Sau khi hoàn thành kịch bản, Lục Diễn lại dưới sự hướng dẫn của Tô Mạc viết một bản kế hoạch kỹ càng tỉ mỉ, sau đó mang theo Tống Huy cùng Lý Nhiễm bay đến Los Angeles.

Century City ở Los Angeles thuộc bang California nước Mỹ là nơi đặt trụ sở chính của hãng phim 20th Century Fox. Trong số bảy công ty điện ảnh lớn tại Hollywood, 20th Century Fox sáng lập trễ nhất mà còn trải qua nhiều thăng trầm nhất, mấy lần suýt nữa phá sản. Mãi cho đến thập niên những năm sáu mươi, Rupert Murdoch ông trùm truyền thông Australia thu mua Fox đang bị vây trong khốn cảnh, công ty này mới bắt đầu ổn định phát triển nhảy vọt.

Fox chế tác ra rất nhiều bộ phim điện ảnh kinh điển, ví dụ như The sound of music, Titanic, cùng với series phim Star Wars, X-men,v…v.

20th Century Fox là nơi đầu tiên Lục Diễn tìm kiếm đầu tư bên Mỹ cho phim《Cố hương》, trong số vài công ty điện ảnh Tô Mạc nói qua tại Hollywood thì giám đốc George Stryker của Fox có giao tình sâu nhất với anh, mà cũng bởi vì công ty này từng đầu tư qua mấy bộ phim Hoa ngữ, tuy rằng cuối cùng phòng vé cũng chẳng thỏa được lòng người cho lắm. Mặt khác, dưới trướng Fox còn có hai công ty con rất đặc sắc, trong đó một cái chính là công ty chuyên chế tác phim hoạt hình 3D. Cho tới hiện tại, công ty đã tạo ra ba bộ phim hoạt hình 3D rất thành công là Ice age, Robots và Ice age 2.

Giờ phút này, tại văn phòng làm việc tại trụ sở của 20th Century Fox, giám đốc phát hành George Stryker và giám đốc kinh doanh Mike Davis cùng tiếp đãi Lục Diễn.

Tiếng Anh của hắn cũng rất tốt, cho nên không mang theo phiên dịch. Hai bên tự giới thiệu xong, Lục Diễn liền đi thẳng vào vấn đề, hắn bắt đầu nói về nội dung cùng với kế hoạch quay phim, đồng thời đem kịch bản đã sửa cùng bản kế hoạch đặt ở trước mặt hai vị giám đốc. Vốn đây là công việc của đạo diễn, nhưng Lục Diễn là một trong những người đầu tư, hơn nữa từ khâu mua kịch bản đến sửa chữa cuối cùng, hắn đều tham dự toàn bộ, trong đó chi tiết cùng quá trình hắn đều rất rõ ràng, cho nên cuối cùng vẫn là quyết định để hắn trình bày, Lý Nhiễm chỉ ở bên bổ sung.

Hai vị giám đốc nghe xong, vừa lật kịch bản cùng kế hoạch xem vừa thấp giọng thảo luận, Lục Diễn cùng Lý Nhiễm bình tĩnh ngồi yên, lẳng lặng chờ đợi.

Một lát sau, giám đốc kinh doanh Mike Davis mở miệng trước, “Cậu Lục, chúng tôi rất có hứng thú với câu chuyện này, không bằng cậu suy xét trực tiếp bán kịch bản cho chúng tôi?”

Lục Diễn nở nụ cười, “Thật xin lỗi, hiện tại tôi không có tính toán như vậy, tôi còn hy vọng do chúng tôi sẽ tạo ra bộ phim điện ảnh này.”

Mike Davis nhún vai, ông ta vốn cũng biết hy vọng không lớn, thuận miệng nói một câu mà thôi, “Như vậy, cậu muốn chúng ta hợp tác như thế nào?”

Lục Diễn ngồi ngay ngắn, “Bên tôi hy vọng có thể quý công ty bỏ vốn 50%, và còn cung cấp cho chúng tôi tổ kỹ xảo 3D cùng với quyền phát hành điện ảnh tại Bắc Mĩ.”

