- Buổi tối hôm nay em phải đi khỏi nơi này, thủ tục trúng tuyển, có thể để cho cha mẹ em đi làm hộ được không?

Không đề cập đến cái vấn đề thiên tài ở trường Tân Hải số hai kia nữa, Gia Vệ nói ra sự tình bản thân.

Chu Hạo nghe vậy sửng sốt, một lát sau đó mới mở miệng nói:

- Thủ tục trúng tuyển rất đơn giản, để cho cha mẹ đi làm giúp cậu cũng được, chẳng qua cậu thật có lòng tin có thể thi trên bảy trăm hai mươi năm điểm?

- Có phải hay không nếu ba môn thi trước em cũng đạt thành tích giống thiên tài bên trường số hai kia, thì không cần phải thi môn thứ tư thì đại học Tân Hải vẫn sẽ tuyển chọn em?

Không có trả lời câu hỏi của Chu Hạo, Gia Vệ trái lại đưa ra một vấn đề.

Chu Hạo lại là trầm mặc một lát, trả lời:

- Chỉ cần chênh lệch không nhiều trong khoảng hai mươi điểm gì đó, đại học Tân Hải chúng ta đều sẽ gửi giấy mời nhập học tới. Nhưng hiện tại thành tích kỳ thi thử lần đầu này còn chưa được công bố, thành tích của thiên tài bên Tân Hải số hai kia, cũng là do trường của bọn họ cố ý chấm điểm bài thi của nàng sớm, thành tích mới biết trước.

- Như vậy em nghĩ nếu như không có quan hệ của chúng ta, đại học Tân Hải cũng sẽ gửi giấy mời nhập học đến cho em.

Gia Vệ cười nói, mất hai ba điểm thì cũng chả sao, thế nhưng Gia Vệ có lòng tin một điểm cũng không để mất.

- Như vậy cũng tốt.

Chu Hạo nói:

- Tốt, chờ cậu thi xong Anh ngữ rồi chúng ta mới nói đến chuyện nhập học, cố gắng chuẩn bị mà thi Anh ngữ cho tốt.

Nói xong, Chu Hạo liền cúp điện thoại, Gia Vệ cũng cúp điện thoại, sau đó vẻ mặt hứng thú lẩm bẩm:

- Ba môn thi chỉ vứt có hai điểm, lẽ nào lại là một tên do kích thích tố sinh dục tiết ra quá nhiều?

Lắc đầu, Gia Vệ cũng không suy nghĩ về vấn đề này nữa, bắt đầu cùng Vương Cường ôn tập bài vở.

Hai giờ hai mươi phút chiều, Gia Vệ cùng Vương Cường đi tới trường thi, lần này nhìn thấy Gia Cát Uyển Nhi, bên cạnh nàng giờ đã không còn Hoàng Hạo quấy rầy.

Tới hai giờ bốn mươi phút, sự tình làm Gia Vệ kinh ngạc lẫn vui mừng xảy ra.

Hai người trông thi phòng Gia Vệ, trong đó có Liễu Tình.

Hiển nhiên Liễu Tình cũng không biết cái phòng mà nàng phải coi thi lại có Gia Vệ, sau khi nhìn thấy Gia Vệ nàng có đôi chút sững sờ, chẳng qua rất nhanh khôi phục lại như bình thường.

Đúng ba giờ tiếng chuông vào thi vang lên, bài thi được phát đến trong tay mỗi thí sinh, hầu như tất cả mọi người đều bắt đầu kiểm tra qua bài thi, trước tiên phải làm phần kiểm tra nghe hiểu.

Chỉ có điều Gia Vệ lúc này cũng không có nhìn về phía bài thi, sắc mặt âm trầm nhìn một tên giáo viên nam ngồi trên bục giảng đang muốn nói chuyện với Liễu Tình.

Đó là một giáo viên xa lạ, tuổi tác cũng tầm tầm Liễu Tình, rất rõ ràng cũng chỉ là giáo viên mới tới, chẳng qua năng lực không thể bằng Liễu Tình, Liễu Tình bây giờ đã được dạy khối 12, mà hắn chắc có lẽ chỉ được dạy khối 10 hay khối 11 gì đó.

