Edit: Mimi – Beta: Chi

*****

Tiểu tiên A Tấn: “Vì sao cậu giết tôi mà tôi còn được thêm kinh nghiệm?”

Thương Hỏa giải thích: “Cấp cao và cấp thấp ở『 Thần Ma 』 chênh nhau rất lớn về thực lực, cho nên game đã thiết lập ‘thể chế bảo vệ người chơi cấp thấp’, giữa những chủng tộc khác nhau, nếu nhân vật bị một nhân vật cao hơn mình 50 cấp giết chết, chẳng những không rớt kinh nghiệm mà còn được tăng kinh nghiệm.”

Hà Tấn nghe xong lời này thì liền hiểu ra, chẳng trách ban nãy lại có nhiều người kêu gào “Xin được làm thịt” ở trên kênh thế giới như vậy, nhưng mà tự nhiên cậu lại có chút buồn bực: “Theo cậu nói thì, chẳng phải cao thủ có thể tùy tiện đồ sát acc nhỏ hay sao?”

Thương Hỏa: “Không đâu, giết người chẳng có gì tốt đối với đám cao thủ cả, gia tăng kinh nghiệm cho acc nhỏ, thế nhưng đánh rớt kinh nghiệm của bọn tôi gấp mười lần, hơn nữa giết nhiều còn bị tụt tu vi.”

Hà Tấn kinh ngạc: “Gấp mười lần!?” Cậu được thêm 300 điểm kinh nghiệm, cùng lúc đó Thương Hỏa giảm 3000? Từ khi online tới giờ, cậu đã được giết ba lượt, lại thêm hai người qua đường vừa nãy… vậy là Thương Hỏa e ngại bản thân quá nhiều kinh nghiệm không biết dùng vào chỗ nào đấy hở? 囧!

Thương Hỏa bâng quơ nói: “Bằng ấy điểm kinh nghiệm đối với những game thủ cấp cao mà nói cũng chẳng là cái gì, mấu chốt ở chỗ…”

Tiểu tiên A Tấn: “Mấu chốt là cái gì?”

Thương Hỏa: “Mấu chốt là giết acc nhỏ chẳng khác gì thái rau cả, không có cảm giác thành tựu, cho nên bình thường đám cao thủ sẽ không ra tay đâu.”

Giọng điệu của đối phương thực bình tĩnh, cứ như đang trần thuật vậy, thế nhưng…

Được rồi, Hà Tấn chính là có chút khó chịu vì mình vừa mới bị giết thôi ( ̄_ ̄|||), nhưng cậu thừa nhận Thương Hỏa vẫn thật ngầu, dù sao cũng là đại thần hạng nhất đầy tiếng tăm. Chẳng trách hai kẻ qua đường kia đã bị giết lại còn kích động như được ánh sáng thần thánh chiếu rọi tâm can vậy!

Thương Hỏa: “Còn một chuyện nữa, khi chênh lệch trên 50 cấp, người chơi đẳng cấp thấp sẽ không nhìn thấy nhân vật cấp cao, cho nên vừa rồi, hai người kia không nhìn thấy tôi.”

Thương Hỏa là cấp 100, nói vậy,  những người chơi có acc dưới cấp 50 đều không nhìn thấy hắn? Hà Tấn liếc mắt sang con số thể hiện cấp bậc của mình ở góc trái màn hình — Linh tiên (29). Đây chẳng phải là cách xa như đất với trời sao!

“Thế tại sao tôi có thể nhìn thấy cậu?” Hà Tấn nghi hoặc.

Thương Hỏa cười khẽ một tiếng, nói: “Bởi vì… cậu là vợ tôi nha…”

Thương Hỏa nói lời này đặc biệt chậm rãi, đặc biệt… ý vị sâu xa. Lần này Hà Tấn cảm thấy lỗ tai mình không phải chỉ bị cắn một ngụm thôi đâu, mà là bị người liếm từ trong ra ngoài một lượt, thậm chí đầu lưỡi còn lưu luyến cuốn lấy vành tai mà mơn mơn trớn trớn đến mức muốn nổi da gà.

Miễn cưỡng gửi mấy dấu chấm lửng qua, bàn tay ấn phím của Hà Tấn cũng đã mềm nhũn cả.

Ngay khi cậu còn đang xấu hổ không biết phải làm sao, người bên kia đột nhiên nói: “A Tấn, chờ một chút.”

Tần Dương nhìn bóng người xa xa bên ngoài ruộng lúa mạch thì bỗng nhíu mày.

Lạc Hoa Y Y đang đứng đó nhìn bọn hắn, vừa rồi lúc Tần Dương nói chuyện, hẳn là cô cũng mơ hồ nghe được đôi câu.