“Đầu tư 150 triệu đôla không phải là con số nhỏ, nhưng nó vẫn trong phạm vi quyền hạn của tôi, tổ kỹ xảo 3D cùng quyền phát hành cũng không thành vấn đề. Vấn đề là, chúng tôi vì cái gì phải tin tưởng bộ phim điện ảnh này đáng giá để đầu tư?”

Lục Diễn tự tin đáp, “Vừa rồi ngài cũng nói qua, rất có hứng thú với câu chuyện này. Câu chuyện hay là bộ phim thành công một nửa, huống chi hiện tại thị trường điện ảnh 3D càng ngày càng hút khách, nhưng còn chưa có bộ phim nào đầy đủ phân lượng. Quý công ty tại mảng phim hoạt hình 3D đã rất thành công, tôi nghĩ các ông sẽ có hứng thú với một bộ phim điện ảnh 3D. Mỗi một bộ phim đều là một hồi mạo hiểm, khi chưa chính thức chiếu phim ai cũng không dám nói kết quả là như thế nào, nhưng tiền lời cũng theo sự phiêu lưu đó mà tồn tại, mà quý công ty cho tới bây giờ dường như chưa từng thiếu tinh thần mạo hiểm.”

Hai vị giám đốc liếc nhìn nhau, lại thảo luận vài câu. Sau đó người mở miệng đổi thành giám đốc phát hành George Stryker, “Chàng trai trẻ, cậu rất can đảm, cũng rất có dũng khí, nói thực tôi thật sự thích cậu. Chúng tôi đồng ý hợp tác, nhưng cũng không phải chỉ bởi vì cậu mà thuyết phục được tôi, tôi biết bộ phim này một người đầu tư khác là Su, cậu ấy là thương nhân thành công nhất mà tôi biết, con mắt đầu tư của cậu ấy luôn luôn độc đáo hiệu quả. Nếu nơi này có cậu ấy tham dự, chúng tôi chấp nhận mạo hiểm.”

Lục Diễn cúi đầu âm thầm mỉm cười, lý do này quả thật khiến người ta kháng cự không được, chẳng qua, nếu George Stryker biết quan hệ giữa hắn và Tô Mạc, có thể hay không một lần nữa suy xét lại?

Mặc kệ nói như thế nào, đàm phán tiến hành đến đây, đã cơ bản thành công, Lục Diễn cùng Lý Nhiễm đứng lên, “Tôi tin tưởng quý công ty nhất định sẽ không hối hận lần đầu tư này.”

“Hy vọng là như thế.” George cùng Mike cũng đứng lên, bốn người nắm tay lẫn nhau, “Chàng trai trẻ, hy vọng chúng ta hợp tác vui vẻ.”

“Hợp tác vui vẻ!”

Đây là một buổi đàm phán thoải mái, thậm chí là thuận lợi ngoài ý Lục Diễn. Tuy rằng hắn quả thật đặt hy vọng lớn nhất vào 20th Century Fox, nhưng cũng không nghĩ tới đơn giản vậy là xong, như vậy hành trình kế tiếp cũng không cần sắp xếp nữa.

Ba người ở lại Los Angeles chơi vài ngày, thẳng đến khi kí xong hợp đồng chính thức, công ty 20th Century Fox còn phái ra một người giám chế giám sát cùng quản lý bộ phận tài chính của họ. Về phần tổ kỹ xảo 3D, có thể chờ đến khi phim nhựa cơ bản thành hình thì sắp xếp sau.

Kế tiếp công việc cụ thể của quay phim chính là trách nhiệm của đạo diễn Lý Nhiễm. Lục Diễn mặc dù là nam chính kiêm người nắm bản quyền kịch bản và nhà đầu tư, tuy rằng đối với bộ phim hắn có tiếng nói rất lớn, nhưng hắn hiểu được, đạo diễn mới là người cầm trịch của bộ phim, mặc kệ bên cạnh ý kiến là tốt hay xấu, đều không nên can thiệp công tác đạo diễn, chuyện này liên quan đến đến tính hài hòa cùng phong cách của phim. Lục Diễn cũng không tính toán làm thay, huống chi, hắn bây giờ còn có chuyện khác phải lo. Bởi vì《Truyền kỳ về Vương Huyền Sách》rất nhanh cũng bắt đầu chiếu phim tuyên truyền.

