Edit: rồng ଘ(੭ˊ꒳ˋ)੭✧

Theo như trong nguyên văn, Tôn A Hoa là bị Chu Dương và Trâu Bái công kích đồng thời mới tử vong, nếu không dị năng giả hệ tinh thần không dễ dàng giết như vậy, sau khi Tôn A Hoa bị giết, hơn nữa bởi vì vây công quái vật biển, dị năng giả của Trấn Phù Khẩu hi sinh không ít, Trấn Phù Khẩu hoàn toàn tan rã, chỉ có bọn người Trình Dung đạt được lợi ích lớn nhất.

Khi đó Hàn Bảo và Tưởng Nguyệt đều đã chết, bên cạnh Trình Dung có Tưởng Nhật, Khang Tiểu Tĩnh, Vu Hạo Tĩnh, Trâu Bái, Chu Dương, Ôn Nhạn Kỳ, những dị năng giả khác quen biết được ở thành phố G, có thể nói là đội ngũ rất mạnh.  Chẳng qua hiện tại bên cạnh Trình Dung chỉ còn Trâu Bái, còn có thêm một Tiêu Linh Vũ.

Hơn nữa theo như trong nguyên văn Trình Dung không cần tinh hạch để ttu luyện, cô định để viên tinh hạch này cho Ôn Nhạn Kỳ sử dụng, Ôn Nhạn Kỳ nhìn Tôn A Hoa trên đất, thở dài, lắc đầu một cái, nói với Trình Dung hắn không cần dùng mạng người khác đổi lấy tinh hạch thăng cấp dị năng của mình. Bởi vì chuyện này hậu cung của Trình Dung phát sinh cãi vả lần thứ nhất, Ôn Nhạn Kỳ trách Trâu Bái và Chu Dương tại sao lại giết người. Cuối cùng viên tinh hạch biến dị cấp bốn của quái vật biển cho Trâu Bái dùng.

Tô Ngưng Mi hồi tưởng xong, không khỏi thở dài, cô biết kế tiếp Tôn A Hoa sẽ mời bọn họ cùng đi đối phó với quái vật biển biến dị.

Tôn A Hoa giới thiệu xong xuôi, lại giới thiệu mấy tráng hán sau lưng cho Tô Ngưng Mi, “Tên đầu trọc này tên là Đại Long, dị năng giả thị lực, Đây là A Minh, dị năng giả hệ thực vật, chắc hẳn Tô tiểu thư biết hai vị này. Còn đây là Trần Trạm, dị năng giả hệ thổ, Trần Nam là biến dị lực lượng, Dư Trạch có dị năng thú vị hơn là thức tỉnh hình thể. Một người khác là Tiền A Bỉnh, dị năng của hắn cũng tương đối đặc biệt, có thể biến đổi mật độ vật chất kim loại tới mức lớn nhất.”

Tô Ngưng Mi kinh ngạc, không khỏi nhìn người được gọi là Dư Trạch vad A Bỉnh thêm mấy lần, nếu là thú biến dị hình thể thì có thể gặp nhiều, vẫn là lần đầu tiên nghe nói con người có thể biến dị hình thể. Dị năng của Tiền A Bỉnh cũng rất đặc biệt, lại có thể biến đổi mật độ vật chất kim loại tới mức lớn nhất, cái này xem ra cũng chỉ là dị năng phụ trợ thôi. A Trạch và A Bỉnh đều có diện mạo của người phương nam bình thường, có chút thanh tú, vóc dáng thật cao, Tiền A Bỉnh hơi đen một chút, hai người thấy Tô Ngưng Mi đang nhìn bọn họ, nói theo tiếng phổ thông nhưng không chuẩn, cười nói: “Tô tiểu thư, xin chỉ giáo nhiều hơn.”

Tô Ngưng Mi cũng cười tươi với bọn họ.

Tôn A Hoa nói chuyện với Tiêu Linh Vũ, “Tiêu tiên sinh, tôi biết rằng ngài và Tô tiểu thư đều là dị năng giả cường đại, cũng biết đội ngũ của mọi người rất mạnh, cho nên tôi muốn thỉnh cầu mọi người giúp tôi một chuyện.”

Tiêu Linh Vũ lạnh nhạt nói: “Tôn tiểu thư có chuyện gì không ngại cứ nói thẳng.”

