Fanboy bé nhỏ sợ nhất là cái gì?
Sợ nhất chính là anh đẹp trai lạnh nhạt tàn khốc bỗng chốc dịu dàng, người đàn ông trưởng thành khi không trêu ghẹo người ta.
Victor say đắm đến chết mê chết mệt, chỉ muốn treo ở trên người Tyler không bao giờ muốn xuống nữa.
Thế nhưng không biết từ lúc nào, đồng hồ báo thức của cậu đã vang lên, hiện tại là tám giờ sáng.
Cậu phải đi làm.
Victor: “…”
Tyler gỡ cậu xuống, nói: “Được rồi, đừng dính chặt vậy. Tôi không có ý định bay đi đâu”
Victor mất mát nói: “Em không đi làm có được không…Chỉ hôm nay thôi! Hôm nay quan trọng lắm lắm!”
Tyler vươn ngón trỏ ấn lên trán cậu, nói: “Chỉ có chút tiền đồ này thôi sao?”
Victor nuốt nước miếng muốn ôm Tyler, nhưng mà không dám, không thể làm gì khác thò tay nắm vạt áo hắn: “Muốn nam thần, không cần tiền đồ”
Tyler buồn cười vươn tay, xắn tay áo lên, làm bộ hỏi: “Nam thần chuẩn bị đánh tỉnh một người không có tiền độ, em có trốn hay không?”
Nghĩ đến giá trị vũ lực cao siêu của Tyler, Victor cảm thấy choáng váng, nói: “Đi đi đi em đi!”
Victor chỉnh lý một lát, lưu luyến không rời đi ra cửa.
Qua vài phút, Tyler cảm giác không đúng, mở cửa ra nhìn, thấy Victor vẫn còn đứng ở cửa.
Tyler: “…”
Victor nói: “Nam thần, em có cảm giác rất không thật, vừa rồi có phải em mộng du đi vào không?”
Victor giống như đứa trẻ làm sai, buông thõng tay đứng trước mặt hắn.
Trong lòng Tyler kỳ thực rất rõ ràng: Một cuộc tình nếu như toàn bộ đều do người lớn tuổi nắm giữ quyền chủ động, bên còn lại đương nhiên sẽ thấy thấp thỏm bất an, lo được lo mất. Thông tin đôi bên có được không bằng nhau, như vậy thì sẽ có người phải trả giá yêu thương cùng tín nhiệm nhiều hơn.
Tyler từ trước đến giờ không quen kể về chuyện xưa, biểu đạt nỗi lòng của mình. Thế nhưng trong lòng hắn càng rõ ràng rằng, hắn thích đứa nhỏ này.
Cho dù trong lòng gọi là “đứa nhỏ”, nhưng hắn chấp nhận tình cảm của Victor. Có khi thích không liên quan gì đến tuổi tác. Bạn đời chênh lệch về tuổi tác trong lúc đó thường sẽ có ái muội cùng yêu thương, cũng sẽ có bảo vệ, ỷ lại cùng trìu mến.
Việc đó có quan hệ gì đâu, yêu không có định nghĩa, nó có một ngàn một vạn loại hình thức.
Từ nghìn năm qua, hắn đã gặp qua biết bao cuộc tình giữa người và tinh linh, tuổi thọ cách biệt hơn một nghìn tuổi ——mà kết quả của mối tình như thế, lại có được mấy tinh linh đã sống hơn một nghìn năm, sẽ vì bạn đời phàm nhân chung sống với mình vài chục năm, mà lựa chọn kết thúc sinh mệnh của mình.
Đời người ngắn ngủi, cứ tận hưởng lạc thú trước mắt đi thôi.
Nếu loại sinh vật vật tràn đầy thần tính như tinh linh, bằng lòng chấp nhận một phàm nhân phẩm hạnh cao quý, họ sẽ tự động cưng chiều đối phương, tựa như trông nom đứa nhỏ chưa rành thế sự. Sống qua năm tháng dài ngắn mà nói, đó cũng là chuyện đương nhiên.
Tựa như tâm trạng hiện giờ của Tyler.
Hắn suy nghĩ một lát, nói: “Tôi đã nói với em, tôi không phải là một ứng viên thích hợp”
Victor ngẩng đầu nhìn hắn.
