Tiếng chuông tan học Gia Vệ và Vương Cường chờ đã lâu rốt cuộc cũng vang lên. Bình thường thì hai người là một trong những người rời khỏi lớp muộn nhất, mà bây giờ chuông tan học mới vừa vang lên, hai người vội vàng chạy thẳng ra cổng trường .

Về chuyện dùng ba mươi vạn đồng để tiền đẻ ra tiền, Gia Vệ và Vương Cường còn cần phải trao đổi, bàn bạc kĩ càng thêm.

Xuống sân trường, hai người chạy rất nhanh về phía cổng chính trường học. Đây là lần đầu hai đứa thử kiếm tiền, trong lòng cả hai đều phi thường kích động.

Nhưng mà vừa mới đi tới cửa trường học, một bóng người hiện ra đứng cản trước người Gia Vệ.

Chỉ thấy người đứng trước mắt này mặc một chiếc áo màu hồng phấn bó sát vào thân thể, đem dáng người ngạo nhân của nàng hoàn toàn phô bày ra. Cái vẻ lạnh lùng tinh xảo trên mặt tạo nên một vẻ thản nhiên đến kì lạ. Một mùi hương nhàn nhạt truyền vào trong mũi Gia Vệ, loại hương thơm này không mang theo chút ngây thơ, cùng với loại nước hoa của Gia Cát Uyển Nhi dùng khác biệt, cũng khác biệt với loại nước hoa của Liễu Tình.

Người trước mắt này, chính là người lúc trưa đã đáp ứng lấy thân thể của mình để đổi lấy tự do cho Tiền Thiếu Suất - Tiền Nhạc Nhạc.

Gia Vệ ngơ người trong chốc lát. Lúc trưa Gia Vệ cũng không có thoải mái mà quan sát Tiền Nhạc Nhạc. Bây giờ Tiền Nhạc Nhạc đột nhiên xuất hiện ở trước mặt Gia Vệ làm cho Gia Vệ không khỏi tỉ mỉ quan sát kĩ càng.

Tiền Nhạc Nhạc rất cao, chí ít cao hơn so với thân hình hiện tại của Gia Vệ. Tiền Nhạc Nhạc so với Gia Vệ cao hơn một chút, Gia Vệ nhìn về phía khuôn mặt Tiền Nhạc Nhạc cần phải hơi ngẩng đầu lên mới thấy được.

Đây là một loại cảm giác khác thường, tuy rằng Liễu Tình cũng không thấp, cũng gần một mét bảy, nhưng so với Gia Vệ không hơn kém bao nhiêu. Gia Vệ muốn nhìn mặt của Liễu Tình thì chỉ cần nhìn thẳng là được.

Mà loại cảm giác khi ngẩng đầu lên nhìn Tiền Nhạc Nhạc, lại để cho Gia Vệ có một loại chút gì đó mới mẻ, chính xác hơn là một loại cảm giác thành tựu.

Đừng quên, hôm nay chính Tiền Nhạc Nhạc đã đáp ứng lấy thân thể của mình đổi lấy tự do cho Tiền Thiếu Suất, nói cách khác, chỉ cần Gia Vệ muốn, thân thể Tiền Nhạc Nhạc chính là của hắn.

- Tiểu vệ tử, tao ở bên kia chờ mày.

Vương Cường ho nhẹ một tiếng, chỉ chỉ sang phía bên cạnh.

Lúc này Gia Vệ mới thanh tỉnh lại, trong lòng tràn đầy nghi hoặc, sao cứ ở thời điểm mình đối mặt với mỹ nữ, lại dễ dàng ngẩn ngơ như vậy?

- Có việc gì thế?

Vẻ ngu ngơ trên mặt Gia Vệ biến mất không thấy gì nữa, thay vào đó biến thành một bộ dáng tươi cười có chút nghiền ngẫm, hướng Tiền Nhạc Nhạc hỏi.

- Cậu không phải đã đáp ứng với tôi giúp Thiếu Suất thoát khỏi ngồi tù sao?

Trên mặt Tiền Nhạc Nhạc vẫn như cũ mang theo bộ dáng tươi cười có chút giả tạo, giọng nói mang theo một vẻ quyến rũ chết người. Nhưng Gia Vệ vẫn nhận ra trong sự quyến rũ này vẫn mang theo vẻ băng lãnh.

- Đợi tôi có thời gian rồi nói sau, ngày hôm nay tôi không rảnh.