“Hay là, chúng ta vào trước rồi nói?” Tôn A Hoa mời ba người và một con chó vào bên trong chung cư, người trong chung cư vội vàng làm việc cũng quay đầu nhìn về phía bọn họ, Tôn A Hoa nhíu mày nói: “Nhìn cái gì đó, nhanh làm việc, chớ có lười biếng!”

Những người đó cũng không nhìn bọn họ nữa cũng bắt đầu vội vàng làm việc trên tay.

Tôn A Hoa dẫn mọi người tới chỗ tiếp khách trong đại sảnh, đại sảnh có cửa chính cao bốn thước, rộng ba thước, ngay cả Đậu Đậu cũng rất dễ dàng đi vào. Phòng tiếp khách rất lớn, nóc phòng cũng rất cao, Đậu Đậu cũng có thể hoạt động tự do ở bên trong, Đậu Đậu đi một vòng bên trong. Tôn A Hoa nhìn thấy Đậu Đậu, ánh mắt có chút hoài niệm, qua một hồi lâu mới nói: “Tôi cũng từng nuôi một chú chó nhỏ, khi đó nó thường cùng tôi đi biển bắt cá, đáng tiếc sau khi mạt thế tới thì nó cũng đi rồi…Đúng rồi, A Minh, không phải chúng ta có rất nhiều thức ăn cho chó sao? Mang một túi ra ngoài cho đại cẩu ăn.”

A Minh lập tức tới kho hàng khiêng một túi thức ăn cho chó tới đây, Đậu Đậu ngửi thấy mùi thức ăn cho chó, hưng phấn vòng quanh A Minh. A Minh bỏ túi thức ăn cho chó xuống đất, cắt ra, thức ăn cho chó liền đi ra ngoài, Đậu Đậu vui mừng cúi thấp người xuống ăn.

Đậu Đậu ăn vui vẻ, vui sướng kêu to. Mọi người nhìn Đậu Đậu ăn thức ăn cho chó một hồi lâu, lúc này mới ngồi xuống trên ghế sofa. Tôn A Hoa sai người đem nước trà tới, lúc này mới lên tiếng nói: “Tiêu tiên sinh, Tô tiểu thư, Trấn Phù Khẩu gần biển, hiện tại sinh kế của Trấn Phù Khẩu gần như là phụ thuộc vào việc đánh bắt cá và dị năng hệ thực vật của A Minh để duy trì kế sinh nhai. Nhưng mà nới đây chỉ có một mình A Minh là dị năng giả hệ thực vật, thúc đẩy nông nghiệp quá ít, cho nên phần lớn đều dựa vào việc mọi người tới chổ nước cạn bắt cá để sinh sống. Nhưng mà, khoảng thời gian trước, chúng ta đi biển gặp phải một con bạch tuộc biến dị, con bạch tuộc này có hình thể lớn vô cùng, 8 cái xúc tua duỗi thẳng khoảng chừng hơn 10m, thuyền đánh bắt cá chúng tôi phái đi bị con bạch tuộc biến dị này công kích.”

Tôn A Hoa nói với nụ cười cay đắng, dựa lưng vào trên ghế sofa và tiếp tục nói: “Con bạch tuộc biến dị này thật sự rất đáng sợ, thuyền đánh cá của chúng tôi đã được A Bỉnh cải tiến lại, sinh vật biến dị bình thường căn bản không làm hại được thân thuyền. Thế nhưng con bạch tuộc biến dị này lại có thể dễ dàng dùng tám cái xúc tua đâm vào đáy thuyền, kéo cả chiếc thuyền câu xuống đáy biển, chúng tôi đã tổn thất hai cái thuyền câu rồi, trong khoảng thời gian này chỉ có thể tạm ngừng hoạt động đánh bắt. con quái vật này ắt hẳn là biến dị cấp bốn, là biến dị hình thể, nhưng nước nó phun ra có tính ăn mòn, tôi cùng đi với mọi người ra biến đánh con bạch tuộc này, thiếu chút nữa thì không về được, còn tổn thất nhiều dị năng giả.”