Tyler nói: “Bởi vì tính cách tôi rất tồi tệ, còn lâu mới dịu dàng như em đã tưởng. Tôi sẽ phân loại em thành ‘Đồ của tôi’, nếu em muốn lén trốn đi, tôi sẽ bắt em về đánh gãy chân”
Victor: “!!!”
Tyler lại nói: “Nếu có kẻ nào muốn trộm đồ của tôi, tôi sẽ trực tiếp đánh chết kẻ đó”
Victor nở nụ cười ngây ngô hạnh phúc.
Tyler tiếp tục dùng vẻ mặt lạnh lùng nói: “Nếu em tiếp tục nói với tôi đây là mộng du, đây là giả, hoặc có một ngày muốn chối không nhận. Tôi sẽ càng trở nên tệ hơn, ví dụ như giấu em trong tầng hầm, để em cả quãng đời còn lại chỉ nhìn thấy mình tôi”
—— Tầng hầm! Phòng tối!
Trên mặt Victor lộ ra biểu cảm sợ sệt, đồng thời hai mắt sáng lên nhảy nhót, vội vàng nuốt nước miếng, cố gắng ngăn cản nụ cười mê mẩn của mình.
Tyler: “…”
Tyler vốn muốn đe dọa cậu rằng hắn thật sự có thể làm đến mức độ đó. Về bản chất hắn là một người rất bi quan đối với chuyện tình cảm. Năm đó khi người cha hỗn huyết cặn bã của hắn bỏ mẹ lại để chạy trốn, Tyler nhỏ tuổi liền tưởng tượng tạo ra một ngục giam ác ma, nhốt cha vào đó giam cầm một nghìn năm, cẩn thận mà dạy dỗ thành người đàn ông tốt lo cho gia đình.
Thế nhưng không biết vì sao, mới nói đến phòng tối, Victor giống như đã tin, hơn nữa còn rất chờ mong?
Bậc thầy sát thủ:?????
Đứa nhỏ ở thời đại tinh tế này sao lại không trong sáng vậy chứ!?
Tyler nuốt lại mấy lời đe dọa sau đấy, nói: “Đi đi, em muộn rồi kìa”
Victor vẫn không thể giải thoát bản thân, cười nói: “Vậy em đi thật đó…Em, em nhất định sẽ trở lại!”
“Ai bảo em trêu tôi” Tyler nói một cách đương nhiên, “Nói nhảm ít thôi, đi đi”
Victor không vội vã chạy tới công ty, mà ở trên đường bình phục lại tâm tình của bản thân.
Cậu nhìn thấy có cô nhóc nhún nhảy bước đi, cũng vui vẻ nhìn trái nhìn phải, vụng trộm nhảy nhót hai phát.
Cứ như vậy vô biên vô hạn đi nhanh như gió, gò má Victor nóng lên tỉnh táo lại, cũng bỗng nhiên ý thức được: Lời nói của Tyler nghe thì rất cay nghiệt, nhưng sao lại cho cậu có cảm giác an toàn hơn bất kỳ lời hứa hẹn nào vậy nhỉ?
…Ừm, cho nên nói đây là thủ đoạn của nam thần nhà cậu?!
Nhất định là vậy.
…
Khi Victor đến công ty, tất cả mọi người đều nhìn ra được tâm trạng cậu tốt vô cùng, có thể nói là hăm hở, mặt mày rạng rỡ.
Sau khi Victor lần lượt chào hỏi từng người, ngồi trong phòng làm việc, trước hết bắt đầu xử lý chuyện khẩn cấp ngày hôm nay.
Sau đó cậu bất ngờ không kịp chuẩn bị nhìn thấy một bản báo cáo.
Trên trang web của họ, có một người tự mang fan cùng một đội ngũ marketing video nguyên sang gia nhập vào, ID tên là “Bạch Thiên Độ”. Người này là một bình luận viên video eSport nổi tiếng, thỉnh thoảng sẽ giảng giải một vài kỹ xảo hay dùng của rất nhiều cao thủ cùng một ít kỹ xảo gốc của mình.
Sau đó hôm nay trong bản báo cáo này đề cập đến:
Trên website của họ, Bạch Thiên Độ tung ra một video, gọi là kỹ xảo “gốc” “Tức thời”.
