*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Bình luận viên đã nhìn đến choáng váng, nói: “Ế ế ế, mấy người làm cái gì vậy? Sao lại đem tank nhà mình cho Tứ gia giết hả?”
Trên màn hình chung lập tức nói:
“Báo cáo! Không phải chúng tôi làm!”
“Đều là đồng đội Hoa Xuy Hoa không có việc gì lại đi trêu Tứ gia!”
Hoa Xuy Hoa sống lại, toàn bộ quá trình nhìn màn hình chung, nghiến răng nghiến lợi…
Đồng thời đầu nhập vào trận doanh đối phương.
Đội xanh bày tỏ: Hoan nghênh hoan nghênh, chúng tôi đã có một Xạ thủ bắn tỉa có thể đánh úp người mình, đang thiếu một tank ngẫu nhiên dùng Nhảy lùi đây.
Hoa Xuy Hoa bi phẫn bày tỏ: Vì ngăn cản bản thân theo bản năng Nhảy lùi, tui đã phong ấn kỹ năng này!
Song phương ăn nhịp với nhau, thử làm chuyện gì đó trước, bao vây Kiếm khách của đội đỏ.
Bình luận viên: “Ô tank Hoa Xuy Hoa của đội đỏ đi theo địch!! Cùng quân địch bao vây Kiếm khách nhà mình, Kiếm khách không chịu nổi nhục, nhảy…nhảy vực bỏ mình???”
Kiếm khách: Tôi không có nhảy vực! Tôi chỉ không biết kỹ năng Chạy nước rút của Kiếm khách không thể dừng lại giữa đường thôi! Chức nghiệp cận chiến này cũng lừa tình quá rồi!!
Bình luận viên: “Như vậy bên đội xanh có một Xạ thủ có thể kích sát đồng đội, bên đội đỏ có một tank đã đi theo địch, song phương lại thành đánh 6v6? Có thể, việc này rất là trong sạch!”
Trong trận hỗn loạn, Tyler cũng không thèm nhìn Kiếm khách đã lao xuống vách núi, trực tiếp đột nhập vào trận hình của đội xanh.
Bình luận viên lập tức kích động vô cùng, nói: “Tứ gia lại muốn trình diễn một màn tàn sát ngoạn mục vô song!! Âm nhạc, sẵn sàng! Nổi lên!”
Trong đội xanh, thấy Tyler dùng Tia chớp xông vào, tank bọn họ kiềm chế nhảy dựng lên chạy đi theo phản ứng bản năng, da đầu tê dại đẩy khiên nghênh đón Tyler.
Sau đó Tyler chợt dừng lại, đứng thẳng tại chỗ trọn một giây!
Pháp sư đội xanh không hề có kinh nghiệm, lập tức dùng phép thuật nện trên đất trống, mặt mày đần thối tiếp tục ngâm xướng phép thuật kế tiếp.
Ngay sau đó, chính là tiếng súng vang lên từ phía xa ——
Cùng lúc đó, bóng người Tyler lóe lên, cả người gần như dán lên phía trước tấm khiến của tank đội xanh. Đánh ra một bộ combo thứ nhất, Ảnh vũ bộ rút gọn!
Lúc cái người coi như là tank này chuẩn bị lùi về sau một bước, bỗng phát hiện HP của mình rớt mất một đoạn dài!
Bình luận viên: “Trời ơi! Xạ thủ bắn tỉa của đội xanh lại tạc nổ đầu tank nhà mình! Xin hỏi cậu là gian tế đội đỏ phái tới đúng không?”
Xạ thủ bắn tỉa: “…”
Mọi người đều biết thực ra không phải vậy.
Chỉ là, cậu ta là Xạ thủ bắn tỉa không hề có kinh nghiệm, cần khoảng hai giây để ngắm bắn——có thể chính cậu ta cũng không biết thói quen khoảng cách thời gian này, thế nhưng Tyler phát hiện.
Tyler là bậc thầy sát thủ dày dặn kinh nghiệm, sau khi Xạ thủ bắn tỉa bắn ba phát súng, hắn cũng đã thăm dò rõ ràng quy luật và tiết tấu của đối phương.
Khi Tyler nhìn như đang nhàn nhã đi bộ trong trận doanh đội xanh, thực tế đã nắm chuẩn tiết tấu này. Lúc tank đội xanh xoay người về phía sau, Xạ thủ bắn tỉa vừa vặn bắn một phát súng vào hắn——
Quả nhiên trúng tank ở phía sau hắn!
Công kích của Mục sư cũng không đủ, một phát súng này đúng là tác phẩm của thần.
Tyler theo đó dùng một Phong xa liên, rồi mười bảy combo, tàn khốc vô tình lấy đi tính mạng của tank đội xanh!
