Tuyết Ưng Lĩnh Chủ

Chương 102: Đệ đệ quyết định

Sinh mệnh Siêu Phàm nào đó làm bộ như lão ăn mày, tên quần là áo lụa gia tộc rất lợi hại nào đó bắt nạt lão ăn mày, sau đó... gia tộc xong rồi.

Lại có cơ duyên kết bạn sinh mệnh Siêu Phàm không bại lộ thân phận, từ đó lên thẳng mây xanh, trở thành người trên người.

Tóm lại!

Ở trong truyền thuyết chuyện xưa, nhấc lên quan hệ với Siêu Phàm, hoặc chính là các loại kỳ ngộ, đại gia tộc, hoặc chính là hắc ám thâm uyên ác ma, ma thú cường đại đáng sợ, hoặc chính là thần linh vân vân...

“Quận Thanh Hà chúng ta cũng đã xuất hiện một sinh mệnh Siêu Phàm.”

“Ta biết mà, Đông Bá Tuyết Ưng hai mươi hai tuổi đã đánh ngang tay với Hạng Bàng Vân, còn sống nhất định có thể bước vào Siêu Phàm. Nhìn xem, lúc này mới mấy năm? Hắc Phong uyên cũng không ngăn cản được sinh mệnh Siêu Phàm!”

“Nghe nói Đông Bá Tuyết Ưng từ nhỏ đã luyện thương nhập ma, thương pháp cao thâm, mười lăm tuổi đã có thực lực Ngân Nguyệt kỵ sĩ.”

“Ngươi quá coi thường Đông Bá Tuyết Ưng rồi, hai mươi hai tuổi đã chém giết Hạng Bàng Vân! Mười lăm tuổi chỉ sợ đã có thực lực cấp Xưng Hào!”

...

Rất nhiều chuyện xưa truyền bá, càng truyền càng khoa trương.

Thật ra cái này cũng rất bình thường, chuyện xưa về sinh mệnh Siêu Phàm vốn chính là các loại mơ hồ.

*****

Chỉ buổi sáng ngày thứ hai.

Một chiếc phi thuyền luyện kim đáp xuống chân núi Tuyết Thạch sơn, sau đó một đám người từ chân núi đi lên.

“Chúng ta là một số kỵ sĩ pháp sư cấp Xưng Hào của quận Thanh Hà, là tới cầu kiến Đông Bá Tuyết Ưng đại nhân.” Sáu bóng người đứng ở cửa thành bảo cầu kiến, ai cũng là cấp Xưng Hào, cầm đầu chính là mỹ phụ xinh đẹp tóc dài màu đỏ ‘Tư Lương Hồng’, Tư Lương Hồng có được thân thể huyết yêu, sự quyến rũ của nàng cũng cực kỳ kinh người, khiến các thủ vệ bình thường ở cửa thành bảo nhìn mà toàn thân khô nóng tràn ngập xúc động.

Nhưng nghe được lời Tư Lương Hồng nói, mỗi người lại lắp bắp kinh hãi.

Đều là cấp Xưng Hào?

Chỉ một lát sau, Tư Lương Hồng sáu vị bọn họ được cho phép tiến vào.

“Lĩnh chủ đại nhân ở bên kia.” Có thị nữ chuyên môn dẫn đường.

Sáu người bọn Tư Lương Hồng thấy được hai người ngồi dưới đình xa xa, một người tuấn tú bất phàm, được coi là nhân trung chi long. Mà thanh niên đồ đen đối diện... Nhìn như bộ dạng bình thường, nhưng sáu người bọn họ đều thiên nhân hợp nhất, đều có thể đủ mơ hồ cảm giác được cảm giác áp bách vô hình trên người thanh niên đồ đen này, làm bọn họ tim đập nhanh sợ hãi.

“Bái kiến hộ pháp.” Sáu người bọn Tư Lương Hồng cung kính hành lễ.

Đông Bá Tuyết Ưng lúc này mới quay đầu nhìn: “Có chuyện gì?”

Tư Lương Hồng cầm đầu cung kính nói: “Chúng ta đã nhận được mệnh lệnh Thủy Nguyên đạo quan truyền đến, sau này quận Thanh Hà sẽ do gia tộc hộ pháp chưởng quản, chúng ta đều toàn lực phụ trợ. Đông Bá gia tộc có cái gì cần chúng ta làm, cứ việc phân phó!”

“Ta biết rồi.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu.

“Hộ pháp.” Tư Lương Hồng bỗng thanh âm rất nhỏ, xuyên thấu qua thiên địa lực, chỉ vang lên ở bên tai Đông Bá Tuyết Ưng, “Tư gia chúng ta có một nữ tử, tên Khổng Du Nguyệt, nghe nói nàng và hộ pháp có quen biết cũ, không biết hộ pháp muốn xử trí nữ tử này như thế nào?”

Quỹ tích trưởng thành của Đông Bá Tuyết Ưng, Tư Lương Hồng đương nhiên rất rõ ràng!

Quá khứ nàng không để ý Khổng Du Nguyệt, nhưng hiện tại nàng lại không dám làm bậy, thả nàng không dám, nhưng xử tử nàng cũng không dám.

“Du Nguyệt?” Đông Bá Tuyết Ưng nhớ tới tiểu cô nương này.

