Anh gọi món ăn, cô nói:

- Sao hôm nay lại đến đây ăn vậy?

Anh đáp:

- Đổi khẩu vị.

Có tiếng nhạc du dương bên tai, cô cảm thấy rất thoải mái. Một lúc sau đồ ăn được mang lên, anh giúp cô cắt sẵn thịt, rồi đưa đĩa đó cho cô. Anh hôm nay rất ga lăng, tốt bụng. Cô cảm ơn, nhận lấy và ăn. Họ cạn ly rượu vang.

Ăn xong cô nhìn ra ngoài thấy ngoài trời có bắn pháo hoa liền đến gần cửa sổ để xem. Anh đứng cạnh cô, nói:

- Thấy đẹp không?

Cô quay sang anh nói:

- Có rất đẹp

Anh lấy một bông hoa tặng cho cô, sau đó rút trong túi áo một chiếc hộp bên trong có một chiếc nhẫn. Anh quỳ một chân xuống nói:

- Tiểu Nhi, anh biết mình đã làm những việc khiến em đau khổ. Nhưng anh nhận ra được bản thân mình đã sai, anh đã cố gắng trong thời gian qua ở bên em bù đắp cho em. Thấy em cười, anh rất hạnh phúc. Em có thể cho anh cơ hội được đi cùng em đến hết cuộc đời này không?

Cảm xúc đầu tiên của cô là bất ngờ, rồi đến lo sợ, cuối cùng là sự xúc động sau khi nghe anh nói. Cô nói:

- Tôi..tôi hiện tại rất rối, chúng ta không thể tiến xa như thế được. Xin lỗi anh. Tối nay, tôi thật sự rất vui.

Cô sợ anh nghe xong sẽ mắng cô nhưng không phải anh đứng dậy, ôm cô vào lòng nói:

- Không sao, anh sẽ chờ đến khi nào em đồng ý. Chúng ta còn nhiều thời gian, anh biết em chưa tha thứ được cho anh. Anh sẽ chờ em.