《Truyền kỳ về Vương Huyền Sách》công chiếu vào dịp cuối năm, cùng thời điểm đó tuy rằng có vài bộ chế tác lớn khác, nhưng đạo diễn tên tuổi Trần Lập vừa ra phim lập tức sẽ không thua bất luận kẻ nào. Lại nói nam diễn viên chính Lục Diễn, trước đó vừa mới xuất hiện trong《Chẳng cần lí do》, độ nóng còn chưa thuyên giảm, thảo luận về 《Chẳng cần lí do》 cùng Lục Diễn trong các diễn đàn lớn còn chưa ‘nguội’, Lục Diễn đã lấy tư thế mạnh mẽ lần thứ hai xuất hiện.

Khác với 《Chẳng cần lí do》nhẹ nhàng trong sáng,《Truyền kỳ về Vương Huyền Sách》vốn chính là một bộ phim theo lối chủ nghĩa anh hùng cá nhân. Ngắn ngủi sáu, bảy phút trailer mà vẫn cho thấy khí thế hào hùng, hai cảnh mượn binh cùng diệt quốc phối hợp với nhạc nền luân phiên nhau. Cảnh văn thì là vẻ phong lưu tự tin, dõng dạc; cảnh võ lại là sát phạt quyết đoán, lãnh liệt trang nghiêm, mở ra một đoạn lịch sử bị bao phủ như bức hoạ cuộn tròn.

Chỉ một đoạn trailer ngắn đã khiến người xem nhiệt huyết sôi trào, muốn ngừng mà không được, mãnh liệt kích phát lòng tự tin cùng tự hào dân tộc trong lòng mỗi người. Rất nhiều fan mê điện ảnh đối với bộ phim sắp sửa ra mắt ngày ngày trông chờ.

Lục Diễn tại thời điểm tham gia quảng bá phim cùng Trần Lập, không có fan cầm bảng “Quý Do” nữa, ngược lại là trăm miệng một lời mà gọi lên cái tên “Vương Huyền Sách” .

Trong bầu không khí này, Lục Diễn lại nhận được lời mời từ hai tạp chí thời thượng.

Lúc này đây hai tạp chí gửi lời mời tới hắn là Bazaar Men’ style cùng với ELLE MEN.Bazaar Men’ style và ELLE MEN đều là tạp chí dành cho phái nam, Cái trước là tạp chí phái mạnh có lực ảnh hưởng hàng đầu trong nước, duy nhất lấy “Thành tựu thương nghiệp” cùng “Phẩm vị sự nghiệp ” để cân nhắc mị lực nam tính. Cái sau thì càng chú trọng dựng nên tầm nhìn xa rộng, phong phạm, mị lực hình tượng của phái mạnh, không chỉ chuyên chú vào thành công, mà còn chuyên chú với nội tâm mạnh mẽ cùng tính tình đích thực cũng như sự nam tính ở phái mạnh.

Trong nước, diễn viên nam có thể xuất hiện trên trang bìa của hai loại tạp chí này không ít, nhưng có thể đồng thời nhận được hai lời mời thì quả thực là không nhiều lắm. Chỉ có thể nói trong khoảng thời gian này Lục Diễn liên tiếp xuất hiện trong hai bộ điện ảnh thu hút sự chú ý cực đại, lập tức tích góp nhân khí cho hắn, huống chi hình tượng Lục Diễn cho tới nay đều là chính diện, hơn nữa ngoại hình của hắn tuấn lãng bất phàm, vẫn luôn được tạp chí thời thượng ưu ái.

Lên bìa hai tạp chí cộng thêm hai bài phỏng vấn trong mỗi tạp chí đó, Lục Diễn ở thời điểm tuyên truyền cơ hồ đều được hỏi đến chuyện này.

