Trải qua một lúc khá lâu Cẩm Tiên vẫn bất động, sắc mặt tái xanh, trái tim yếu ớt cơ hồ đứt quảng. Tình trạng nàng vẫn y như trước.

Vương Hán Sơn lo sợ đến thất thần, suy nghĩ phút giây chàng cắn răng :

- Đành phải hành động như thế chứ không còn phương cách nào hơn nữa.

Chàng run tay thoát cả xiêm y nàng.

Thân hình tuyệt mỹ xuất hiện khiến trái tim chàng đập loạn xạ, mặt nóng bừng lên.

Những lần Vương Hán Sơn giúp Cẩm Tiên luyện chiêu Sử Nữ ma công cũng trong trường hợp này, nhưng nàng bắt chàng phải nhắm mắt nên chàng không nhận thấy hình hài, da thịt nàng.

Nhưng giờ đây thân hình như cây tuyết ngọc của nàng đã lồ lộ trước mắt chàng, làm sao chàng khỏi tán loạn cả tâm thần.

Vương Hán Sơn nhắm nghiền hai mắt lại, trấn áp dục tình đang căng thẳng, trút bỏ y phục run rẩy tiếp xúc chân dương của chàng vào chân âm của nàng.

Chàng vận lên một luồng chân khí từ từ tống sang cơ thể nàng.

Nửa khắc trôi qua mồ hôi Vương Hán Sơn tháo ra như tắm, hơi thở phì phào vì chàng đã hao tổn quá nhiều chân lực. Không còn có thể tiếp tục được nữa. Chàng mở mắt ra nhìn Cẩm Tiên hãy còn bất động, gương mặt tái sạm chứng tỏ giờ phút tử thần đã đến với nàng.

Quá đỗi kinh hoàng, Vương Hán Sơn phóng người dậy vội mặc xiêm y, trố mắt nhìn Cẩm Tiên mà trong lòng chết lặng.

Chàng thống khổ kêu :

- Cẩm Tiên... muội chết thật sao!

Hai giọt nước mắt lăn dài xuống má, thân hình Vương Hán Sơn run lên trước cái chết của người tình nữ đã từng đồng hành với chàng trên bước giang hồ từ bấy lâu nay.