Tiếp, Tyler vừa mới rơi xuống đất, dùng ngay Tia chớp, xông về phía hai cận chiến còn lại của đội xanh.
Bình luận viên: “A a a hổ vào bầy dê! Trị liệu đội xanh nếu lúc này dùng đại chiêu kỳ thực có thể hold được, thế nhưng hình như cậu ta không biết bản thân có đại chiêu??…Tứ gia dùng một Tia chớp! Theo sát một Tia chớp! DPS đã không còn! Trị liệu còn xa ư?…Sát thương còn thiếu chút nữa! Chỉ thiếu một chút nữa! Theo sau là Tia chớp thứ ba! Trời ơi ai tới trông chừng Mục sư này đi, hắn đã là chúa tể trận đấu này rồi!!”
Lúc này, Xạ thủ bắn tỉa ở phía sau đội xanh đã bi phẫn buông súng, rút lưỡi lê (1) ra.
Cậu ta tập hợp lại với mấy người sống lại, thương lượng: “Chúng ta phải xử lý Tứ gia” “Đoàn chiến có thể thua, thi đấu giải trí không là gì thế nhưng Tứ gia nhất định phải chết!” “Chúng ta đi bao vây Tứ gia, đây chính là cơ hội ngàn năm có một…” “Nhất định phải thật nhanh, thể lực Mục sư không đủ, chúng ta thừa dịp hắn chưa hồi phục lại, đi hội đồng he he he he…”
“Khoan đã? Sao bên ta lại nhiều thêm một người?” “Tôi là Hoa Xuy Hoa đây! Tôi nói mấy người nè, đợi lát nữa tiêu hao thể lực Tứ gia xong, tôi đi lên bổ một đao, tôi có kinh nghiệm đánh với Tứ gia bốn lần rồi…” “Được được được, cậu phụ trách tấn công bất ngờ, chúng tôi phụ trách xa luân chiên, luân hắn!”
Vừa bàn chiến thật vừa chạy. Mấy người đội xanh quyết tâm muốn gây chuyện.
Khán giả trên màn hình chung tâm cũng nát bấy. Trong lòng vừa run sợ đi báo tin cho Tứ gia, vừa bày mưu tính kế cho đội xanh bắt sống Tứ gia.
Bình luận viên: “…Thời đại này bị gì vậy! Lòng tin cơ bản nhất giữa người với người đi đâu cả rồi?! Mấy cái người tâm cơ này rốt cuộc là đang giúp bên nào hả?”
Có một đám gián điệp nhỏ thế này, vị trí hai bên đều bại lộ.
Tyler dứt khoát không thèm đi trốn, trực tiếp đứng trên cầu vượt, từ trên cao nhìn xuống chờ đội xanh lại đây vây giết.
Trường bào Mục sư giờ phút này lay động phần phật, Tứ gia một mình nghênh địch, vậy mà lại có một loại thi vị mênh mang mờ mịt.
Không ít khán giả nhất thời bị soái mà phản chiến: “Anh anh anh thật bi tráng…”
“Lầu trên nói cái gì đấy! Cái này gọi là hào hùng, hào hùng có hiểu không! Bi tráng là dùng cho liệt sĩ!”
“Tứ gia năm đó đánh không chiến, cũng là lấy một địch chúng——bi tráng không phải Tứ gia mà phỏng chừng là đối phương kìa…”
Sự thật chứng minh, bi thương là người khác, Tyler chẳng qua chỉ đứng ở đó——người đẹp trai bao giờ cũng bị bổ não ra ý cảnh hùng hồn vậy đó.
Nếu là người khác bị đánh xa luân chiến, nhiều nhất cũng chỉ là đổi với một hai người mà thôi. Dù sao thời đại này không có ai có kinh nghiệm bị xa luân, mọi người đều có thể lý giải.
Thế nhưng Tyler là sát thủ đến từ chiến trường, chơi là chiến lược, không ở cùng trên một trục hoành với họ.
Theo một tiếng hô to của bình luận viên: “Giao tranh chính diện! Xông lên! Bắt được Tứ gia hoang dã bạn chính là người xuất sắc nhất toàn trường!”
Ngoại trừ Mục sư đội xanh, năm người thêm một Hoa Xuy Hoa cùng nhau xông lên, ánh đao bóng kiếm lập tức bao phủ lấy Tyler.
Tyler dùng một Tia chớp, cũng không quay đầu lại xuyên qua tấm khiên của Hoa Xuy Hoa, ngay sau đó chính là Ảnh vũ bộ!
Bình luận viên: “Tôi giảm thọ mất thôi! Mục sư này dùng Ảnh vũ bộ nè!”
Theo bộ pháp hoa lệ cùng combo đồng thời triển khai, Tyler ngang nhiên đổi đi hai DPS viễn chiến của đối phương dưới tình huống bị mấy người vây công, tiếp đó bản thân chỉ còn một vạch máu cuối cùng, dùng Tia chớp hướng ra ngoài sân.