Trước khi chụp ảnh bìa hai ngày, Lục Diễn nhận được một cuộc gọi, đây là cuộc điện thoại đến cực kỳ đúng lúc.

Điện thoại mới vừa kết nối, bên kia liền truyền đến tiếng cười, “Chúc mừng Lục ảnh đế khởi đầu công ty riêng của mình.”

Lục Diễn sửng sốt một chút, thanh âm này có chút quen thuộc, nhưng đã lâu chưa nghe qua, sau đó hắn rất nhanh liền nghĩ tới. Năm trước thời điểm chụp ảnh bìa cho tạp chí《Trí tộc》, hắn từng nghĩ đến người này, sau này thì quá bận rộn, cũng chụp mấy lần ảnh bìa tạp chí trong ngoài nước, thành ra không còn nhớ đến cậu ta nữa.

Quả nhiên, đầu kia điện thoại liền nói thẳng, “Tôi là Nhâm Nghiêm Phi, anh còn nhớ tôi chứ?”

Lục Diễn khẽ nở nụ cười, “Đương nhiên nhớ rõ.”

Nhâm Nghiêm Phi cười nói tiếp, “Tôi vừa mới từ Alaska trở về, đi nửa năm, bên kia phong cảnh đẹp lắm. Một hồi chợt nghe nói Lục ảnh đế đã bắt đầu mở công ty tự đầu tư. Tôi đến thực hiện hứa hẹn lúc trước, thế nào, Lục tiên sinh hiện tại có cần một nhiếp ảnh gia riêng nữa không?”

Lục Diễn cười rất vui sướng, “Đương nhiên, cầu còn không được!”

Xế chiều hôm đó, Nhâm Nghiêm Phi liền tới phòng làm việc của Lục Diễn, đầu tiên là khoe một lượt về Alaska cũng như ảnh chụp của cậu. Lúc này đây trong ảnh của cậu ta không chỉ có phong cảnh, còn có rất nhiều nhân vật, phong cách so với dĩ vãng có rất nhiều thay đổi, nhưng đều vẫn xuất sắc như xưa.

Nhâm Nghiêm Phi cười nói, “Lần trước hợp tác với anh xong, tôi cảm thấy chụp con người cũng rất thú vị, gần đây đáp ứng một tạp chí chụp bộ ảnh ký. Tôi thử đưa nhân vật vào thế giới ảnh chụp của tôi, hiệu quả cũng không tệ lắm, anh thấy thế nào?”

Lục Diễn nghiêm túc xem từng tấm hình một, miệng đáp, “Rất đẹp, tôi cảm thấy rất tuyệt! Ừm, ảnh chụp của cậu dần dần càng có linh tính.”

“Ha ha, tôi cũng cảm thấy vậy đó. Bên tạp chí nhìn mấy bức này đều vừa lòng. Có điều tôi thấy, nhiếp ảnh gia cùng người mẫu cần phải có nhiều ăn ý cùng tương tác hơn, vẫn cảm thấy hợp tác với anh có cảm hứng nhất. Cho nên tôi trở lại, thế nào, hứa hẹn lúc trước còn được tính không?”

“Đương nhiên có. Hơn nữa hiện tại tôi cũng rất cần một nhiếp ảnh gia riêng chuyên nghiệp như cậu.” Lục Diễn buông xuống tất cả ảnh chụp, cười nói.

“Lúc trước tôi chỉ biết, ngày này sẽ không cách anh quá xa. Quả nhiên không khiến tôi chờ lâu, ha ha.” Lúc này đây gặp lại, cảm giác cả người Nhâm Nghiêm Phi đều càng cởi mở, cũng không biết cậu đã trải nghiệm những điều thú vị gì.

“Như vậy kế tiếp chúng ta bàn về chuyện hợp tác đi.” Lục Diễn tiến vào chế độ giải quyết công việc.

Hai người cũng sớm đã ăn ý, cho nên rất nhanh liền xác định cụ thể phương thức hợp tác.

