Vĩnh Hằng Chi Tâm

Chương 40: Tiến Giai Trung Kỳ

“Ầm...”

Nội tức Vân Sát trong cơ thể giống như ngựa hoang thoát cương, sôi trào lên, vận chuyển càng lúc càng thịnh.

- Loại cảm giác này...

Trần Vũ mừng rỡ, nội tức Vân Sát trong cơ thể bắt đầu một hơi mở rộng mạng lưới kinh mạch, nội tức kéo dài không ngừng, càng trở nên tinh thuần hùng hậu.

Thông Mạch tức là khai thác kinh mạch, đào móc sức mạnh thật sự trong cơ thể.

Hệ thống kinh lạc thân thể, thần bí mà phức tạp. Thông Mạch kỳ, chỉ nhằm vào bộ phận kinh lạc bên ngoài.

Còn về phần kỳ kinh bát mạch càng sâu hơn, thì phải chờ đến sau Luyện Tạng kỳ.

Thông Mạch sơ kỳ đối ứng với kinh lạc thứ nhất bên ngoài, trung kỳ đối ứng thứ hai, hậu kỳ đối ứng thứ ba.

Thời khắc này, nội tức Trần Vũ theo kinh lạc thứ nhất mở ra, tràn vào kinh lạc thứ hai, phát triển cực kỳ thuận lợi.

Một vài kinh lạc tắc nghẽn không thuận ngày xưa cũng trở nên thông suốt không gì sánh được.

Có một vài người tư chất tốt, ví dụ như người sở hữu Linh thể, kinh lạc trong cơ thể trời sinh tràn ngập sức sống, thậm chí có thể trưởng thành trong cơ thể, thân thể hấp thu một lượng nhỏ thiên địa nguyên khí, đã khiến kinh lạc thể chất được bồi bồi.

Mà người bình thường hoặc kém thì kinh lạc không có sức sống và sự dẻo dai như vậy, rất khó phù hợp các loại năng lượng.

Trần Vũ thuộc về loại tư chất bình thường.

Nhưng hiện tại, hắn khai thác lưới kinh lạc thứ hai đã có loại cảm giác nước chảy thành sông.

Có hai nhân tố chủ yếu trong đó.

Thứ nhất, thể chất căn cơ của Trần Vũ có thể nói là tốt quá mức quy định.

Thứ hai, Vân Sát quyền đại thành, hàm ý cao thâm, thậm chí đánh ra lực lượng cao nhất là “Quyền kình ngưng sát”.

Hiện tại, hắn có nội tức, chất lượng tinh khiết, đạt đến cực hạn mà cùng cấp khó có thể tưởng tượng.

Dưới tác dụng của Vân Sát nội tức tinh khiết cường độ cao, bình cảnh mà Trần Vũ gặp phải đều nhanh chóng giải khai.

Nửa ngày sau, Vân Sát nội tức của Trần Vũ thành công tiến vào lưới kinh lạc thứ hai, khí tức trong cơ thể càng trở nên cường hoành và tinh thuần.

Điều này có nghĩa là tu vi của hắn đã thấn thăng Thông Mạch trung kỳ.

Bởi vì căn cơ của hắn thật sự vững chắc, chất lượng nội tức rất cao, cho dù mới đột phá trung kỳ thì cảnh giới vẫn cực kỳ vững chắc.

Hiện tượng này giống hệt lúc hắn vừa tấn thăng Thông Mạch sơ kỳ.

Loại từng bước tiến bộ, căn cơ thâm hậu này, khiến Trần Vũ rất có cảm giác thành công.

- Chẳng qua, nội tức của ta hiện nay đã vượt qua Thông Mạch trung kỳ, thậm chí có thể liều mạng với hậu kỳ bình thường.

Trần Vũ lẩm bẩm.

Nội tức của hắn vượt xa cùng cấp, ngoại trừ bởi căn cơ vững chắc, có thể đánh ra “Quyền kình ngưng sát”, cũng bởi vì Vân Sát quyền của hắn là võ học cao cấp.

Nếu như không kể đến tai hại của Vân Sát quyền, công pháp này cơ bản có thể sánh vai với võ học đỉnh cấp.

Thử hỏi toàn bộ ngoại môn, có ai có thể tu hành võ học đỉnh cấp?