Du Nguyệt, chính là một nữ tử rất có tâm cơ, lúc trước chọc tức mình không nhẹ. Sở dĩ lúc trước tức giận như vậy, là vì Khổng Du Nguyệt dù sao ở Tuyết Thạch thành bảo hơn sáu năm, mình nhìn nàng từ tiểu cô nương lớn lên, tuy không có tình yêu, nhưng cũng có tình cảm bằng hữu. Chỉ là ai ngờ tất cả đều là đang diễn trò lừa gạt.

“Thuận theo tự nhiên đi.” Đông Bá Tuyết Ưng nói một câu.

“Thuận theo tự nhiên?” Tư Lương Hồng không dám hỏi nhiều, chỉ là âm thầm thể hội.

Rất nhanh đám người Tư Lương Hồng liền rời đi.

Đông Bá Tuyết Ưng và bọn họ cũng không có gì phải nói, bọn họ tới đây cũng là bày tỏ thái độ! Về phần tặng lễ linh tinh, tặng lễ cho một sinh mệnh Siêu Phàm? Căn bản chỉ là câu chuyện cười!

“Ca, cầm đầu chính là Tư Lương Hồng kia, mấy trăm tuổi rồi?” Thanh Thạch nhỏ giọng nói, vừa rồi hắn vẫn có chút khẩn trương hưng phấn.

“Nàng chuyển hóa thành thân thể huyết yêu, có tuổi thọ tám trăm năm.” Đông Bá Tuyết Ưng lập tức nói, “Thanh Thạch, ta hỏi lại đệ, đệ thật sự muốn đi Trường Phong học viện?”

“Vâng.” Thanh Thạch gật đầu, “Pháp sư, vẫn cần sư phụ chỉ dạy dẫn dắt, đệ rất muốn ở trên con đường pháp sư đi xa hơn chút. Thật ra lần trước ca rơi vào Hắc Phong uyên, đệ đã rất hối hận, hối hận mình không tu hành cho tốt. Khi đó đệ đã hiểu, một số ngoại lực đều là hư ảo, thực lực bản thân mới là căn bản, đệ muốn nắm giữ càng nhiều hơn.”

Loại cảm giác vô lực đó, hắn không bao giờ muốn gặp nữa.

“Cũng tốt.” Đông Bá Tuyết Ưng gật đầu, hắn rất tán đồng, “Phụ thân mẫu thân vừa trở về, đệ bầu bạn thêm mấy tháng đã, rồi đi Trường Phong học viện cũng không muộn, đến lúc đó ta sẽ giúp đệ an bài tốt ở Trường Phong học viện, mời một vị Siêu Phàm pháp sư dạy đệ.”

“Vâng, cảm ơn ca.” Thanh Thạch gật đầu, hắn cũng sẽ không bắt bẻ cứ phải dựa vào năng lực của mình đi bái sư.

Có thể có cường giả Siêu Phàm làm sư phụ, hắn là phi thường mong muốn.

...

Chuyện đệ đệ muốn đi Trường Phong học viện, vợ chồng Đông Bá Liệt rất nhanh cũng đã biết, bọn họ cũng rất không nỡ. Nhưng bọn họ quá khứ cũng đều thường mạo hiểm giữa sinh tử, có cái nhìn rất thoáng! Cũng biết đi Trường Phong học viện đối với tiểu nhi tử của mình còn rất có lợi. Hơn nữa cũng không phải lập tức đi, là chuyện của mấy tháng sau. Hơn nữa bọn họ về sau cũng có thể đi ngoài Trường Phong học viện thăm Thanh Thạch.

Khoảng cách xa? Có phi thuyền luyện kim, căn bản không tính là xa.

Đông Bá Tuyết Ưng đem rất nhiều kim phiếu vân vân Hạng Bàng Vân bỏ lại đều để lại cho cha mẹ, lúc trước kim phiếu trong bảo vật trữ vật của Hạng Bàng Vân là xếp thành một đống nhỏ. Gã ma thú nhất tộc ẩn núp này lấy giết chóc làm vui, nhiều phen đi tiếp nhiệm vụ Huyết Nhận tửu quán, nhận được rất nhiều kim tệ, qua nhiều năm tích lũy, có lẽ có tiêu hao phương diện khác, nhưng lưu lại ước chừng hơn tám trăm vạn kim tệ.

Rất khoa trương! Toàn bộ quận Thanh Hà chỉ sợ cũng chỉ Tư gia gia nghiệp lớn có thể thoáng so sánh.

Thời gian qua đi từng ngày một.

Đông Bá Tuyết Ưng bầu bạn cha mẹ thật tốt, dù sao một khi tới Thủy Nguyên đạo quan, rất nhanh sẽ phải đi Tân Hỏa thế giới, đi Tân Hỏa thế giới, ngắn thì mấy năm, lâu thì vượt qua chục năm cũng không thể trở về.

Điều này làm vợ chồng Đông Bá Liệt cũng rất không nỡ.

Vừa đoàn tụ, hai con trai đều rất nhanh phải bôn ba bên ngoài. Tiểu nhi tử ở Trường Phong học viện, bọn họ tốt xấu có thể đi thăm.

Nhưng Đông Bá Tuyết Ưng đi Tân Hỏa thế giới, bọn họ căn bản không đi được!