Tôn A Hoa nhìn về phía Tô Ngưng Mi và Tiêu Linh Vũ, “ Tiêu tiên sinh, Tô tiểu thư, bây giờ tôi mong mọi người có thể giúp chúng tôi, cùng đánh bại con thủy quái này, chỉ là trước tiên phải nói rõ, nêu có thể thành công tiêu diệt bạch tuộc biến dị này, tôi muốn lấy tinh hạch của nó. Nhưng mà tôi cũng sẽ bồi thường cho mọi người, thức ăn, thuốc men hoặc những thứ đồ khác, chỉ cần mọi người muốn, tôi sẽ tận lực thỏa mãn yêu cầu của mọi người.” Trong lòng Tôn A Hoa thấp thỏm, tinh hạch của thủy quái biến dị cấp bồn có sức hấp dẫn đối với bất kì dị năng giả nào, hơn nữa còn rất khó để đối phó với con bạch tuộc biến dị đó, cô có chút lo lắng rằng hai vị trước mắt sẽ không đồng ý. Nhưng vì cuộc sống sau này của hai vạn người ở Trấn Phù Khẩu, cô phải cầu được sự trợ giúp của hai bọn họ, cũng cần đến viên tinh hạch này, cô mới đủ thực lực bảo vệ mọi người.

Tiêu Linh Vũ nhíu mày, “Tôn tiểu thư, cô phải biết làm như vậy chúng tôi sẽ không thu được lợi ích gì, thuốc men, thức ăn, chúng tôi đều có, tinh hạch biến dị cấp bốn của thủy quái mới hấp dẫn, tại sao mọi người liều sống liều chết đánh bại thủy quái biến dị, tinh hạch lại là của cô?”

Tô Ngưng Mi chỉ ngồi trên ghế sofa mà không lên tiếng, Trần Kiều Kiều không phải dị năng giả, cô không hiểu mấy vấn đề này, vừa đứng ở bên cạnh Đậu Đậu nhìn nó ăn thức ăn cho chó, vừa sờ cái đầu lông lá của Đậu Đậu, Đậu Đậu thỉnh thoảng ngẩng đầu đáp lại cô, lè đầu lưỡi phấn phấn thật to liếm mu bàn tay của cô.

Tôn A Hoa cười khổ, “Tiêu tiên sinh, làm như vậy thật có chút không cân bằng, tôi cũng biết rõ dù vật gì cúng không thể sánh với tinh hạch của thủy quái biến dị cấp bốn, nhưng mà tôi lại vô cùng cần viên tinh hạch kia, những yêu cầu khác của mội người tôi sẽ tận lực thỏa mãn, “Cô nói xong, có chút hi vọng nhìn Tô Ngưng Mi, “Tô tiểu thư, cô quyết định như thế nào?”

Thật ra thì trong lòng Tô Ngưng Mi đã có ý muốn đi cùng đối phó bạch tuộc biển biến dị, cô có hứng thú với máy gieo hạt Đài Loan, máy gặt, còn tinh hạch biến dị để cho người như Tôn A Hoa cũng không có gì, Tôn A Hoa còn có thể ùng viên tinh hạch này để cứu sống rất nhiều người. Hơn nữa cô cũng đã có một viên tinh hạch biến dị cấp bốn rồi, chỉ là chuyện này phải trở về thương lượng cùng với mọi người, “Tôn tiểu thư, chuyện này tôi không làm chủ được, tôi phải về thương lượng với đồng bạn, đến lúc đó sẽ cho Tôn tiểu thư câu trả lời chắc chắn.” dien.dan.le.quy.don

Tôn A Hoa cười cười, “Đó là chuyện đương nhiên, tôi chờ tin tức của Tô tiểu thư.”

Mắt thấy đã tới trưa, Tôn A Hoa bảo Anh Minh nói với đầu bếp làm nhiều món ăn, buổi trưa có khách ăn cơm.”

Tôn A Hoa cười nói: “Mọi người ăn cơm ở chỗ này, Trấn Phù Khẩu gần biển, vài ngày trước đó đánh bắt hải sản còn một chút, mọi người nếm thử một chút.”

Trần Kiều Kiều nghe hải sản, hai mắt mở to, liếm liếm môi, rõ ràng có chút động lòng, cô biết mình không có quyền nói gì, trơ mắt nhìn Tô Ngưng Mi. Tô Ngưng Mi bị cô nhìn mềm lòng, gật đầu một cái, “Vậy thì cảm ơn Tôn tiểu thư đã chiêu đãi rồi.”