Gia Vệ lông mày nhíu lại, nói tiếp:

- Vả lại, nếu như tôi giúp Tiền Thiếu Suất khôi phục tự do. Cô lại không giữ lời hứa thì tôi phải làm sao? Cô có phải hay không trước tiên đem tiền đặt cọc đóng trước nhể?

- Bất cứ lúc nào cũng được.

Sắc mặt Tiền Nhạc Nhạc không thay đổi, mà ngay cả thời điểm Gia Vệ đem nàng nói thành 'Tiền đặt cọc', Gia Vệ cũng không có từ trong mắt nàng nhìn ra một tí ti vẻ bối rối nào cả.

Lúc này, lông mày Gia Vệ hơi hơi nhíu, trầm tư trong chốc lát, nói:

- Cuối tuần này hãy tới tìm tôi, cuối tuần này khả năng tôi có thời gian rảnh.

Dứt lời, Gia Vệ liền đi về phía Vương Cường. Không hề để ý tới Tiền Nhạc Nhạc nữa.

Hắn phát hiện, chính mình vậy mà không phải đối thủ của Tiền Nhạc Nhạc này. Tiền Nhạc Nhạc thật giống như đối với thân thể của chính mình không thèm quan tâm một chút nào, bằng không Gia Vệ không có khả năng lại nhìn không ra một tí ti vẻ bối rối.

Tiền Nhạc Nhạc cũng không có đuổi theo Gia Vệ, mà đứng nguyên tại chỗ, nhìn Gia Vệ rời đi.

- Đối phó được chứ?

Thấy Gia Vệ qua đây, Vương Cường liền hỏi.

- Làm không được.

Gia Vệ cười khổ, nói:

- Nói như thế nào nhỉ, người ta so với chúng ta hơn đến những 4,5 tuổi, lại còn trải qua nhiều sóng to gió lớn trong xã hội nữa. Tao xem lần này thôi thì để cho Tiền Thiếu Suất một con đường sống vậy.

- Cứ như vậy thả hắn, mày bằng lòng sao?

Vương Cường lông mày nhíu lại, hỏi.

- Không cam lòng thì có thể như thế nào đây?

Gia Vệ lắc đầu, liếc mắt nhìn về phía Tiền Nhạc Nhạc xa xa, nói:

- Nữ nhân này, tao thật sự không đối phó nổi.

- Mày bây giờ không phải là đang cần một người bạn gái ư. Tiền Nhạc Nhạc cũng không tệ đâu, toàn bộ thành phố Tân Hải này có thể tìm ra mấy người như vậy? Huynh đệ, qua ải nảy, được hay mất là tùy chú.

Vương Cường vỗ vỗ bả vai Gia Vệ, lặng lẽ nói.

Gia Vệ trắng mắt liếc Vương Cường, nói:

- Được rồi, dù sao tao cũng đang theo đuổi Tình tỷ, nữ nhân này lòng dạ quá sâu, không thích hợp với sự thuần khiết của tao.

Vương Cường nghe vậy, thì lại là làm ra bộ dạng buồn nôn, hai người bắt đầu vừa đi vừa đá đều nhau ầm ĩ.

Về đến nhà, Gia Vệ cùng Vương Cường chào hỏi mẹ của Gia Vệ - Trương Dung một tiếng, sau đó hai người liền vào trong phòng Gia Vệ.

Không bao lâu, Gia Vệ liền từ trên máy vi tính tìm được một cái tin tức.

- Tập đoàn Vương Triều thu hút tiểu cổ đông góp vốn. Chỉ cần đầu tư khoảng một năm, tiền đầu tư là mười vạn, sau một năm có thể kiếm được bảy vạn.

Vương Cường xem kĩ càng cái tin tức này, chân mày hơi nhíu lại, sau một lát nhìn Gia Vệ hỏi:

- Tin tức này có thể tin được không? Tập đoàn Vương Triều, đây chính là một tập đoàn lớn, sao phải làm như vậy?

- Chính là bởi vì là tập đoàn lớn, cho nên mới đáng giá cho chúng ta tham gia.

Gia Vệ vừa cười vừa nói, ngay sau đó mở thêm mấy cái websites để cho Vương Cường xem.

Một lát sau đó, Vương Cường như cũ nhíu mày nói:

- Đây không phải là tự nhiên tiện nghi cho những tiểu thị dân như chúng ta sao? Cái này không phải là lừa đảo gì đó chứ?

