Hai chân Tô Mạc còn có chút vô lực, nhìn Lục Diễn đi vào trong gian phòng ghi âm, lát sau khi đi ra trong tay cầm theo một CD không có bìa.

Tô Mạc cổ họng ám ách kinh ngạc hỏi, “Anh thu âm?”

Lục Diễn mỉm cười gật gật đầu, “Thời khắc như vậy đáng giá kỷ niệm, sao có thể không lưu lại cơ chứ.”

Tô Mạc nhíu mày, có chút không đồng ý, “Nếu không cẩn thận rơi vào trong tay người khác thì sao?” Cho dù tiếng ca phía trước có thể phủ nhận là hát trực tiếp, nhưng anh còn nhớ rõ vừa rồi thời điểm không kìm lòng nổi đã gọi tên Lục Diễn.

“Yên tâm đi, anh đã làm xử lý, cho dù bị người khác nghe được cũng không hiểu là ai. Anh nhất định sẽ lưu giữ thật kĩ, để anh lưu lại, được không? Vừa rồi thanh âm của em thật là dễ nghe, như vậy cho dù em không ở bên cạnh anh, anh cũng không cần nhẫn đến khổ cực, hửm?” Câu nói sau cùng là cắn cắn lỗ tai Tô Mạc mà nói.

“Tùy anh đó.” Tô Mạc bất đắc dĩ, “Cho dù thật sự bị người khác nghe được cũng không sao. Ai dám nói cái gì, em sẽ không để cho kẻ đó yên ổn.”

“Ài, Tô đổng của chúng ta chính là khí phách như vậy.” Lục Diễn trêu đùa, “Anh sẽ đem tiếng ca phía trước tách ra, về sau em đặt ở trên xe nghe. Anh nói rồi, về sau trên xe của em, chỉ có thể mở ca khúc của anh.”

Tô Mạc mỉm cười, giữ chặt tay hắn, “Được.”

Hai người gây sức ép hơn hai giờ, thời điểm rời đi, đã hơn mười một giờ, trừ bỏ bảo an của cao ốc thì một người cũng không có. Bảo an tuy rằng có chút kỳ quái ông chủ lớn nhà mình cùng đại minh tinh làm sao trễ như thế còn ở công ty, nhưng cũng không dám nhiều lời.

Trên đường trở về là Lục Diễn lái xe, Tô Mạc còn như nhũn ra, chỉ sợ ngay cả khí lực cầm lái cũng không có, hơn nữa giữa hai chân còn dính dính thật không dễ chịu, về phần trên người mồ hồi ướt đẫm, thì hai người đều có.

Ngày hôm sau Tô Mạc là bị đói tỉnh.

Tỉnh lại nhìn đồng hồ, vậy mà đã sang buổi chiều, điều này đối với Tô Mạc luôn luôn sinh hoạt nghiêm cẩn điều độ mà nói, quả thực là chuyện khó mà tưởng tưởng nổi.

Bên cạnh sớm đã không có người, Tô Mạc đang chuẩn bị rời giường, hai tay vừa mới chống lên, bên hông một trận bủn rủn lại ngã trở về, này thật sự là……

Lục Diễn nghe được tiếng vang truyền đến từ phòng ngủ vội chạy vào, liền nhìn thấy Tô Mạc tròn mắt nằm ngửa ở trên giường, ánh mắt có chút phiêu tán.

Lục Diễn cảm thấy căng thẳng, vội vàng hỏi, “Làm sao vậy?” Vừa nói vừa vươn tay đặt lên trán của anh.

Tô Mạc nhẹ nhàng nắm chặt tay hắn, nhìn qua ánh mắt có chút kỳ quái, “Em không sao. Thím Phương… đến tột cùng là cho anh uống canh gì vậy, anh còn có thể có tinh thần như vậy?”

Lục Diễn sờ sờ cái mũi, hơi có chút xấu hổ, “Ờm, đại khái là trừ bỏ bổ bên ngoài gì đó, chỗ nào cần thì cũng bổ hết đi.”

Nếu không phải không thoải mái, Tô Mạc quả thực muốn đập đầu vào gối, “Em sai rồi. Lần sau em nên nói cho thím Phương, ít cho anh uống canh bổ gì đó đi.”

Lục Diễn giảo hoạt mà mỉm cười, “Kỳ thật anh cảm thấy như vậy cũng không tồi.” Nói xong, bàn tay tiến vào trong chăn giúp anh nhu nhu thắt lưng.

Bụng Tô Mạc lại đúng lúc này mà kêu lên phá rối, anh khó có được mà khẽ đỏ mặt.

Lục Diễn cười nói, “Anh nấu cháo rồi, em nếu không tiện ngồi dậy, để anh mang vào cho em.”