Trong giới thiệu vắn tắt gã có nói: Tức thời, là một loại kỹ xảo lợi dụng việc di chuyển tốc độ cao trong nháy mắt tiếp cận kẻ địch, đồng thời tạo ra sát thương trí mạng.
Nhìn rất quen mắt có phải hay không?
Victor: “…” Đây là Tia chớp của nam thần nhà mình mà!!!
Victor mở báo cáo ra nhìn một đoạn đã được cắt nối biên tập. Chỉ thấy Bạch Thiên Độ cùng cộng tác xuất hiện trong sân thi đấu, Bạch Thiên Độ đi lên liền nói: Tức thời này, bề ngoài nhìn rất giống một tia chớp, có phải rất ngầu hay không? Ngầu đến lóa mắt luôn đó! Quả thực là kỹ xảo phong cách số một làm ra vẻ để cua gái, các bạn khán giả tuyệt đối đừng nên bỏ qua!”
“…”
Victor tua video đến đoạn sau, Bạch Thiên Độ nhiều lần nhắc tới mô tả “tia chớp”, vừa nhìn là biết ăn theo độ hot “Tia chớp” của “Chiến thần”, vô tình hay cố ý hướng người xem nghĩ đến Tia chớp.
Mà bản thân cái kỹ xảo này, vềcơ bản là phiên bản Tia chớp có độ mô phòng cao. Bạch Thiên Độ lợi dụng động tác chạy xuất phát nhất định để tăng tốc, cuối cùng khi đạt đến tốc độ cực hạn, một đao giết chết “kẻ địch” diễn xuất cùng gã.
Bất luận là nhìn từ góc độ nào, đều là ăn cắp độ nổi tiếng của Chiến thần để quảng bá (1) video của mình.
Mấu chốt nhất chính là, gã căn bản không đạt được tốc độ bùng nổ của Chiến thần, chậm hơn gấp đôi, sau đó lại vô liêm sỉ nói đó là kỹ xảo gốc của mình?
Victor ngồi trên ghế làm việc, đã tức giận đến sắp nổ tung!
Nhưng còn quá sớm để cậu nổ tung.
Khi mở cuộc họp buổi chiều, đội ngũ marketing riêng của Bạch Thiên Độ đến công ty bọn họ để hợp tác hạng mục công việc.
Bạch Thiên Độ muốn được bọn họ đề cử, muốn lượng phát sóng của mình nhiều hơn một số không, sau đó thuê một đội ngũ quảng bá thành “Bảo vật trấn web”. Một bên tiếp tục thu hút fan cá nhân của gã, mở rộng video của gã, một bên có thể bắn phát súng đầu tiên trên trang web nguyên sang, trực tiếp tạo thành tên tuổi trong giới sáng tác.
Trên bản kế hoạch đề xuất đó, đã trình bày chi tiết làm thế nào để thực hiện mánh lới.
Quảng bá cơ bản là như vầy: “Bước đầu tiên, thuê thủy quân nhắc tới Tia chớp của tuyển thủ Odin, dẫn dắt dân mạng kết hợp hai cái lại với nhau”
“Nhóm thủy quân thứ hai chỉ trích Bạch Thiên Độ có hiềm nghi ‘Tham khảo để bắt chước’, đồng thời thả ra kết quả phân tích số liệu ‘Tức thời’, trọng điểm nổi bật: Hiệu dụng của kỹ xảo có thể đạt hơn 90% Tia chớp. Song phương tiến hành khẩu chiến kéo dài hai ngày để thực hiện quảng bá, trong lúc đó cần mua một vài tài khoản V (2) để phát tán chuyển tiếp”
“Sau khi độ hot đạt tới 80% mong đợi, nhóm thủy quân thứ ba đuổi tới tẩy trắng, đồng thời chuyên gia bình luận viên XX của chúng ta sẽ ra trận làm sáng tỏ. Nhóm thủy quân thứ hai lập tức xin lỗi xóa bài viết, rửa sạch toàn bộ mối liên hệ giữa ‘Tức thời’ và ‘Tia chớp’”
Còn có cái này: “Mười một loại biện pháp liên quan đối phó với sự phản ứng của bản thân Odin”
Victor: “…”
Victor không còn muốn nổ tung nữa, cậu muốn làm cho Bạch Thiên Độ ngay tại chỗ nổ tung! Lập tức! Ngay lập tức!