Trên mấy cái websites có viết, bởi vì Vương triều tập đoàn xây dựng trung tâm giải trí Vương Triều, kinh phí vượt xa dự toán. Vương triều tập đoàn đành phải hướng về phía các ngân hàng lớn xin vay, nhưng cuối cùng đàm phán không thành công nên không có cách nào khác, Vương triều tập đoàn mới đưa ra quyết định góp vốn nhỏ lẻ, một năm sau đó là có thể thu cả vốn lẫn lời.

- Hẳn không phải đâu, đây là tin tức đăng trên Website Games. Nếu như là lừa đảo, uy tín của tập đoàn Vương triều sẽ bị mất hết rồi. Mà khả năng để chuyện này xảy ra cũng có chút tương đối lớn. Tập đoàn Vương triều hiện tại đang rơi vào khốn cảnh, mấy ngân hàng lớn nhất định là đang muốn làm thịt tập đoàn Vương triều đây mà. Nhưng người quản lý của tập đoàn Vương triều lại không muốn cứ như vậy bị người khác làm thịt cho nên mới phải đưa ra quyết định này. Cứ như vậy, chẳng những có thể đủ tiền vốn để hoàn thành công trình, còn có thể tích lũy thêm danh tiếng cho công ty, tuy rằng để đạt được mục tiêu bọn họ dự tính còn kém rất xa. Nhưng cũng không đến mức bị mấy ngân hàng lớn xâu xé ngay cả vốn cũng không thu về nổi.

Gia Vệ phân tích, hắn đã thấy qua rất nhiều cách phân tích ở các diễn đàn lớn. Chẳng qua phần lớn là thêm dầu vào lửa, trong đó có tin nói tập đoàn Vương triều sắp phá sản không thể bỏ vốn ra làm tiếp dự án, còn nói đây là một cái bẫy lừa người, đương nhiên cũng có người nói đây là tập đoàn Vương triều tặng cho người dân một món quà lớn.

Gia Vệ cũng không có tùy tiện mà tin vào những cách nói này, mà là chính mình tìm đọc tư liệu, cuối cùng hắn phân tích ra. Đối với Vương triều tập đoàn có tài sản hơn trăm ức này, tuyệt đối không có khả năng phá sản, cho nên Gia Vệ mới dự định đem toàn bộ ba mươi vạn đồng tham gia góp vốn.

- Vậy thì còn chờ gì nữa, mày đã kiểm tra tốt thì trực tiếp tham gia là được, hiểu được cách kiếm tiền chúng ta mượn tạm số tiền này của lớp làm tiền vốn, nếu như thua thì hai anh em chúng ta đi làm thuê vài năm kiếm đủ bốn mươi vạn trả nợ là xong.

Vương Cường đập bả vai Gia Vệ một cái, trực tiếp cười nói.

- Đầu tư ba mươi vạn, so với vốn cần huy động của tập đoàn này, vẫn còn thiếu rất nhiều. Nhưng mà đối với những người như chúng ta mà nói lại phi thường trọng yếu. Chúng ta phải cẩn thận, mày lại điều tra thêm một ít đi, cuối cùng nói cái nhìn của mày xem nào.

Gia Vệ lông mày cau lại, nói.

- Chỉ cần mày nắm chắc, thì trực tiếp tham gia là được.

Vương Cường lắc đầu, nói:

- Mày nghĩ rằng tao có thể giống như mày tùy tiện là có thể thi được điểm tối đa sao, những thứ này tao căn bản xem không hiểu.

- Nhưng mà, tao có một yêu cầu, mày đáp ứng yêu cầu này của tao thì cứ dựa theo cách của mày mà làm.

Vương Cường nói thêm.

- Yêu cầu gì?

Gia Vệ nghi ngờ nói.

- Không thể để cho chuyện này ảnh hưởng tới kì thi vào trường đại học của mày. Nếu như trước đó mày có thể thi đạt điểm tối đa nhưng lại vì chuyện này mà thi được có chín mươi chín điểm, tuy rằng chỉ thiếu có một điểm, nhưng đừng nói ba mươi vạn, cho dù là 300 vạn cũng không đáng.

Vương Cường dùng vẻ mặt nghiêm túc nói. Gia Vệ hiện tại đã phô bày ra thành tích này, nhất định là có thể tùy tiện mà chọn vào một trường đại học nào đó mình thích. Thế nhưng nếu như bởi vì chuyện này mà ảnh hưởng tới Gia Vệ, Vương Cường chắc chắn sẽ không đáp ứng.