Tô Mạc quả thật còn không có khí lực đứng lên, đành phải gật gật đầu, lần đầu tiên trong đời không quy củ mà ở trên giường dùng bữa như vậy.

Mãi cho đến chạng vạng, Tô Mạc mới chính thức hồi phục lại chút sức lực.

Chuyện đầu tiên anh làm chính là gọi điện thoại cho thím Phương, uyển chuyển mà dặn bà về sau không cần lại cho Lục Diễn uống nhiều canh bổ như vậy. Thím Phương lúc đầu có chút không hiểu, cho rằng người trẻ tuổi công tác vất vả như vậy hẳn là nên ăn thêm đồ bổ, sau lại cuối cùng nghe rõ, hóa ra là bổ quả mức, liền trả lời đã hiểu.

Cúp điện thoại, thím Phương mới nhớ tới vừa rồi giọng nói của cậu cả nhà mình có chút không đúng, tuy rằng thanh âm của Tô Mạc luôn luôn trầm thấp dễ nghe, nhưng không khàn khàn như vậy, giống như nói nhiều hay la nhiều mà khàn giọng đi vậy. Kỳ thật thím Phương cũng không trì độn cũ kỹ giống như tuổi của bà, ngược lại bà là một người khá nắm bắt thời thế, tỷ như khi nhàm chán bà cũng thường xuyên lên mạng, cho nên những câu từ hay tin tức trên internet bà cũng biết được không ít, thậm chí về chuyện giữa nam với nam, từ khi biết cậu cả thích Lục tiên sinh bà lại bắt đầu lưu ý, còn tham gia một số diễn đàn, cho nên, kỳ thật cũng hiểu rõ.

Liên tưởng đến Tô Mạc mới vừa nói chuyện Lục tiên sinh bị bồi bổ quá mức, hơn nữa giọng của cậu cả rõ ràng trầm khàn thế kia, thím Phương nhất thời có một ý tưởng lớn mật, chẳng lẽ cậu cả nhà mình mới người bên dưới? Cũng không trách thím Phương sẽ bất ngờ như vậy, chủ yếu là bà chứng kiến Lục Diễn luôn là dáng vẽ ôn nhu tao nhã, mà bà nhìn Tô Mạc từ nhỏ lớn lên đều là vẻ lãnh tĩnh khí phách. Thím Phương lắc lắc đầu, quả nhiên trên dưới không dựa vào khí thế mà xác định a. Có điều bà cũng chỉ là nghĩ như vậy mà thôi, bà sẽ không đi chứng thực, cũng sẽ không nhiều chuyện, đây là hành vi thường ngày mà trong nhà bà luôn thể hiện.

Cho nên, thím Phương hiện tại là người đầu tiên biết chính xác quan hệ ‘trên-dưới’ giữa hai người.

Hai ngày nghỉ ngơi chấm dứt, Lục Diễn lần thứ hai chuẩn bị xuất phát. Từ sau khi quay xong quảng cáo cho thương hiệu đồng hồ mà hắn làm đại diện, có một việc rất quan trọng đối với hắn, chính là liên hoan phim quốc tế Cannes.

Từ khi quay xong phim《 Tay súng bắn tỉa》, Lục Diễn luôn luôn kỳ vọng hoặc là nói chờ mong liên hoan phim lần này, hắn rất muốn biết, lịch sử có hay không bởi vì hắn sống lại mà chịu hiệu ứng cánh bướm hay không, hắn hy vọng là không có. Tuy rằng Lục Diễn tin tưởng với hoàn cảnh cùng thực lực của hắn hiện tại, lấy được danh hiệu ảnh đế là chuyện sớm hay muộn, nhưng chung quy trễ không bằng sớm, huống chi lại là giải điện ảnh quy mô và uy tín như vậy.

Một thời gian trước ngày khai mạc liên hoan phim điện ảnh, Chu Ảnh Tài gọi điện thoại cho Lục Diễn, nói với Lục Diễn hắn tính toán đem《 Tay súng bắn tỉa》đi tham gia liên hoan phim, hỏi Lục Diễn có muốn đồng hành hay không, Lục Diễn không hề nghĩ ngợi liền đáp ứng, trên thực tế, mặc dù Chu Ảnh Tài không mời hắn cùng đi, hắn cũng sẽ tự đi.