Lục Diễn hàng năm sẽ trả cho Nhâm Nghiêm Phi một số lương nhất định, không nhiều không ít. Điều kiện chính là khi Lục Diễn cần nhiếp ảnh gia, Nhâm Nghiêm Phi luôn luôn phải ưu tiên công tác của hắn trước, mỗi lần chụp ảnh sẽ căn cứ cường độ thời gian và nội dung công việc để trả thêm phí. Thời gian khác, Nhâm Nghiêm Phi vẫn tự do, có thể làm chuyện cậu muốn. Bởi vì Nhâm Nghiêm Phi có thói quen hàng năm ra nước ngoài, ước định mỗi lần trước khi đi sẽ báo cho bên Lục Diễn, đồng thời khi Lục Diễn cần nhiếp ảnh gia cũng phải thông báo trước cho cậu.

Điều khoản này đối với hai bên đều có ràng buộc cùng bất tiện nhất định, nhưng một nhiếp ảnh gia giỏi, nhất là nhiếp ảnh gia có tính phù hợp cao với mình thì chỉ có thể gặp không thể cầu. Lại nói Lục Diễn tuy rằng thường xuyên có yêu cầu chụp ảnh, nhưng trên cơ bản đều sẽ chuẩn bị sớm, rất ít khi có chuyện hôm nay thông báo ngày mai liền muốn chụp hình, bởi vậy thời gian vẫn dễ dàng có thể thu xếp.

Về phần Nhâm Nghiêm Phi, làm một nhiếp ảnh gia, cậu cũng hy vọng có người mẫu đủ khiến cho cậu tạo ra những bức ảnh càng phấn khích. Huống chi tính cậu tuy rằng thích tự do, nhưng qua nhiều năm chạy tới rất nhiều địa phương, cũng có đôi chút mệt mỏi, dừng lại nghỉ ngơi là lựa chọn không tồi.

Cho nên song phương đều rất nhanh đạt thành hiệp nghị.

Bởi vậy lúc này đây ảnh bìa của hai tạp chí nổi tiếng liền giao cho Nhâm Nghiêm Phi.

Vài minh tinh hàng đầu sẽ có thói quen tự mang theo nhiếp ảnh gia, bên phía tạp chí cũng hoàn toàn không có ý kiến, chỉ cần chụp ra hình ảnh phù hợp yêu cầu của bọn họ là được.

Hai người lần thứ hai hợp tác sau hơn hai năm, vẫn như trước ăn ý mười phần.

Nhâm Nghiêm Phi không hổ là nhiếp ảnh gia ưu tú, đối với phong cách của mỗi tạp chí cũng hiểu biết cặn kẽ, trong vòng ba ngày chụp ảnh, phong cách hoàn toàn khác biệt. Giao cho Bazaar Men’ style một bộ ảnh thiên về trầm ổn, một bộ là phong thái tinh anh thành công, vừa tin cậy lại có mị lực giàu sang. BênELLE thì gợi cảm hơn nhiều, bất luận là ánh mắt hay nụ cười, bao gồm cả tư thế, đều không thể tả hết vẻ mê người.

Hai tạp chí đều vô cùng vừa lòng. Phong cách ảnh bìa hoàn toàn khác biệt lại đồng dạng hấp dẫn người nhìn, mặc dù là phát hành cùng kỳ cũng không cần lo lắng độc giả lựa chọn, nhất định là chứng chướng ngại lựa chọn phát tác, không thể không mua toàn bộ vào trong túi.

Tạp chí chọn lựa mấy tấm ảnh chụp còn lại của Nhâm Nghiêm Phi post toàn bộ lên trang Weibo chính thức, nháy mắt đã được chia sẻ điên cuồng, fan sau khi biết Nhâm Nghiêm Phi trở thành nhiếp ảnh gia riêng của Lục Diễn liền sôi nổi theo dõi cùng nhắn lại cho cậu, tỏ vẻ hy vọng về sau nhiếp ảnh gia Nhâm có thể hợp tác lâu dài, phát tài phát lợi.

Nhâm Nghiêm Phi đối với việc bản thân chỉ trong một ngày có thêm hơn mười triệu lượt theo dõi cười đến đắc ý dào dạt.

Hoàn chương 98

☆,