Hoa Xuy Hoa: “Không được để hắn thoát khỏi chiến trường!!!”
Đội xanh vừa thấy Tứ gia HP không còn bao nhiêu, lập tức sôi máu, không ngừng đuổi đánh tới cùng.
Nhưng mà, khi bọn họ chia binh chặn đường Tứ gia, bỗng nhiên, trong bóng tối đi ra bốn tuyển thủ đội đỏ!
Đội xanh: “…”
Đội đỏ: “Khà khà khà, nghe nói mấy người hội đồng Chiến thần Mục sư nhà chúng tôi, mấy người tưởng chúng tôi chết hết rồi à?”
Tình cảnh trong nháy mắt lúng túng vô cùng.
Bình luận viên hoảng sợ nói: “A a a a sau lưng Tứ gia chui ra bốn gã đàn ông cao to vạm vỡ!! Xong, lần này đến lượt đội xanh bị luân rồi!”
Phía sau chiến trường, Tyler hờ hững vung pháp trượng, thêm máu cho mình.
Bộ dáng phong đạm vân khinh này, rõ ràng đã tính toán kỹ kẻ địch, chờ bọn họ máu nóng lên não sau đó bị bắt như ba ba trong hũ.
Bình luận viên: “Tưởng Tứ gia của chúng ta dễ bị ức hiếp vậy sao? Tôi nói cho mấy người nè, Tứ gia năm đó lúc đánh thi đấu đồng đồi, trong mắt người ngoài nghề là lấy ít thắng nhiều mà nổi danh, thế nhưng với người trong nghề, hắn chính là lấy tư tưởng chiến lược imba chi phối cả sân thi đấu!”
Đội xanh tay chân luống cuống, cho dù không thao tác được, ý thức vẫn còn đó.
Lập tức có người nghĩ đến muốn hoán đổi: Cho dù đoàn chiến thua, nhưng lấy một đổi một, giết Tứ gia máu ít, không phải là thắng rồi sao?!
Vì thế tank đội xanh lần thứ hai máu nóng lên não, phóng về phía Tyler máu ít.
Tyler: Lạnh lùng.jpg
Một ánh chớp hoa lệ vụt nhanh như bóng câu lướt qua cửa sổ (2), xuất hiện rồi lại tiêu tan.
Tank đội xanh, chết.
Màn hình chung: “A a a a Tia chớp thứ ba! Chiến thần chắc chắn không còn thể lực, lên đi Hoa Xuy Hoa!”
Hoa Xuy Hoa: “Chờ chút đã”
Vừa mới nói xong, Xạ thủ bắn tỉa HP không còn bao nhiêu của đội xanh thấy thanh máu Tứ gia đang ở tình thế báo động, giống như thổi một hơi là có thể tiêu diệt——nhất thời máu nóng lên não! Lao về phía Tứ gia!
Hai giây sau, Xạ thủ bắn tỉa của đội xanh, chết.
Màn hình chung: “Hoa Hoa nhanh lên! Lần này Chiến thần khẳng định không dùng Tia chớp, không thấy ổng thở dốc rồi à!”
Hoa Xuy Hoa dọ dự một lát, thấy thanh máu Tyler chỉ còn mười mấy điểm, đang muốn lên.
Trùng hợp đúng lúc đó, DPS cuối cùng của đội xanh dùng sinh mệnh cuối cùng xông vào vòng vây của đội đỏ, chính diện nghênh đón Tứ gia——
Còn chưa đến hai giây, chết.
Màn hình chung: “Lần này đảm bảo không có Tia chớp! Lần đầu tử vong của Chiến thần đã ở ngay trước mắt! Hoa Xuy Hoa thím đến cùng có được không hả?!”
Hoa Xuy Hoa tức giận nói: “Mấy người nhìn Mục sư kia đi! Mấy người tự nhìn coi, hắn là người có thể đánh bại được à?”
Vừa dứt lời, liền thấy Tứ gia trước mắt đánh giá Hoa Xuy Hoa một lúc.
Tyler nhìn ra hắn không có ý định đi lên ăn hôi (3), không khỏi có phần tiếc nuối, lúc này mới ung dung thi triển phép thuật, buff đầy máu mình, rời đi không quay đầu lại.
Đội đỏ vây quanh Tứ gia, như sao sáng vây quanh mặt trăng (4), rời đi.
Màn hình chung: “…”
Hoa Xuy Hoa: “…Thấy không, đó căn bản là mồi nhử! Nếu không đánh tới được chỗ Chiến thần, vậy hắn chỉ còn ít máu với đầy máu có gì khác biệt không? Hoàn toàn không có nhá!”