Nhưng mà đây là một xã hội tư bản, đội ngũ marketing của Bạch Thiên Độ cho biết bọn họ đang tập trung vào chuẩn bị tài chính trước. Những người tham dự cuộc họp lập tức trở nên im lặng chăm chú suy nghĩ.
Người phụ trách của đội ngũ kia vừa đi, nhóm sáng lập công ty liền ngồi cùng một chỗ thương lượng việc này.
Victor là người quyết sách cuối cùng, cậu định bày tỏ thái độ sau cùng, lại nghe thấy mấy người còn lại thảo luận với nhau.
Công ty vừa mới thành lập, trang web còn đang bị vây trong giai đoạn thiếu hụt khách hàng. Toàn bộ tiền vốn đều dùng để mở rộng nắm bắt thị trường. Thời điểm như thế này, sự nổi tiếng, tài chính cùng kế hoạch marketing của riêng Bạch Thiên Độ, đều là những tài nguyên bọn họ đang cần gấp.
Bản thân hành động sao chép Tia chớp của Chiến thần, ngược lại không nằm trong phạm vi suy xét của họ.
Victor càng nghe, nhíu mày càng chặt.
Có người nhìn ra được cậu không hài lòng, nói: “Đây là chuyện tốt một hòn đá trúng hai con chim, đôi bên cùng có lợi mà”
Victor nói: “Không, đây thì không phải. Đây là lấy uy tín của công ty để mua tiền tài, mấy người cảm thấy rất có lời?”
Đối phương cười khổ nói: “Chúng tôi thiếu tiền, có tiền thì mới có thể mở rộng, mở rộng được thì mới xem như là một công ty khỏe mạnh, sau đó mới có thể giữ được chữ tín”
Victor nghiêm túc nói: “Tôi trước nay chưa từng hoài nghi, chúng ta có thể thành công làm công ty vững mạnh hoạt động đi lên, rồi ra thị trường, tiếp đó từng bước làm cho nó lớn mạnh, trở thành kẻ mạnh đứng sừng sững trên thế giới ——đến lúc đó chuyện này chính là vết nhơ cả đời của chúng ta. Sau này có cho anh một trăm triệu, hai trăm triệu, năm tỷ đều không thể cứu chuộc lại hiện tại chúng ta dễ dàng bán đi lòng tín nghĩa và danh dự”
“…Có lòng tin, có ước mơ là một chuyện tốt” Có người nói, “Nhưng có tiền cũng là chuyện tốt. Chờ công ty chúng ta thật sự lớn mạnh hơn, có rất nhiều biện pháp để che đậy quá khứ của nó”
Victor nghĩ: Không, đến lúc đó sẽ không còn ai muốn che giấu nữa!
Một người đói bụng vì một chiếc bánh mì mà bán đi một chút xíu lương tâm, sau đó lương tâm của hắn giảm bớt, cho nên hắn càng thêm sẵn lòng bán đi thêm chút nữa để mua một bộ quần áo. Tiếp đó là mua nhà ở, xe sang, mua tất cả những gì có thể mua. Cho đến khi trong tâm hắn không còn gì, hắn làm sao có khả năng táng gia bại sản để mà mua lại lương tâm chứ? Hắn đã không còn lương tâm, đã không còn biết xấu hổ rồi!
Chú thích: (1) Nguyên văn sao tác “ 炒作 ”: một hình thức tuyên truyền kiểu mới không chính quy, giống như đặt các đài phát thanh, treo poster lớn trên đường phố náo nhiệt. Sao tác là một loại kỹ xảo thương mại không ngừng đổi mới, mục đích cơ bản là độ nổi tiếng cùng sự chú ý của đại chúng, mục đích cuối cùng là tiếng tăm và tiền tài (baike)(2) Nguyên văn Đại V “ 大 V”: chỉ những blog của “Nhân vật công chúng” hoạt động mạnh, có nhóm fan lớn, thường có 500 nghìn fan trở lên. “V” là chỉ tài khoàn khách quý, phía trước tên của tài khoản có một chữ V, là tên tài khoản cao cấp đã được chứng thực, sau đó liền thành cách gọi. Nhiều đại V là của các học giả nổi tiếng và danh nhân, vì lẽ đó tài khoản blog có rất nhiều fan theo dõi