Mà lúc này cái tên giáo viên trẻ tuổi giống như cũng đang rất bất ngờ, cùng hắn coi thi vậy mà lại là một nữ giáo viên trông vô cùng xinh đẹp, trong khoảng thời gian ngắn trên mặt hắn tràn đầy vẻ hưng phấn, tuy rằng trên mặt Liễu Tình mang một bộ dạng như muốn người khác cách xa nàng ngàn dặm, nhưng vẫn không ngăn cản nổi quyết tâm của người da mặt dày như hắn, hắn vẫn trò chuyện với Liễu Tình, muốn cùng Liễu Tình thân cận hơn.

Chẳng qua Liễu Tình cũng chỉ là khách sáo gật đầu hoặc lắc đầu thôi, không có mở miệng.

Điều này làm cho lòng Gia Vệ có thêm phần nào an ủi.

Không bao lâu sau, phần thi nghe hiểu tiếng Anh được bắt đầu, Gia Vệ lúc này mới đem lực chú ý đặt ở trên bài thi.

Tuy rằng hắn không có xem qua bài thi, thế nhưng tuyệt không ảnh hưởng tới khả năng nghe hiểu của hắn, những âm từ tiếng Anh truyền vào lỗ tai của hắn giống như là Hán ngữ vậy, Gia Vệ hoàn toàn hiểu rõ, đơn giản ghi ra đáp án chính xác.

Làm xong phần nghe hiểu, tất cả mọi người bắt đầu làm các phần còn lại, Gia Vệ nhìn Liễu Tình đã đi xuống khỏi bục giảng cách xa nam giáo viên kia, lúc này mới bắt đầu làm bài.

Ngay thời điểm Gia Vệ bắt đầu làm bài, Liễu Tình đã đi tới phía sau lưng Gia Vệ, ánh mắt nàng để toàn bộ lên người Gia Vệ, một lúc lâu không có dời đi.

Thi tiếng Anh kéo dài hai giờ, phần nghe hiểu tiếng Anh mất hơn hai mươi phút, các phần kế tiếp còn có trên dưới một lớp tiếng đồng hồ để làm, thoạt nhìn vô cùng dư dả, nhưng vẫn sẽ có rất nhiều học sinh làm không xong.

Đến tầm ba giờ bốn mươi phút, Gia Vệ đã làm xong tất cả các phần trừ phần kiểm tra viết, tuy rằng Anh ngữ của Gia Vệ trước đây ngu muốn chết, thế nhưng hiện tại Gia Vệ đối với Anh ngữ lòng tin mười phần, thậm chí chỉ cần làm qua một lần là xong, ngay cả kiểm tra cũng không cần phải làm.

Chỉ có điều đúng lúc đó, ở phía sau Gia Vệ đột nhiên vang lên thanh âm bàn bị đẩy.

Ngay sau đó, thanh âm ho khan kịch liệt đột nhiên vang lên, khiến cho tất cả thí sinh đang làm bài thi đều dừng lại, hướng về phương hướng thanh âm nhìn lại.

Mà đúng lúc này, nam giáo viên trẻ tuổi kia rất nhanh từ trên bục giảng đi xuống.

Chỉ có điều hắn mới vừa đi tới bên cạnh Gia Vệ, liền bị Gia Vệ ngăn lại, chợt Gia Vệ sắc mặt đại biến ôm lấy Liễu Tình đang sắp ngã xuống đất.

- Nhanh đưa cô giáo Liễu đi bệnh viện.

Gia Cát Uyển Nhi lúc này hô lên, sắc mặt Liễu Tình lúc này tái nhợt như tờ giấy, toàn thân run rẩy, so với tình trạng ngày hôm qua còn muốn nghiêm trọng hơn.

- Ta đưa cô giáo Liễu đi bệnh viện, cậu tiếp tục làm bài thi đi.

Nam giáo viên kia nhướng mày, muốn từ trong tay Gia Vệ tiếp lấy Liễu Tình.

- Tôi muốn nộp bài thi sớm.

Gia Vệ lạnh lùng nói một câu, không chần chờ nữa, liền muốn ôm Liễu Tình đi về phía cửa.

