Chưa bao giờ nàng ghen vì hắn cả.
Thật bực bội mà!
Nhất định, nhất định phải làm nàng ghen một lần, rồi bắt hắn trả giá như nào, hắn cũng chịu.
Nghĩ là làm, hắn giao toàn bộ mọi việc cho Cẩm.
Sáng ở công ty, nghĩ tối về nhà vẫn còn cười sung sướng!
Kiểu này nàng không điên mới lạ!
Ra khỏi xe, đường hoàng đi lên nhà, không một tiếng động.
Căn nhà lạnh toát, không khí u ám. Tất nhiên hắn rất muốn thấy nàng
ghen, nhưng không vì thế mà sơ suất, vẫn có người bảo vệ ngoài cổng,
chúng nói nàng chưa hề rời khỏi nhà!
Chắc chắn nàng ở trên phòng rồi!
Mở cửa nhè nhẹ, Việt tưởng như tim mình bị ai đó đâm một phát rất mạnh.
Mảnh thủy tinh bắn tung tóe…
Những viên thuốc trắng rơi đầy sàn.
Bức thư ngắn gọn cùng nét chữ run run đã nhòe đi: ‘Việt, vợ biết trái tim chồng đã không còn chỗ chứa cho vợ, tạm biệt!’
Nàng nằm đó, hơi thở yếu ớt.
Hắn phát hoảng, xốc vợ dậy, chạy thật nhanh ra xe.
Nàng mơ màng mở mắt, ngón tay run run vuốt ve khuôn mặt hắn:
-”Là anh sao? Em đang mơ hay thật?”
-”Thật, để anh đưa em đi bệnh viện, anh xin lỗi, vợ ơi…sẽ không sao đâu…”
-”Không cần, anh đã có người khác, em cũng không muốn sống nữa…”
Nàng thì thào.
-”Không phải đâu, anh xin vợ, anh đùa thôi, tại anh muốn vợ ghen, anh thật ngu xuẩn…”
Nàng cười hiền hòa, thiêm thiếp.
Hắn khóc.
Hắn sợ.
Thật may, tới bệnh viện, bác sĩ khám, nói không cần rửa ruột, nếu
thực sự bệnh nhân uống thuốc ngủ thì chỉ là lượng rất ít, ngủ lúc sẽ
dậy.
Hắn như trút được gánh nặng, từ đó không bao giờ dám làm vợ ghen nữa!!!
…..
Chuyện ban sáng…
Cầm tập ảnh nóng của chồng trên tay, nàng nghẹn, ức tới tận cổ.
-”Mẹ cha nhà nó, Cẩm, chú nói cho chị, con này là con nào, con nào mà dám láo thế…”
-”Chị, chị bình tĩnh, cái này như hai bên tự nguyện ý sao ý ạ…”
-”Đàn ông thích hoa thơm cỏ lạ chị xử sau, nhưng con nào to gan đi
phá hạnh phúc gia đình người khác hả, mày điều tra ngay cho chị…”
-”Nhỡ cô ta không biết đại ca có gia đình rồi thì sao ạ, theo em chỉ cần tra anh cả thôi ạ”
-”Ô hay cái chú này, sao chú bênh nó thế…”
-”Em…em…”
-”Tao nhất định tự tay cho nó một bài học, dám động vào tấm thân trong sạch của chồng bà, mẹ, giết không tha…”
Đúng là chị cả, cá tính ngang ngược không kém anh cả! Cẩm lâm vào
tính thế tiến thoái lưỡng nan. Biết thế hắn đã chọn xừ con người mẫu nào ghép cho lành. Mà sợ chị không tin, đành phải lấy mặt con bé đang quen.
Giờ hắn không làm thì chị ắt sẽ sai người khác làm.
Mà giờ báo đại ca thì ăn đập là chắc.
Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ còn cách khai thật với chị.
Chị cả nghe xong, khẽ nhếch môi cười, ra lệnh:
-”Được rồi, chú về đi, chị hứa chuyện này không liên quan tới chú, coi như chị bị lừa đi.”
Đoạn, nàng sai người đi mua thuốc ngủ.
Tới gần giờ chồng yêu đi làm về, rắc rắc ra nhà, rồi đập vỡ chiếc
cốc, viết lá thư tuyệt mệnh, chấm chấm vài giọt nước làm nhòe mực!
Xong xuôi, để xõa tóc một cách phờ phạc, mệt mỏi, rồi nuốt một viên thuốc, đợi địch!