Gia Vệ gật gật đầu, cũng dùng vẻ mặt nghiêm túc đáp lời:

- Yên tâm, tao đã có thể thi một lần được điểm tối đa. Bốn đợt thi kế tiếp tao có thể nhiều lần nữa thi được điểm tối đa, chuyện này tuyệt đối ảnh hưởng không nổi kết quả thi vào trường đại học của tao.

- Vậy thì được, chuyện khác tao sẽ không quản.

Vương Cường lắc đầu, không hề để ý tới Gia Vệ nữa, trực tiếp đi ra khỏi cửa.

Gia Vệ cười khổ lắc đầu, ngay sau đó liền bắt đầu thực hiện những thao tác trên máy vi tính.

- Địa chỉ, không thể điền địa chỉ nhà mình được.

Gia Vệ nhíu mày, nhìn trang web yêu cầu điền địa chỉ chỗ ở. Sau một lát hắn trực tiếp đánh ra mấy chữ, viết ra chính là địa chỉ của trường học, cụ thể là địa của lớp.

Điền xong, Gia Vệ kiểm tra lại tất cả nội dung đã điền một lần, sau đó trực tiếp gửi đi.

- Ngày mai để cho bọn họ tới trường học ký hợp đồng, sau khi ký hợp đồng xong, cũng chỉ có nước ngồi chờ mà thôi.

Trên mặt Gia Vệ tràn đầy hưng phấn lẩm bẩm.

Ba mươi vạn đồng làm tiền đầu tư, đối với Gia Vệ và Vương Cường mà nói, có thể nói là phi thường lớn, mà ngay cả cha mẹ của bọn họ cũng khó có khả năng lấy ra ba mươi vạn đồng để làm tiền vốn đầu tư. Cho dù là nắm chắc đến chín thành bọn họ cũng không dám mạo hiểm.

Nhưng Gia Vệ và Vương Cường đánh cược thế này cũng rất tốt. Hai người đều còn trẻ cái có nhiều nhất chính là thời gian, đánh cược một lần, thành tựu đạt được là của chính mình, cũng có thể tạo phúc cho nhiều người.

Ngay thời điểm Gia Vệ buông lỏng một hơi, cửa phòng Gia Vệ đột nhiên bị mở ra, ngay sau đó Vương Cường đi vào với vẻ mặt ngu ngơ giống như đứa đầu đất, dường như không có linh hồn vậy.

Gia Vệ mắt nhìn Vương Cường, lông mày nhíu lại, nói:

- Thế nào, thay đổi chủ ý à?

- Thay đổi chủ ý gì?

Vương Cường hỏi, nhưng mà vừa mới hỏi ra, hắn liền hiểu được Gia Vệ nói là cái gì, sau đó liền lắc đầu, vẻ mặt cười khổ nói:

- Trong nhà mày, có khách đến chơi.

- Có khách đến chơi? Cô bảy, cô tám tao đến hay sao mà khiến mày ra như thế?

Gia Vệ vẻ mặt hứng thú hỏi, người thân của nhà Gia Vệ không ít, Vương Cường cũng biết tuy rằng không tính là quen thuộc, nhưng cũng không thể nào khiến cho Vương Cường xuất hiện loại biểu tình như vậy.

"Không phải là cô bảy cô tám của mày, mà là bạn gái của mày, mẹ của mày vẻ mặt trông vui lắm và đang chiêu đãi cô ta đó, mẹ nuôi đối với người con dâu tương lai này phi thường hài lòng.

Vương Cường cười khổ nói.

Gia Vệ nghe vậy, nét trêu đùa trên mặt dần dần biến mất, biến thành ngu luôn.

- Bạn gái của tao?

Sau một lát, Gia Vệ hỏi.

- Không sai, là bạn gái của mày, là nàng tự nhận.

Vương Cường cười khổ gật đầu.

- Tình tỷ còn chưa có tán xong, tao đi đâu để có bạn gái đây?

Trên mặt Gia Vệ cũng xuất hiện một vẻ cười khổ, có điều sau một lát, trong mắt Gia Vệ chính là xuất hiện một vẻ ngạc nhiên vui mừng, nghi ngờ hỏi:

- Mày muốn nói, Tình tỷ đến nhà tao? Lấy thân phận bạn gái của tao để gặp tao?

- Mày lại yy tự sướng rồi.

Trừng mắt liếc Gia Vệ, Vương Cường nói:

Là người muốn dâng thân thể lên cho mày ý.

- Nàng?

Gia Vệ trong nháy mắt biết người đến là ai, nhưng hắn vẫn lập tức trợn lớn hai mắt, vẻ mặt không thể tin được.