Vô Tình rất ít khi chat voice với người khác, dù là cô cũng ít có cơ hội được nghe thấy thanh âm của người nọ trong game, rất thích thế nhưng lại chỉ có thể chờ đến những buổi hướng dẫn trực tuyến của đối phương trên web. Người đời ai cũng hâm mộ cô là người con gái duy nhất bên cạnh Vô Tình, lại chỉ có một mình cô biết, bản thân và những người theo đuổi khác cũng chẳng có gì khác nhau.

Thương Hỏa Vô Tình: “Sao con lại tới đây?”

Rõ ràng đang mở chat voice, nhưng khi nói chuyện với cô người kia lại gõ chữ nhắn tin…

Lạc Hoa Y Y do dự trong giây lát, chậm rãi phi thân bay tới gần, một thân váy dài màu sắc thanh lãnh nhẹ nhàng đong đưa theo gió, tiên khí khe khẽ tản ra, tóc dài màu đỏ buộc lỏng ở đằng sau, trên đầu cài ba cây trâm bằng thạch anh tím, bên tai có hai lọn tóc cong cong mềm mại buông lơi, thoạt nhìn dịu dàng đến động lòng người.

Lạc Hoa Y Y: “Sư mẫu đến, đương nhiên con phải tới đây diện kiến ~o(∩_∩)o~ ”

Cô nàng sóng vai bên Thương Hỏa Vô Tình đứng ngay trước mặt Tiểu tiên A Tấn, cánh ma sau lưng hai người khe khẽ rung lên, ngoại hình tương xứng đến mức có thể sánh với thần tiên quyến lữ.

Lạc Hoa Y Y: “Vị này chính là ‘Sư mẫu’ trong truyền thuyết nha!”

Loli áo xanh trước mắt nhìn kiểu gì cũng thấy quá bình thường, đứng trước Lạc Hoa Y Y lại càng bị lu mờ đến không có lấy một tia ánh sáng.

Thương Hỏa Vô Tình: “Em ấy nhìn không thấy con.”

Lạc Hoa Y Y: “…”

Trong game『 Thần Ma 』, tuy rằng người chơi có thể nhìn thấy trạng thái hôn nhân người khác, song lại tra không được thông tin cụ thể của tình duyên đối phương, bao gồm tên họ, cấp bậc, linh tinh các thứ… Đây là lần đầu tiên Lạc Hoa Y Y biết vợ của Vô Tình tên là “Tiểu tiên A Tấn”, thế nhưng vừa chọn “Xem” đối phương, cô lập tức trợn mắt há hốc miệng luôn — Linh tiên cấp 29?

Nếu ở thời 『 Linh Tiên 』, cấp 29 cũng không tính là quá thấp, nhưng 『 Thần Ma 』 về sau đã nâng giới hạn cấp bậc lên đến 100, “Tiên tôn” cấp 50 cũng bị gọi là acc nhỏ thì cấp 29 có gì khác với tân thủ đâu!

Hơn nữa, người này thế mà lại chơi “Tinh linh” …

Sau khi game được nâng cấp, người tu Thần, hồn tu Ma, chủng tộc nào cũng có con đường của riêng mình, còn chủng tộc nửa vời Tinh linh, bởi vì phần lớn kỹ năng đều giống với nhân loại, cho nên dần dần trở nên yếu thế. Người chơi đã từng phỏng đoán công ty game sẽ mở ra một con đường tu đạo cho Tinh linh, nhưng lại không ngờ, cái game mất dạy này lại vì kế thừa và phát triển đặc tính tổ tiên của “Tinh linh” mà mở cho nó một con đường “Tu sủng”.

Cái gọi là “Tu sủng”, chính là… Tu luyện thành sủng vật! (=_=)

Hiện tại khi “Tinh linh” lên tới cấp 30, ngoại trừ lựa chọn tiếp tục tu Thần người chơi còn có thể chuyển sang con đường tu “Tiên sủng”. Sủng vật có thể thiết lập quan hệ thuần dưỡng – triệu hồi với game thủ đạt tới cảnh giới Thần, Ma. Bên cạnh đó, sủng vật cũng có hệ thống bái sư và kết hôn như bình thường, đều là 1×1.

Chức nghiệp này vừa được tung ra liền bị phần lớn game thủ, nhất là đám game thủ nam khinh bỉ, bởi vì sủng vật nghe thật chẳng khác gì… “chó” cả, là một con người làm gì có ai lại muốn đi chơi “chó” đâu, 囧!