Bình luận viên: “Chậc chậc chậc, Tứ gia thật phúc hắc. Đám trẻ tuổi mấy người, too young too simple. Vừa rồi nếu là mấy người, mấy người cũng máu nóng lên não, tặng đầu cho Tứ gia thôi…”
Trận thi đấu giải trí này đánh tới đánh lui, lúc đội xanh chỉ còn mấy mống đã nổi giận.
Chức nghiệp ban đầu là xạ thủ không còn súng dứt khoát cận chiến, chức nghiệp ban đầu là cận chiến trực tiếp xắn tay áo xông lên, dù sao bây giờ tuân thủ chức nghiệp hiện tại cũng đánh không nổi, không bằng phát huy chức nghiệp ban đầu của mình——không nhìn thấy đối phương cũng có một bug đọc là Mục sư viết là Chiến thần hay sao?
Nhưng mà vốn là cận chiến, đương nhiên có thể dùng được pháp trượng. Chức nghiệp ban đầu là pháp sư, hiện tại lại không thể bỗng dưng ngâm xướng, cũng chỉ có thể tiếp tục làm cận chiến.
Cho nên một đợt combat cuối cùng, ánh đao bóng kiếm anh tới tôi đi, tất cả đều là dao phay (5) chém nhau, không có dao thì dùng nắm đấm.
——Quá mất giá!
Bậc thầy sát thủ lạnh lùng nhìn họ, hoàn toàn không muốn tham gia, dứt khát từ xa phóng phép thuật.
Bình luận viên: “233333 đầu sỏ gây chuyện ngược lại khoanh tay đứng nhìn là sao?”
Màn hình chung: “Chiến thần ngài lại giả vờ? Vừa giết hết người ta, giờ lại rửa tay gác kiếm (6) làm bác sĩ, cũng không có ai tin tưởng ngài yếu đuối đâu!!”
“Khoan đã, Mục sư phúc hắc thực ra là cao thủ võ lâm thoái ẩn nhiều năm gì đó, chỉ có tôi cảm thấy giả thiết này rất feeling sao?”
Trận thi đấu kết thục, một đám tuyển thủ nổi tiếng đều mặt xám mày tro. Chỉ có Tứ gia ngay từ đâu đã “Bỏ y theo võ, từ bỏ trị liệu” quay đầu thả trường bào Mục sư xuống, một lần nữa trở về với tạo hình thánh khiết nghiêm túc chỉnh tề, vung nửa đoạn pháp trượng, nhìn rất là thánh thiện.
Bình luận viên: “Đối với Chiến thần này tôi cũng phải real phục…”
Chú thích:(1) Nguyên văn Thứ đao “ 刺刀 ”: Lưỡi lê là vũ khí lạnh giống cây thương nhưng nhỏ hơn nhiều và thường lắp vào các khẩu súng trường tấn công và chiến đấu. Ngày xưa ở thế kỷ 19 lưỡi lê rất dài có khi cả khẩu súng lẫn lưỡi lê có thể cao hơn đầu người nhưng nay thì nhỏ lại nhiều chỉ bằng một con dao (wikipedia)(2) Nguyên văn Bạch câu quá khích “ 白驹过隙 ”: thời gian qua nhanh như bạch mã lướt nhanh qua khe cửa. Câu của bên mình: Thời gian trôi nhanh như bóng câu qua cửa sổ(3) Nguyên văn Kiểm lậu “ 捡 漏 ”: tiếng lóng trong giới đồ cổ, chỉ hành động dùng giá tiền rất rẻ để mua được đổ cổ đáng giá và người bán thường không biết rõ giá trị của món đồ đó; người mua có thể bán đi với giá trị thực sự, qua đó một bước trở nên giàu có. Bởi vì giới đồ cổ cho rằng kiếm lậu là việc chỉ có thể cầu không thể gặp, vì vậy, phương ngôn phương bắc dùng “Kiểm” ngụ ý nó hiếm thấy, biểu đạt việc cực khôi hài, cũng là hình tượng hóa chế giễu trong văn hóa Trung Hoa(4) Nguyên văn Chúng tinh củng nguyệt “ 众星拱月 ”: những ngôi sao vây quanh mặt trăng, ý chỉ người giỏi giang nổi bật được nhiều người chú ý quan tâm, vây quanh(5) Nguyên văn Thái đao “ 菜刀 ”: chỉ DPS cận chiến(6)
Nguyên văn Kim bồn tẩy thủ “ 金盆洗手 ”: rửa tay chậu vàng, chỉ một vài nhân vật hắc đạo sau khi phát tài chuẩn bị an hưởng tuổi già, công khai tuyên bố cải tà quy chính, giờ cũng chỉ việc từ bỏ nghề hoặc chuyện gì đó đã làm trong thời gian dài