Vị Hôn Phu Khát Máu

Chương 20: Bí mật được bật mí

Chấn Hưng liếc xéo Hạ Di

-Biết rồi mà,nói cho anh biết..tui đứng nhất toàn trường lúc còn học ở trường cũ đó

-Wahhhhhhhh….cậu tuyệt thật Hạ Di

Hạo Nhiên cứ xuýt xoa tán thưởng còn Hạ Di cứ quẹt quẹt mũi tỏ ra mình “cao thượng” =)))

-Đứng đầu toàn trường trong khi môn tiếng anh chỉ có 5.5 sao,đúng là trường gà vịt

“Phặc”,ngọn lửa “nhân tạo” bốc cháy trên đầu Hạ Di

-Sao anh lại đụng chạm đến nỗi đau thầm kín của tôi chứ hic

-Sự thật thôi mà-Chấn Hưng nói với giọng đùa cợt

-À,mà anh hai giỏi tiếng anh lắm,ảnh từng học ở đại học Harvard mà,à hay anh dạy học cho cô ấy đi,trường mình mà điểm trung bình môn không trên 8 chấm thì bị chuyển xuống lớp C đó

Hạo Nhiên cầm miếng táo vừa ăn vừa nói,Hạ Di nhìn Chấn Hưng với ánh mắt cún con

-Sao anh phải dạy học cho đồ sao chổi như cô ta chứ,cứ để cô ta bị đẩy xuống lớp C cho rồi

-Anh…đúng là cái đồ không có lương tâm mà…hừ

Hạ Di ra vẻ hờn giỗi,Chấn Hưng đứng dậy gõ tò báo vào đầu Hạ Di

-Mỗi buổi tối bắt đầu từ 7 giờ tới 9h30

Hạ Di và Hạo Nhiên mừng rỡ nhìn nhau,có lẽ anh ấy đã thay đổi nhiều hơn trước khi Hạ Di vào căn nhà này,nụ cười đã xuất hiện trên môi anh nhiều hơn,tảng băng cũng đang tan chảy dần dần trong con người anh ấy

“Cậu chủ…lại như xưa rồi…”

Ông quản gia cười thì thầm trong lòng,những kí ức về 3 cậu bé và 1 cô bé lại hiện về với những tiếng cười giòn giã,tiếng bước chân chạy thình thịch trên nền nhà

Trên tivi đang phát bản tin

“Xin chào quý vị và các bạn,hàng loạt vụ án mạng vừa xảy ra rải rác ở mọi nơi,những thi thể tìm thấy đều bị tử vong vì mất máu và đều có vết cắn ở cổ rất bí ẩn,hiện chúng tôi đang điều tra vụ việc,đưa tin từ đài truyền hình CNC”

-Đồ sao chổi!Nói biết bao nhiêu lần rồi…sao không nhét nó vào nếp nhăn của não chứ

Chấn Hưng quát lên làm náo động cả thư phòng,Hạ Di rưng rưng nước mắt,cô cột mái của mình lên thành chùm tỏi trông rất đáng yêu

-Xin lỗi mà…hic hic

-Vậy lần cuối,sau giới từ là gì….

-Sau giới từ là……….là….-Hạ Di kéo dài

-Là gì??????

-Là danh từ…..yeahhhh

Hạ Di nhảy tưng tưng lên khi trả lời đúng câu hỏi của Chấn Hưng,mới một phút trước xém tí nữa là khóc vậy mà giờ đây cô lại “hớn hở không biết mắc cỡ” =))))

Chấn Hưng ngồi phịch xuống,anh tốn chất xám và sức lực để làm gia sư cho Hạ Di nhưng đầu óc cô lại cứ để trên mây.Quả thật những đề toán lý hóa cô có thể giải nhanh chóng nhưng lại đặt quả bí khổng lồ cho mấy câu tiếng anh.

-Thôi hôm nay tới đây thôi,nhớ làm bài 1 đến 100 mai tôi kiểm tra

-Ặc…vânggggg

Hạ Di trả lời buồn thiu

Hạ Di đứng trước cửa nhà Xuyến Chi,nhà của cô là một biệt thự khá rộng rãi,Hạ Di cũng nhiều lần hỏi cô là tại sao có tài xế riêng nhưng không đi,cô đều trả lời là vì mất tự do

-Này!HẠ Di,cậu thích những mẫu người như thế nào???

-Tớ hả???Ừm…galăng,yêu thương tớ là được rồi

-Vậy thôi hả???

-Ừm,vậy còn cậu thì sao???-HẠ Di hỏi

-Tớ…ôi không biết đâu-Xuyến Chi đỏ mặt

-Cậu ăn gian nha,tớ nói rồi mà cậu lại không nói mà giấu là sao???

-Khôngnói…không nói…ple

Cả hai chạy đuổi một hồi cho đến cổng trường.HẠ Di và Xuyến Chi đến căn tin,thì ánh mắt mọi người đều đổ dồn về phía Hạ Di,kẻ tức giận,kẻ bất ngờ,người thì tỏ vẻ không quan tâm

Hạ Di đặt chiếc cặp xuống bàn thì mọi người đã chạy tới kẻ nắm tay,người cười tươi như hoa

-Chúc mừng cậu nha

-Cậu có phước thật đó

-Cái gì vậy?Các cậu bị sao vậy??-Hạ Di ngạc nhiên

-Thôi còn giả vờ nữa cơ,dán ngoài bảng tin trường kìa

Hạ Di chạy một mạch ra bảng tin nơi đặt những hoạt động những thông báo của các câu lạc bộ hay của trường.Hạ Di hoảng hốt như muốn ngã quỵ xuống sàn khi nhìn thấy tờ giấy màu hồng to đùng

"TIN NÓNG HỔI

VIÊN CHẤN HƯNG-HỌC SINH LỚP 12A1,LÀ MỘT TRONG NHỮNG NHÂN VẬT NỔI TIẾNG BẬC NHẤT ĐÃ ĐÍNH HÔN VỚI MỘT HỌC SINH NỮ LỚP 11A2 LÀ CÔ LƯU HẠ DI.CẢ HAI ĐANG SỐNG CHUNG VỚI NHAU TẠI KHU BIỆT THƯ CỦA NHÀ CHẤN HƯNG

THẬT LÀ BẤT NGỜ CÁC BẠN NHỈ"

Sau đó là những bức ảnh chụp Hạ Di đang đi vào trong cổng nhà Chấn Hưng.Cô nhéo mạnh vào mặt mình để xem có phải đây là giấc mơ không và cô không thể tưởng tượng nổi việc này tới tai Chấn Hưng thì như thế nào

Chấn Hưng đứng trước bảng tin,ánh mắt anh sắt lại,lạnh lẽo như băng đá vô hồn