Năm trước thời điểm《 Tay súng bắn tỉa》công chiếu, phòng bán vé xác thực quá mức thảm đạm, khi đó Lục Diễn còn gặp lại Chu Ảnh Tài một lần, hắn thoạt nhìn rất tiều tụy, bộ dáng thực uể oải, hoàn toàn không còn ngạo khí cùng khí phách phấn chấn trong lúc quay phim, lúc ấy Lục Diễn có chút lo lắng hắn có thể bị doanh thu phòng vé hạ gục, một đoạn thời gian dài sau đó đều không có tin tức của hắn. Nói thật Lục Diễn không phải không có thấp thỏm, nếu Chu Ảnh Tài không tới dự liên hoan phim, như vậy ảnh đế gì đó tự nhiên cũng hoàn toàn không còn trông chờ nổi. May mắn Chu Ảnh Tài cũng không gục ngã, hắn lại một lần nữa tỉnh táo, hắn không tin phim điện ảnh hắn giành nhiều tâm huyết như vậy không có chút thành quả gì, hắn muốn đi liên hoan phim quốc tế thử thời vận.

Làm một đạo diễn mới, Chu Ảnh Tài quá mức ngạo khí, cho nên rất nhiều người trong giới bình luận điện ảnh cũng không ưa hắn. Vả lại hắn lại không giống Cao Hi Triết có thể tạo ra bộ phim người người đều thích, hắn trước đây quay mấy bộ phim tuy rằng không thảm như《 Tay súng bắn tỉa》, nhưng thành tích cũng đều thường thường, miễn cưỡng không lỗ vốn mà thôi. Thế cho nên tại thời điểm quay phim《 Tay súng bắn tỉa》, nhà đầu tư đều không có tin tưởng, cho nên lâm thời rút vốn, nếu không có Hạ Minh ra tay tương trợ, thật không biết sẽ đi về đâu. Kết quả sau khi công chiếu lại càng thảm hại hơn, chiếu phim không đến một tuần các rạp liền sôi nổi hạ giá, điều này mấy năm qua ở rạp chiếu phim cũng là điều hiếm thấy, lỗ vốn đương nhiên là liên lụy từ đoàn phim cho đến bên đầu tư, cũng may Hạ Minh không quan tâm chút tiền này, cho nên không cùng hắn so đo.

Thảm bại hơn chính là, trước khi khởi quay, khi Chu Ảnh Tài được phóng viên phỏng vấn còn không chút ngượng ngùng bảo muốn quay bộ phim hàng đầu điện ảnh Hoa ngữ, thái độ cùng ngữ khí lúc đó của hắn khiến một số nhà bình luận nhìn hắn không vừa mắt sổ ra một trận châm chọc khiêu khích, sôi nổi tuyên bố ngồi chờ kết quả, muốn xem bộ phim hàng đầu điện ảnh Hoa ngữ là như thế nào.

Phim chiếu được một tuần, mấy nhà bình luận điện ảnh kia cũng nghẹn đủ, kết quả chỉ phải chờ không đến một tuần. Đoạn thời gian kia Chu Ảnh Tài bị phun đến đủ thảm, các loại nói hắn không biết lượng sức, nói hắn mắt cao hơn đầu, nói hắn khoác lác mà không biết ngượng, nói hắn bản lĩnh không có mà lại kiêu ngạo, nói phim của hắn rất rác rưởi… Còn kém ném cho hắn danh hiệu đạo diễn kém cỏi nhất mà thôi.

Vì thế Lục Diễn cũng bị lôi ra bôi đen một phen.

Thời điểm Lục Diễn mới ra mắt đã quay hai bộ phim điện ảnh thành tích quá tốt, nhất thời nổi tiếng đến mức chạm tay có thể bỏng, thậm chí còn nhận được hai giải Nam diễn viên phụ xuất sắc nhất cùng Diễn viên mới xuất sắc nhất tại giải Bách Thảo. Điều này khiến rất nhiều người nhìn hắn không vừa mắt, cũng nghẹn từ lâu muốn nhìn thấy hắn xấu mặt.

Kết quả lần đầu tiên hắn đảm nhận vai chính trong phim phòng bán vé liền thê thảm như vậy, quả thực khiến những kẻ luôn ghen ghét lập tức chê cười hắn chỉ là may mắn nhất thời, sôi nổi tỏ vẻ Lục Diễn thuần túy là gặp may được ltoj vào phim của Lý Nhiễm nên mới lấy được hai giải lớn, kết quả một khi gặp phải kiểm nghiệm chân chính liền lộ rõ bản chất, dù sao phòng vé là kiểm nghiệm tiêu chuẩn nhất. Không phải nói anh nổi tiếng sao, thế tại sao lần đầu tiên diễn nam chính fan cũng không ủng hộ a, sẽ không phải đều là fan bỏ tiền ra mua đấy chứ, thật đúng là mất mặt nghệ sĩ.