Chỉ có điều, Gia Vệ lại bị nam giáo viên kia ngăn lại, hắn thấy thái độ của Gia Vệ như vậy, sắc mặt âm trầm nói:

- Không cho phép nộp bài thi sớm, ta sẽ đưa cô giáo Liễu đi bệnh viện, một lúc nữa sẽ có giáo viên đến trông coi các em.

- Tránh ra.

Gia Vệ sắc mặt trầm xuống, nói thẳng.

Nam giáo viên vẫn không tránh ra cho Gia Vệ đi, hắn vừa muốn nói điều gì đó, Gia Vệ bỗng nhiên bước về phía trước một bước, đem vai hắn đẩy ra, lập tức vội vàng chạy ra phía bên ngoài.

- Cậu...

Sắc mặt nam giáo viên bắt đầu đỏ lên, hắn đường đường là một thầy giáo, lại bị học sinh cư xử như thế, sao có thể chịu đựng được?

Nhưng lúc này Gia Vệ đã biến mất ở trong tầm mắt của mọi người, rất nhanh rời khỏi tầng dạy học.

Nam giáo viên kia nhìn bài thi của Gia Vệ, thấy Gia Vệ còn không có làm phần viết tiếng anh, liền lạnh lùng nói:

- Trong trường học quy định, ai nộp bài thi sớm, mà không đạt được điểm tối đa, vậy thì thành tích trong khoa sẽ bị chấm là không điểm.

- Ánh mắt ông bị mù sao? Cậu ấy phải đưa cô Liễu đi bệnh viện.

Gia Cát Uyển Nhi trực tiếp đứng lên nói.

- Láo xược, em dám cư xử với thầy giáo như vậy sao, em cũng không điểm.

Giáo viên kia tức giận nói, lời nói của Gia Cát Uyển Nhi khiến hắn phi thường phẫn nộ, tại trước mặt nhiều học sinh như vậy, mà lại nói ánh mắt hắn bị mù.

- Ông dựa vào cái gì cho tôi không điểm?

Gia Cát Uyển Nhi lạnh lùng nói:

- Ông thân làm một thầy giáo, vậy mà cố ý làm khó học sinh, sử dụng quy định của trường học lung tung, ông còn có mặt mũi gì để tiếp tục coi thi? Còn có mặt mũi gì để tiếp tục làm một người thầy?

Gia Cát Uyển Nhi ngôn từ sắc bén, làm cho nam giáo viên kia cũng phải biến sắc.

Nhất là sau khi Gia Cát Uyển Nhi nói ra những lời này, tất cả học sinh trong phòng học, tám chín phần đều buông bút trong tay xuống, đứng lên, trừng mắt với giám thị coi thi.

Nhưng mà đúng lúc đó, mấy người giáo viên có nhiệm vụ đi khảo sát thi phát giác được tình huống nơi này, ba người liền trực tiếp đi tới, đi đầu là một giáo viên trung tuổi trực tiếp hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

- Bành chủ nhiệm, những học sinh này muốn tạo phản.

Người nam giáo viên trẻ tuổi kia vội vàng nói.

Chỉ có điều, Bành chủ nhiệm cũng không có nghe lời hắn nói, Bành chủ nhiệm nhìn một chút tình huống trong phòng học, sau đó lại nhìn về phía Gia Cát Uyển Nhi.

Người gọi Bành chủ nhiệm này, chính là chủ nhiệm phòng quản sinh khối 12, thời điểm trước đây khi Khương Kiền còn đang làm chủ nhiệm, hắn lúc đó mới chỉ là phó chủ nhiệm, Khương Kiền bị cách chức xong hắn liền được ngồi vào chiếc ghế đó.

Mà sự việc làm cho hắn có thể từ chức phó lên tới chức chủ nhiệm, hắn sẽ không quên, đồng thời những người tham dự vào trong đó, hắn cũng nhớ rất kỹ.