Theo Trần Vũ được biết, có thể tu hành võ học cao cấp đều là phượng mao lân giác, còn là bởi vì sau lưng có thế lực gia tộc chống đỡ.

...

Trú đóng ở địa bàn của Thập Ác Khấu, tu vi của Trần Vũ đã hoàn toàn củng cố xong.

Trước khi đi, Trần Vũ còn muốn vơ vét một phen.

Kết quả khiến hắn có chút thất vọng. Ngoại trừ trên người Khấu Vương có một trăm khối Nguyên thạch thứ phẩm ra cũng không còn tài nguyên tốt khác.

Trong ổ của Thập Ác Khấu, còn có đại lượng kim ngân tài vật.

Thế nhưng những tài vật thế tục này đối với Trần Vũ đã đặt chân vào tông môn, hướng tới võ đạo đỉnh phong mà nói cũng không có bao nhiêu ý nghĩa.

“Phịch...”

Trần Vũ lấy Phong Ngâm kiếm chém đầu Khấu Vương xuống.

Thập Ác Khấu là mục tiêu tru sát thứ 59 trên Tru Sát bảng.

Xếp hạng của Khấu này còn trên cả Huyết Thủ Ngốc Đầu.

Trần Vũ biết, top 50 Tru Sát bảng là một bước ngoặt.

Một khi vượt qua bước ngoặt này, tiến nhập top 50, vậy thì mục tiêu tru sát rất có khả năng là cường giả đã ngoài Luyện Tạng kỳ.

Khấu Vương xếp thứ 59, trên căn bản là một trong những kẻ mạnh mẽ đáng sợ nhất dưới Luyện Tạng kỳ.

- Tiểu tử, để lại đầu của Khấu Vương.

Một đạo thanh âm lạnh băng từ trong hạp cốc đối diện truyền tới.

Hả?

Trần Vũ sững sờ, thấy trên sườn núi đối diện có hai thiếu niên.

Hai người này mặc áo bào xám đặc chế, lưng mang bảo kiếm.

Từ cách ăn mặc, Trần Vũ có thể đoán được hai người là đến từ một tông phái khác của Sở quốc - Thiết Kiếm môn.

- Ồ? Đồng đạo Thiết Kiếm môn, các ngươi phải chăng đã vượt giới?

Trần Vũ đem cái đầu gói kỹ, hứng thú hỏi.

Thiết Kiếm môn ở trong thế giới tông môn tại Sở quốc rất cường thế, là một tông phái có tính xâm lược rất mạnh.

Luận thực lực, tông này hơn Vân Nhạc môn không ít.

- Vượt giới? Hắc hắc, “Thập Ác Khấu” này gây loạn khắp nơi, chúng ta một đường từ phạm vi thế lực của Thiết Kiếm môn truy sát tới tận đây.

Tên thiếu niên thấp lùn lơ đễnh nói.

Một thiếu niên cao khác lãnh khốc nói:

- Giao đầu lâu ra, tha cho ngươi một mạng!

Trần Vũ không đáp.

Hai tên đệ tử Thiết Kiếm môn thật đúng là bá đạo.

- Giao ra đầu lâu cũng được, trừ phi các ngươi chi ra 4500 điểm cống hiến, tám trăm Nguyên thạch thứ phẩm cho ta.

Trần Vũ khoát tay áo.

- Vậy thì động thủ!

Thiếu niên cao lạnh lùng nói.

“Vụt vụt...”

Hai thiếu niên một cao một thấp từ trên sườn núi nhảy xuống, lao thẳng tới Trần Vũ.

Tốc độ của hai người khiến Trần Vũ giật mình.

Chỉ nhìn thân pháp và tốc độ, hai người hầu như không thua Nhạc Phong, thiếu niên cao trong đó, ít nhất cũng cùng cấp bậc với Nhạc Phong.

E rằng, hai người ở ngoại môn Thiết Kiếm môn cũng không phải kẻ bình thường.

“Keng...”

Thiếu niên cao rút bảo kiếm khỏi vỏ, một đạo hư ảnh ánh kiếm lạnh lẽo phá vỡ không khí, lãnh ý vô hình, phong tỏa Trần Vũ.

Sắc mặt Trần Vũ biến đổi.

Chỉ một kiếm, hắn liền cảm nhận được thực lực cường đại của thiếu niên cao.