Thế nhưng, lối chơi mới lại này lại nhận được ưu ái từ một phần nhỏ game thủ nữ, có vài cô gái thực yêu thích cái lạc thú được làm “tiểu tùy tùng”, muốn được người khác xem như sủng vật mà cưng nựng~! Hơn nữa, nguyên hình của Tinh linh phần lớn đều là động thực vật nhỏ bé đáng yêu, ví dụ như thỏ, hồ ly hay cây xương rồng linh tinh này nọ, mà Tiên sủng thì vừa có thể biến hình vừa có thể duy trì nguyên dạng, cho nên công ty game chỉ cần thiết kế được những bé tinh linh đáng yêu sống động là liền có thể nắm bắt được trái tim của một đám nữ sinh.

Lại nói, so với “Hệ thống sủng vật”, Tiên sủng do người thực điều khiển càng thông minh và linh hoạt hơn. Chúng game thủ phỉ nhổ thì phỉ nhổ, song nhu cầu đối với Tiên sủng chỉ có tăng chứ không hề giảm. Hiện giờ, có được “Tiên sủng” riêng của mình cũng dần dần trở thành một mục tiêu phấn đấu của người chơi nhân dân tệ và đám cao thủ cấp bậc cao.

Lạc Hoa Y Y đang hiếu kỳ đánh giá Loli áo xanh trước mắt, lại thấy Thương Hỏa Vô Tình gửi tin nhắn tới: “Bọn ta đang có hẹn, hôm nào rảnh sẽ giới thiệu sư mẫu cho con làm quen.”

Đây là chê cô đứng chình ình làm bóng đèn đấy hả…

Lạc Hoa Y Y: “Chọn ngày không bằng gặp ngày, con cũng đã ở đây rồi, không chào hỏi thì hơi bị thiếu lễ phép nha~ ”

——–

※ Chuyện cũ ở Linh Tiên ※ ( 5)

Một ngày, Hà Tấn và Thương Hỏa đang giết quái làm nhiệm vụ ở ngoại thành, lại bị một người chơi cấp cao hơn mình giết chết. Đó là lần đầu tiên Hà Tấn bị người chơi khác giết trong game, sau khi sống lại, cậu liền phát hiện mình thế nhưng rớt! tiền!

Cái gọi là tiền, đương nhiên là “Kim tệ” trong game rồi, số kim tệ đó đều là tự cậu “kiếm ra” cả đấy!

Tiền của Hà Tấn, đôi khi là do làm nhiệm vụ được thưởng, đôi khi do bán đồng nát mà có (đồng nát chính là đồ vật rớt ra khi đánh quái, ví dụ giết Sơn hầu sẽ nhặt được hai túm “Lông Sơn hầu”, thứ này không có tác dụng gì, chỉ có thể bán cho thương nhân đổi vài đồng tiền lẻ, bởi vì giá rất rẻ nên vẫn bị người chơi gọi “Rác” hoặc “Đồng nát”)… Cứ tích lũy ngày này qua tháng khác, thật vất vả Hà Tấn mới để dành được hơn một trăm kim tệ, lần chết này, thế nhưng rớt hơn mười đồng, Hà Tấn lòng đau như dao cắt, nhiều kim tệ như vậy, phải nhặt bao nhiêu lông khỉ và đuôi chuột đồng mới bù lại được đâyyyyyyy! TAT

Vì thế Hà Tấn hùng hổ nói với Thương Hỏa: “Bọn mình đi giết lại!”

Thương Hỏa: “Được!”

Theo thông báo của hệ thống, người giết bọn họ tên là 『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』, nhân loại, cấp 31, đã là một Tán tiên, thực lực hơn bọn họ rất nhiều, do đó, sau khi Hà Tấn tỉnh táo lại thì liền có phần do dự.

Thương Hỏa ngược lại rất đỗi chờ mong: “Bọn mình đi đâu tìm hắn? Đi ngay bây giờ hả?”

Hà Tấn cố gắng lấy hết dũng khí: “Kết quả tra tìm nhân vật cho thấy hiện tại hắn đang ở trên đảo Tiên Nhân, bọn mình đi qua thử vận may một lần xem sao.”

Thế là hai acc nhỏ mới cấp 20 vừa ra trận đã hùng hổ xông tới đảo Tiên Nhân, thế nhưng Hà Tấn không tra được vị trí cụ thể của đối phương bởi vì đạo cụ định vị yêu cầu phải xài nhân dân tệ, cho nên chỉ có thể mang theo Thương Hỏa chạy loanh quanh tìm kiếm bằng bốn con mắt của người thường. Đảo Tiên Nhân toàn quái cấp cao hơn hai người bọn họ, ngộ nhỡ bị tấn công thì xác định đi vào đường chết… Hà Tấn càng ngày càng cảm thấy quyết định của mình không ổn, liều lĩnh ắt phải trả giá đắt, nghĩ nghĩ một hồi lại quay sang nói với Thương Hỏa: “Chỗ này nguy hiểm quá, bọn mình đừng đi nữa, quân tử báo thù mười năm không muộn, chờ sau này bắt gặp hắn chúng ta sẽ giết lại một lần!”