Ngày ấy hai người Gia Vệ cùng Vương Cường đem sự tình Khương Côn cùng hai tên tay sai báo cáo lên phòng giáo dục, tuy rằng Bành chủ nhiệm không có mặt, nhưng không lâu sau đó hắn trở lại, lúc đó sắc mặt Khương Kiền đang bất thiện nói Gia Vệ, đồng thời biết được trong trường đã xảy ra những chuyện gì.

Sau đó không bao lâu, Khương Kiền liền bị mất chức, lên làm chủ nhiệm phòng giáo dục như hắn, tự nhiên biết nguyên nhân do đâu Khương Kiền bị mất chức.

- Em là Gia Cát Uyển Nhi học sinh lớp thầy Trương đúng không, ở đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra, các em vì sao không tiếp tục làm bài.

Bành chủ nhiệm quay qua Gia Cát Uyển Nhi hỏi, giọng điệu khách khí cũng không phải quở trách.

Gia Cát Uyển Nhi đem chuyện đã xảy ra nói ra, nam giáo viên kia chỉ lộ nụ cười nhạt, một chút cũng không úy kỵ.

Hắn không phải là một tên tốt nghiệp đại học nổi tiếng gì, thậm chí là một tên tốt nghiệp đại học bằng kém, sở dĩ có thể tiến vào trường cấp ba Tân Hải để làm giáo viên là bởi vì trong trường này hắn có người thân làm chủ nhiệm, trải qua tầng quan hệ này, hắn mới tiến vào được trường cấp ba Tân Hải.

Mà cái người thân thích kia, chính là cậu của hắn, có tầng quan hệ này, hắn còn phải sợ một học sinh nho nhỏ sao?

Chỉ có điều, hắn dạy là khối 10, đối với sự tình khối 12, tuyệt không hiểu biết chút nào.

Người đứng sau Khương Kiền kia không phải còn to lớn hơn rất nhiều sao? Cuối cùng vẫn bị mất chức?

Thậm chí, cùng bị cách chức giống như Khương Kiền còn có phó hiệu trưởng Tưởng.

Một cái chủ nhiệm nho nhỏ, còn không bằng chức vụ trước kia của Khương Kiền, có thể tạo được tác dụng gì?

Nghe lời nói của Gia Cát Uyển Nhi, sắc mặt Bành chủ nhiệm lập tức âm trầm hẳn đi, hắn lạnh lùng nhìn tên nam giám thị, chợt quay lại hai người đứng phía sau nói:

- Các cậu ở chỗ này tiếp tục coi thi.

Nói xong, Bành chủ nhiệm nhìn về phía nam giáo viên kia, nói:

- Cậu trở về chuẩn bị đồ đạc đi, xế chiều hôm nay rời khỏi trường học, trường học không cần dùng giáo viên như cậu.

Dứt lời, Bành chủ nhiệm liền hừ lạnh một tiếng, đi ra ngoài.

Hai người giáo viên đi theo Bành chủ nhiệm lập tức để cho toàn bộ học sinh ngồi xuống tiếp tục làm bài, mà nam giáo viên kia giờ còn đang ngu ngơ, không biết là đang xảy ra chuyện gì.

Không lâu sau, hắn vội vã đi ra khỏi phòng thi, hướng về phương hướng tầng nhà dành cho giáo viên chạy đi, muốn đi cầu xin người cậu của mình hỗ trợ, đừng đuổi hắn.

Chẳng qua đang còn đang tại chức Bành chủ nhiệm, sẽ bỏ qua cho hắn sao?

Vả lại, hắn đắc tội chính là người đã đem chủ nhiệm trước của phòng giáo dục kéo xuống - Gia Vệ, Bành chủ nhiệm cũng không muốn vị trí chủ nhiệm của mình còn chưa ngồi nóng chỗ đã bị kéo đổ, cho nên hắn nhất định phải đem chuyện này làm gương cho tất cả giáo viên cùng học sinh xem.

Cuộc thi tiếp tục diễn ra, đồng thời Bành chủ nhiệm đã chỉ thị xuống, cho tất cả học sinh trong phòng thi của Gia Vệ nhiều thêm mười phút, để đền bù thời gian lãng phí vừa rồi, mà về phần điểm bài thi của Gia Vệ giải quyết như thế nào, cũng không phải hắn có thể quyết định.