Còn có các loại phê bình Lục Diễn diễn xuất quá kém, nhân duyên không tốt, nếu không thật sự thiếu tiền hoặc là không ai tìm hắn đóng phim như thế nào lại đi tiếp nhận loại phim tệ hại như vậy chứ… Tóm lại, đem hắn nói thành cái gì cũng sai, còn đem danh hiệu sao chổi phòng vé ấn đến trên đầu của hắn.

Trên thực tế,《Tay súng bắn tỉa》hạ giá quá nhanh, rất nhiều fan của Lục Diễn căn bản không kịp phản ứng, mà bởi vì thành tích quá kém, ngay cả bản phim và tuyên truyền trên internet cũng không có, thế cho nên fan muốn ủng hộ cũng không biết ra tay từ đâu.

Lúc ấy loại phê bình này tràn ngập trên khắp các loại báo chí, internet, tạp chí, Tần Phong tuy rằng cái gì cũng chưa nói, thế nhưng nhìn ra được hắn đối chuyện Lục Diễn nhận đóng《Tay súng bắn tỉa》vẫn cảm thấy khó chịu, cho nên sau khi nghẹn đủ liền tạo cơ hội để Lục Diễn đóng phim mới của Cao Hi Triết.

Lục Diễn đối với những bình luận này ngược lại không cho là đúng, hắn càng cảm thấy hứng thú, một khi sự thật lộ ra, đám người miệng lưỡi không chịu trách nhiệm chỉ biết ngồi không mạnh miệng tới lúc đó để xem sẽ giấu mặt vào đâu.

Vì thế lần này khi tin tức Chu Ảnh Tài cùng Lục Diễn đem《Tay súng bắn tỉa》tham gia liên hoan phim Cannes truyền ra, những bình luận nhằm vào hai người mới yên tĩnh hơn nửa năm lại bắt đầu bùng nổ.

Lần này không chỉ có kẻ nói bọn họ không biết tự lượng sức mình, mà đã nói đến mức bảo họ si tâm vọng tưởng, đầu óc hỏng rồi linh tinh. Thậm chí có người vô cùng đau đớn mà tỏ vẻ bọn họ ở trong nước dọa người còn chưa đủ, lần này dọa người còn muốn lăn ra quốc tế, quả thực là làm xấu mặt nền điện ảnh nước nhà.

Lúc Tần Phong đang nhìn đến những bình luận, cũng có chút do dự hỏi Lục Diễn có nhất định phải đi liên hoan phim lần này, có nắm chắc sẽ đoạt giải hay không.

Tần Phong kỳ thật cũng không đồng ý để Lục Diễn đi, bởi vì thành tích《Tay súng bắn tỉa》ở trong nước quá kém, người bình thường rất khó tin tưởng bộ phim này có thể ở điện ảnh quốc tế giành được thành tích cao, nhưng cũng chỉ là chịu thêm đả kích một lần mà thôi. Trên thực tế, nếu không phải Lục Diễn xác thật biết trước hướng phát triển, hắn cũng thực khó tin tưởng. Thế nhưng sự thật trước mặt, hết thảy nghi ngờ đều là hổ giấy.

Cho nên Lục Diễn chỉ khẽ cười, lạnh nhạt nói, “Chưa nói tới nắm chắc cái gì, chỉ là đi thử thời vận mà thôi. Nhưng tôi cảm thấy vận khí của mình cũng không tồi.”

Tần Phong liền không nói gì nữa.

Lúc trước hắn không ngăn cản Lục Diễn nhận phim《Tay súng bắn tỉa》, hiện tại cũng sẽ không ngăn cản hắn đi tham gia liên hoan phim. Hắn tuy rằng cũng không quá tin tưởng phán đoán của Lục Diễn, nhưng hắn vẫn tôn trọng quyết định của Lục Diễn. Làm một người đại diện kim bài, hắn không phải chỉ biết một mặt yêu cầu nghệ sĩ tiếp thu sắp xếp của hắn, hắn cũng sẽ tạo cho nghệ sĩ không gian thích hợp của riêng mình. Nếu nghệ sĩ quyết định chính xác, vậy chứng tỏ hắn thật tinh mắt; nếu nghệ sĩ quyết định là sai lầm, vậy cũng không có gì, hắn có đủ năng lực có thể đem người vực dậy, mà cứ như vậy, nghệ sĩ về sau cũng sẽ càng nghe lời hơn, hắn cũng sẽ càng bớt lo.

Chỉ là, lần này Tần Phong vẫn quyết định cùng Lục Diễn đi Pháp, như vậy mặc kệ xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể đúng lúc ứng đối.

Sự thật chứng minh, quyết định này của Tần Phong thật sự là hoàn toàn chính xác.

Hoàn chương 62