“Hả?” Thương Hỏa có phần chán nản, nhưng vẫn nghe theo lời Hà Tấn, “Được rồi…”

Sau khi hai người trở về liền liều mạng vui chơi một trận, đem tất cả tức giận phát tiết vào đám tiểu quái của hệ thông. Đêm đó khi Hà Tấn logout tâm trạng đã trở lại bình thường, đánh đánh giết giết trong game cũng chẳng có gì lạ cả, bị giết cùng lắm chỉ là một sự sỉ nhục nhất thời mà thôi.

Thế nhưng, sau khi Hà Tấn out game, Thương Hỏa lại lập tức dùng đạo cụ định vị mua trong thương thành để lần ra dấu vết của Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “Này, đến đây tử chiến một trận đi!”

Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “…”

Chênh lệnh 10 cấp quá rõ ràng, Thương Hỏa hiển nhiên bị giết.

Tuy nhiên nửa giây sau khi sống lại, Thương Hỏa lại tìm được Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “Nào chiến tiếp!”

Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “…”

Thương Hỏa bị giết lần thứ hai.

Một giờ sau, Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần out game.

Ngày kế, Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần vừa online, đang đánh quái thì Thương Hỏa lại xuất hiện: “Rốt cuộc mày cũng ngoi lên rồi.”

Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần: “Đậu má, tại sao lại là mày!”

Vài ngày sau Hà Tấn vào game, khiếp sợ khi phát hiện Thương Hỏa vốn đã sắp đuổi kịp cấp bậc của mình thế nhưng lại bị giáng cấp!

Cậu gặng hỏi rất lâu, Thương Hỏa mới ấp úng thừa nhận mình “bắt gặp” cái tên Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần kia, muốn báo thù cho Hà Tấn, kết quả lại thành ra lấy trứng chọi đá rồi bị sát hại.

Hà Tấn kinh hãi nói: “Cậu bị giết bao nhiêu lần thế? Rớt mất hai cấp luôn này!”

Thương Hỏa: “Không nhiều, tầm bảy, tám… chín, mười lần đi.”

Hà Tấn im lặng nhưng trong lòng thì cảm động cực kỳ, tên ngốc kia thế nhưng lại đi chịu chết như hồi bị khỉ úp sọt ngày xưa, quả thực cậu cũng không biết phải nói cái gì nữa cả… Có điều, không bảo vệ tốt Thương Hỏa, cậu cũng có chút áy náy, cứ luôn cảm thấy bởi vì đề xuất đi “giết lại” của  mình cho nên đối phương mới phạm phải sai lầm ngu xuẩn này.

“Về sau không cần đi tìm chết nữa, tớ sẽ nghĩ cách.” Hà Tấn biết bị giết sẽ rơi tiền, cho nên đem Kim tệ của mình chia cho Thương Hỏa một nửa, rồi lại dẫn đối phương đi luyện cấp, “Đi, tới dắt cậu đi luyện bù!”

Quá trình sau đó, Thương Hỏa muốn giúp đánh quái, Hà Tấn cũng không cho, chỉ nói, “Đừng nhúc nhích, cứ đứng bên cạnh hít kinh nghiệm là được rồi!”

Ngày kế, Hà Tấn đem chuyện mình bị giết ở trong game nói cho mấy người bạn cùng lớp có acc cấp cao, nghe xong bọn họ liền nghiến răng nghiến lợi: “Đậu má, thằng cờ hó nào ăn được gan hùng mật gấu mà dám bắt nạt lớp trưởng của chúng ta, nhất định phải giết cho mấy trăm lượt mới hả giận!”

Và thế là, một đoạn thời gian tiếp đó, kênh thế giới thường xuyên xuất hiện dòng chữ mắng chửi của một người nào đó —

〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Thịt Băm Chạy Chối Chết! Ôi đệt, ông đây chọc giận gì mày!”

〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Chả Giò Đau Ku! Đừng để ông nhìn thấy mày lần nữa!”

〖 Thế giới 〗『 Ha Ha Miêu Đại Thiên Thần 』: “Sủi Cảo Nằm Không Cũng Trúng Đạn! Hãy đợi đấy!”

Vụ việc này nói cho chúng ta biết một điều, nhân quả báo ứng ấy mà, sẽ luôn luôn tồn tại.