Đối phương tu hành võ học, có lẽ không thua kém Vân Sát quyền của hắn.

Khó trách người này khẩu khí lớn như vậy.

- Vân Sát quyền!

Trần Vũ đánh ra một quyền, nội tức bá đạo cùng sát khí mơ hồ tạo thành một đoàn mây đen sát khí, nổ vang như vân lôi.

Ồ...

Thiếu niên cao thất kinh, hư ảnh ánh kiếm chập chờn trên bảo kiếm trong tay đánh trúng mây đen sát khí, bao phủ một quyền này.

“Ầm...”

Kinh lôi nổ vang, tại chỗ sản sinh một tầng khí quyển, sáng tối đan xen.

“Ầm...”

Thiếu niên cao bị đồng quyền của Trần Vũ cứng rắn đẩy lui vài bước, bảo kiếm trong tay thiếu chút nữa rời tay.

Thiếu niên thấp lùn thì tương đối bỉ ổi, hắn thừa dịp hai người tranh phong có chút đình trệ, liền vung kiếm chém tới đầu gối Trần Vũ.

- Cút!

Trần Vũ vận chuyển Đồng Tượng công, toàn bộ chân như dát lên một tầng đồng chì, trầm trọng như cự chùy.

“Bành...”

Thiếu niên thấp lùn rên một tiếng, cả người lẫn kiếm bị đánh bay ra ngoài.

Điều này khiến Trần Vũ không khỏi sửng sốt.

Cùng thiếu niên cao giao phong, hắn cảm thấy đối phương rất cường đại.

Đối với thiếu niên thấp lùn, hắn cũng không dám lơ là, tất nhiên lập tức vận chuyển Đồng Tượng công.

Không ngờ thiếu niên thấp lùn lại kém cỏi như vậy, chỉ một cước liền bị đạp bay.

Đương nhiên, đó là bởi vì thực lực của Trần Vũ hiện nay so với nửa tháng trước có thể nói là tăng vọt.

Luận thực lực, thiếu niên thấp lùn có thể đứng vào top 15 của Vân Nhạc môn.

- Ngũ sư huynh, ngươi không sao chứ?

Tên thiếu niên cao vội chạy tới nâng thiếu niên thấp lùn dậy, vẻ mặt kiêng kỵ nhìn Trần Vũ.

Trước khi giao phong, hai người ngàn vạn lần không nghĩ tới một đệ tử ngoại môn của Vân Nhạc môn lại có thực lực bực này.

Trong ấn tượng, Vân Nhạc môn trong bốn tông của Sở quốc, là tồn tại xếp vào hàng chót.

- Cao sư đệ, ta không sao... ọc...

Thiếu niên thấp lùn còn chưa dứt lời, liền phun ra một búng máu.

Thiếu niên cao kinh hãi không thôi, đối phương tùy ý đạp ra một cước, lại có thể khiến cho Ngũ sư huynh bị nội thương.

Mặc dù thực lực của Ngũ sư huynh không tính là đỉnh cao, nhưng ở trong ngoại môn của Thiết Kiếm môn cũng thuộc vào chiến lực hàng đầu top 20.

- Thật chẳng ra sao.

Trần Vũ lắc đầu, cũng không thèm để ý đến hai người này, tung người rời đi.

Hai người Thiết Kiếm môn sắc mặt cực kỳ khó coi.

- Đừng vội đi! Ta còn chưa xuất ra thực lực chân chính...

Thiếu niên cao chưa từng gặp phải loại nhục nhã này, tay cầm bảo kiếm, chuẩn bị xông lên.

Kết quả, hắn bị thiếu niên thấp lùn bắt được.

- Cao sư đệ, bỏ đi. Ta đoán người này ở ngoại môn Vân Nhạc môn cũng là tồn tại số một số hai. Hơn nữa, ngươi tu hành Thiên Ảnh Kiếm quyết không lâu, cảnh giới còn bất ổn, không thích hợp tùy tiện vận dụng.

Thiếu niên thấp lùn ho khan một tiếng.

Quả thật, thiếu niên cao còn chưa vận dụng thực lực chân chính. Nhưng làm sao có thể xác định đối phương đã dốc toàn lực?

- Tiểu tử, lưu lại tính danh! Tương lai “Cao Phong” ta sẽ tìm ngươi lĩnh giáo.

Thiếu niên cao phẫn hận không cam lòng nói.

