Đảo mắt nhìn quanh quang cảnh máu thịt rùng rợn, Liễu Phẩm đại sư lại nghĩ tới địa vị Võ lâm Minh chủ mà mình phải có trách nhiệm thu hồi pho võ công tuyệt thế Thiên Chiêu Sưu Lục để quần hùng đừng thiệt hại nhân mạng quá nhiều...

Nhà sư trầm giọng :

- A di đà Phật, bần tăng và quần hùng đều chẳng muốn lạm sát. Vậy Giáo chủ hãy nghe bần tăng đề nghị hai cách nhé.

Trố mắt nhìn nhà sư, Dương Sùng gằn giọng :

- Muốn gì cứ nói ra.

Vị Phương trượng Thiếu Lâm tự tiếp :

- Điều hay nhất là Vạn Độc Quỷ môn nên trao Thượng Quan Linh Phụng cho quần hùng chúng tôi xử trí. Còn cách thứ hai... vì trách nhiệm của mình, bần tăng đề nghị Giáo chủ cùng kẻ tu hành này đơn đấu một phen, không nên làm mệt quần hùng.

Vạn Độc giáo chủ hỏi nhanh :

- Nhưng điều kiện ra sao chứ?

Nhà sư trả lời liền :

- Cuộc đơn đấu này nếu Giáo chủ thua thì phải giao ngay Thượng Quan Linh Phụng cho quần hùng. Nếu bần tăng bại thì sẽ cùng quần hùng y hẹn rút lui.

Dương Sùng tru lên một tràng cười lạnh lẽo :

- Tốt lắm, đại sư sẵn sàng tư thế đi.

Liễu Phẩm đại sư liền trụ bộ, vận lực vào song thủ.

Nhưng một tiếng thét vang lên :

- Xin đôi bên đình thủ.

Liễu Phẩm đại sư quay nhìn và nhận ra người mới kêu la đó là Châu Thái Sơn, Chưởng môn phái Không Động.

Nhà sư liền hỏi :

- Châu thủ lý muốn nói điều gì?

Liếc ánh mắt về phía quần hùng rồi Châu Thái Sơn bước đến trước nhà sư, vòng tay cung kính :

- Bạch đại sư, xin ngài giao tên đại ma đầu tanh máu này cho tại hạ, để chính tay tại hạ đập tan xác hắn trả thù cho những đồng môn huynh đệ phái Không Động vừa bị hắn tru sát ở huyết trường này.

Liễu Phẩm đại sư đang muốn lãnh lấy trách nhiệm trừ khử Vạn Độc giáo chủ, bỗng nghe Châu Thái Sơn tỏ bày nguyện vọng thật bất ngờ. Nhà sư còn đang ngần ngại thì Vạn Độc Thần Ma Dương Sùng đã gầm lên như quỷ hú :

- Châu Thái Sơn, nếu nhà ngươi muốn chết thay cho lão hòa thượng thì cứ đưa đầu cho ta hóa kiếp.

Lời nói ngạo mạn của Vạn Độc Thần Ma như búa bổ lên đầu quần hùng cao thủ ở huyết trường.