Nói chuyện xong, mấy người đàn ông sau lưng Tôn A Hoa đều đi ra ngoài, chỉ để lại Tôn A Hoa cùng với bọn họ. Đậu Đậu ăn nửa túi thức ăn cho chó, Trần Kiều Kiều không để nó ăn nữa, Kim Mao cái gì mà ăn vô duyên thế, đợi lát nữa uống nước, sẽ no bể bụng. Đậu Đậu ăn no, phấn khởi chạy tới chạy lui trong phòng.

Tô Ngưng Mi và Tôn A Hoa ngồi trên ghế salon nói chuyện phiếm, hỏi một chút chuyện của Trấn Phù Khẩu, Tôn A Hoa thở dài một hơi, trên khuôn mặt tinh xảo tràn đầyu sầu, “Thành phố G xảy ra động đất, hơn nữa bị zombie triều và thú triều vây công, căn cứ sụp đổ hoàn toàn, người trong thành phố G hầu như đều chạy tới Trấn Phù Khẩu, số lượng nhân khẩu tăng lên khoảng một vạn. Trong khoảng thời gian này bởi vì thủy quái biến dị mà vẫn không có ra ngoài đi bắt cá, tôi lo lắng nếu như không giải quyết thủy quái biến dị, căn cứ vất vả thành lập được cũng sẽ sụp đổ hoàn toàn.”

Tô Ngưng Mi nói: “Cô cũng đừng quá lo lắng, nhiều người sức mạnh lớn, thủy quái biến dị nhất định sẽ được giải quyết.”

Đang nói thì truyền tới âm thanh của A Minh, “Hoa tỷ, có thể ăn cơm.”

Mọi người ngẩng đầu nhìn qua, liền thấy trên tay A Minh bưng hai khay, đi theo sau lưng còn có Đại Long, Trần Trạm, Trần Nam, Dư Trạch, Tiền A Bỉnh, trong tay ai cũng đều bưng theo hai cái mâm. Mấy đấng mày râu rất nhanh chóng đặt cái mâm trong tay lên bàn ăn, tất cả đều là hải sản.

Hàu nướng than, cá mực với tương, hoa phù dung chưng bào ngư, sò điệp hấp tỏi vàng, mực xào tiêu, cua biển hấp, tôm muối tiêu, cá thu chiên, cá hố chiên, sashimi tôm hùm, cuối cùng còn có súp cua với canh hải sản. (p/s: tên món ăn tìm mệt, nhìn là muốn ăn ( ̄﹃ ̄))

________________________________

link ảnh đồ ăn: https://www.upsieutoc.com/image/xLsxOt

https://www.upsieutoc.com/image/xLsLpD

https://www.upsieutoc.com/image/xLsBVQ

https://www.upsieutoc.com/image/xLskBq

https://www.upsieutoc.com/image/xLsewr

https://www.upsieutoc.com/image/xLsQdB

https://www.upsieutoc.com/image/xLsvBO

https://www.upsieutoc.com/image/xLsfo1

https://www.upsieutoc.com/image/xLs2u2

https://www.upsieutoc.com/image/xLsMRm

https://www.upsieutoc.com/image/xLsPMs

Nhìn một bàn đầy hải sản, Trần Kiều Kiều cắn cắn môi, nuốt nước miếng một cái, Tô Ngưng Mi không nghĩ tới sẽ là bữa tiệc đồ biển thịnh soạn như vậy, có chút ngượng ngùng.

Tôn A Hoa kêu mọi người ngồi xuống, nhìn thấy bọn A Minh muốn ra ngoài, Tô Ngưng Mi nói: “Minh ca, Đại Long, mọi người cũng tới đây ăn chung, có nhiều món như vậy…”

A Minh cười nói: “Không cần, chúng tôi kiếm sống ở bờ biển này hơn hai mươi năm, đã sớm ngấy những món ăn này…”

Đại Long cũng sờ cái đầu bóng: “Tô tiểu thư mau ngồi xuống đi, bọn họ muốn ăn cái gì thì ăn cái đó, những thủ hạ dị năng giả dưới tay tôi không hạn chế thức ăn của bọn họ.