Nghĩ đến hắn ở Thiết Kiếm môn là thiên tài nhất lưu, tấn thăng nội môn càng không phải chuyện khó, chưa từng bị một đệ tử Vân Nhạc môn kỳ thị như vậy.

Thế nhưng, thiếu niên trong tầm mắt căn bản không để ý, càng đi càng xa.

...

Hai ngày sau.

Trần Vũ trở về Vân Nhạc môn, giao nộp nhiệm vụ đánh chết “Khấu Vương”, chiếm được 4500 điểm cống hiến, 800 Nguyên thạch thứ phẩm.

Lúc này, trong toàn bộ ngoại môn, bầu không khí hết sức gấp gáp nghiêm túc.

Thì ra thi đấu ngoại môn đã sắp bắt đầu.

- Chỉ còn lại hai ngày...

Trần Vũ trở về nơi ở, bắt đầu tĩnh dưỡng điều tức.

Bây giờ, hắn tấn thăng Thông Mạch trung kỳ, Đồng Tượng công gân đồng tiểu thành, các phương diện đều đề thăng tới cực hạn.

Trong đó, trạng thái của Vân Sát quyền tương đối đặc thù.

Lẽ ra, Trần Vũ đã lĩnh ngộ hàm ý đại thành của Vân Sát quyền, bằng không ngày ấy cũng không có khả năng đánh ra “Quyền kình ngưng sát”. Nhưng bởi vì tu hạn chế, hắn không thể phát huy được uy lực đại thành của Vân Sát quyền. Bởi vì, tâm pháp và cảnh giới quyền pháp có liên hệ nhất định, không thể chênh lệch quá lớn.

Nói cách khác, Vân Sát đại thành của hắn không phải là đại thành hoàn chỉnh.

Trừ phi tu vi của hắn đột phá, hoặc lần nữa kích phát “pháp môn bạo phát” trái tim lần trước.

Về phần “pháp môn bạo phát” của trái tim thần bí, Trần Vũ bây giờ vẫn không mò ra được nguyên nhân.

Thời gian trôi qua nhanh chóng.

Rất nhanh, chỉ còn một đêm trước khi bắt đầu “Thi đấu Ngoại môn”.

Trong trụ sở ngoại môn, trong một gian nhà.

Một thiếu nữ gương mặt tú lệ đang ngồi xếp bằng, cánh tay ngọc mở ra.

“Ô... ô... ô... n... g!”

Trong lòng bàn tay thiếu nữ có một khối “Huyết Thạch duẩn”, bề mặt tràn ngập từng tia ánh sáng màu máu.

Quang lưu huyết hồng chậm rãi thấm vào thể nội.

Bên ngoài thân thể thiếu nữ cũng bị một tầng khí thể huyết hồng quỷ dị bao trùm.

Nếu Trần Vũ có ở đây, nhất định sẽ phát hiện Huyết Thạch duẩn này chính là chiến lợi phẩm thu hoạch được lúc đánh chết Huyết Thủ Ngốc Đầu.

- Không thể hấp thu được nữa.

Đồng Linh Ngọc lẩm bẩm:

- Cường độ và số lượng nội tức đã đạt tới cực hạn, bằng không ta liền có thể đột phá tới Luyện Tạng kỳ.

“Phù...”

Nàng vận chuyển công lực, toàn thân bốc lên một luồng khí lưu cuồng bạo âm lãnh, đôi mắt thoáng hiện một tia vằn máu.

Biểu hiện nội tức cường hoành, giống như sắp bước vào Luyện Tạng kỳ.

- Ít nhiều nhờ khối “Huyết Ngọc duẩn” này, Huyết Thủ Ngốc Đầu từng huyết tẩy Phương gia suy vong, đạt được côi bảo lại không biết phương pháp mở ra chân chính. Bao gồm cả Trần Vũ kia, một đệ tử ngoại môn bình thường, kiến thức từng trải có hạn, đều không thể nhận ra vật này.

Khóe miệng Đồng Linh Ngọc nhếch lên một nụ cười nhạt.

Thì ra, khối Huyết Ngọc duẩn này căn bản không phải trân tài bình thường, cũng không thuộc về Đồng gia nàng.

Ngày mai, “Thi đấu Ngoại môn”, ta sẽ khiến tất cả mọi người phải kinh ngạc.